Tại địa phương được cấu thành từ đá, bốn thân ảnh tu hành giả lúc này đứng im tại chỗ, không hề tiến lên phía trước, vì trước mặt họ không xa là cả một quần thể Dơi Huyết Tích, số lượng cực kỳ đông.
Loài dơi này tồn tại dựa vào hút máu sinh vật sống, cho nên xung quanh nơi đây có đầy rẫy hài cốt dã thú, tạo nên khung cảnh như một vùng đất chết. Thiếu niên họ Dương sau một hồi dò xét liền lên tiếng: “Tu vi mỗi đầu dơi chỉ từ tam giai tới lục giai, nhưng số lượng phải tính hàng vạn, hơn nữa còn am hiểu quần công, muốn đi qua nơi này nhất định sẽ bị bọn chúng công kích!”
Song Tính lão quỷ không hề quan tâm sắc mặt của ba kẻ đi theo mình, y chờ đợi tại đây một hồi mà vẫn chưa thấy Thiên Hận Hầu bắt kịp, lúc này thở dài nói: “Bổn tọa đành phải ra tay vậy, dù sao đi qua nơi này càng sớm càng tốt, ai biết nơi đây còn cất giấu loại sinh vật lạ gì nữa chứ.”
Nói đoạn y lật các trang sách trong tay, sau đó hai ngón tay cầm lấy hình vẽ một cây chùy thủ đẹp đẽ, đưa hình vẽ bé nhỏ đó lên trước miệng, bờ môi anh đào khẽ thổi, lập tức khiến hình vẽ bắn mạnh lên phía trước.
Hình vẽ hóa thực, trở thành chùy thủ hắc tử sắc có phần lưỡi sắc bén, phóng đi được một đoạn liền khiến không gian vặn vẹo, như vô số mặt gương phản chiếu, hàng vạn chùy thủ gào thét lao tới công kích biển Dơi Huyết Tích, khuấy lên một hồi gió tanh mưa máu.
Bốn thân ảnh tiếp tục cất bước, đi qua đoạn đường đã từng là địa bàn của bầy Dơi Huyết Tích, lúc này chỉ còn là những bãi máu đặc sệt dưới chân. Ba đôi mắt trầm trồ quan sát cảnh tượng xung quanh, vô số chùy thủ đang truy đuổi theo từng đầu dơi máu, dù chúng có chạy tới xó xỉnh nào cũng nhận phải kết cục tử vong.
eyJpdiI6Inhad3YwT1pnWTVqQUlIeDJudklpb1E9PSIsInZhbHVlIjoiXC9LdkhlVjByc2g1Tnl4eWxsTTNOZzM3QWJNVDlRdkFHZnRuTG1BeVI5bWpYc05hVGFGNlwvbGdQaG1wN2l6TGx0ZXdPRTQzeFVpanNCQ0IxRFJKNTVIYkFoemVWR0liMXVJXC9KYVRWRGVLRnV3YXB1M2w0Zmt5VXRTMkw0Vk5TaTEybTBvWCtVUDQ5Rk5JOGFoYlYxREZkU01pamI5Y2lMTXR1Um00bzBrejlSZFh2TXFQYW1tZzM1ckhTblBucmhuUzl3YjMzVWs2YTdEcnF1UlJxdnNvWE1NTENEOVcwcGRYeEJDaUxjS056ZFZTb0R2Y3dXSnc1Uk80Vm80RW4wR0N6WkFSK2NBT3R6MHBLUUd0RDZkem5zV0ZsWEpMN0gwR056djNjQnJ3dFVrbW5WRVBEQXhEOUZxVERRUDhTckYzb0xpdTNaSitzdnlGN3hLdW9WMlJuTFMxdEJkZ2dYUmRDV2hXampYQk53VE56WEprcWFXRFNqc0dcL2IzZXRaVGsweU5vcmVoYzVua2JZS0FHNXNnSzErbWdCeFJhVzEzdnMwb1ZWc1wvZkxXQ29GWjlGRzZiOXdKZTM3SkxpUlUwbmwxVDU1VWoxUFg1TG9mU3kyM0NFNmhISk1tZFRSa3pNRDhsNDhmTmtWZWpGNU1sa2JZZFVpa3MwcVV3NkIrK0NHdUY1NDdza3dOdTh0TkNsTWxrd3hWTDQ2N09UbmtCRmdxN0Y3TXVCN2hkdnJcL2pRZ3M0WDQ3STFmRjA5VG9IQXFmRVVvSkZZNXg4TUh4WUhMQkJ3QjBVWm1PaDEyd3JYcEFcL0hCbCtkMUZJVU1GNEc4c2x6Y0IzcGsraVZXdDg3b2pmVlFRWCtPenFrMGthY2dNaTl2XC9WVG55NmFEMHBzUmMrM1dXbHhzSHVwU0dlbWhSUW5najNxK2pQR2hCdTZBZHU1bTRaenhZMVd5dDJlNFwvcVlYRHhjRTRsa0NETVwvcVJYRVc3Nk9xU1NYMlBYN1A1QmJxTjBYcDVtXC9hNTl5VFRSWFRLVXVHZ0F2QlwvVzdTMk9IOGxVUm04YSttXC9WRlJzbHc5MlJcL0V0b1h2M0V3bDV2dDBKbW9pS01JNjJPWG5Jam1pWnBRbG0xU2RpclVhdEpOQzhlTWdmM1JNUzNOZFBcL1NFcUpqQXo5VDA0QnlHNTc1MkJKTjhjS1RIRU8yM2JKUWpOXC9BM1NXdFBTdnNxYmdpWDM4RkRDOXRpdFhnUW5oUFpPaWxtWFJrNDZkZ2JoZkZuYlVSUGVcL2R0V21IZm9yN1lnYkZrbjJ0V3lzRU9Gc3FCOHBlK20yZm9NZWdlcndCV01UOTUxOW5IWUJFNzFhYnpvdnNXV1J0aVZmVHVxNGJCY2ZFMkF1c0YzQWxkYXNpTjN4VlFrWERYVzVVZHlTZmRwRVdNekR2bldrelYzVm5MajFSVkxJSFU4a01xR3VveDRJWGpmUHc5QksxVmtXeVBkakVpajZYMDRQZG83Slwva29GWG45OEl6dFwvaUd1K2lWSzQzTW9FSW9FSE1BZXd2aEFSTVd6NjZycUtqUHQ1WmdQZnVpaFp0a3NLWlpFbmR4bWJDZGFLeHY5S25NS0tQU1NsTTdNNU42VGIyQnM5TEJxd3RNbjNUK2hHYnJERExHWk9wRWxaRTJmUlZoMUxzYUlWSnE4djZXVW9Td29JT0trNzcrZnRkOXJzZ013a3puUDNWT05lVVM4XC9KeXpkYldmaVRRUXJWV1MzaytpRUNabHFBSEZhRUsyclZHcDA5Q2VGaFBOYWRIY0JZbUZtYlo4STdWaUhJMG55UFVXVHFncjVxaGp5RmladTVQSm55WVU4YVFOMmdaUHVmQnRZMDErcUtVOWxWOWhEcFhyOE9SdEgxRVRNM2RwcHhPMUJlSCtPd0xiQXZ1SFpmcUJcLzR1a0N3OTdRU1RpSVJ1UEM3ZFFtOFhmbGVkdE50bXB5aWdtMXJrVDdjemJMSWpPaXlieERDYnV1YVdRMVQwNmFWTTFhTlJkc2xIMGpjMWNGNDhEaEdZTmhodWUrVWcyS1ZiVlVnOFZNRlFheGN6K0xIcFwvNnFkQ2w0NTFKbHNYZ1hwN1lLcXk2VzRXbDZhT0doTk40RFM2Y1wvOTRyM3ZobE1DdHJ2QXZNd0haejE2TzRMV0JDaWRCVHI3cEVNSjF3VTgrUlwvYWk2SjZDZzN1QjdIRFA4SUlkeUMxekNFYnpwd0UzMldiR2NON2RMbFZIdWxvcTJ1S0VqYVIyd05mVHJLTlV4VW16S2pkVGtQaXF2MHNCTzRoSnFPdytlSnB6MGlLYjV3Z0E0ZGJ2alZDbDQ4d2ZCbnBBVjlmZGVWWEFVaUtCcWx6Q2ExVGtJekZuYnp6ZVFDZUwybnArdzFmSDRySTY2czlSZGlKcmZhUUk4NE9YMHpCV2VWajJYMFwvOUdlcld5eVlIeGdLRXFDWnhwS2VvTzNzbm9aNFFEQkZqOUZFZStqV25BcVVuMjU1bk5iTitVY2h4TTRjWHVneEpVSUtKanFqQW5FY2Y5U0ZqQW1Cd3duczRsWndIdDB4QW9QQzU0OFwvbHh6ZVwvSWxNWUxEVUxZbTV6YXloSStvcFZXcnowQzNGY3FxRlwvRmNLRnR4Tjl5YTVsTk9CSjdhOGFzU0NwbXNCQnQ1WWxwZjB2VHVvc3Y0amdUaVZ5WWxoVENmSG5WRHg1eFB6K01paUJRZGg5cElZbnhNaGJYaFE5ZlFxSUhsTEZmV25zZ29YN3VYXC9jd0JxcGx3eTVLOTNidnhud0cyUVRCUVZjcVdjZ0xjSERjcUFwM3pBZ1Q0cU1BZ0pcL1dIZXFOT2xoOVdnZFJseHFjaUZGeUhmUGhPK3ZCR3lCTjJwVm9HT1V5bDF5Z3RJSmllQjNQOXlCNmVLQ21jWGJNM0JDZVFScVI1ZDZ3SkNic2NHVkNYQnM2VFU5dWs5RlhjeDQ9IiwibWFjIjoiNjgzNzQxYTJiNTczMGRmYzRjYTkzZGE4M2MyZjk5MDdhNzA1NTQ0YjAzZDQ4OTgzMDQ0YzUwODA1YmNjOGI5NSJ9
eyJpdiI6ImxSRyt3ajFDK3hUcmNpTDdJYnhoRVE9PSIsInZhbHVlIjoibk5TTFdXUFV3Qjk2eDJ6a1NTbWRNWGJDeGUzM3M0bFRjOEZwZmN5ZnAzYlJkYzE4a1o4RFBHbXFxS2M3R2RiRmFFSnVzeHp5cDZ1MDlBM2c3OTVsYzA3SjZFUUF5MHc4SVh2UThkSEFrOFE9IiwibWFjIjoiZTNiMmVmZWIzM2Y1NjVhNzNhOTdiMjI1YWFiYjAyNWM3Y2Y1YjA0ZTAwYmQ5ZGMxOWI0MDNmMGY0NzlmYjRkOSJ9
“Vậy mà không có ma hạch, làm bổn tọa mừng hụt.” Song Tính lão quỷ tỏ ra không vui, cánh tay phất nhẹ, lập tức vô số lực lượng vô hình càn quét thân thể to lớn đang kêu gào thê lương, biến nó thành mười mấy khúc thịt không đồng đều.
Thấy Song Tính lão quỷ bước nhanh rời khỏi nơi này, ba kẻ phía sau lập tức tăng tốc theo, chả mấy chốc đã ra khỏi địa phương chỉ có đá. Rời khỏi khung cảnh cũ, đầu óc bọn họ dần trở nên mơ hồ, ngay khi đặt chân tới địa phương mới, thì đã triệt để bị chuyển đổi tầm nhìn.
Diệt Chúng Sinh phát hiện bản thân đang đứng một thân một mình giữa cánh đồng bao la, hương lúa ngào ngạt, gió thổi lất phất tà áo hắn. Hắn không vì bầu không khí yên bình xung quanh mà giảm đi sự đề phòng, chiến đao xuất hiện trong tay, vừa tiến về một hướng vừa dò xét khắp mọi nơi.
Bất chợt có tiếng lúa xào xạc, một thân ảnh nhảy ra từ bụi lúa rậm rạp, vung mạnh lưỡi liềm trong tay muốn trảm đôi thân thể A Diệt. Hắn ta liền quay phắt người lại giơ chiến đao đón đỡ, lúc này hắn đã nhìn rõ kẻ công kích mình trông như thế nào, là một bù nhìn rơm thân cao nửa trượng, gương mặt dữ tợn, tay cầm lưỡi liềm gặt lúa có kích thước rất to.
Thấy đòn đánh lén của bản thân thất bại, bù nhìn rơm kêu lên thanh âm khó nghe, sau đó lập tức bật lùi lại rồi biến mất trong cánh đồng, vô số cây lúa lại đung đưa xào xạc. Thân ảnh người thanh niên đứng im tại chỗ, thần thức không dùng được, mắt cũng chẳng nhìn thấy bù nhìn rơm di chuyển, hắn liền vận dụng tới thính giác.
Tại địa phương khác trong cánh đồng bù nhìn rơm lao lên, tiếp tục hung hăng trảm về phía A Diệt, nhưng lại bị hắn thành công đón đỡ một lần nữa, khiến tên bù nhìn này căm tức không thôi. Cứ thế nó đánh theo chiến thuật du kích, một đòn thất bại thì hai đòn ba đòn, cứ lặn xuống đồng lúa rồi lại nhảy lên từ phương hướng khác, nhưng lần nào cũng ám sát thất bại.
Họ Diệt đứng bất động tại chỗ mặc cho bù nhìn rơm công kích, hắn luôn có cảm giác chỉ cần bản thân bay lên, hay dùng thần thông, hoặc lấy ngoại vật từ trong giới chỉ ra, sẽ bị kẹt lại tại đây vĩnh viễn. Nơi đây chỉ có thể dùng lực lượng căn bản của bản thân hắn, chiến đao trên tay là bảo cụ bản mệnh nên không tính là ngoại vật.
Trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ: “Bù nhìn này có thực lực tương đương Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong thông thường, khó ở chỗ nó không chịu chính diện giao thủ, mỗi khi tung ra được một đòn liền ngay tức thì chuồn mất, bất kể địch nhân có trúng đòn hay không. Nếu không dùng tuyệt kỹ thì ta rất khó bắt kịp, chỉ có thể bị động để nó công kích.”
Lúc này bù nhìn rơm đã xuất hiện, nó xoay vòng trên cao sau đó lao vọt xuống, lưỡi liềm cũng xoay vòng nhiều lần kéo theo lực công kích mạnh mẽ bổ thẳng xuống, khiến kẻ phía dưới chỉ biết giơ ngang thân đao chống đỡ. Thanh âm va chạm vang lên chói tai, tia lửa tóe ra như pháo hoa, đôi con ngươi A Diệt trợn lớn vì lực trùng kích quá mạnh!
Thân thể hắn bị ép nằm ngửa xuống đất, miệng rỉ máu tươi, sắc mặt lộ ra sự đau đớn, đúng lúc này bù nhìn rơm đã biến mất. A Diệt không khỏi thở phào, vô lực thả hai tay xuống, nằm im tại chỗ hít thở như thể rất mệt mỏi, bù nhìn rơm chớp lấy thời cơ nhanh chóng xuất hiện trở lại, đứng tại phía trên đầu A Diệt hung hăng bổ lưỡi liềm xuống cái đầu hắn.
Cảnh tượng cái đầu như trái dưa hấu bị bổ vỡ vụn không hề xuất hiện, A Diệt đã nhanh chóng lăn sang một bên tránh né thế công, sau đó quét chấn đánh bật hai chân của bù nhìn khiến nó lảo đảo như muốn ngã. Chiến đao nhân cơ hội lao lên rồi thay đổi hình thái, khi bù nhìn muốn tránh đi liền bị đôi cánh to lớn bao chùm quanh thân, phóng thích vô vàn ma lôi oanh kích.
Một khu vực trên cánh đồng mênh mông nổi lên hắc lôi dữ dội, kèm thêm tiếng hét đau đớn của bù nhìn rơm. A Diệt đứng phắt dậy, mỉm cười nhìn kẻ trước mặt nói: “Ngươi hành động vội quá, ta mới giả vờ nhận phải chút thương thế mà đã khiến ngươi không nhịn được xuất hiện sớm rồi, sinh mệnh ngươi dừng tại đây thôi.”
Đôi hắc dựa bay về phía họ Diệt rồi cố định tại lưng hắn, gã bù nhìn rơm bấy giờ toàn thân đen thui, nhiều nơi bị cháy xén, còn bốc lên không ít khói, trông chật vật vô cùng. A Diệt không muốn tốn thêm nhiều thời gian, đôi cánh vần vũ vài đường, chém bù nhìn rơm thành nhiều mảnh nhỏ, đến cả chiếc lưỡi liềm cũng bị phá hủy.
Trông thấy bên trong bù nhìn chỉ toàn là rơm, có thêm một bộ khung tre giữ vai trò như xương sống, khiến A Diệt khá là bất ngờ, hắn cảm thấy sinh mệnh trên thế giới này đúng là muôn màu muôn vẻ.
Chợt cảnh tượng xoay chuyển, thi thể bù nhìn rơm vô tức biến mất, ánh mắt họ Diệt quan sát xung quanh liền thấy những thân ảnh đồng bạn. Dương Như Âm cùng Phong Háo Thắng cũng vừa lúc thức tỉnh, ai nấy đảo mắt khắp nơi, hiện tại bọn họ đang đi trên đường đất nhỏ cắt ngang qua giữa cánh đồng lúa vàng.
Phía trước, thân ảnh uy nghiêm của Thiên Hận Hầu và Song Tính lão quỷ cứ thong dong bước đi, tựa hồ không bị ảnh hưởng bởi màn khảo nghiệm của khu vực này, ba gia hỏa phía sau ngay khi lấy lại thanh minh liền bước nhanh tới sau lưng hai người, im lặng đi ngay sát phía sau.
Đoàn năm người cứ bình tĩnh thẳng tiến xuyên qua cánh đồng, Song Tính lão quỷ lên tiếng hỏi nữ tử kế bên: “Đám âm linh thú chẳng lẽ rất đông sao, mới khiến tiên tử trở về muộn như vậy?”
Thiên Hận Hầu gật đầu: “Rất đông, hơn nữa chưa phải toàn bộ, ta đoán tại những khu vực khác vẫn còn rất nhiều...”
Lời còn chưa dứt nàng ta đã liếc ánh mắt tới một phương hướng, Song Tính lão quỷ cũng đồng dạng nhìn tới địa phương đó, y nói: “Vừa nhắc đến đã xuất hiện ngay rồi, nhưng tại hạ không thích tới gần loại sinh linh đó cho lắm, nên sẽ một đường đi thẳng dẫn tiến cho những thủ hạ này của tiên tử, mong tiên tử cứ an tâm mà thu thập âm linh thú.”
Thiên Hận Hầu quay đầu lại nhìn tới tên một linh cao lớn, nàng lãnh đạm nói: “Ngươi đi cùng ta, pháp tắc phong chi của ngươi khá hiệu quả khi đấu với âm linh thú đấy, để xem lần này có giải quyết nhanh hơn trước không.”
“Tuân mệnh thưa chủ nhân!” Họ Phong vui mừng hớn hở vội cung kính lĩnh mệnh, ánh mắt còn không quên liếc sang tên thanh niên nhân loại với ý khıêυ khí©h, như thể muốn khoe rằng ta được chủ nhân trọng dụng còn tên vô dụng như ngươi thì không.
Thiên Hận Hầu khoát tay, một luồng hào quang mờ nhạt bao bọc tên mộc linh cao lớn lại, thân ảnh của cả hai tức thì tiêu biến, chả mấy chốc đã nổi lên thanh âm ầm ĩ nơi xa. Ba người còn lại vẫn tiếp tục đi thẳng trên con đường nhỏ, Song Tính lão quỷ lên tiếng nhắc nhở hai kẻ đằng sau:
“Hai ngươi lên sẵn tinh thần nghênh chiến đi, sắp tới chúng ta sẽ chạm trán sinh linh thủ hộ khu vực này, tất nhiên phải dùng vũ lực mới có thể thông qua. Màn đầu tiên là thú triều quy mô lớn, màn thứ hai là quần thể dơi máu, màn ba tại địa phương như thế này, ta nghĩ sẽ là một đám bù nhìn rơm đấy!”