Trong sơn động rộng lớn, có một tế đàn cổ nằm ở vị trí bắt mắt nhất, quanh tế đàn lúc này có ba thân ảnh, hai nam một nữ, trông giống nhân loại nhưng không phải nhân loại. Bọn chúng có nước da trắng như tuyết, tóc màu lam băng, thân thể tản mát ra hàn khí, những nơi đi qua thường lưu lại trên mặt đất một đường tuyết phủ.

Gã người tuyết có vẻ ngoài trung niên nói với nữ tử trẻ tuổi, cũng là nữ tử duy nhất trong nhóm: “Tế đàn này tới lượt sư muội dùng rồi, mau cường luyện lệnh bài của muội đi, xong việc chúng ta còn đến nơi khác.”

Nghe vậy nữ tử vui mừng, liền bước lên tế đàn, thi triển thủ pháp để lệnh bài của bản thân hấp thu năng lượng từ tế đàn cổ này. Hai gã người tuyết trung niên và thanh niên phía dưới liền chia ra hai hướng, hộ pháp cho đồng môn.

 

 

Ba kẻ này luôn hành động cùng nhau, vì vậy có khả năng cao chấn giữ được tế đàn hơn những kẻ khác. Bọn chúng lần lượt luân phiên dùng tế đàn, khi một người cường luyện thì hai người khác sẽ canh phòng, phân công hết sức ăn ý.

Đúng lúc này từ ngoài cửa hang có tiếng bước chân vang lên, khiến hai gã nam tử người tuyết cả kinh vội tế ra bảo cụ sẵn sàng nghênh địch, nữ tử đứng trên tế đàn cũng xuất ra vũ khí. Trong lòng họ nghi hoặc, rõ ràng quanh khu vực này họ đã bố trí pháp trận che đậy cùng phòng ngự, vậy mà vẫn có kẻ tiến vào được là sao?

Thân ảnh từ ngoài cửa hang tiến vào dần hiện rõ trước mắt ba người, là một tên nam tử đeo mặt nạ, thân mang hắc y, khí thế hiên ngang, tay cầm chiến đao, long hành hổ bộ từng bước tiến tới.

Khi trông thấy rõ thân ảnh kẻ này, cả ba trừng lớn mắt hoảng sợ, nữ tử liền thu lại lệnh bài rồi lui nhanh vào sâu hơn trong sơn động, hai gã nam tử cũng lùi lại thật xa. Gã trung niên thần sắc khó coi vội nói: “Chúng ta xin nhường lại tế đàn này cho ngài Nguyên Ma Huyết Giả, chỉ mong ngài có thể cho chúng ta một con đường sống.”

 

 

eyJpdiI6ImxFaG1QQlc1a3VyT1dTb3JrRllIaHc9PSIsInZhbHVlIjoibGk5VWxjXC94MVJmQUdDSVBhSTM5MThLVU9Fb01mbFVtWkZEeHBGV3M5UWRMaTVhczA2c05LTFwvR2hFbmd1cllWdklOSmNDR0EzZGV2SnlvZjZRVG1PbmY4QVBiRzFpQmxhMWpBV2ExZCtibWlxOUxIbTdsbUdDTTFvQXp6RnR3OUJqWENDTHJXQmxKV3F2ajgxeGlUd3lcL1hFWmtWcnE1bDBTTklYYzdOTGN3RnU4TU9idTB2Y2NVZXp4YTU1cU9IczI0Q1JXdlB1K3IzWDBVT3EyZGxQODhcL2s5aUtqRnNtMkpDR1R2SGVIcUFsUitXR21rdXFVXC9YWEZ5RVFHRFpwZXQyWlE1a3R0NmxOQTdMYVl2NjNkSjRmTEl0M2xVck5NcGUyb21GXC9oZEM2YmcrZlB5U1VyQWgyOE0rNGZBdjc3Q0c1aEJweHpzQThUaWhQU3l4VjFOUmJxdEl5c1VhaVYzMnRGUE5VOXhEZ2ttM2dwWnR2a1ozc1Nkc1JDR3l4UjdLcVFmQjNETVpyWUlJclFLbWo2M2FKYXg0KzBXalVBeDJaZndDWVVkV0c5Znp4djdGWW5yNnFEdk1PNVwvcVZHUTFjRlZIOUVcL0VwNVNjZnVLQnBRKzZZVmFQQUlMRngzcDJOSVZxZDl3eXljXC9oZ2RSd0NaYkRaSGtvXC8yZ0lTN0pWNDFFaUhjVzZnQ0NJUGhiWW12RHZpTytcL3dRRTNmNUE4VHRVRmtkWFRPanhcL1hhZW1CM2tVTTNwalhleGw1OXQ2dFRYY0NzdnI1WlBJd1NDZm4xTjhHSk5Ja2diZWtoXC9Mb0l6a1NvTFZOVkpuZ0dLeVl5T1wvalVmdXcyb2FnMWpPNWMwOWJRRkx3anRkYUVnenpXU3BDTTRRQVpQck9NRDdRNVNnNHFSTkhTTjJYclNaQ21NUDMzbUx4Mlc0RWV5M1U5ZDZGcWc1UVwvMU05ak1zSGN4aUs3cldVOHl6Z3VUTzdPTUZFN0pCblRyV244aDJOOEZneXhFbXR5Z0VkTUpRcmxtZFpyY3FJTUROcHhRSzczS0t6OWVHT1wveEhcL3dRcWlEVmU1QVFDTFhXcHRsWFk1aURTWGtrTmJxTCs3UFdnV3BiMTNBSFVnWDNtUmx3cTBvaVdaMVlMSHhWTjJnUG84TDJVMnRKRjhvMWYycVVvRktkR3ZUTytoVDNzNUNcL3VzcVZVS24zd2FadlN4Tk9XNThSNGllcjA2OHZpYzNpeWpzMmZLbUFNa2JYSWVTbjV1MzZMUURNaWx0NmpKVmwrOUVqZ0kzOG1VeVwvNHFEK0FiK21namFESzhMa2xUOEpWT1dpQnZLelRRQ3BpUUNndWdzZ3Nma2VBaFJrYjVUVVRtaGl3U1pncE5UN0Znb1VWZjZKcHd2aG9tejhqMFFYQlByZWJ6dWRONUhyNmFwUTZGb0UyWGVCTGU1ZzhpTVd4VkdYR2RRR09SaGhtWjA5QldKbGJKcDltXC94MlpjdEZiZHhCdWcwaFlLQTJrdmVWMjU3MzdQS0p0dmdGbytnQTBtamdhaEdtUzVPR0I4Q0VvTU1DR1gzTTJGOWpxZ2FnU2puTXlFblJpVTlZMmwxdjYwNVhHZmlxdENMam9jejBMWCt2ZG9rc0hoSHA3V1JzU1FpeHZcL0E1M0lIUWZ2bjhvak5TaW5SYVlpbXpiNktSYkxvTzZMQVJlZFU0RVZONmhmcGZvbjl1K2UxTGdWT3o1UWRYMFNrcUdYN0ZMbmpscUlDT09cL0JZM0ZFalZOQmZpZEhHYWo0eThWaGhMQlRUSm5EMEtGdWFET3UwZGlja1hZSHA5VnFPc1hJWlY0NzZPVHVsVTZndUlcL3RrS1BBbWNXZFp1bnFsUDRcL1hIOE1ndG9Od0hoS2xVRFNUbjBDQUVQbTFNcnJHbmlvOEpkR1JMRCtLanBpU1lLWEsxdGxRekZhZXF2REtRdEwzVzlMT0ZhY0F1S0FheDdqVUJGYkhvTzMzOXZKdkN6M29PYmNOc1J0dmgxbGQrNUFjZjhCbFpUVEN2YUhnSmNHRVFEWGNyTFNXeElocmNFZzlPZFBPcjBSZHlpVmx1XC9qTk12NXpFYnArSXloZG5wVGtsUWtEOHpFNEtyRzR6WkNRbU9HcUtxS28yWUtyWEdvRW5XYlJ4K2k5Qk04TnpGY3puYTBvQTJwR2drRmViM2lva3NKM3V6ekplM0hSZjh3ZlwvOEdScUpKaVAwa3d0cXVcLzZkTHB0TVIrRlVjM3FuUTkrSDlhOTl0eldzSHQ3UytVRXVwejFMT25LT1ZDcWtJM1hMMjYrSURlcmlZeE81cUZBRTlwUkhrZHZERXEwZ0hcL1dabzllNDdLZHNNS2ZmZlNiYTdsK2gyZkN2dTJyNWN0aWQ3Rk4yanluYnc0S2ErOG5LZHN3ZU51cVJrb0hpK0hDc2o0SXFrcjRSTGVEYnVoYnh5cjV3cHFCc1wvNmNxYTlnMlhBVVhFVzBmcE5UeXZXZFVPckYzSG5jKzVtRjVQMnpRYmFhRk5XZ3NORHZSbGtsRDZpKzArWk9mUG13SGdXNDBzeWEyUlY0OE1zOTQrTDYwbjNIMkNCSmZZK2JGeVpieU5za1hmQlVMeW5rSUg3eERvdEFlTmFDdHhERmtcLzBicnFiZ3BHTTZSK2E4ZlFxZGxjNm00bDFzRERSNFQzWW90b1NPcmxsOWtQNDJzRmNiMnVKMlExMFZDSU5WOHhcL0RLVUJHRVBMQmlaK25LY1wvUnJJdUZqYUtVUllqMWZFeXZFcU0rMzNaYktpbUZXMktwQXh4cUVnTnhwZDlQRzVUSHNyVjBJcUhuS2lqSkhNWkkzT2FyY1BlRVwvUTF0Q01BZFlFdXBEMHh5SmFhd3hFZEE3XC9kMzZNVzN1Uk1UaVprdXAiLCJtYWMiOiJlMTI5ZTQ2ZDkzYTFkYTYwMzI2ZDYzY2ZmZjQzZThjY2E4YWM0MzY5NTU5MDIwNjc4OTA4YmY3YzIxNTM2MzkyIn0=
eyJpdiI6IjNDbHM4YUdqVVNXMjNPZWRhaDluY3c9PSIsInZhbHVlIjoiSDN0RXZtMkhLNDJRQXR0RGdycFwvS2Q4ZlFpa1lcL1ErdjR6Q3h5NDVwbjgyamgyajQwRGFQRlFOWWx0c3lDQVBqTFUzK1hHSGVTRzQ5bGNUaWtqVWtsa2QwMmt1VXZcL2lraEo1V2JJejBFTGc9IiwibWFjIjoiYzAwZGUxZjM5NGFiNWYzOTcxYTU1NWZjMDJjOWFiYmY0NGZmOGMyNmVjZjA1OTllZDI0YzAxOGQ0MjI0YjQyOSJ9
Nói đoạn, thân thể hắn liền bộc phát sức mạnh chấn lui ba người tuyết trước mặt, chiến đao trong tay vung lên, phóng vọt đến phía ba người. Trong lòng ba kẻ đó run rẩy sợ hãi, tim đập loạn nhịp, cả ba không hẹn mà cùng lấy ra lệnh bài, đồng loạt bóp nát, khiến bản thân bị chuyển tống ra khỏi vùng chiến trường này.

Trước khi rời đi bọn chúng còn nghiến răng cay độc nói: “Cứ chờ đấy tên khốn Nguyên Ma Huyết Giả nhà ngươi, một ngày nào đó chúng ta sẽ tìm ngươi báo thù!”

Ba luồng sáng lóe lên rồi tiêu tan, khiến A Diệt vung đao chém vào không khí, hắn cũng không để tâm, lập tức xoay người bước tới gần tế đàn thực hiện chính sự. Tấm lệnh bài năm sao cách không bay lên lơ lửng trên tế đàn, bắt đầu quá trình hấp thu năng lượng, tạo ra một phần của ngôi sao thứ sáu.

Nghĩ lại ba tên người tuyết vừa rồi, hắn không hề lo lắng nếu sau này chúng tìm tới báo thù. Tuyết nhân chỉ là tộc qυầи иᏂỏ yếu, tu hành lộ không chọn vẹn, đồng cấp hắn có thể cân được mấy chục tên, có gì phải sợ chứ.

Hiện tại đã trôi qua mười ngày từ khi chiến trường khai mở, những kẻ mạnh mẽ bắt đầu hót vang, thể hiện chiến lực của bản thân. Các cao thủ được nhiều kẻ biết đến, đều được gọi với những biệt danh nêu lên đặc điểm của người đó, như A Diệt thường được gọi là Nguyên Ma Huyết Giả, nhiều kẻ đánh giá chiến lực của hắn đủ sức xếp trong 20 hạng đầu.

A Diệt vốn chẳng muốn nổi danh, nhưng mỗi khi tranh đoạt tế đàn không tránh khỏi bại lộ thực lực, nên tất nhiên bị những tên bại tướng bỏ chạy thành công, loan tin về hắn. Đương nhiên bản thân hắn cũng từng phải bỏ chạy, nhưng không phải vì một kẻ địch mạnh, mà vì phe đối phương có quá nhiều nhân thủ.

Đến giờ họ Diệt vẫn chưa gặp phải tên nào có chiến lực vượt qua hắn, mạnh lắm cũng chỉ tầm cỡ tên giáp phục sử dụng sức mạnh hắc ám, mà hắn gặp phải khi chấn giữ tế đàn đầu tiên. Hắn cũng không nhớ bản thân đã đoạt năng lượng từ mấy chục tế đàn cổ nữa, hắn chỉ biết chừng 5 đến 6 tế đàn thì lệnh bài sẽ ngưng tụ được 1 sao.

Nửa nén nhang sau, luồng độn quang từ trong sơn động gào thét bay ra ngoài, phá không bắn đến địa phương khác, tiếp tục quá trình truy tìm tế đàn cổ.

Trong mười ngày này, lượng tu hành giả tham gia đã giảm đi đáng kể, phần lớn là bị gϊếŧ chết, chỉ có số nhỏ bóp nát lệnh bài để chuyển tống ra ngoài, dừng lại cuộc chơi. Tu hành giả chết nhiều bởi vì khi sinh tử chiến thì tốc độ rất nhanh, sinh tử trong một ý niệm, không đủ thời gian cho họ bóp nát lệnh bài.

Phương bắc vùng chiến trường có ba kẻ nổi danh cùng A Diệt, trong đó kẻ có danh tiếng nhất biệt hiệu là Cuồng Dã Mãnh Hổ, một tên luyện thú sư sở hữu linh thú là một đầu mãnh hổ cực kỳ lợi hại. Tên đó được thế nhân xếp trong mười hạng đầu, coi là cao thủ thực lực mạnh nhất tại phương bắc này, A Diệt tuy không sợ những cũng chẳng muốn chạm trán hắn ta.

Nửa ngày sau hắn đã phát hiện một tế đàn nằm sâu dưới hồ nước lớn, nhưng nơi này vừa lúc bị một tên yêu thú dạng cá phát hiện, hai bên liền triển khai tranh đấu. Quái Quy Ngư thực lực không tệ, có cường độ phòng ngự cao, hơn nữa còn là ngự trùng sư điều động một bầy dị trùng sống dưới nước, khiến A Diệt nhất thời rơi vào thế khó.

“Biết điều thì mau cút đi nhân loại, nếu không bổn soái sẽ phanh thây ngươi cho đám trùng của ta ăn, hắc hắc!” Đầu yêu thú cười gằn lên tiếng đe dọa, song thủ cầm hai cây chùy răng sói, hung hăng tung ra công kích triền miên.

Tên nam tử đeo mặt nạ rất nhanh đã bay lên khỏi hồ nước, hắn giơ cao hai tay, Tụ Lôi Tháp và Tụ Lôi Châu mỗi thứ một bên, theo lực điều động bắt đầu kêu gọi thiên lôi, như phán quyết của lôi tề giáng thẳng xuống lòng hồ. Nước trong hồ bắn lên tung tóe, hàng ngàn đạo thiên lôi gào thét dã xuống, núi long đất lở, kinh đào hải lãng.

Lực lượng lôi điện truyền đi khắp hồ nước, khiến tên yêu thú cũng phải bay lên thoát khỏi lòng hồ, ánh mắt cay độc nhìn tên nhân loại không biết điều, Quái Quy Ngư hùng hổ bổ nhào tới. Thân ảnh to lớn cầm nhị chùy răng sói, được vô vàn dị trùng bao quanh, cường hãn công kích nhân ảnh nhỏ bé, khiến khu vực này chấn động dữ dội.

Đây là đối thủ mạnh nhất A Diệt đối đầu từ khi tham gia chiến trường tranh đoạt quán đỉnh này, hắn đã phải luân chuyển hợp lý giữa nguyên lực và ma lực, thay phiên dùng các loại thần thông riêng biệt để công kích đối phương. Sau khi mất sức chín trâu mười hai hổ, hắn mới thành công đánh bại đầu yêu thú mạnh mẽ này, nhưng không kịp ra tay đoạt mạng.

Lệnh bài bị bóp nát, sắc mặt gã yêu soái lộ rõ sự không cam lòng, ánh mắt như đao bắn thẳng tới A Diệt, cho tới khi ánh sáng chuyển tống bao lấy gã rồi mang đi. Tên nhân loại tuy chiến thắng nhưng cũng sức cùng lực kiệt, hắn gắng gượng bày ra xung quanh một tòa pháp trận, sau đó điều tức khôi phục trong lúc chờ đợi lệnh bài hấp thu năng lượng từ tế đàn dưới hồ nước.

Trong chiến trường này hắn không hề tiếc của, luôn sử dụng nguyên thạch tuyệt phẩm để khôi phục nguyên lực nhanh chóng, khối tuyệt phẩm nguyên thạch hắn dùng sau nhiều lần, nay đã có chút ảm đạm so với những khối khác.

Thời gian cứ thế trôi qua, ngày qua ngày luôn có tranh đấu nổi lên, địa hình khắp vùng chiến trường dần trở nên biến dạng. A Diệt đến nay đã thu thập được bảy sao trên tấm lệnh bài, khi mới qua phân nửa thời gian chiến trường duy trì.

Nhiều ngày tranh đoạt tế đàn rồi truy lùng vây quét đám bại tướng, A Diệt đã thu thập được khá nhiều thông tin của những kẻ nổi trội nhất, ai nấy đều có chiến lực vượt xa đồng giai. Đáng chú ý nhất là một nhân loại được người ta gọi là Tử Thần, xếp hạng thực lực nhất nhì trên toàn chiến trường, gặp hắn là chắc chắn phải chết.

Kẻ đáng chú ý không kém là một tu hành giả thuộc chủng tộc quỷ dạ xoa, danh xưng Tứ Thủ Khắc Địch, một kẻ khát máu tàn bạo. May mắn thay hai kẻ này hoạt động tại phương nam và phương đông, cách A Diệt rất xa, nên hắn không cần quá kiêng kị.

Trong khi họ Diệt đang trầm tư suy nghĩ về những kẻ không thể khinh thường, thì thần niệm đã phát hiện hai mộc linh đang chạy về phía hắn, tựa hồ bọn chúng bị ai đó truy sát. A Diệt không khỏi lấy làm lạ, bởi vì rất ít khi có kẻ thừa hơi truy sát kẻ khác trong một khoảng thời gian dài, thay vì như thế thì thà rằng đi tìm kiếm tế đàn còn hơn.

Hai nam tử mộc linh không lâu sau cũng phát hiện A Diệt, chúng biến sắc thập phần vì kẻ trước mặt đáng sợ không thua gì kẻ đang truy đuổi phía sau. Khi cách Nguyên Ma Huyết Giả chừng năm dặm chúng đành dừng lại, run rẩy nhìn hai kẻ đáng sợ một trước một sau mình.

Ánh mắt họ Diệt nheo lại, nhìn tới kẻ truy đuổi theo hai mộc linh, hắn đã từng nghe danh tên kia, chính là Cuồng Dã Mãnh Hổ. Kẻ được mệnh danh là tu hành giả mạnh nhất vùng phương bắc này cũng đã dừng lại, trầm ngâm nhìn tới tên nam tử đeo mặt nạ trước mắt cách chừng mười dặm, tựa hồ cũng đã nhận ra tên đó là ai.

Hai mộc linh đứng giữa tầm mắt của hai cao thủ, không khỏi bủn rủn tay chân, không biết làm sao cho phải. Tại đây, thời khắc này, hai tồn tại mạnh mẽ không thể xem thường đã chạm mặt, nhưng vẫn chưa rõ sẽ có xung đột nổi lên hay không.

Ads
';
Advertisement