Thanh âm bạo nổ vang vọng khắp một khu vực lớn trong cung điện hoàng kim, sóng khí lan tràn mọi ngõ ngách, tại một khu vực sảnh rộng thênh thang, có không ít thân ảnh cự thú đang lần lượt ngã xuống.

Giữa sảnh có một trụ đá lớn trên bề mặt khắc họa dày đặc hoa văn kì dị, mỗi một người tới khu vực này đều phải giải đố trên một đồ hình hoa văn tại trụ đá, bấy giờ xung quanh trụ đá có năm thân ảnh.

Mỗi khi có dã thú lao tới gần phạm vi trụ đá, Thiên Hận Hầu cùng Song Tính lão quỷ sẽ tung ra công kích tiêu diệt bọn chúng, thời gian vừa qua cũng phải có gần trăm đầu cự thú bị hạ gục rồi. Cự thú tại đây đều là hư ảnh, chúng có chiến lực không khác gì dã thú thập giai thực sự, nhưng một khi bị gϊếŧ chết sẽ tiêu tan chứ không để lại chiến lợi phẩm gì cả.

 

 

Cảm nhận lực áp bách từ đám cự thú đem lại, A Diệt vừa giải đố vừa chảy mồ hôi trên trán, chỉ cần một đầu cự thú thập giai thôi đã thừa sức gϊếŧ hắn cùng hai tên mộc linh họ Dương và Phong rồi, xung quanh đây có mấy chục đầu, áp lực ập tới tất nhiên rất lớn. Dương Như Âm cùng Phong Háo Thắng cũng không khá hơn hắn, bọn họ vừa gấp gáp vừa gắng gượng giải đố.

“Ta đã xong!” Thanh âm lạnh nhạt của Thiên Hận Hầu khiến những người khác kinh hỉ không thôi, tiếp thêm động lực cho ba hạ vị giả đang loay hoay cách đó không xa. Song Tính lão quỷ vẫn tỏ ra an nhàn hỏi: “Câu đố tiên tử nhận phải là về vấn đề gì vậy?”

Mảnh khảnh cánh tay phất nhẹ, đánh chết chục đầu cự thú xông tới gần, nữ tử cao ráo bình tĩnh đáp: “Câu đố về cổ tích thần tự do Thái Nhật, mặc dù mông lung nhưng cũng không khó cho lắm.”

 

 

eyJpdiI6ImhNRXhYdWpBOThTaGsrenZzVU4zbmc9PSIsInZhbHVlIjoiWFhtZVBoTE5VR3BtVjk1eFlVdXZYMGxjdVU4K1wvUGJ5Y25oTTBiWGdyR3o5OGd3M0pHOGx0cm5kUlhUd2tIcWZ0QTN2SmdRd1pZMUY3SmJqaFZhTnNVYTRlT2ZFKytCRVwvK29HTHJ0RXdzTGJJV1gxVWlXS1FzZnN4NkxocWc2RWVDNXk3ZDh6TnFGaG9OYldubFdRUUozengydE0xMG5WUUZtSUJaQkRjSnpTVHQ3UCtWQVN6XC9tRUNhbUZxdGpzOWx4R3JIS2FOcmVMZ0Nid1wvTk93Z3pBSWxMV1wvRjlBdFBXT1lcL2F6TCtKRnBrOTJoXC8rdGtRMTFHeUM0Z2hqdlp0NWdOQ0x3R1c5VzJXbDU1NHBnVThlRlhxelpBdHRhRHlxVXNjc2NJd0l3Sld4Nk8ybjFXWE4zdDhyYVBVSUxCRXVlcWFwVzBmbVVmMFVnK2ZTRWVKK0Q0R2ppd3YxZ3Z5WUlcLzE5Z0pBTXltVHhFeEFTM0xaUElzMnlWd0ZQVWpOTFRyTzA2YzgrY1wvSk04d0o1WjRrbHN0b3JhVTdBWFRTaklYV3hpXC9ReEpZWXF3MWErdHU4bDBiSGQ4VitNQmJCSDExTmRrY0s2ZXRyNWFLMjBzcVMyUHhCM05hRlgyb1ZzREt0cUpIcjdEamJITkhNT1YwUFRTdlhUekh1dE91SE5EMXpmbTJoWXkwdHBtODBXZitRKzR0azhGbWRreENNN3F4djVoc1lkMDJQY1wvR2tGekZxNGtLUGx1RXMzckpEXC8yc3RBamFLTkVcL3NzdDZSM0JNSDRTM2htZmUxZlRQSlJCelpBTXgxVWNPaHJhYllJUlRNbUcrZ2RjSVVNWEpyM1ZmekZRUVVcL2ZmTU5mZlYrU1llZjFYdEJMN0h5XC8wYkozUWMwTjhqbTlKZW5ZUTlEeGpwS2oxWkVEQjJWck92bDlybDVSVWQ0UTMrTG1rSGpHS0NsYkJxaGI3UEo3bUtydFVXTG96TWtnSTNEbXZ5XC80TGFVMm1IT0xkU0p5QUJUQkNDVmxnekk2QlZJQ0FuTWlFQldUcGltZU4zVUtCZnNXQmxwTGh3alI5N0ZxRFc3clVRT2tvdjM0M2JCYUowTVVSd2VvVXNHbEtseGRTZEJmdTJMWXV6R1c3WWpmUlRJVjlhY2NPZkpQUEJ1MmYxOHdcL3N5bkFaamdFMFllTjJ0Q2s4VkRhVkJFNXM1OE4xaUs4c051OXBFd1lxYVNvUjUzcnErSzVrTG40S3NPTlY5RmN3THlpM1RoYlArSEdMZGhRcW5Ga2VnRlQ5bXFXU3Y5U05INVY1VFwvVkdIbmo2NmdGZGtWUkxXbGlKYytuOFpaU0x5SFdcLzNWUmlydnlHdHhoUUw3TzVOeitKMER5a3JmZkErNFlpYlYwNFVOVm5Vc1hOWFRydm5mT3pWckZQaGZJNVRZMVdkR0xmbGtIdm50ZGxWeEZGWEhiSnBhNiswQWc0T2NRRnFnRUM2TlZQQ2pZbDhFWmw4RFpHU3g4K2hkNGJiUzFBc2FGVW93T1o3YzR6VlRKK3ZhTmQ3TVUzUzh5S0pieVFOYStmTDRid3R2VXRjOHVMaFJrS0JmTmo1MVN1d3lsTzdDdWZJSHNhc2FaNGlhQkt6UnpsdjhzaVVYalNxN2M2alM0WjFyc3RaTEROeFdYanArdXN4NWc3XC9RcGQwZ0thZHB2ZnM2U043eVJGam9jMEtadDhQRWt0M0p2VWxZYU85U0xDc05temh2TUwzVHBhbkI2Qm9VMTI2R3lSQldZNnVSek5BSDhUeG5NRWxzT0VjdHhrOXZPZnBUVitRY1pTMFE2b3RxVXZ1VDh3RVd3TkRzN0FBbFFjaDU4TkpGZVJOTU15aERaV1dVQlBGTzY3akNHR2NpNWtNSGppTG53Z0xOSlVXOG0zYzBQT2dmSzZvZGg3ckpnRFRYNGtHM3BObEhNZjRRT3pDblwvZkZ5VDNIRFRhSVhtaENxcGxVa3gwWXNlcmd6V1F0Tyt0d2FpMVlOS1wvZlA3dldTU0tBUHlmSUJ3TzBiY0hBdDZBZUFrUmRqakdTa0ZBMFBET25OMFRiSmRUXC9FSW5XdFhGME5xTXZUTnY4eDB1dnp0bmV4Mm03ck9RdjMyNGZkcU1hNjNKZjRKbEM0RE1wMzlkUTRKRlVzOW5aVlV5YVU1NWVaaDlHNURZWUplQ3BaV3dUbzNSdTB2citcLzkyZHY1VGNyVlwvNFRUY21YOExvaWZPRERwNWZNWXpMaU9qMWFnZVcxYkhMQ1FRNDc3T08zVStoTDd6QkdzMWtxbEwwOVdIRGp3UVhVR0JZT1d0bWZDaGpIQURFMlZNbkpcL1RsUmRoWHNVTVRpNzZnQlAwTk1TNXZ2YWtYYWNwZnY3bkE4YWRoXC9YUEZ4MDRua1VvYWpzUzJMcEd5ckt3WkRVb3EwbHlMSEJQUCtYR1JkU1ZsYm96aUUzK3djVlBJM01ZOGJFaFwvb3BlamdkTzhFYWwrUUozU2NoTDM1aGZ1WDRocWlQVmFaN2NoYlVVV3I2TkVuVkNOSjliY2RucXpUNCIsIm1hYyI6IjgwYmMyMzgyZjQwMGY4ODI4ZjdjMWEyZmE1NWJlZjVjYTcwOGZiMTMxOTBlOGE5NjhlMGZkMDg4N2UxYzNlNjcifQ==
eyJpdiI6IlhSNGlnV29ndDVrVGhiU004SW5zWWc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9WcEhydzR2eDFEcWtGUEs4dzJhOTZQeWN4TmprVFpjeURhb0VJY0pYbjBjdzhWSSt4OEIzbVpaVHJLOEt2cFFsTHY0bzB2NFwvREwyaVd6UzBHU2g5V1VpR3BpZHhycVRkbmNlTlwvbXR1Y3c9IiwibWFjIjoiYWIyNmRhODAzMmZkNzU5MGIwNjIxYzE5NzRkZGYxY2I3N2E2ODc3ZDE4ZTQwZDgyODRmM2Q2NzcwNTllZTBkMCJ9
Song Tính lão quỷ chả mấy chốc đã giải quyết vấn đề của mình, thong dong đối phó bầy cự thú giúp ba tiểu gia hỏa có thể an tâm giải đố. Hai thượng vị giả hoàn thành trước cũng không có gì lạ, cảnh giới càng cao thì cường độ suy tính càng mạnh, não hải càng nới rộng, trí tuệ càng tăng cao, nghiễm nhiên sẽ giúp họ giải đố nhanh hơn hạ vị giả.

Nửa nén nhang trôi qua, ba hạ vị đã lần lượt giải xong câu đố của mình, sớm nhất tất nhiên là A Diệt, tốc độ của hắn thậm chí còn bỏ xa người kế tiếp là Dương Như Âm. Sau khi họ Dương giải xong thì Phong Háo Thắng cũng vừa lúc hoàn thành, khiến trụ đá bạo phát quang mang rồi chìm xuống dưới nền.

Hư ảnh cự thú đang điên cuồng bỗng dưng biến mất hoàn toàn, biến sảnh thự này trống vắng như chưa hề có chuyện gì phát sinh. Trên bức tường lớn đột ngột xuất hiện một lối đi, tuy không biết nó sẽ dẫn tới đâu nhưng hai thượng vị giả đã lập tức hướng tới, năm thân ảnh chậm rãi tiến vào, không ai không đề phòng cả.

Qua lối đi nhỏ chính là một hành lang rộng lớn, xung quanh có những khối thạch bia khổng lồ, ghi lại lịch sử của đa dạng chủng tộc, trên mặt thạch bia còn phát ra một loại quang mang phân chia góc nhìn. Nhóm năm người vừa đi vừa quan sát những khối thạch bia ven đường, sinh linh chủng tộc nào thì chỉ nhìn thấy lịch sử của tộc quần đó, không thể trông thấy những tộc quần khác.

Hình ảnh hiện lên trên các thạch bia trong mắt A Diệt, không khác những gì Thiên Hận Hầu và Song Tính lão quỷ nhìn thấy, vì căn bản ba người họ là nhân loại. Thiếu nữ Dương Như Âm cùng tên nam tử cao lớn Phong Háo Thắng có chung tầm nhìn, vì họ là mộc linh sinh ra tại mộc giới, thần sắc hai tên này bồi hồi khó tả, có lẽ đang cảm thán về lịch sự trập trùng của chủng tộc mình.

Họ Diệt đang chăm chú quan sát tấm bia đầu tiên, ghi lại thời kỳ sơ khai của vạn vật, được gọi là thời đầu thái cổ. Nhân loại lúc đó là một dạng chủng tộc yếu đuối, thân thể rất dễ bị tổn thương, không có sức khỏe như các giống loài dã thú, không gian sinh tồn nhỏ hẹp, là thức ăn của vô số giống loài.

Nhưng nhân loại sở hữu một thứ hơn hẳn các tộc quần khác, chính là trí tuệ, dựa vào tư duy cao siêu cùng óc sáng tạo vô hạn, nhân loại đã tạo ra rất nhiều vật phẩm giúp bản thân chống lại được sinh linh mạnh hơn mình. Trí tuệ của nhân loại rất đáng sợ, cho họ đủ thời gian chuẩn bị, thì một người bình thường cũng có thể gϊếŧ chết một trăm con khỉ đột.

Khi tu hành lộ lần lượt xuất hiện, khái niệm tu chân sinh ra, dựa vào trí tuệ nhân loại đã vươn lên như diều gặp gió, trải qua bao khó khăn cuối cùng cũng phát dương quang đại, cường giả sinh ra rất nhiều. Đến thời trung kỳ thái cổ, nhân loại đã trở thành một chủng tộc có máu mặt, đại chiến tranh đoạt tài nguyên khắp mọi nơi, đẩy lui vô số chủng tộc khác.

Cuối thời thái cổ, nhân loại trở thành tộc quần cực đỉnh, đứng trên đỉnh cao sinh mệnh, chà đạp các chủng tộc khác dưới chân, chiếm được một thế giới cực kỳ rộng lớn làm địa bàn cho đời sau sinh sôi nảy nở, đặt tên là nhân giới.

Từ đó nhân loại thế lớn không thể đỡ, viễn cổ, thượng cổ, trung cổ, cận cổ, cho tới ngày nay, chủng tộc này luôn là tộc quần cực đỉnh, cùng yêu thú và ma tộc chiếm giữ ba thế giới rộng lớn nhất, cường giả tầng tầng lớp lớp, chí tôn của cả một vị diện rộng lớn.

Rời mắt khỏi tấm bia cuối cùng ghi về cuối thời cận cổ, A Diệt trong lòng không khỏi nổi lên cảm giác tự hào khó tả, hắn biết trong cùng một tộc quần thì tu hành giả vẫn chém gϊếŧ nhau như thường, nhưng chí ít chủng tộc của hắn đã luôn đứng trên đỉnh thương sinh qua vô số tuế nguyệt.

Mắt thấy hai kẻ đi bên cạnh có thần sắc âm trầm, A Diệt cũng không cảm thấy lạ, mộc linh chỉ là tộc quần trung bình, yếu như vậy thì lịch sử có gì vui vẻ chứ, chắc hẳn ghi lại toàn hình ảnh bị các tộc quần khác nô dịch.

Cực đỉnh, cao cấp, thượng khá, trung bình, nhỏ yếu, năm cấp độ tộc quần, càng lên cao thì sinh linh trong chủng tộc đó lại càng đông, lượng tu hành giả càng nhiều, mật độ cường giả càng cao, chiếm giữ càng dồi dào tài nguyên, tu hành lộ càng hoàn thiện. Người với người đã khác, đằng này nói đến những chủng tộc khác nhau, tất nhiên luôn xảy ra sự bất hòa và chiến tranh.

Đi hết hành lang, nhóm bọn họ xuất hiện tại một vùng không gian rộng không thấy điểm cuối, thần thức có tản ra mấy trăm dặm cũng chỉ được một góc nhỏ tại nơi này. Bao quanh nơi đây là lớp kết giới không gian, có đầy rẫy hoa văn pháp tắc, còn có không ít bức tường vàng trôi nổi trên kết giới, không cho tu hành giả có thể xuyên ra ngoài.

Không gian rộng lớn này có thể coi là quảng trường chính của nội thành, xung quanh có rất nhiều lối đi, rất có thể cuối mỗi con đường là thử thách để cho tu hành giả vượt qua rồi thu lấy kỳ ngộ. Sau khi biết tin tức này, ba hạ vị giả mới hiểu ra khu vực giải đố ban nãy, chỉ là một bài kiểm tra để xem họ có đủ tư cách được ở trong nội thành hay không mà thôi.

“Tới đây tạm thời tại hạ sẽ tách ra đi tìm kiếm cơ duyên của bản thân mình, khi nào tiên tử tìm thấy vị trí di tàng thì hãy truyền tin, chắc chắn tại hạ sẽ rất nhanh chạy tới hội họp.” Song Tính lão quỷ chắp tay cười nói, Thiên Hận Hầu như đã biết trước ý định này của kẻ đối diện, nên gật đầu chấp nhận.

Tách ra chính là biện pháp tốt nhất, bọn họ là đồng minh tạm thời chứ không phải người cùng một thế lực, đi cùng nhau nếu phát hiện cơ duyên, sẽ rất khó phân chia thỏa mãn. Sau lưng Song Tính lão quỷ xuất hiện đôi cánh hồ điệp đẹp đẽ, y ngay lập tức phóng vọt lên không trung rồi bắn tới một phương hướng xa săm.

Khu vực này không gian phong tỏa, dẫn tới thiên địa nguyên khí trì trệ không lưu chuyển, các loại thuộc tính khí hỗn loạn, phi độn khó khăn, nhưng dùng cánh thì hoàn toàn có thể bay được dễ dàng, vì đó là năng lực bay căn bản chứ không phải thần thông như độn thuật.

“Chuyện di tàng để sau hãy tính, dù sao một khi vào được trong đó sẽ mất rất nhiều thời gian tìm tòi, trước hết nên đi tới những khu vực có thể dễ dàng tiến vào trước đã.” Nói đoạn, Thiên Hận Hầu dẫn đầu đoàn người tiến tới một lối đi rộng lớn, nhìn kích thước lối đi này lớn hơn hẳn so với không ít lối khác, ai nấy đều cho rằng con đường này sẽ dẫn tới một nơi có bảo vật cao quý.

Đi qua một đoạn đường không ngắn, mặc dù chưa thấy phía trước có gì thay đổi, nhưng dư uy từ trận chiến lớn đã truyền tới, sóng xung kích đi theo con đường này tràn ra phía ngoài, khiến Thiên Hận Hầu phải tạo ra một vòng quang tráo lớn giúp ba kẻ phía sau không bị thương.

Thấy kinh lãng cuồn cuộn, rất nhiều thanh âm hỗn loạn đan xen lẫn nhau, không gian lung lay kịch liệt, cho dù tại nội thành này có cấm chế phong tỏa không gian, thì uy chấn phía trước vẫn gây ra hiện tượng rạn nứt hư không, thời gian đảo loạn, nhóm bốn người biết phía trước chắc chắn đang diễn ra một trận đại chiến tranh đoạt bảo vật.

Thiên Hận Hầu hưng phấn tăng tốc, khiến ba người phía sau phải nhanh bước chân bám sát theo, nàng ta lên tiếng: “Đi nhanh thôi, để ta xem khu vực này rốt cuộc có thứ gì mà bọn chúng đánh nhau ác liệt như thế!”

Ads
';
Advertisement