Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Trên một vùng biển mây rộng thênh thang, có vô vàn tảng cự thạch trôi nổi giữa hư không, lúc này trên bề mặt một tảng cự thạch to lớn, có bốn thân ảnh nhân loại, ba người trong số đó đang bao vây một kẻ còn lại.

Một gã nam tử bề ngoài chừng hai mươi mấy, thân hình cao gầy, mặc áo bào đen, gương mặt mang vẻ lười nhác tiếu dung. Quanh thân hắn ta thiêu đốt hỏa diễm lộng lẫy, như một hỏa tề trưởng khống vạn diễm, phong thái tràn đầy uy nghiêm không thể xâm phạm.

Một thân ảnh nữ tử đôi mươi mang áo bào lông vũ ngũ sắc, bên trong là bộ chiến y pha lê từ chân vũ phượng, tôn lên sự uy nghiêm như một nữ hoàng. Gương mặt nàng xinh đẹp đậm nét kiêu ngạo, thân hình cao ráo, đường cong chập chùng, hoàn mỹ vô cùng.

Một nam hài tử chưa tới mười tuổi, nhưng lại toát lên vẻ không thể xem thường, mày kiếm mắt sáng, khí chất sắc bén như muốn chém tan vạn vật. Hắn mang áo bào hoàng kim, lấp lánh chói lòa, sau lưng khảm bảy thanh kiếm, luôn tạo cho người ta cảm giác một khi rút kiếm có thể trảm thiên diệt địa.

 

 

Ba nhân vật kiêu hùng lúc này đang trong thế chân vạc, vây một kẻ vào giữa, kẻ đó có khuôn mặt xinh đẹp, thoạt nhìn như nữ tính, lại ăn mặc y phục nam tử, khí chất âm dương khó dò. Gương mặt y lúc này toát lên sự tức giận, đôi mắt như biển tinh quang hậm hực nhìn ba người đang vây quanh, cắn môi căm phẫn.

“Viêm Thế Hầu, ngươi đường đường là nhân vật thành danh tại Thú Loạn Vực ta, vậy mà dẫn theo hai kẻ ngoại lai tới áp bách tu hành giả bản thổ, ngươi làm mất mặt giới cường giả nơi này quá!” Chỉ thẳng ngón tay tới phía tên nam tử có gương mặt lười nhác, kẻ đang vị bao vây tức giận quát lên.

Nghe xong, không để cho gã nam tử cao gầy kịp mở miệng lên tiếng, nam hài tử áo bào hoàng kim đã tỏ ra thái độ không vui, mở miệng nói trước: “Ngươi bớt lảng tránh chính sự đi Song Tính lão quỷ, ngươi rõ ràng không tu luyện tử vong pháp tắc, vậy mà có thể sử dụng loại pháp tắc này, tất nhiên là nhờ vào uy năng bảo cụ.”

 

 

eyJpdiI6Ijg4dTJYYXNzZHlYXC9VWkJFeFwvVzBVZz09IiwidmFsdWUiOiJ0YytoZHFGU0orOUdGR00ySE9wODYrYTNBdzB4YkltTkorK3FwYjg1VFdKeDlPWUtxMDY0UVVOTmhUdFlqaEFINFE4Z21udlJOUTRzbWhpY1BNSzVCeVRUa29pamFmakZ6MkpxN2g4U1BNV09RQkhIWWIyUll0MkNPTlUrTFM2RUV2UnF4RkdVS3JlWEFjTDlRZ0RzekZJRVJBM2dcLzZyaVFEb1dHUmxRMGNhUG1odjU0OXI3Nkt0S2JlRmZvNys1VUxLRlRpdURhUlU3eHl6VEZVZ00wYWlWN1kwSjlOcllPanlHV1Y1eVJoazZkZGZ0RnpIMTFIMVFmaVQwYm5venpZRHViXC94MUx4NTk5R29sREc2K2lOdG9RMkVDNnNFZUNDS0FMaXIrQ2RDWHJ4MldTWlp6ejRudkp1SUdvRExKN3lYTnIxTytcL0dvc1lyT3NObnB6NzVTZFZaaWtaazhlYXpSRzhUNW9QQmNzQ3JEaDNVQmYreFBxdWVkVFVZaGpnMWNpMjdXZDFRUlRCZlZuNEdJZXJuN1JPK2V4YlIzZitwSXpZaTFzaThVOTMwOVBGbjg1cCt6UURRMTh1QkdnUzJlNHF3elZrenFQSHBFNXFZWlJ6YVwvZlc4WWszUW5pSzZiYk5pRjFXem5pdVhyWkRGVURMMXFSUWVcL0F5SUlENWt6WkVYTCsyeHowWGNRYWM5eWJxVzUraHBZVGc5c1wvOWUrWDBMYTlKUzF3ZktUc1k4SFlYditPem9qVElaaWRZcG1tWUtuK0kyaHo4bk9jQXVqTE5hQWl6NVR2eVo5dWtBc0NIdm4wMlg3NnBYWHFDVjBKTERBd25OaERNSWxnaWZXMnM1djBKR0JrSjJtQ0J2dklvclJBaXMrZGdRQ1BzS2lrZHVCV0VzNisrZkhYODAzcFJKaEhwcjlFR3dnd1dObXliK2xIdVZaOXlaZ0I4S1ZpOERsNEtxU1RuXC9vWFlLdnZzV3FcLzgwU08wZVh4SVRsaWNiXC9COTJqWkQ5K21YZ3U2ZmI2WjArZ2tlNmRJT3VMRVA2anZtZ3Rud0F4UmEwVnlQXC9DS3BzcDh6YUEzc0h0YzdzUjNEbnhGYWVxSmZwaitaVzQ1NUlyMVwvblFDdW96YkhvU3Q5S3hKUE1MQml2YzFTS2xYalVWOFN6aXJIZFdpNkpwcExPMHNYUWV1T2lSUml2YVhXZzIxd05DU0lhODR3eHZvSlZUQ1ZsK1pJZ2hzNVpBS1Y5cWlaWndMRkZjdlBabDV0R1hiaWFpYkJyRU9EVzdZM3ZDVFZIdGxIdldzSlY0bGlmNGJPcFwvSGNyS3dPb1NFMjBrRGwwajBHMkJSWmx1bHoyVWI0K1FFS3hSMEE0QWxpczFWRXpmNzI3VmZCVFhLTEpJc1VWWHlQdWFtY2lQQ2dxTzdUWFVlNW1UYVhcL29relVcL1k5YkJnaG5UOXU5cWxOdEVwK2s2QjNCa3BMTzM3NGlodU5pb01QT1EzdXBVb3l6S0xRRExBd1pkTEN5WFdMZ1RMWUNHRjBnR2VYdXlqMlRmbUVcL01CNU5OM1V2VEJKT0M0QnZyU3UzRElYRDY0VjF4WkErZUthTlBaekNVWmM3eUVTbEpjb2RZa0xuOHZQQkFYWUVNRmEzK2RnU1hPbUVZMU1MMUN6TXkrQ0h0aVwvWVhzTUJsRXhCN0NpSGtDZjlRTzNNSFRGQ3Vxd3ZKcUZ3VFA3RUg4ZHlPVEJkVGlZMnRFdVlkRVhOYTR4UjBiQVBpbkU0OVViMWthbnlNelJpVGw0blo3UE1lTVBzc1lRZXVDR2JXa0tSajBIc1wvV1VYbDJWbW0yM1p5XC9QUWM1UnlEMW9wa2pvaWtUVmdLcnlkcnA2M0c0ajFXTVZ0QWd3NGtmUmNaRENOZ1l2UEJIQ0dDMkF6UVlGamVVZXVTWkl3bDhvbWNPZ2hqaDFLcURKMWlnNUxQcEN1ZWFrSjVncW9KdGV1WmdvNTdISjZ5YzJnQTM2ckhjTm5hWnNyRldDSUdtMWxBTUx6Z0xBRk1WM3p2Z1hBanc3VnFMNUY4WU9lK004UHdRU2pjMFh5cnFpQVVIcHZ5Q3EwcU4wYStvSkdXSktXdHBMaDM3R2ExbFBaSEF6eU0yQ2hldXlqTjU5TzRHWVJnVG9yUXp5MFNKZ09SbUhqK3NsMHhRdlpuc2ZsdHF1aTIzTmZJWk5DOWk0N01NQ1k3emsrUWI2RE8rRTR4NTVRejBabUllYWJZbTZhZGVydFVWVFpsRG0xUk10cTN4dkRLMTgxOTFxOG1YVzVJRWZGOUdoUTllWVI2bThwY3FtY2N4SnY5YUpIbWRWOE5raHZPNGJBR0Q5YStMQlZlTEpLS0NKTGQ3ZTdZSFhvR1lTUVVVREIzeFJoNlpla29mNFNsWmx0YkVxaWcrdGpOenVKT1E0b3NxZmoxVkREcGhGZERGSUh0RlIwUnJ2djNMK3I3eVhNMHJVN0xTak5FUTZcL1dGSlVuZ2FzTEhXRUdlaWZ1eG5IZWZqTEVSNUJVPSIsIm1hYyI6ImUxNmMyNjdmNWQyM2U1YWQ4OGNkNmNkZDJhZWJlM2Y2ZTk2NjkyNGZlMWIxNGI2MTYyNzg4YjBjM2JlODNiNDAifQ==
eyJpdiI6ImFtZUorbEM1K0VzV09oYjVpd0JrRVE9PSIsInZhbHVlIjoiTDFXVnlBR3F6U0FRSEJWOGFLZ2dxaVlWZ3NRN0Z6OFMrdjFGTDRGQnhlU0ZqNUxIeW01emgxclI0TjN3QlB0MW1hc2ZSd2ppYVdoVTFDNVpINU10cTkzc2E1WmwwMCszOTlJWHpVZ1BYRkE9IiwibWFjIjoiMWY2NzU4MzY5OTYzNjVmNDEwZDNkZTYxNDI3NzcxOGI2MTY4YmM1ZDVhNDhmOTBlMGIyMjkyYjdhYTQyYzkzNiJ9
Sắc mặt Song Tính lão quỷ nghe xong lời nói vừa rồi mới giãn ra chút, mắt y liếc nhìn ba kẻ xung quanh, trong lòng bắt đầu suy tư. Vừa rồi Viêm Thế Hầu đã cho hắn một bậc thang để đi xuống như vậy, hắn cũng không tiện chống đối thêm nữa, nếu không bị ba gã Phong Hầu quần công, hắn dù có chạy thoát cũng phải đem theo thương thế nghiêm trọng.

Thân hình Song Tính lão quỷ đứng thẳng tắp, ngữ khí bễ nghễ lên tiếng: “Viêm Thế Hầu ngươi là thái thượng nhị trưởng lão của Dương Viêm Điện, ta sẽ nể mặt thế lực đệ nhất tại Thú Loạn Vực này, cho các ngươi chiêm ngưỡng bảo cụ của ta một lần. Nhưng các ngươi phải hứa sau khi trông thấy bảo cụ của ta, phải để cho ta rời đi không được ra tay ngăn cản!”

Nữ tử ngũ sắc lông vũ cùng với nam hài lóe lên sự chần chừ, nhưng gã nam tử Viêm Thế Hầu liền mỉm cười đáp lời: “Tại hạ đảm bảo, chỉ cần chiêm ngưỡng qua món bảo cụ có chứa tử vong pháp tắc của tiên hữu, thì chúng ta sẽ không gây khó cho tiên hữu nữa.”

“Vậy được rồi, mời ba vị xem!” Song Tính lão quỷ hừ lạnh, mặt không đổi sắc lên tiếng, đồng thời vung nhẹ cánh tay mảnh khảnh, tế ra một món bảo cụ, khiến ánh mắt của cả ba người xung quanh lập tức đổ dồn tới.

Đây là một chiếc phi tiêu ba cánh tương đối lớn, có màu đen tuyền, trên bề mặt ẩn chứa không ít họa đồ hoa văn huyền bí, lưỡi phi tiêu sắc bén mơ hồ khiến không gian đứt lìa. Cảm nhận lực lượng pháp tắc tử vong từ chiếc phi tiêu tản mát ra, tương đồng với pháp tắc mà trước đây Song Tính lão quỷ từng thi triển, sự hoài nghi trong lòng ba kẻ xung quanh mới giảm xuống.

Phi tiêu mới xuất hiện tại ngoại giới một hơi thở, đã bị Song Tính lão quỷ lập tức thu lại, nhưng nhiêu đó thời gian đủ để ba kẻ khác nhìn ra thực hư rồi. Lão quỷ này luôn để ý thần sắc của ba kẻ xung quanh, lúc này mơ hồ trông thấy sự tham lam xẹt qua dưới đáy mắt hai kẻ ngoại lai, hắn liền âm thầm nâng cao cảnh giác.

Nữ tử chiến giáp pha lê mỉm cười lên tiếng: “Vận khí của Song Tính tiên hữu thật là khiến người khác ghen tỵ, không những kiếm được một món bảo cụ Thiên giai trung phẩm, mà bên trong bảo cụ này còn ẩn chứa loại pháp tắc cực kỳ khó luyện. Với sự trợ giúp từ chiếc phi tiêu đó, chiến lực của tiên hữu cũng miễn cưỡng có thể Phong Hầu rồi!”

“Sao? Các ngươi muốn nuốt lời à? Vật ta đã cho các ngươi xem rồi, chẳng lẽ còn muốn giữ ta lại? Các ngươi nên biết lão quỷ ta là tán tu, không có thứ gì ràng buộc, nếu hôm nay các ngươi nuốt lời, thì lúc trở về nên dặn đám đệ tử trong thế lực mình khi ra ngoài cẩn thận một chút, nếu chẳng may gặp phải ta thì.. hắc hắc.” Song Tính lão quỷ lộ ra thần sắc gian xảo nói.

Nam hài hoàng kim y ngữ khí uy nghiêm đáp: “Ngươi có thể thử, thế lực của ta chưa từng nhíu mày trước sự uy hϊếp của đám tán tu đâu!”

Viêm Thế Hầu giơ tay ngăn không cho bọn họ nói nữa, sau đó chậm rãi lên tiếng: “Ngũ Tước Hầu, Thất Kiếm Hầu, nếu món bảo cụ của Song Tính tiên hữu không phải vật mà liên minh các vị đang tìm, thì chúng ta không nên dây dưa với tiên hữu ấy làm gì nữa.”

“Ngũ Đại Minh chúng ta đồng ý giúp các vị, nhưng bắt buộc phải đúng việc. Song Tính tiên hữu tuy là tán tu nhưng cũng là tu hành giả Thú Loạn Vực ta, hơn nữa còn không liên quan tới chính sự của hai vị, nếu hiện tại hai vị còn muốn gây khó dễ cho y, thì tại hạ sẽ không đứng một bên nhìn đâu!”

“Tên này xem như có cốt khí đấy, ta còn tưởng hắn sẽ hỗ trợ hai kẻ ngoại lai kia, vây công ta để đoạt lấy Xích Vong Thiên cơ chứ.” Nghe xong lời nói của Viêm Thế Hầu, Song Tính lão quỷ liền âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhìn tên thanh niên có gương mặt lười nhác này thuận mắt hơn vài phần.

Nam hài tử danh hiệu Thất Kiếm Hầu suy tư thoáng qua rồi cười lớn nói: “Viêm Thế Hầu tiên hữu bình tĩnh, tất nhiên chúng ta sẽ không làm khó vị tiên hữu này nữa rồi, ta nói có đúng không Ngũ Tước Hầu tiên tử?”

Nữ tử Ngũ Tước Hầu trông thấy ánh mắt của nam hài đồng, biết hôm nay không tiện ra tay, liền khẽ cười đáp: “Tất nhiên rồi, chính sự của chúng ta mới quan trọng, Song Tính tiên hữu nếu đã không liên quan thì chúng ta có lý nào làm khó cơ chứ.”

“Nếu đã như vậy ta cũng không ở đây bồi tiếp ba vị nữa, cáo từ!” Song Tính lão quỷ mỉm cười chắp tay với ba kẻ khác, sau lưng dang rộng ra đôi cánh hồ điệp đẹp đẽ, vỗ mạnh một cái thổi lên cuồng phong quét tan mây mù. Thân ảnh hắn ta ngay tức thì tiêu biến, đạo hào quang xé trời hành không, trong nháy mắt đã biến mất ở cuối chân trời!

Viêm Thế Hầu lên tiếng phá vỡ bầu không khí nặng nề: “Sau gần mười năm dốc sức điều tra, hiện tại có thể khẳng định vật mà liên minh chư vị tìm kiếm không có ở Thú Loạn Vực này, tiếp theo đây hai vị có dự định gì không?”

Ngũ Tước Hầu thanh âm mềm dịu lên tiếng: “Vẫn còn có hai sự kiện thu hút không ít tiên hữu mà chúng ta chưa kiểm tra, chính là bí cảnh Lung Mộng và khe hở liên thông tới Mộc giới.”

Nam tử lười nhác gương mặt nghe vậy chậm rãi đáp: “Bí cảnh Lung Mộng hiện giờ đã đóng lại, chúng ta chỉ có thể chờ đợi thời gian nó tự động mở ra, để kiểm tra những vị tiên hữu từ trong đó đi ra. Còn khe hở mộc giới, các vị muốn xuất bao nhiêu tiên hữu tới đó, thì hãy tới tổng bộ Ngũ Đại Minh báo một tiếng, sẽ có người chuẩn bị đầy đủ lệnh bài cho chư vị.”

“Làm phiền tiên hữu rồi, khi nào chọn ra người thích hợp chúng ta sẽ tới quý minh tiếp nhận lệnh bài.” Thất Kiếm Hầu gật đầu đáp, ngữ khí hòa hoãn. Chả mấy chốc hai bên đã chắp tay chào tạm biệt đối phương, sau đó Viêm Thế Hầu trở về tông phái, bỏ lại hai người tại khu vực này.

Mắt thấy quang mang hỏa diễm biến mất tại cuối chân trời, nữ tử Ngũ Tước Hầu mới quay đầu sang nhìn hài đồng đứng kế bên, lên tiếng hỏi: “Vừa rồi nghe ngữ khí của Thất Kiếm huynh, chẳng lẽ huynh muốn bỏ thời gian tới mộc giới điều tra thật sao?”

Nam hài tử khẽ gật đầu đáp: “Cách đây không lâu ta được Tử Vi Hầu báo cho một tin tức tương đối quan trọng, nàng ấy nói rằng khi suy tính vị trí kẻ nắm giữ tiên khí, đã vô tình tính ra hành tung của con ả Thiên Hận, trên chín thành khả năng ả ta đang trốn tại mộc giới. Vì vậy ta muốn tự mình tới đó một lần, nếu có thể gặp phải ả đàn bà đó là tốt nhất.”

“Ra là vậy, kẻ mà người người nhà nhà kêu đánh kêu gϊếŧ đó thì ra đã trốn tới mộc giới, kết cục như thế cũng do ả ta gây họa khắp nơi mà thành, không thể trách ai được.” Ngũ Tước Hầu nói, nàng biết rõ vì sao kẻ đứng kế bên lại căm thù người được gọi là Thiên Hận như vậy, bởi vì thế lực của hắn ta đã từng ăn thiệt lớn trong tay ả.

Thiên Hận Hầu năm xưa tại khu vực cận trung tâm Nhân Yêu Đại Lục là một truyền kỳ, nổi danh về sự vô liêm sỉ, mặt dày, không coi ai ra gì. Chỉ cần có kẻ nào chẳng may đắc tội nhẹ với ả ta, thì toàn bộ tiểu bối trong thế lực của kẻ đó sẽ gặp đại họa, đến cả đám tiểu gia hỏa Luyện Nguyên cảnh cũng không tránh khỏi bị ám toán, mức độ không cần mặt mũi này có mấy thượng vị giả làm được cơ chứ.

Thiên Hận Hầu là tán tu không có gì ràng buộc, hơn nữa am hiểu các thủ đoạn chạy trốn, nên những tồn tại đồng giai khác không thể làm gì ả ta, chỉ có thể đứng nhìn đệ tử trong thế lực mình bị ả chà đạp. Sau khi đắc tội gần mười liên minh, mấy chục thế lực đỉnh tiêm, cùng hơn trăm gia tộc cường đại, ả ta liền trở thành chó nhà có tang, bị truy sát khắp Nhân Yêu Đại Lục.

Vài chục năm gần đây Thiên Hận Hầu đột nhiên biệt tăm tung tích, thì ra ở nhân giới khó sống quá, nên đã chạy sang mộc giới lánh nạn. Không ngờ vì sự kiện tiên khí đỉnh cao xuất thế nổi lên gần đây, mới để Tử Vi Hầu vô tình tính toán ra hành tung của ả ta, Ngũ Tước Hầu cảm thấy sắp tới mộc giới sẽ không còn bình yên rồi.

Ads
';
Advertisement