"Bắt đầu!"

Trong lúc nói chuyện, Mục Vỹ lại gần mười lò luyện đan.

Ba luồng thiên hỏa lần lượt rực cháy. Mục Vỹ giơ hai tay lên, ba luồng thiên hỏa chia làm mười chạy về phía từng lò luyện.

Hắn định làm gì thế?

Hành động của Mục Vỹ làm những người có mặt tại đây trợn mắt há hốc mồm.

Nhưng lời nói tiếp theo của hắn càng khiến họ thảng thốt hơn nữa.

"Thời gian có hạn, có thể núi Huyền Không sẽ triển khai tấn công trong nay mai nên nếu như luyện chế từng lò luyện đan một thì cuối cùng chỉ được vài viên Hư Tiên Đan, thế nên ta chuẩn bị luyện mười lò cùng một lúc!"

Mục Vỹ vừa nói xong, cả căn phòng luyện đan im phăng phắc.

Luyện mười lò cùng một lúc?

Luyện gì cơ? Hắn đang đùa đúng không!

Đây là luyện chế Hư Tiên Đan chứ có phải thánh đan đâu. Bọn họ biết khả năng luyện chế thánh đan của Mục Vỹ thật sự không chê vào đâu được, nhưng lúc luyện chế Hư Tiên Đan hắn có thể làm mọi người chấn động như khi luyện chế thánh đan ư?

"Luyện mười lò cùng một lúc rất mệt và làm tiêu hao tinh khí của bản thân võ giả. Chẳng qua thời gian bây giờ có hạn, ta không thể không làm vậy. Các ngươi quan sát cho kỹ, mười lò này ta luyện chế mười loại khác nhau để các ngươi thấy rõ hơn!"

Nói xong, hắn bắt tay vào công việc.

Giữa hai tay là những dược liệu đã được phân loại sẵn, Mục Vỹ đi tới lò luyện đan đầu tiên, bắt đầu bố trí và làm sạch dược liệu.

Hắn thực hiện từng bước thật rõ ràng.

Tất cả là để mọi người có thể thấy rõ.

Kiểm soát độ lửa, làm sạch dược liệu, thanh đan, mỗi một bước Mục Vỹ đều tiến hành trong trạng thái mạnh nhất của mình.

Dần dần, Xà tôn giả và những người khác bị thủ pháp của hắn thu hút.

Nếu như nói Mục Vỹ là tông sư luyện đan thì họ chính là những người học nghề.

Chỉ khi nhìn thấy các thao tác của hắn, bọn họ mới nhận thấy rõ sự khác biệt ấy.

Thời gian dần trôi, từng bước thực hiện của Mục Vỹ vẫn hết sức tỉ mỉ.

Tròn bảy ngày trôi qua!

Trong bảy ngày bảy đêm ấy, từ đầu đến cuối Mục Vỹ luôn kiểm soát độ lửa của mười lò luyện đan, bên cạnh đó, hắn còn giải thích với đám người Xà tôn giả, Mạnh Vân những vấn đề cần chú ý khi luyện đan bằng hết sức có thể.

Mục Vỹ cũng không biết vì sao mình lại làm như vậy, tự dưng hắn cứ muốn giảng thôi.

Mười lò luyện đan xuất đan. Tất cả mọi người đều sững sờ trước kết quả.

Cả mười lò đều được khống chế một cách trọn vẹn và mỗi lò cho ra mười viên đan dược.

Đã thế toàn bộ đều là Hư Tiên Đan!

Một lần ra lò, Mục Vỹ luyện chế một trăm viên Hư Tiên Đan!

Những người xung quanh kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Đến ngày thứ tám, Mục Vỹ không nghỉ ngơi mà đi tới Luyện Khí Các.

Hắn tiếp tục triệu tập Hà Án trưởng lão, Từ Triệu Mông và một số thầy luyện khí của Huyết Minh.

Chuyện tương tự lại diễn ra.

Luyện mười lò cùng một lúc, mười Hư Tiên Khí khác nhau ra lò sau mười ngày dưới thao tác của Mục Vỹ.

Rồi một lần nữa, hắn lại chỉ dạy một số thầy pháp trận thành lập trận pháp.

Tuy trận đạo không quen thuộc với Mục Vỹ lắm nhưng dựa vào kinh nghiệm, hắn vẫn dư sức dạy dỗ các thầy pháp trận trong tiểu thế giới Tam Thiên.

Làm hết chuyện này chuyện kia thì một tháng cũng đã qua, bầu không khí trong Huyết Minh sôi sùng sục.

Tất cả những người trong Huyết Minh đều hăng hái bừng bừng trước chuyện Mục Vỹ luyện chế Tiên Đan, Hư Tiên Khí.

Thiên tài?

Yêu nghiệt?

Tuyệt thế kỳ tài?

Những biệt hiệu này không thể diễn tả hết tài năng của Mục Vỹ!

Quái vật gì thế này, sao có thể luyện mười lò cùng một lúc, đã thế tất cả đều thành công nữa chứ!

Dường như sẽ không bao giờ có thất bại nào xảy ra với thầy luyện khí, thầy luyện đan Mục Vỹ cả.

Tuy nhiên, suốt một tháng ròng rã, mỗi ngày Mục Vỹ đều chạy đôn chạy đáo, trông hắn cứ như mất hết sức lực.

Mặt mày xanh xao, mất sức sống.

Nhưng mỗi khi luyện khí và luyện đan, người khác đều thấy Mục Vỹ hoàn toàn tiến vào trạng thái đỉnh cao.

"Vỹ ca, có phải huynh lên kế hoạch hết rồi không?"

Hôm nay hiếm lắm mới thấy Mục Vỹ về, nằm trên giường.

Thấy khuôn mặt mệt mỏi của hắn, Tần Mộng Dao thấy tự trách vô cùng.

"Kế hoạch gì?"

Mục Vỹ ngồi dậy ôm Tần Mộng Dao vào lòng và nhìn cô với đôi mắt cưng chiều.

"Có phải huynh lại muốn hy sinh bản thân không?"

Tần Mộng Dao nhìn hắn, bần thần nói: "Muội vẫn còn nhớ lúc huynh thi triển Đại Sách Mệnh Thuật ở thành Bắc Vân. Nó gần như rút cạn toàn bộ sinh mệnh của huynh, cuối cùng khi đó huynh chỉ mới ở cảnh giới thân xác mà suýt thì giết cả võ giả cảnh giới Thông Thần. Lúc nào muội cũng nhớ cảnh tượng đó!"

"Nay thực lực của huynh đã khác xưa, đối thủ của huynh có thể sẽ là Huyền Thiên. Có phải khi không còn lựa chọn nào khác, huynh sẽ lại thi triển Đại Sách Mệnh Thuật không?"

Đại Sách Mệnh Thuật!

Nghe thấy bốn từ này, lòng Mục Vỹ đắng chát.

Năm đó hắn tình cờ biết được môn bí quyết này, sau đó mới phát hiện muốn đề cao tu vi cần phải rút ngắn tuổi thọ.

Lúc đó Mục Vỹ tự thấy mình đã có thiên phú, không muốn làm vậy nên chưa bao giờ sử dụng trong suốt quá trình tu luyện. Cho dù rơi vào bước đường cùng, hắn cũng chỉ tự phát nổ để đồng quy vu tận với kẻ địch mà thôi.

Nhưng hôm nay đã khác!

Ads
';
Advertisement