Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Sóng khí hủy diệt bạo phát tứ phía, khiến vài trưởng lão phải ngay lập tức động thân, phiêu phù bao quanh võ đài, tạo ra quang tráo cản lại dư uy từ trận chiến, tránh gây hại cho đám đệ tử tại khán đài. Ánh mắt ai nấy đều lộ ra sự trịnh trọng, họ không nghĩ tên thanh niên Dược Hảo Nhân lại lợi hại như vậy, đánh ngang cơ với lão già Mạnh Chiến trong thời gian dài.

Trung niên Khương Vĩ trông thấy trận chiến ngày càng trở nên ác liệt trên võ đài, trán không khỏi chảy mồ hôi, thầm nghĩ sao trước đó mình lại gây sự với tên họ Dược đó chứ. Nếu gã sớm biết thực lực chân chính của Hảo Nhân mạnh như vậy, gã đã không nghe theo lời xúi giục của mấy kẻ khác, khiêu chiến hắn ngay khi thời điểm phân lệnh bài cấp 2 bắt đầu.

Họ Khương liếc qua địa phương cách đó không xa, thiếu nữ Nhan Như Ngọc cũng phiêu phù cạnh võ đài, giống gã đang ra sức cản lại dư uy từ trận chiến đỉnh cao này. Khương Vĩ liền truyền âm cho nàng ta: “Chúc mừng quý cung đã mời được một vị nguyên sĩ cực kỳ lợi hại gia nhập, tương lai chắc chắn quý cung sẽ ngày càng trở nên vững mạnh.”

 

 

Nghe vậy Như Ngọc liền cười nhạt đáp: “Khương nguyên huynh quá khen, Dược sư huynh chỉ là khách khanh trưởng lão mà thôi, không thể lúc nào cũng chiếu cố cho bản cung được, vẫn là cần bản cung tự mình cố gắng.”

“Nhan nguyên hữu khách sáo rồi, tại hạ thấy Dược huynh rất quan tâm tới quý cung mà, ban nãy vì trưởng lão Vũ Hải Phường đắc tội Cơ nguyên hữu, mà Dược huynh khiến thế lực đó đứng chót trong lần phân chia lệnh bài luôn.” Khương Vĩ hết mực lấy lòng, thấy Như Ngọc chỉ cười nhạt chứ không nói gì thêm, gã liền nói lên mục đích chính.

“Ban nãy khi tại hạ mở đầu khiêu chiến quý cung, đó là chuyện bất đắc dĩ, mong quý cung không để ý tới, bản viện cùng quý cung từ nay vẫn là đồng minh đáng tin cậy.”

Như Ngọc liền đáp: “Khương nguyên huynh yên tâm, khiêu chiến là đúng luật lệ của thịnh hội, quý viện đâu có làm sai, bản cung cũng sẽ chẳng để ý gì đâu.”

 

 

eyJpdiI6ImJxamI4MndPdjRXZjhmK1RtOGJMaUE9PSIsInZhbHVlIjoiamplTG54THp0SjZxd04zMklpbHdGSUdvOHZsc05ydnNQeDBiZTdxTjROeHM4OVJXMDJJR2pqcWY3UU9zYUFpTFREK25RR0FwRGJTV0NpSnRxeHhyTnFhRmo5aU9qcVwvNXNybU4xZ0lsOUcyZnc4U25VSGR6QjMyeE4wblFSODZ4em1xUVZpVVJUVE9cL1hIUERMUDdCcCtuZFIrem5ZM3F5RkxuWitZNDNcL2h4OVFaV2NRM1VpYXdxalV6Wm0zR2JVY0lrTjJGRzhGNStsUHZodUNzYk9XbUVQVkVLNm1UZTA5aTJNZzJTeGN2cDFvcU01NmlGK3F0ekdcL2Q5aVRONGhtOG9pZnlqdGFBTVZjVHcxZ3puNXp6YnRiT3F6SlkxY0haU3Rwbmo3WWk0YlpZczZBVzlHaFhvNkZLdFJSNzZqVXc3RGllSEU3M2FQaXRoMWhZWFpRZVRYbit2c1ozR2ZWdUNwXC83N21UY1ptNW1mdnVwczVmWHZlS1o3OVI4VWJJQTNlSFkyUUlTdGxDOHc2VFVPWkZtMkNudHpOVjl2d3FReEVtdEZJSURibVJSWVlSdTUySzBWZW84M0dCcERVTk91WVBtTHdMVlQ3OTMyM1VLOWxWZjVZWVBGSWViNEtSQmNYK2xIWXErRlhKblNsM3BYRE5KQmtkSG95SW9ERXI1ajZBZHV1cTlURm05YjhNWkFUQnFJZkNUT2RVTXpTMG5vTG1jWGF3XC9QU3ZmWEtwY2V0T1FyS2w2RkxvRnRVRW5JT3FlTGVUd0ZYM3IwZVFyRFJGNUxcL2pGd2d6M3h6RFp4OWF2Umt1S05qWjM2VTdwMnFtTm1JNUpKVHZuWDdVQVM2VWhkY1MrOGNEcU83SkZvVFBmeEtwMkROa3ZtVVloWEZcL1d3cTRXWnJMUVhNb1R0bmZmSDZsZjBKUWExZkxqZlRMbnpNR2NyZEZNWUlyYmlUb0lFa2FGKzFRaGo5dG53SU5hbTFLWDQxU3pHdmxaaEttcU9jOFwvN2R1WnhKWHp5VWpka3QycVR5bitlOWdQUWhlbmNTS1JMdTdzSCtOSmlTRHNoM3hlUVZnRStwQVhpXC9uWkI4VnN6b1BmS3RBUDg1VG9vcGdXenhxcGdSeVwvRmMza01TelBoTEVJSFFnRTRQcW1uUWdweGp5ZVNKVGVveld4RHVFM3B0alZsd2ttOE1DNzJ4c2tESXZXbEQ4dG9XT2RBbzFkOE9HbUVmckdnWndFR01DM210YUFSRTYzSDFSaUVmendXVDdyRG9EZ0tCVHJIclZ3dnpYUTJNM1p5Tm9ISExQMGZ0ZlBycHpBdTdpTndKMkkzZU1xdml0aTY4ZE4wUERmYzVYMkFSTVVXXC9nVDhKZnIzS3pUK2tuYnZCNFN5cVlaR21QY2JUZzdcL1JUZkg2UGZVdnNhXC9qbllvTENLY0U3MEgxWEQ4VlFyUzA4dzdraWFsVXpIV2RtcFhpaDBMYkdwMEc4eHBvcVdQMUcwc1RQMGMyXC8zMkttNjNBRXRFc01velNncFwvV1hURSs1dkRZTlwvbTZVZnFVMjVablZFTHE2eVV4dFpZblI3V3lpXC9NYzU3YjhGXC9qcTE3Yjk0V0JYVVlBemVYT09pZDYyeDc0a2lkZHNEaVlxNEUyWEVKWkJ2RXlhZzVFVXpXZllSTlhrMURBU1BWUThNMFA4RnhNZjRuQ01yYzBxS2p2WGVvcnFETUk0T3dZTHozUlpWRlFYN2VubzA0R0k2eDh4YTM3UWdQNGNsQjZPWXlkRTl2bTR4MkhMQm9ZbVlmc1BnS3pCd2JZOTA1STNxYXcrc2U2RFwvWGJuODJsMEQ0XC9tSm1Na0dcL2ZyNmYwaHRFY0VhZXJ2MHdHZjR5cUhORWxKUTBwclVqQU5hK1dRTmNid0twdGdrclo4U2VCbTloVXJwNG5NVWJrSHJKMmptWnJhK1ZqR0p4bEhEeGtRM05Rd2ZsM3UrVEFrXC9LVis4RzZVSjRSMkZCUk9OUldTVm5sYk9HOURsVU94RkFUSXVYQVd4NytZbTlIRXJtalNQNEJJS0pIcktlZzhlSlhXeWlWR2lVQjdyMFpySWhORFNlbWVIUzNCS1pwSVU4K0tBTk9yamtCaWJRUHpaeUIzclZ3RUdlRVFYTG82ZTdBVWN3VXpmcmFOcVwvaHJrNHJmZmRER0dHZTI4dHhsR1BDMzlsdEhMNVRqXC93NjVtc2JwdDFFQnE1Q0ZYTnVXdTdGeHlqVTV0cUd6dHMwOUw2WERGVUVmMFM0dHlRVG1aQ0pxdGdiSmxKMXloelFzNFVGeEVxRDQ3TjU2YlFSOEpTQ2NLdDh1QXZYV1UwTkxMRVwvOG5xc0dXZjVBb1VReW9LUzBjZ25BZDlsSjBkR29GKzFoTDdHR3FPNldGYTQ2Q0pHdFNXTWJvWnNPUnBRdkFSOGxzaVwvbnRuV1lrd1JUYUV4amVaWDdWaTN6eEI4NXRXc05ndVd2M0M0TG5leFwvRUw5S3dKZVVNbDl0cVdTbDZUbGVCSlJPNDM2cFdSZ1Y0K0Eya0N1aUxFXC9BYnRBWmc4cXo5N1JHVWpRc3Jja1VpXC80MEQydVQ3MzhyMnlTVjh4d1dSSXZvajVqWGFyWlQ4T1wva0wxcmxYZnc4RDBVWlV0SnErbmFueDRaUkt5YnFZUEtjREVuNmVYRzBcL1ZVS2dEd0FkOHZJYVlrTDFNVnFhcExHUE14QWhWTHRSM245cXdVNVE0cG44Y3JKdUpOMXdBVlwvbVJibXgrSjBYV1liRGNneFRoQ0tVZVJ0Z1RheUc1eDUyRmlUNjZuOU1RaGlhU1d2UDM4QTV2Wlhsa3hpWG51UGJGWGQ1VTQ3NnkybnhLdUNOVWJ0a0xqUU9IQVpvajk2RFNLK3JuU3FKVGREdzJcL3kiLCJtYWMiOiI1NzA3ODMxNzA5NzJlM2YwOTQ1ZWI2MGYyN2M5MmRiYTRmZTg1N2MzNjU5Mzg2MWE4NDU3MGViYzE3OTg4ODc0In0=
eyJpdiI6IlFlc0Y4dUpQa0RQSjJMUE5nd2I5WlE9PSIsInZhbHVlIjoieUdlSkRScWZ4QkJFeEwwc0o0bFJ6RHFaRlU5dTlGc2J5TGJqT0RqRm5EVWw2d01WVjBEZ1FPK3lObm1JakdncUE0azgrcHhraG9vd2pkdjg1V1RJMGo3ZHNXV21nZkF5TjNhV05PSHRTZXM9IiwibWFjIjoiOTIxZWEwOWYyZmY3NjRlMWY0ZGJjN2Y4N2E1ZmVjNjZiYmM1YzEzMTc3N2E3MWYzOTZlYzAyOGIwMTZiYWZmNCJ9
Chỉ thấy giữa không gian ngập tràn khói lửa, hai thân ảnh đang không ngừng ra chiêu, thanh âm binh khí tiếp xúc vang lên đinh tai. A Diệt tay cầm chiến đao, đối đầu với đôi cự phủ của đối phương, lão già trước mặt có lực lượng thân thể rất lớn, mỗi một đòn đánh đều truyền tới kình khí nặng nề.

Theo tiếng gầm lên của lão già, một đầu cự phủ bạo phát kim quang, xé gió đập xuống đối phương, khiến thân thể hắn vội vàng tiêu biến, mười hai tinh điểm phân tán ra khắp mọi nơi. Khi họ Mạnh đảo mắt xung quanh, đã thấy hơn mười đối thủ hung hăng xông tới, mạnh bạo tung ra công kích.

“Lộng Ảnh!” Những nhát chém điên cuồng xé tan lớp hộ thể giày đặc quanh thân lão ta, khiến lão cho dù có nâng song phủ lên chống đỡ cũng phải nhận thương thế, một vài nơi có máu tươi trào ra.

Đôi con ngươi lão lóe lên tinh quang, theo hai búa gõ xuống đại địa, một hồ nước thình lình hiện thế, nước trong hồ có màu hoàng tuyền kì dị, tựa hồ có tồn tại đáng sợ từ dưới lòng hồ đang muốn ngoi lên.

“Hoàng Hạc Hồ - Quỷ Trảo!”

Tiếng quát rung trời vang lên, ngay lập tức một bàn tay khổng lồ như muốn bài sơn đảo hải chui lên từ hồ nước, cự thủ này trông như bàn tay quỷ có màu hoàng kim, phá không xông lên phía A Diệt.

Trảo thủ chưa tới mà kình phong đã ập tới khiến họ Diệt khó ổn định thân hình, hắn liền liên thông với thiên địa nguyên khí xung quanh, tạo ra không ít động thiên bao quanh cự thủ, từ bên trong phóng ra rậm rạp dây leo kim trúc, trói chặt cánh tay khổng lồ hoàng kim lại.

Ánh mắt ai nấy trên khán đài như muốn rơi ra, họ thấy võ đài đã bị phá hủy hoàn toàn, giờ đây nơi đó như một hồ nước lớn, trong hồ có một cánh tay quỷ khổng lồ giơ lên cao, nhưng rồi bị vô số dây leo dẻo dai trói chặt lại.

Mắt thấy A Diệt thả ra mười hai tử quang kim ti, công kích khiến cánh tay khổng lồ run rẩy, họ Mạnh lão già liền gầm lớn, tiếp tục gõ song phủ xuống mặt hồ, khiến hồ nước bạo phát kim quang. Cánh tay hoàng tuyền như được tiếp thêm sức mạnh, hung hăng vươn lên cao hơn, kéo đứt không ít dây leo kim trúc, những luồng sáng tử sắc cố gắng áp chế cũng không nổi.

“Bốn chín chưa qua, năm ba đã tới.” A Diệt vẫn phiêu phù ngay phía trên bàn tay quỷ, chậm rãi giơ lên đơn thủ, ngón tay búng ra một cái, lập tức một đạo ám kim phá không đâm xuống lòng bàn tay hoàng tuyền.

Trước sự chấn kinh của tất cả mọi người, cánh tay quỷ như bị thứ khủng khϊếp gì đó chui vào bên trong rồi phá hủy, ngay lập tức quỷ thủ khổng lồ này vỡ tung, từng khối huyết nhục vàng kim to lớn văng khắp bốn phương tám hướng.

“Phụt!” Lão già Mạnh Chiến phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên xấu đi, thân thể lảo đảo lùi về phía sau, hồ nước hoàng tuyền trước mặt lão dầu thu nhỏ lại rồi tiêu biến. Hai trưởng lão khác thuộc Hoàng Hạc Hồ mắt trợn trừng khó tin, mũi hít vội một ngụm khí lạnh, họ chính mắt trông thấy thần thông thành danh của thế lực mình bị kẻ khác phá giải.

Thanh niên tuấn mỹ đáp xuống cách vị trí hồ nước từng tồn tại không xa, tuy trên thân có ít thương thế, nhưng hiển nhiên nguyên lực đã tiêu hao rất nhiều, sắc mặt không giấu nổi sự mệt mỏi.

Đợi cho sự chấn động quanh đây vơi đi, A Diệt liền hướng tới phía lão già Mạnh Chiến chắp tay nói: “Chiến đến đây được rồi, tại hạ nguyên lực không còn nhiều, mà Mạnh huynh cũng chẳng còn bao nhiêu, thôi thì trận luận bàn này cứ coi như hòa đi.”

Lão già họ Mạnh cười khổ lắc đầu đáp: “Dược nguyên hữu quá khiêm tốn rồi, tuyệt kỹ vừa rồi của lão phu đã bị các hạ hóa giải hoàn toàn, nếu còn đánh nữa thì lão phu không thể gây khó thêm cho các hạ. Trận luận bàn này, lão phu Mạnh Chiến cam bái hạ phong, Dược nguyên hữu quả nhiên chiến lực lợi hại hơn xa tu vi.”

Thấy lão già họ Mạnh ôm quyền kính phục hướng tới tên thanh niên tuấn mỹ đối diện, những trưởng lão xung quanh ai nấy đều hít sâu một hơi, họ biết cái danh nguyên sĩ mạnh nhất vùng trung du nam bộ này đã đổi chủ, hắn tên Dược Hảo Nhân.

Ba trưởng lão Vũ Hải Phường trông thấy cảnh này chỉ biết ngậm ngùi im lặng, họ không phục cũng chẳng thể làm gì, với chiến lực thực sự của người thanh niên kia, muốn diệt cả ba người bọn họ không phải khó. Đám người Thư Trang Viện thì thở phào, vì cách đây chưa lâu Khương Vĩ đã nhận lỗi với Như Ngọc, nhận được lời nói đảm bảo từ nàng ta.

Hai trưởng lão Hoàng Hạc Hồ không biết phải nói gì, họ không ngờ vị sư huynh mạnh nhất trong thế lực mình lại thua tên họ Dược kia. Ba trưởng lão Ngạ Quỷ Môn thần sắc bất ngờ không dám tin, nhất là gã thanh niên họ Ánh, giờ hắn đã hiểu rõ kẻ mà hắn không quan tâm, lại chính là người mạnh nhất nơi đây.

Mở mày mở mặt nhất chính là Thanh Khư Cung, Nhan Như Ngọc mỉm cười không nói gì, nàng sớm biết thực lực chân chính của A Diệt, nên kết quả này nàng không cảm thấy bất ngờ. Nữ tử Cơ Trang vô cùng vui sướиɠ, nhờ uy danh ngày hôm nay A Diệt lập nên, chắc chắn bản cung trong tương lai sẽ ngày một lớn mạnh hơn, thu hút được vô số nhân tài.

Thịnh hội đã chính thức kết thúc, trong lúc các đệ tử đang thu dọn tàn cuộc, thì trưởng lão năm thế lực đã lên đường trở về, chuẩn bị đầy đủ để vài tháng nữa tiến nhập Mộc giới.

Trước đó A Diệt đã nhận được Chí Tiến Đan từ lão già Mạnh Chiến, khi đưa bình sứ chứa đan dược cho hắn, lão ta có để lại một câu khiến họ Diệt suy nghĩ đến giờ. Lão truyền âm nói: “Thực lực của nguyên hữu đủ để tham gia chiến dịch lớn lão phu đang theo, một chuyến bắt lấy kì ngộ lớn tại Mộc giới, nếu các hạ cảm thấy hứng thú thì một tháng sau hãy đến...”

Thấy hắn trầm ngâm suy tư, Như Ngọc hỏi: “Dược huynh sao vậy? Có tâm sự gì à?”

A Diệt lắc đầu cười đáp: “Không có gì đâu, chỉ là tại hạ hơi tò mò về Mộc giới nên suy tư chút thôi, dù sao trước ngày hôm nay thì tại hạ cũng chưa từng nghe về thế giới đó.”

Thiếu nữ tuyệt diễm mỉm cười đáp: “Đó là một nơi ẩn chứa rất nhiều kì chân dị thảo, hơn nữa còn có một vài bộ tộc mộc nhân giá trị cao, tới lúc huynh vào đó sẽ hiểu tại sao mọi người phải tranh nhau Mộc Lệnh bài như vậy.”

Cơ Trang cách đó không xa liền nói thêm: “Lát nữa khi về tới bản cung, thϊếp thân sẽ phái đệ tử mang tới cho Dược huynh toàn bộ điển tịch ghi về Mộc giới, để huynh hiểu rõ hơn về nơi đó, có trước chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới.”

A Diệt gật đầu cười đáp: “Vậy đa tạ Cơ nguyên hữu rồi, tại hạ cũng rất mong chờ được tới thế giới của vô số sinh linh hệ thực vật, hi vọng ba người chúng ta sẽ thu hoạch được thật nhiều kì chân dị thảo.”

Ba luồng độn quang vừa phi hành vừa trò chuyện vui vẻ, chả mấy chốc đã tiến vào địa phận Thanh Khư Cung, trở về chuẩn bị cho chuyến xâm nhập Mộc giới trong vài tháng tới.

Ads
';
Advertisement