Ra ngoài?
“Tổng giám đốc, anh chắc chắn là không đi xem thử sao?” Chu Loan chớp mắt.
Sáng nay lúc họp báo, tổng giám đốc sống chết không chịu đi, sau đó không phải vẫn vội vàng chạy qua đó hay sao, đúng là tự vả mà, bây giờ còn chưa đến hai tiếng mà tổng giám đốc đã quên mất bài học quý giá trước đó rồi sao?
“Hình như cậu rảnh lắm nhỉ?” Cố Đoàn Thuần khinh thường “hừ” một tiếng.
Cố Đoàn Thuần lại bổ sung thêm một câu: “Còn chưa đến lượt cậu lo lắng cho cô ấy”
"!!"
Chu Loan kinh ngạc, đây còn là tổng giám đốc của anh ta không vậy? Sao lại trẻ con giống như một đứa trẻ đang ghen tị, giận dỗi vậy chứ?
Có điều cuộc họp video đã bắt đầu rồi, Chu Loan biết Cố Đoàn Thuần là một kẻ cuồng công việc, trong mắt anh, công việc là quan trọng nhất, anh ta cũng không dám làm phiền nữa, vội đóng cửa lại đi ra ngoài. Xem ra là do anh ta nghĩ nhiều rồi, quả nhiên tổng giám đốc không quan tâm mợ chủ đến vậy.
Chỉ là, Chu Loan không hề biết, sau khi anh ta rời đi, Cố Đoàn Thuần đang làm việc thỉnh thoảng lại thất thần, khiến các quản lý của công ty chi nhánh vô cùng khó hiểu, tổng giám đốc chưa từng xuất hiện tình trạng như vậy!
Tắt video, Cổ Đoàn Thuần có chút khó chịu day day ấn đường, tốt nhất là lần này Hoắc Thủy Nhi có thể tự giải quyết được?
Tốt nhất là như vậy.
Cố Đoàn Thuần nghịch cây bút bi trong tay, yên lặng nhìn điện thoại, gương mặt lại được bao trùm bởi một lớp sương lạnh giá, không biết anh đang nghĩ gì.
***
Thấy cuộc đối chọi giữa Hoắc Thủy Nhi và Thu Thủy đã trở nên gay gắt, hai người ai cũng không nhường ai, chị Đan vô cùng đau đầu.
“Hai người ra ngoài đợi tin tức đi, một lát nữa người của đồn cảnh sát sẽ tới, đến lúc đó mọi chuyện sẽ rõ ràng”
Chị Đan cũng được xem là một người cuồng công việc, ghét nhất là người dưới trướng không nghiêm túc làm việc, lại chuyên giở mấy trò vớ vẩn, nếu không phải chuyện hôm nay quá lớn, cô ta cũng không muốn hỏi đến. Mọi người nghe cô ta nói như vậy thì đều lần lượt giải tán, đến cả Thu Thủy cũng rời đi.
Hoắc Thủy Nhi do dự một lúc, dù sao thanh giả tự thanh, vậy cứ đợi cảnh sát đến điều tra là được rồi. Chỉ là, trong lòng cô ít nhiều cũng có chút hoảng loạn.
“Hoắc Thủy Nhi, em ở lại một chút. Đột nhiên, chị Đan lên tiếng.
Hoắc Thủy Nhi có chút kinh ngạc, đợi Thu Thủy rời đi, chị Đan chợt nói: “Chị biết em từng làm sai một số chuyện vì muốn cứu người nhà, hi vọng em sẽ không tái phạm ở tập đoàn Đế Quốc, được rồi, em ra ngoài đi
Hoắc Thủy Nhi còn tưởng rằng chị Đan muốn nói gì với cô, nghe xong lời cô ta nói, Hoắc Thủy Nhi như vừa rơi xuống hầm băng!
Quả nhiên, vì cô từng có quá khứ nên tất cả mọi người đều nghi ngờ cô?
Khóe mắt không khỏi thấy chua xót, bàn tay đặt ở bên người của Hoắc Thủy Nhi đã siết lại thành nắm đấm.
Chỉ là, buổi chiều vừa vào giờ làm việc, đột nhiên có hai người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát đi đến: “Xin hỏi ai là Hoắc Thủy Nhi?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất