Chương 1049: Lão tổ tông chuyển lời

Phút chốc, mười mấy bóng dáng sột soạt lao xuống núi.

Đó là hơn mười cường giả cao cấp gồm Huyền Ngọc Đức, Lãnh Nhược Phong mới bao vây tấn công lang vương Hắc Lân.

Những kẻ nọ nhìn sang, thấy cơ thể Bạch Tuyệt chia năm xẻ bảy, ngay cả linh hồn thật cũng bị tiêu diệt thì người nào người nấy cũng nhìn Mục Vỹ với vẻ ngạc nhiên.

Tiểu tử này đúng là đáng gờm!

Không ngờ hắn có thể giết chết cường giả tầng tám đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian chỉ với cảnh giới Bất Tử Chi Thân, tầng sáu.

Đúng là không tưởng tượng nổi!

Nhưng lúc này, Hàn Doãn bỗng nheo mắt lại.

Ông ta nghĩ đến những người đã chết của ba gia tộc lớn phe Lâm Chính Anh.

Mục Vỹ đã chứng minh mình có năng lực làm chuyện này, vậy thì có khi nào cái chết của người ba gia tộc lớn là do hắn gây ra không?

Bầu không khí trở nên giương cung bạt kiếm.

Huyền Ngọc Đức và Bạch Tình Thiên đều nhìn Mục Vỹ bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.

"Khốn kiếp, dám giết hai thiên tài của núi Huyền Không ta liên tiếp, có điên mới tha mạng cho ngươi!"

Giọng điệu của Huyền Ngọc Đức âm u đến đáng sợ.

Mấy ngàn năm qua, không một người nào dám xúc phạm đến sự uy nghiêm của núi Huyền Không.

Nhưng những năm trở lại đây cứ bị Mục Vỹ giẫm đạp lên hết lần này đến lần khác.

Nếu như giữ mạng Mục Vỹ, núi Huyền Không xem như mất hết thể diện.

"Ai dám động vào minh chủ Huyết Minh của ta!"

Tập Lung trầm giọng quát lớn. Ông ấy híp mắt nhìn Huyền Ngọc Đức và Bạch Tình Thiên.

Có thể nói bốn gia tộc lớn trong núi Huyền Không đóng vai trò là người gìn giữ "mạch máu" của núi, còn những trưởng lão và đệ tử nhánh ngoài thì tự hình thành một chi nhánh riêng.

Tuy nhiên, Tập Lung biết rằng bản thân luôn tự nỗ lực để tiến tới chức vụ trưởng lão hạt nhân của núi Huyền Không từng bước một.

Ông ấy chẳng thể ngờ được chỉ vì kế hoạch Huyết Thi mà một trưởng lão hạt nhân như mình trở thành đối tượng bị bốn gia tộc lớn lợi dụng.

Kẻ thù gặp nhau, ai cũng muốn xé xác đối phương.

Ý chí chiến đấu trỗi dậy hừng hực trong lòng Tập Lung.

Còn Trương Thắng Vỹ, Chu Á Huy cùng với các trưởng lão đi theo Huyết Minh cũng vây quanh Mục Vỹ.

Hiện giờ, Huyết Minh được người ngoài gọi là tổ chức đứng đầu trong số những thế lực hạng hai.

Nhưng chỉ có người trong nội bộ Huyết Minh như họ biết rằng.

Suốt năm năm qua, Mục Vỹ vừa tu sửa đại trận vừa không ngừng luyện chế thánh đan và thánh khí. Hiện nay, hễ ai có tiếng tăm trong Huyết Minh mỗi khi ra ngoài đều đem theo mấy viên đan dược thánh phẩm, nếu không sẽ cảm thấy mất mặt.

Trên người không có lấy một món thánh khí thì khỏi đi luôn!

Những thứ này đều do chính tay Mục Vỹ mang lại cho họ.

Thánh khí, thánh đan và năm năm đủ để giúp những người từng bị đày đọa trong di chỉ Cổ Long của núi Huyền Không diệt sạch huyết độc.

Thậm chí còn trở nên mạnh hơn!

Chỉ có người trong nội bộ Huyết Minh biết rằng Huyết Minh hiện nay không sợ bất cứ ai trong bảy thế lực lớn của Tây Vực.

Chưa kể, mấy năm trở lại đây, họ còn thiết lập mối quan hệ tốt với bảy mươi hai hải đảo tại hải vực Nam Hải, thường xuyên di chuyển qua lại để giao lưu buôn bán. Nhất là đảo Huyết Sát và đảo Linh Sư, có thể nói hai đảo này đã trở thành cánh tay phải và cánh tay trái đắc lực của Huyết Minh.

Nếu không có quan hệ đối tác với Huyết Minh, e rằng nền kinh tế của toàn bộ bảy mươi hai hải đảo sẽ bị tê liệt.

Thế nên Huyết Minh có thể không là gì trong mắt người ngoài.

Nhưng chỉ có những người trung thành với Huyết Minh mới hiểu rằng:

Huyết Minh chính là bá chủ nắm quyền bảy mươi hai hải đảo.

Thậm chí hai đảo lớn là đảo Bà La và đảo Quỷ Khô cũng đã thần phục Huyết Minh, không dám phản kháng.

Dù đối mặt với Cửu Hàn Thiên Cung đi nữa thì họ cũng không sợ.

Còn về núi Huyền Không, mục tiêu ban đầu được đặt ra khi thành lập Huyết Minh chính là để đương đầu với núi Huyền Không!

Mục Vỹ được mọi người vây quanh, hắn vừa nhìn Bạch Tình Thiên và Huyền Ngọc Đức vừa phun một ngụm máu tươi ra.

"Bạch Tình Thiên, ta sẽ ghi nhớ một chưởng này của ông, sớm muộn gì ta cũng sẽ trả lại!"

"Trả lại? Được thôi, chờ ngươi đấy!"

Bạch Tình Thiên đanh mặt hừ lạnh.

Lúc này ông ta chẳng tìm ra được cơ hội nào để xuống tay với Mục Vỹ.

Nếu bỏ qua người của Huyết Minh thì vẫn còn thiếu thánh nữ cao quý của thánh địa Huyền Nguyệt, chắc chắn cô ấy sẽ che chở cho Mục Vỹ.

Ba tông môn lớn Thiên Đan Tông, Khí Cụ Môn và Vạn Trận Tông thì khỏi cần phải nói.

Thậm chí rất có thể Vạn Trận Tông sẽ chấp nhận đối địch với núi Huyền Không vì thiên tài Vương Tâm Nhã.

Hiện tại ngay cả nhánh Vu thuật của Vu tộc cũng đã đứng về phía Mục Vỹ rồi.

Cộng thêm điện Khổ Thiên xuất hiện một cách kỳ lạ trong trận tập kích Mục Vỹ vào năm năm trước.

Sau khi cẩn thận suy ngẫm, Huyền Ngọc Đức đột nhiên nhận ra mấu chốt nằm ở chỗ mình có thể ra tay không chứ không phải mình có muốn ra tay không

Năm năm!

Đối với võ giả trên tầng năm của cảnh giới Vũ Tiên, năm năm có tính là gì đâu?

Chỉ là một phút thoáng qua mà thôi!

Thế mà Mục Vỹ lại vực dậy chỉ trong vòng năm năm ấy.

Hôm nay, không ngờ ngay cả Huyền Ngọc Đức ông ta cũng thấy bất lực!

Chắc chắn phải trừ khử người này!

"Hừ, mấy người thích thì cứ ầm ĩ ở đây đi, Vu tộc không rảnh mà hùa theo đâu!"

Trĩ Điêu là lãnh tụ của nhánh Cổ thuật, không hẳn là có hận thù gì với Mục Vỹ, chẳng qua là do bị người của núi Huyền Không lợi dụng nên mới có xây xát với hắn thôi. Lão ta cũng biết mình không có lập trường để tranh cãi trong chuyện này.

Do đó Trĩ Điêu quyết định dẫn Trĩ Tiệp, Trĩ Thiên Thương và bốn bộ tộc thuộc nhánh Cổ Thuật tiến lên đỉnh núi.

Vu Thiên Hành thấy vậy cũng xuất phát theo.

"Vu Vũ!"

Thấy Vu Vũ rời đi cùng đám người Vu Thiên Hành, Mục Vỹ bỗng nhiên nói lớn: "Vu Vũ, ngươi ở lại. Lão tổ tông nhờ ta chuyển lời với ngươi, có thứ này muốn đưa cho ngươi nữa!"

"Ơ?"

Nghe vậy, Vu Vũ lập tức dừng bước, nói vài câu với phụ thân và ông nội mình rồi ở lại.

Giờ phút này, những thế lực khác thấy chiến sĩ Vu tộc đã đi cũng không muốn ở đây lâu nữa.

Chu Thiên Sinh dẫn đầu: "Huyền trưởng lão, Bạch trưởng lão, tên Mục Vỹ này không chỉ giết đệ tử núi Huyền Không hai ông mà còn bắt tay với phản đồ nhà họ Chu ta giết thiếu trưởng tộc Chu, đương nhiên thù này phải báo, nhưng không phải bây giờ!"

Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Huyền Ngọc Đức và Bạch Tình Thiên đều sa sầm.

Ads
';
Advertisement