Thịnh hội phân Mộc Lệnh diễn ra đã đến thời điểm quyết định, đấu pháp giữa các vị trưởng lão khiến cả quảng trường sục sôi, hiện tại vừa kết thúc trận đấu thứ hai tại đẳng cấp Bỉ Ngạn. Hồng Nhi và Vân Thanh Vận đều không phải đèn cạn dầu, trận đấu giữa hai người phi thường quyết liệt, mức độ giằng co biến hóa còn cao hơn trận đầu tiên.
Cuối cùng cả hai lấy kết quả hòa để ấn định, mặc dù Vân Thanh Vận thụ thương nặng hơn nhưng vẫn rất khó đánh bại hoàn toàn, Hồng Nhi cũng đã gần như sức cùng lực kiệt, trận chiến giữa nhị nữ kết thúc, Thư Trang Viện bảo vệ lệnh bài thành công.
Đến giờ chỉ còn duy nhất thế lực luôn đứng đầu là Hoàng Hạc Hồ chưa hề khiêu chiến, cũng chưa từng bị thế lực khác nhắm tới, đơn giản vì thực lực của lão già họ Mạnh rất đáng sợ. Hai thế lực có tồn tại Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn chắc chắn chẳng kẻ nào ấm đầu tìm tới cả, lệnh bài nhiều ít chủ yếu giao động trong ba thế lực còn lại.
Mắt thấy hai nguyên sĩ vừa kết thúc trận đấu đã ổn định tại chỗ ngồi, A Diệt truyền âm nghị luận với nhị nữ ngồi kế bên, bàn xem nên hướng tới thế lực nào. Hắn muốn bản cung phải có đủ ba lệnh bài cho ba người, bản thân phải đi khiêu chiến cướp lệnh bài của người ta, chứ không thể ngồi im chờ kẻ khác tới khiêu chiến được.
Trong lòng A Diệt còn một nỗi lo ngại, chính là không biết lão già họ Mạnh sẽ khiêu chiến ai, mục tiêu của lão ta chỉ có hắn hoặc là tên thanh niên thuộc Ngạ Quỷ Môn mà thôi, những kẻ khác hoàn toàn không đủ tư cách để lão ta khiêu chiến.
“Trước hết cứ lấy thêm một tấm lệnh bài về cho đủ ba cái đã, sau đó lão già kia có khiêu chiến ta cũng sẽ vui vẻ đón nhận.” Nghĩ vậy, họ Diệt liền chắp tay hướng tới thế lực Vũ Hải Phường lớn tiếng nói: “Tại hạ Dược Hảo Nhân, muốn khiêu chiến Ứng Sơn Liệt Hỗ nguyên hữu!”
eyJpdiI6IkpBZTRzc1ZcL0Roa0hHQmN4MFhMWDFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNQaERTVDV5OFl5amdVdURQa1I2T2p4NWN5RWxMeGtQN0o3SW1jRUxZU0pvT0VibkRXNjI2S1Z6NzhZR2hHamlYWW5JR2gxYUQ1Zm1YUVVOUUVnWnJpMFZEUDEyZjRTSkIxRnNUZG44bGFTRURcL1F2OVJYZ0tiMkthUzVGaE1Fbmc3cWJWYTI3UjJYaFJkeFM2dHRiQzd0MzVuWnVGNDV3SVBVMGJpTXU3dXdnNng0UnVSVXp5cWR4VjM4ZnFZMkJtb0JIeGNKWHIyS0IwSW5WVW1KZGhEemJpQjl2WXRmN1JKa09lKzJzR2Zzd1J1QW9LOVNvWkY0UW5tdTREQzBqV2ErSk5LclpWa2RGWG1CbWU5ZGNmMHB0ZmUrZGxFcW1uVFwvUzFwS0VWR2tGZUpzNTlaa2ZrV0t2dTk1dW5rNWpSQjUrVEY2aEZhK0lZZVJ4TFYxaTZJemRCbHFyWkZHdXY3NXl5REw1M2RtSU82ajdTR1dcL1FXTCtnQ3hIRjFIVWtWZWNiR2N1dEppcDdUNU5ZcGJYR2xxSTlpQWNzOVZBVFdBOGs4QlVyQzJrWlpTK2N0RjRSRlo4aUJTclhxUnpBTHlvMXVIcUhHRUpkTkZWMDdnM292XC9xYmV1SGZQS1dXZ2pCcWN3d3UzeU4xd1FGMm5zaWZ6M1g2K0g1VXp4OEM3dHpzeWdWSGNCNmc3Y3JYYUl5eDE2dksrYUtDbnJHMXhTY29UVnBCNmVsN1ZPaFNHYnV0K051Tzdacm1OamVTUExaRjdtR3AwaGMxdTUxZTA2MjJqZHZRUVhzTDVMbmFqTHQ2ZkpnYVZ1QjEzUm04d2ZIbWxpdUo4dVZFRmdubWU4S3FvWHBVWWNudThBQjFnZFNpWHdKbHVUWkdNWHlmUlJjUWs1Y0xaVEpoNjdQKytnS202M2QrdE1XZjBJdnFZczRcL281eGtic0JZV0NnXC83S2k4WkNUdGdjemhqdzdMaTNLMTREUitJcFBvamVNQ2dDazZqTWg3Y2FcL3RcL0xydkxnSDJRVkdcL3RDT0VYbEpqV28zSnpEcUk2M3cyRnc4QStRcTY4djg0MHVLVkxuTktrTEhDXC9WUVdmMU1zS2pkT2lETHpldE9SM0dUTTJ1cFZNYXhzY01Wd1NRT2ZOZEFGdXhrT3g2RnZPMXpmNzhndUZLMU8rcTR5RW41SVY5b2NSVE53WGJVNVoxMXJpYkNPK3lpYXk0UExnNTVqMkJJUk1jbVFwSFRuUkJROEJhcGdOUzlKMWd1cUxJT2ZmR2N4N2srb3FuY2h6aE9TbXMrdU1hQnJsSFZTZlk1NnUwUUNDeW1yWE5mREpzYTZ6UVk2eXRTMmk0YjQ5bHgySG1sR0I1UEtVSUdLWDdQSVwvSDc0UDNxQnhyQ3V2Z09jSHZjOWZOZHcwWDFjbDVYbGF5bVNRYXBDQ2tTTmJqOU53RlF6Zys5dnZQWkxIckpqSWtxOEl0dTRTZStQZ2FveVwvVzlHdUlpVnhHQ1cxeWl0UFEwc3lyaUVYTzR5cU51aGIxbnN4SlZnUFlzK1RmbFZ0ajRwa0VRck5rVERMeWZTN0FvNlByV3VzQWRUVm5sOHQ4dlFQTDltSVloQUZEcXgyRkU5UE5YZGszNVN3OEU3NTRcL0JHOHBDalN3UnBwemNIcnNxWWlORnNuS1hXb2thR05FM2hIU3FocWtaY3h4N1RsSkREemRpRDhzMTRpQ2lhZnFQWGM0YnZFZG5HRGtwS3NnTWdXVTJrbTJLaUhObUZiTFVrNktJTTVjcW5ZQ0x1YWUyODk3T1p4WUlNbjhvZDlNeSt6cmRCTEhRUzl0U1BTVGd4UnZLUnd4b204bFJTVkFEWnhMcmI1ZXBnejFXU3hWUmxZbndtZTdBcDhCTkdHQVhmVFwvK2FxTWdvTDl3TnlUb2wrM2R4dkV2OWpyOWpnNGd4dURUdFUzXC8xK2FVcWhaeEZaS1wvWDN1d1FST1J4RDhsZFRWejRCdUJSXC9uU0JtSHF2aWplUmRJWFltMGw1ME94QUkrRjhmMWxlblBEXC9JaVNNVTR2M2E5NXFET3M1N0QxRUZLWEVnZ1hlT3hUd3JcLzBDUEIrZHp4WXJPZzVUd0ZtSk01dzZ2ckVxWCt5bStcL1B2eXBGOHJ3VFdlU3hlQ1BqcUwxc3J6dnRnTVhZNVwvNUlpRVk4QXBqeFdubkF6dDB6VENtYWhtaW9hVVhnKytWTkhQVGExVm9ZeDRNVVh2YXRlQnErSWRHY1VSU0lvRTQ3WkpnUGZpblczQWcxbE92YXoyRUNEQ2dtQnVEcEtiVHZoMXpoZGJ3eFd0ZlUyN2haUDZSMG42YWNOSE5DaERoWjAzMHZRT2ljNnduR0V4RHcyc3dpK2kxMUhDY3hmQW5GRjZ6Nm55Uml2Sld4b25lRXVPR2ZSUzM4QXgwQm9sZ3VKSkpvcFBqNGgwb1VoOVpWNGt5MzhvaHJpdWIya3BEOFBXM285bkVtTzRhbkpPZ3RicHh0T3prOE15Z2NudkZMcUJYSXlkbHp6dGlTQ21iVzFUSFVqc2I4dzlCSndPWDQxUVo5QkRjMXdmRlpwSTBcLzhrbjZjSlpNaHVKVVpSVnF3VEhcL2RiQlN3cFhHVnA2YlwvNnNaaFo2Q0VZNUJZeG9PWWVQeXFweTNBcTNRbUpNU1V5aHNXdk9SNnV6UU5kdHpodVN2THBtTFE1MGxhVG56RUdDOVEyQ09QV1h4bjBBcE9VMW9odW5EcjZJZnhRUHVqd1wvQ1JhcFFsT0lUODVrRGVaWmFsNktcL3dNVUVxU29aTVptUHdxQUZWRmI3K0FYWTlvcUY0RklCT2NYcGR4Y0hJdFA0TWdhT3BaQ2FyeDFndVkwQkdBY1gyYlhqNTlaMGhOelhOSUdSVElLcHpDNCIsIm1hYyI6IjJhYjE0MTRmMjk0N2I1MDAxMjBhYzZhNTJjMzA1ZDEyNTQwZGJhYzNkZmMwYjMxN2RmNTk5YjBhNTBmYjY1YmEifQ==
eyJpdiI6IkZRSVFhZHlMTDhRTVJyUFFzcVdJZFE9PSIsInZhbHVlIjoiQVlaNVhyQ2xFeFF1TE90VlF4VEw1ZjVDQ3BcL2RMQ1lLR2VpZmFXTnNDemE2MlJHWlB0SHBDOWh2d1wvc05Jc2JTTWlKVjNcL1FXemhPcnhYaURuQ3hQQlwvakdWVHhHRW9ZU2tTSkVRcGY3MCtrPSIsIm1hYyI6Ijg4MjNhMzhlZWNkOGU5NmI0NGQ4NDA5ODRkYWJlZjcyNThkNGRhYjExYjUyYzA4NjA2MTExYWY3OWU5OWQ3MjQifQ==
A Diệt liền cười nhạt gật đầu đồng ý, sau đó cả hai cùng lúc nhảy xuống dưới võ đài, trước khi đi họ Diệt còn nghe tiếng truyền âm dặn dò hắn phải cẩn thận từ Như Ngọc, hắn liền đáp lại một câu: “Yên tâm.”
Dưới võ đài, khi tiếng hô trận đấu bắt đầu từ miệng trọng tài thốt ra, tên nam tử họ Ứng Sơn liền vận sức thi triển nguyên kỹ mới của mình. Thanh sắc sóng khí phát tán dữ dội, trường kích xuất hiện trong tay hắn ta, được hắn điên cuồng rót lượng lớn nguyên lực tới.
Gã thanh niên tuấn mỹ đứng đối diện khẽ nheo mắt, hắn có thể cảm ứng rõ cường độ sức mạnh của đối phương đang tăng lên, khiến thiên địa nguyên khí quanh đây hỗn loạn. Lúc này Liệt Hỗ đã giơ lên trường kích trong tay, mũi nhọn chĩa thẳng tới đối thủ trước mặt, giao động nguyên lực phát ra ngày càng mạnh mẽ.
“Vô Gian - Xuyên Diện Kích!”
Toàn thân Ứng Sơn Liệt Hỗ bạo phát thanh quang chói lọi, trường kích trong tay dứt khoát đâm thẳng, một đạo tinh điểm xé nát âm thanh gào thét phóng thích, thẳng hướng đối thủ trước mặt. Không gian ba động liên hồi, nguyên khí trong thiên địa đã sớm hợp nhất với tuyệt kỹ đó, uy áp khiến đám đệ tử trên khán đài toàn thân run rẩy.
Tại hàng ghế trưởng lão, khi cảm nhận được cỗ sức mạnh hủy diệt khủng khϊếp ấy, ai nấy đều trở nên trịnh trọng. Hai gã có tu vi đại viên mãn đang thầm suy tính, nếu bản thân mình chống đỡ qua chiêu thức đó, thì sẽ phải tiêu hao bao nhiêu phần khí lực, tổn thất bao nhiêu vật phẩm. Còn những nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh khác, đang nghĩ xem mình có sống nổi trước tuyệt kỹ đáng sợ đó hay không.
Những kẻ đứng ngoài quan chiến đã cảm nhận được sự đáng sợ như vậy, chứ đừng nói tới A Diệt, người đang đứng ngay trước mũi kích, là mục tiêu của đòn tuyệt kỹ cường đại này. Như cái tên, đạo tinh quang thanh sắc tựa xuyên qua không gian, lóe cái đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, gầm thét oanh kích lên thân thể hắn, sơn băng địa liệt.
Phân nửa võ đài chìm trong vụ nổ, mặt sàn vỡ vụn, kết giới tổn hại nặng nề, dư uy từ cú va chạm khiến cả sân đấu ngập tràn bụi đất. Gã nam tử Liệt Hỗ chống cán trường kích xuống đất để đỡ thân thể, há miệng thở dốc, ánh mắt kích động nhìn tới phía trước, miệng bất giác lẩm bẩm: “Thành công sao? Hắn ta thực sự đã không chịu nổi trước đại chiêu của ta...”
“Ầm!” Không để những kẻ khác có thời gian suy đoán, tại phía trên không võ đài thình lình xuất hiện một thân ảnh, chính là Dược Hảo Nhân vừa dậm chân nhảy vọt lên. Tuy bề ngoài trông hắn khá tả tơi, y phục rách rưới, nhưng khí tức vẫn rất ổn định, không nhìn ra bất kỳ thương thế nào.
“Sao có thể chứ?” Ứng Sơn Liệt Hỗ trừng mắt khó tin thốt lên, nhìn thân ảnh trên cao khiến hắn có cảm giác thất bại mãnh liệt, tuyệt kỹ siêu việt cảnh giới hắn giày công nghiên cứu, vậy mà không thể hạ gục một gã đồng giai.
Hoa văn thanh sắc cùng kim quang phật môn trên lớp da A Diệt bấy giờ mới tức tốc ẩn đi, đôi mắt hắn trở nên sắc bén nhìn xuống đối phương, toàn thân bạo phát nguyên lực, lớn tiếng nói: “Tại hạ đã đón nhận trực diện một sát chiêu từ các hạ, giờ tới lúc tại hạ trả lại một đòn, các hạ chú ý nhé!”
“Hắn muốn gϊếŧ người sao?” Có kẻ không nhịn được thốt lên, trong khóe mắt mấy người khác cũng có ý nghĩ tương tự, theo họ thấy chống đỡ thành công thì coi như A Diệt đã thắng rồi, cớ sao phải phí sức thi triển nguyên kỹ đánh trả chứ, vừa mất sức vừa mất tình hữu nghị.
Gã thanh niên anh tuấn trưởng lão Ngạ Quỷ Môn mỉm cười lắc đầu nói: “Dược nguyên hữu đang thị uy, muốn nói cho chúng ta biết hắn ta không phải loại nhu nhược đứng im chịu đòn đâu, đã có gan công kích hắn thì phải sẵn sàng bị công kích ngược lại, lúc này Liệt Hỗ nhận thua cũng vô dụng.”
Tam Du Vũ được thi triển tới cực hạn, Cuồng Long chiến đao bộc phát thần thông của bản thân, kết hợp với nguyên kỹ cường đại, tạo ra một cỗ sức mạnh khiến người ta lạnh buốt sống lưng. Lôi đình đủ mọi màu sắc bành trướng, gầm vang rung trời, không gian lung lay kịch liệt, hội tụ vào lưỡi thanh chiến đao khát huyết trong tay Dược Hảo Nhân.
“Lôi Đình Kiếp!”
Luồng lôi long đa sắc điên cuồng giáng xuống thân ảnh tiều tụy của gã Liệt Hỗ, như thần ma giáng thiên lôi trừng phạt thế gian, uy áp khiến đệ tử trên khán đài run rẩy quỳ rạp. Họ Ứng Sơn lúc này quanh thân đã có vô số bảo cụ vây quanh, trên người dán toàn bộ phù lục phòng ngự, cắn răng chống đỡ trước thế công như trời đất phẫn nộ này.
Tiếng nổ khiến vô số người tạm thời mất đi thính lực, toàn bộ võ đài bị phá hủy, kết giới bao vây sàn đấu vỡ tung, một vài trưởng lão phải động thân ra tay chống đỡ dư uy.
Một luồng sáng từ dưới quảng trường lao lên khu vực trưởng lão, lộ ra là thân ảnh người thanh niên tuấn mỹ, bên tay còn xách theo một gã nam nhân với bộ dáng hấp hối. A Diệt đút một viên đan dược vào mồm tên nam tử trong tay, sau đó đưa hắn trở về ghế ngồi, rồi hờ hững đi tới khu vực an tọa của mình.
Khi đi qua khu vực tam ghế của Vũ Hải Phường, hai trưởng lão khác của thế lực này đang lo lắng xem xét thương thế cho Liệt Hỗ, A Diệt có chút chậm lại rồi bình thản lên tiếng: “Hi vọng sau này tại hạ không còn nghe thấy bất kỳ lời chế giễu nào từ thế lực các hạ, nếu không kết quả chẳng dừng ở mức trọng thương đâu!”
Nói rồi hắn tiếp tục di chuyển, chả mấy chốc đã an tọa trên ghế của mình, hai nữ tử xung quanh tựa hồ đang truyền âm hỏi han. Sắc mặt Cơ Trang lúc này vui vẻ không thôi, còn hướng ánh mắt khıêυ khí©h tới phía mỹ phụ Hồng Nhi, như thể muốn nói rằng: “Tới đây đi, vị sư huynh này của ta sẽ đánh bầm dập ngươi.”
Trưởng lão của các thế lực khác bấy giờ đã bình tĩnh trở lại, mặc dù A Diệt ra tay hơi quá nhưng vẫn ở mức chấp nhận được, miễn là không có án mạng xảy ra. Hơn nữa cho dù Liệt Hỗ bị A Diệt gϊếŧ chết, chỉ đại biểu hắn ta tài không bằng người mà thôi, không thể trách ai được, cùng lắm là Thanh Khư Cung và Vũ Hải Phường khơi lên chiến tranh.
Hiện tại thế lực Thanh Khư Cung đã có ba lệnh bài, theo luật thì A Diệt không được phép khiêu chiến nữa, chỉ có thể ở im chờ người khác tới khiêu chiến mà thôi. Nhưng chiến lực hắn bày ra như vậy, hơn nữa ai nhìn qua cũng biết hắn vẫn còn ẩn tàng rất nhiều, nên chẳng tên nào xuẩn tự mình tìm tới cả.
Lão già họ Mạnh lúc này động mình, liền hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ trưởng lão nơi đây, dù sao lão cũng là người có thực lực lợi hại nhất. Lão ta nhìn tới A Diệt, nhưng rồi lại đưa mắt đi chỗ khác, vì lão không muốn đấu với kẻ đang trong trạng thái mất sức.
Lão hướng tới phía thế lực Ngạ Quỷ Môn rồi chắp tay lên tiếng: “Lão phu Mạnh Chiến, muốn khiêu chiến Ánh Ẩn Long nguyên hữu, mong rằng nguyên hữu chấp nhận!”
Tên nam tử anh tuấn mỉm cười, ánh mắt liền dâng lên ý chí chiến đấu, đứng dậy vận động tay chân, hưng phấn trả lời: “Tại hạ đồng ý tiếp chiến, cũng khá lâu rồi chưa được đánh một trận với nguyên hữu đồng giai.”
Lão già Mạnh Chiến cùng thanh niên Ánh Ẩn Long đồng loạt nhảy xuống võ đài vừa được thay mới, kéo theo vô số ánh mắt hồi hộp mong chờ. Trận đấu nhiều kẻ trông ngóng nhất đã tới, Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn ác chiến.