Mục Vỹ bước đến trước pho tượng ấy.

Cả pho tượng hình người đứng trong hồ nước, còn nước trong hồ thì chảy quanh dưới chân nó.

Mẹ kiếp, tác phẩm điên rồ của tên ác ôn nào thế này!

Kiểu thiết kế này rõ ràng không thuộc về nơi này, hình như là làm cho người đời sau thì đúng hơn!

“Hắc Lân, tên đần nào thiết kế kiểu này vậy?”, Mục Vỹ bước đến rồi hỏi.

Nghe thấy vậy, Hắc Lân tỏ vẻ lúng túng.

“Còn ai vào đây nữa!”, Hắc Lân chán trường nói: “Ngoài Vỹ tôn giả của một vạn năm trước ra thì còn ai làm được nữa đây?”

Ta ư?

Mục Vỹ tiến gần thêm để quan sát pho tượng đó, sau đó giơ tay phủi lớp bụi bám trên đó đi, cuối cùng một gương mặt kiên cường bất khuất đã hiện ra.

Chết tiệt! Đúng là hắn thật!

Mục Vỹ đờ người.

“Hàng chục nghìn năm trước, Vỹ tôn giả từng đến đây rồi lấy khúc xương bao quanh trái tim của đại nhân nhà ta để khắc một pho tượng của chính mình!”, Hắc Lân ảo não nói: “Chuyện này chính là nỗi nhục của ta, vì thế ta mới giữ nó lại để thường xuyên nhắc nhở bản thân!”

“Khụ khụ, không tệ lắm!”

Mục Vỹ ho khan vài tiếng rồi nói: “Nếu vậy thì hôm nay, ta sẽ huỷ bức tượng này cho ngươi nhé!”

Mục Vỹ tiến bước rồi nhìn pho tượng với vẻ đầy kích động.

Đây là thiết kế của hắn, không ngờ một hành động tuỳ ý của nhiều năm về trước lại giúp cho hắn tăng thực lực vào lúc này.

Mục Vỹ lật bàn tay, các thiên hoả xuất hiện rồi vây quanh pho tượng đó.

Pho tượng này được đúc từ xương bao quanh trái tim của Thần Long, cho nên rất thích hợp với Mục Vỹ đã hoá rồng.

Hơn nữa, khéo dung hợp bộ xương này xong, thực lực của hắn sẽ tăng thêm một bậc nữa cũng nên!

Bây giờ, cảnh giới của hắn quá thấp.

“Hắc Lân, nếu Vỹ tôn giả từng đến đây thì sao lại không lấy bảo bối ở đây đi?”, thời gian trôi qua quá lâu nên có nhiều chuyện, Mục Vỹ không còn nhớ chi tiết nữa.

“Ngài ấy cũng muốn!”

Hắc Lân thờ ơ đáp: “Nhưng lúc ấy lại phát hiện trên bộ xương rồng có cấm chế, vì thế chỉ gỡ xương quanh tim để đúc tượng cho mình coi như cảnh báo cho người đời sau rằng ngài ấy đã ghim nơi này rồi!”

“Ngài ấy định đến đại thế giới Vạn Thiên học trận pháp để phá cấm chế trận pháp của đại nhân nhà ta, nhưng nhiều năm trôi qua rồi mà chẳng thấy bóng dáng đâu!”

“Người đó không quay lại nữa đâu!”

“Gì cơ?”

“Hả? À, không có gì!”, Mục Vỹ lẩm bẩm: “Có lẽ chết rồi, nhưng ngươi không biết đấy thôi!”

Thiên hoả xoay quanh xương rồng, không lâu sau hình dáng của Vỹ tôn giả đã biến mất, xương rồng thì hoá thành các chấm sáng bảy màu long lanh rồi chui vào trong cơ thể Mục Vỹ.

“Ta cần bế quan, ngươi hãy bảo vệ ta, tiện thể hoá giải công dụng của đan dược luôn!”

“Được!”

Hắc Lân gật đầu đáp.

Mục Vỹ không sợ tên này bất ngờ trở mặt rồi đối phó mình.

Bởi Sinh Tử Ám Ấn không phải trò đùa, nếu nó muốn giết hắn thì nó sẽ chết trước.

Mục Vỹ ngồi xếp bằng xuống, lần này hắn định tăng sức mạnh hoá rồng cho mình nhờ khúc xương bao quanh tim rồng, sau đó tiện thể nâng thêm một bậc cảnh giới luôn.

Thật ra để tăng từ tầng thứ năm lên tầng sáu và bảy không cần thời gian lắng đọng, mà cần tăng thực lực của bản thân.

Còn tăng từ tầng thứ bảy lên tầng thứ tám và chín thì lại cần tích luỹ thời gian.

Bất kể là quy tắc không gian hay thời gian thì cũng không thể lĩnh ngộ trong một sớm một chiều được!

Bởi muốn làm được vậy thì cần liên tục tiếp xúc với những quy tắc này, sau đó dựa vào lĩnh ngộ của mình để tìm được điểm không gian và thời gian phù hợp.

Nhưng bây giờ, đây không phải là việc mà Mục Vỹ nên suy nghĩ.

Trước mắt, đột phá tầng thứ bảy - Cảnh giới Nguyên Anh mới là việc quan trọng nhất.

Ở cảnh giới này, Đại Đạo Kim Đan của võ giả sẽ lột xác thành Nguyên Anh. Dù đây chỉ là một bước nhỏ, nhưng lại là một bước nhảy vọt với võ giả.

Khác với tầng thứ sáu, ở tầng thứ bảy - cảnh giới Nguyên Anh, khi thực lực tăng cao, Nguyên Anh sẽ thay đổi, chân nguyên trong người võ giả sẽ có sự thay đổi về chất.

Nếu sức mạnh của một đạo chân nguyên ở tầng thứ sáu là năm tạ, thì sau khi tiến vào tầng thứ bảy sẽ là năm mươi tạ.

Dù bước đột phá này không sánh được với Tiên Nhân, nhưng cũng nâng cao chất cho võ giả.

Mục Vỹ ngồi xếp bằng xuống rồi híp mắt lại.

Hắn cần mượn lần hoá rồng nâng cao này để tác động cho Đại Đạo Kim Đan lột xác.

Lần này, coi như lại thêm xương rồng vào tiếp, hơn nữa còn là tâm cốt của Thần Long, nên Mục Vỹ rất muốn biết lần đột phá này, cơ thể hoá rồng của hắn sẽ có sự thay đổi như thế nào!

Tâm cốt đang dần hoà vào trong cơ thể, Mục Vỹ cảm thấy xương rồng hoá thành các đốm sáng rồi chảy trong huyết mạch của mình.

Cuối cùng, tâm cốt của rồng đã bắt đầu dung hợp vào trong cơ thể của Mục Vỹ theo huyết mạch.

Ads
';
Advertisement