Chương 4961 Đều giết không tha
Lục Ly kinh hãi, muốn tiến vào trong pháp giới, lại phát hiện đã quá muộn, thân thể hắn tựa hồ bị đông cứng, hoàn toàn không động được, chỉ biết trơ mắt nhìn chính mình bay tới bụng dưới pho tượng, cuối cùng chui vào trong vòng xoáy kia. Cả người hắn không ngừng xoay tròn, đến độ đầu óc choáng váng hết cả. Hắn cảm thấy tựa như tiến vào trong đường hầm không thời gian, không ngừng xoay vòng xoay vòng, không biết điểm cuối cùng sẽ là đâu. Lục Ly không biết mình đã xoay vòng bao lâu, hắn cảm thấy chí ít đã phải qua một hai tháng, có lẽ càng lâu? Đến sau hắn đều mất đi ý thức, đầu óc quay cuồng, mơ mơ màng màng. Oanh! Sau cùng, cả người hắn rơi phịch xuống đất, đáp trên một phiến tầng băng cứng rắn. Lục Ly nhắm mắt lại nghỉ ngơi, sau chừng một nén hương hắn mới cảm thấy dễ chịu hơn chút, mở mắt ra cảm giác thế giới bên ngoài. - Ách? Trong mắt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh ngạc, không ngờ hắn đã tiến vào trong thế giới băng tuyết từng cảm giác được trước đó, đây cũng là nơi đầu nguồn của hàn khí. Bốn phía gió tuyết ngập trời, một mảnh mông lung, tầm nhìn vô cùng hạn chế. - A? Lục Ly lần nữa phát hiện một vấn đề khiến hắn ngạc nhiên không thôi, lúc này pháp giới đã không còn hấp thu hàn khí, nhưng thân thể hắn lại không kết băng, cũng không bị băng phong, chỉ cảm thấy rất lạnh, lạnh đến tận cốt tủy. Hắn đứng lên, vận chuyển Nguyên lực để kháng cự hàn khí, nhưng phát hiện thân thể vẫn rất lạnh. Không chỉ thân thể lạnh, linh hồn cũng lạnh, lạnh đến cả người chết cứng, huyết dịch gần như không thể chảy xuôi. - Thế này là thế nào? Lục Ly không loạn động mà chìm vào suy tư. Hắn không khoi có chút mơ hồ, vì sao thủy tinh cầu phát ra quang mang đánh lên pho tượng lại sẽ xảy ra dị biến thế này? Hắn bị hút vào trong thế giới kỳ dị, liệu còn có thể đi ra được không? Ở đây có lối ra ư? - Trước xem xem có thể sử dụng Chủ Thần Khí nữa không? Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó lấy ra Chủ Thần Khí, cũng may thủy tinh cầu một mực ở trong tay hắn, bằng không nếu mất đi thủy tinh cầu này, Chủ Thần Khí liền vô dụng. Hắn thúc giục Chủ Thần Khí, Chủ Thần Khí lập tức phát sáng, thần niệm hắn cứ thế yên ắng quét trên địa đồ một lượt. - Ừm... không sai! Chủ Thần Khí vẫn có thể dùng, hắn có thể nhẹ nhàng theo dõi thế giới bên ngoài, trong lòng thoáng an tâm phần nào, chí ít hắn có thể truyền âm cho Lục Linh, Lục gia không cần lo lắng sinh tử của hắn, Lục gia có việc hắn cũng có thể điều khiển từ xa. - Hai tên Cảnh Vương kia đâu rồi? Thần niệm Lục Ly di động, dò xét tình hình bên ngoài Băng Hà Cốc, quét mắt một lượt, hắn tìm được hai tên Cảnh Vương ở phụ cận hàn đàm. Khi thần niệm hắn quét qua hai người, hắn đột nhiên vỗ đầu một cái, phát hiện mình làm ra một chuyện vô cùng ngu xuẩn. Thần niệm hắn đảo qua, hai tên đại viên mãn kia lập tức có thể cảm giác được, hai người này bị khí tức tán phát ra từ pho tượng dọa chạy, giờ thần niệm hắn quét qua, chẳng phải nói cho đối phương biết hắn còn sống, pho tượng lại không phóng thích công kích, lỡ như hai người này lần nữa tiến vào thì sao? Vốn nếu hắn không dò xét, có lẽ hai tên đại viên mãn đã cho rằng hắn bị pho tượng giết chết, Chủ Thần Khí cũng bị hủy, khi ấy đối phương không chừng sẽ bỏ cuộc. Giờ hắn vừa lộ ra tung tích, hai tên Cảnh Vương này nhất định sẽ tới tra xét rõ ngọn ngành. - Được rồi, không sao cả! Lục Ly tử tế suy xét một lúc, phát hiện tình hình cũng không nghiêm trọng như trong tưởng tượng, hắn lợi dụng địa đồ Chủ Thần thăm dò pho tượng một phen, phát hiện pho tượng đã khôi phục nguyên dạng, lúc này mới triệt để yên tâm. Dù hai người kia có lần nữa tiến vào, bọn hắn dám lại gần pho tượng ư? Bọn hắn không có Chủ Thần Khí, không cách nào mở ra thông đạo, tự nhiên không thể đến được nơi này. Thậm chí nếu bọn hắn làm loạn, có thể sẽ bị Thần Văn trong pho tượng đánh chết. Lục Ly tra xét pho tượng một lượt thật kỹ, phát hiện pho tượng không khác gì trước kia. Hắn quét thêm một lượt, phát hiện Huyết Linh Nhi không cùng vào đây mà vẫn đang phá giải Thần Văn ở thiền điện. Huyết Linh Nhi chỉ có thể truyền âm, giờ hắn đang ở một thế giới khác, không cách nào liên hệ được với Huyết Linh Nhi. Chẳng qua năng lực cảm giác của Huyết Linh Nhi rất mạnh, nếu hai cường giả kia tới gần, Huyết Linh Nhi nhất định có thể cảm giác được, khắp nơi trong đây đều là Thần Văn, nàng chỉ cần chui vào trong Thần Văn, hai đại viên mãn kia liền không làm gì được. Bên ngoài, hai tên đại viên mãn cũng đã hành động! Nếu Lục Ly đã có thể sử dụng Chủ Thần Khí, vậy nguy cơ từ pho tượng kia hẳn đã được giải trừ? Nguy cơ không giải trừ, Lục Ly làm sao có thể sử dụng Chủ Thần Khí? Trước khi đi ra Khôn Ma từng dò xét thấy, Lục Ly cũng bị trấn áp. Khôn Ma thoáng trầm ngâm, sau đó quyết định đợi thêm nửa ngày, nửa ngày sau lại đi dò xét xem sao, nếu khí tức Chủ Thần kia đã tan biến, bọn hắn sẽ lại lần nữa ra tay. Khôn Ma nghĩ thế này, nếu thật sự có tàn hồn Băng Hậu tồn tại, vậy bọn hắn cũng trốn không thoát, chắc chắn đã chết ngay đương trường. Đợi nửa ngày, Khôn Ma mở miệng nói: - Ngươi chờ ở đây, nếu tình hình ổn định, ta bóp nát ngọc phù, ngươi lại đi vào! Khôn Ma ném qua một viên ngọc phù, sau đó nhanh chân vọt vào trong thông đạo. Hắn tiến vào trong, cảm ứng một phen, phát hiện khí tức trên pho tượng đã biến mất, trong lòng thoáng yên tâm phần nào. Hắn không loạn động mà đứng nguyên tại chỗ cảm ứng. Dần dần hướng sâu vào trong đại điện, lát sau, cả người hắn nhẹ bẫng đi. Hắn cảm ứng được pho tượng bên trong đã khôi phục nguyên dạng. Điều này chứng tỏ căn bản không có tàn hồn Chủ Thần tồn tại. Chỉ là Lục Ly không cẩn thận kích phát một ít cơ quan, xúc động bố trí của Băng Hậu trước đây. Nếu thật có tàn hồn, vừa rồi hắn và Bối Huyền tuyệt đối đã chết rồi. - A? Nhưng rất nhanh hắn liền hồi thần, trong mắt chớp qua một tia ngạc nhiên, hắn phát hiện Lục Ly mất dấu, bên trong đại điện không hề cảm ứng được bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, mặc dù rất nhiều nơi trong đại điện bị Thần Văn ngăn cách, nhưng khí tức sinh mệnh lại rất dễ cảm giác được, cường giả như Khôn Ma há lại không thể cảm ứng ra?
Chương 4962 Không có đường lui
- Chẳng lẽ bị truyền tống vào trong thiền điện hoặc mật thất, muốn tiến vào phải có được truyền thừa từ Băng Hậu? Khôn Ma thì thào, trong mắt lóe lên hàn quang, nhanh chân tiến vào bên trong. Nếu đã ra tay, hắn không khả năng cứ vậy vứt bỏ, tất phải giết Lục Ly cho bằng được.. … Khôn Lão Ma tiếp tục bắt tay phá trận, Bối Huyền đợi giây lát rồi cũng tiến vào, Bối Huyền dò xét một lúc, trong lòng kinh nghi không thôi, không ngờ Lục Ly lại cứ thế biến mất, trong này không còn bất kỳ khí tức nào cả, như vậy chỉ có hai cách giải thích, hoặc là Lục Ly bị giảo sát thành phấn vụn, hoặc là Lục Ly tiến vào trong thiền điện hoặc ám điện nào đó. Bối Huyền và Khôn Ma đưa ra phán đoán tương tự nhau, cả hai đều cho rằng Lục Ly kích phát cơ quan, dẫn đến bị đưa vào nơi nào đó trong Băng Hậu Cung, rất có thể sẽ có được truyền thừa chân chính của Băng Hậu. Nghĩ tới đây Bối Huyền vừa kinh vừa sợ, nếu Lục Ly thật được đến truyền thừa từ Băng Hậu, vậy thực lực rất có thể sẽ đại trướng. Trước kia Lục Ly đã tồn tại vô địch dưới đại viên mãn, giờ được đến truyền thừa Băng Hậu, chiến lực còn sẽ khủng bố cỡ nào, liệu có đủ sức quét ngang đại viên mãn? Lần trước hắn xuất động đám người Kim Nghiêm Cương Nhạc, lần này lại đích thân thượng trận, giữa hắn với Lục Ly đã là không chết không thôi. Tính cách Lục Ly cũng là có thù tất báo, đợi sau này Lục Ly thực lực đại trướng, Bối gia có thể sẽ phải đối diện với trả thù điên cuồng từ Lục Ly. - Hi vọng Khôn Lão có thể phá giải Thần Văn, tìm ra hắn! Bối Huyền chỉ đành gửi gắm hi vọng lên thân Khôn Lão Ma, lần này không đánh giết Lục Ly, tất sẽ mang đến hậu hoạn vô tận cho Bối gia. Hắn chỉ mời được Khôn Ma lần này, nếu lần này vẫn bó tay hết cách, lần sau muốn mời được Khôn Ma sẽ rất khó. Không có Khôn Ma tọa trấn, Đông Cảnh chi vương sẽ không có gì cố kỵ, đến khi ấy Đông Cảnh chi vương ra tay, hắn đều có thể phải chết. Nghĩ tới đó, Bối Huyền bất giác có chút hoảng loạn, hắn phát hiện nếu lần này không bắt được Lục Ly, vậy thì rắc rối to. Nếu có thể đánh giết Lục Ly, như vậy hết thảy hậu hoạn đều tan biến, Đông Cảnh chi vương cũng không thể vì một người đã chết mà làm to chuyện được. Trái lại lần này không giết chết Lục Ly, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, đợi Khôn Ma rời đi, Đông Cảnh chi vương và Lục Ly tất sẽ đến trả thù. - Không được! Ánh mắt Bối Huyền chớp qua một tia tàn nhẫn, lần này nhất định phải giết chết Lục Ly, Lục Ly không chết, Bối gia liền gặp tan kiếp, hiện tại chiến lực bản thân còn chưa tính quá mạnh, một khi Bối gia gặp nạn, uy vọng hắn sẽ đại giảm. Thậm chí nếu hắn bị giết, Bối gia sẽ như tộc quần Nguyên Cảnh chi vương, cũng phải đối diện với nguy cơ diệt tộc. - Khôn tiền bối! Bối Huyền nghĩ nghĩ, chắp tay nói: - Phiền ngài tiếp tục ở lại đây phá trận, ta trước mang mấy tên đại viên mãn kia ra ngoài cứu trị, có chuyện gì ngài cứ bóp nát ngọc phù, ta lập tức đi vào! - Ừm! Khôn Ma đáp lại một tiếng, song không quá để ý, với hắn mà nói, Bối Huyền có hay không có ở đây đều như nhau. Dù sao mục đích của hắn cũng chỉ là tận lực giúp Bối Huyền đánh giết Lục Ly, lấy được Chủ Thần Khí. Bối Huyền lấy ra không gian thần khí, sau đó thu lấy đám người Kim Nghiêm mang đi ra ngoài, nhục thân đám đại viên mãn này đều bị hủy, linh hồn lại vẫn được bảo tồn hoàn hảo, ra ngoài lần nữa trùng tố nhục thân là được. Thu bọn Kim Nghiêm vào trong không gian thần khí, Bối Huyền đi ra, thân hình lóe lên, bay đi mấy vạn dặm, tên đại viên mãn được Vẫn đại nhân lưu lại không dám truy tung, sợ bị Bối Huyền đánh chết. Bối Huyền bay đi hơn mười vạn dặm, sau đó lấy ra một viên ngọc phù bóp nát, rồi hạ xuống đứng chờ trên một ngọn núi nhỏ. Hưu! Nửa canh giờ sau, một thân ảnh bay vụt đến, khuỵu gối quỳ xuống trước mặt Bối Huyền, quát khẽ nói: - Tham kiến Cảnh Vương! Bối Huyền tiện tay ném ra không gian thần khí, nói: - Mấy người Kim Nghiêm Cương Nhạc đều ở trong này, nhục thân bọn hắn đã bị hủy, linh hồn lại không sao. Ngươi nhanh chóng giúp bọn hắn tái tạo nhục thân ngay trong Thiên Vũ Tinh Vực, tranh thủ trong vòng ba tháng tái tạo thành công, sau đó sai bọn hắn lập tức chạy tới Thiên Loạn Tinh Vực, không quản bọn hắn dùng cách gì, bắt lấy tộc nhân Lục Ly cho ta. Ngươi cũng đích thân qua đó, trong bóng tối chủ đạo việc này, ngươi đừng công khai lộ diện, nhớ kỹ, tới bên đó kiến tạo một tế đàn truyền tin, tùy thời giữ liên lạc với ta. - Tuân mệnh! Cường giả này chính là Bối Luân, chỉ là mới đầu không lộ diện mà thôi, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Tộc Vương, chỗ ta không mang theo bao nhiêu thần dược trùng tố nhục thân, ta tới đại tộc gần đây lấy một ít, chắc không sao chứ? - Ừm! Bối Huyền khoát tay nói: - Tiến hành trong bóng tối, đê điệu chút, đừng để bị bắt được đằng chuôi. - Hiểu rồi! Bối Luân khoái tốc bay đi, Bối Huyền lại chưa quay về Băng Hà Cốc ngay mà đứng trên núi nhỏ hồi lâu, mãi lúc sau mới khe khẽ thở dài nói: - Chuyện đến nước này, bản vương đã không có đường lui, giờ như đi thuyền ngược nước, không tiến tất lui. Bản vương bị ngươi bức đến phải giở thủ đoạn dùng người nhà ra ép, ngươi cũng tính là người có bản sự. Bối Huyền quay đầu phản hồi, lần nữa tiến vào trong Băng Hậu Cung, hắn quan sát một lúc, thấy Khôn Ma vẫn đang phá trận, bèn khoanh chân ngồi xếp bằng chờ đợi. Trước kia trong này chỉ còn có bảy tám đạo Thần Văn, tốc độ phá giải của Khôn Ma rất nhanh, chỉ mất chừng sáu bảy ngày, tất cả pháp trận đều bị Khôn Ma phá mở. Bối Huyền vội vàng đi vào theo, hai tên Cảnh Vương thân phận tôn quý, song muốn đi vào cũng phải bò như Lục Ly khi trước. Bởi vì có một đoạn thông đạo Thần Văn đặc biệt phức tạp, nếu muốn hoàn toàn phá mở, đoán chừng tối thiểu phải mất mấy chục năm, Khôn Ma không rảnh rỗi đến vậy, bởi thế chỉ còn nước bò vào như Lục Ly khi trước. Đứng trước mặt pho tượng, Khôn Ma và Bối Huyền đều trầm mặc, hai cường giả nhìn lên dung nhan sống động như thật của pho tượng, trong lòng cảm khái không thôi. Đây chính là Chủ Thần, là tồn tại trường sinh bất tử, không ngờ lại đã hương tiêu ngọc vẫn.
Chương 4963 Ta phối hợp
Khôn Ma và Bối Huyền cúi đầu vái ba vái đối với pho tượng, sau đó bắt đầu dò xét bốn phía, bọn hắn đều cảm giác được Thần Văn trên pho tượng vô cùng khủng bố, cả hai đều không dám tới gần. - Có hai nơi thiền điện! Dò xét hồi lâu, Khôn Ma quét mắt nhìn sang hai bên trái phải, hắn nhíu mày nói: - Thần Văn ở hai nơi thiền điện này đều được bảo trì hoàn hảo, muốn phá giải cần thời gian rất dài, bảo thủ tính ra, một thiền điện tối thiểu phải mất mười năm! Trong lòng Bối Huyền trầm xuống, chẳng lẽ Khôn Ma cứ thế vứt bỏ? Nếu Khôn Ma không chịu giúp, bằng vào hắn mà muốn đi phá giải Thần Văn, đoán chừng mấy trăm năm đều không phá nổi. Hắn trầm ngâm một lát rồi nói: - Khôn Lão, ta có biết một ít tư liệu về Lục Ly, người này có được thần thông rất quỷ dị, một khi ở trong trạng thái tiềm ẩn, ngay cả đại viên mãn đều không tìm ra được. Kẻ này từng chế áp qua hai đại tộc, hai đại tộc kia đều có đại viên mãn, tính báo phục của hắn cực mạnh. Nếu không đánh giết kẻ này, sợ rằng sẽ có hậu hoạn khôn lường. Khôn Ma mặt không đổi sắc nhìn hắn nói: - Không cần phải nói mấy thứ quanh co lòng vòng vậy đâu, lão phu đã đáp ứng ngươi, vậy nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó. Thế này đi, không quản Thần Văn ở đây gian nan thế nào, lão phu sẽ ở lại chỗ này ba mươi năm, trong vòng ba mươi năm nếu còn không tìm ra hắn, lão phu liền sẽ rời đi, chuyện ngươi đáp ứng lão phu cũng nhất định phải làm, thế nào? - Ba mươi năm? Bối Huyền tính toán một phen, Khôn Ma nói muốn phá mở hai nơi thiền điện cần mất hai mươi năm, ba mươi năm chắc là thừa đủ. Nếu ba mươi năm còn không tìm thấy Lục Ly, không giết chết được Lục Ly, vậy bọn hắn tiếp tục lãng phí thời gian ở đây cũng chẳng nghĩa lý gì. Thế là bèn gật đầu nói: - Được, đa tạ Khôn Lão, ngươi yên tâm, không quản kết cục sau cùng thế nào, chuyện ta đáp ứng ngài tuyệt đối sẽ làm. - Đi! Khôn Lão khoát tay nói: - Ngươi cũng đừng ở lại đây chịu tội làm gì, ngươi muốn kháng cự hàn khí nơi này cũng rất vất vả, chờ ở bên ngoài đi, muốn phá giải Thần Văn ở đây cần có thời gian, có chuyện gì lão phu sẽ lập tức thông báo cho ngươi. - Được, làm phiền Khôn Lão! Bối Huyền cũng không muốn tiếp tục chịu tội ở đây, then chốt là hắn có ở lại cũng không giúp được gì, còn không bằng ra ngoài tọa trấn, vừa vặn điều khiển chỉ huy chuyện ở Thiên Loạn Tinh Vực. Bối Huyền đi ra, Khôn Ma ngồi xếp bằng, bắt tay dò xét Thần Văn xung quanh, thọ nguyên hắn còn một ít, tiêu tốn ba mươi năm cũng không sao cả. … Rất nhanh, hơn nửa năm trôi qua. Đoạn thời gian này Thiên Loạn Tinh Vực đã khôi phục bình tĩnh, qua lâu vậy rồi, mấy tên đại viên mãn kia lại không còn thấy xuất hiện, Thiên Việt Thành cũng giải trừ phong tỏa, rất nhiều võ giả và đa số trưởng lão Tử Thần cũng đi ra. Nếu Tử Thần đều cảm thấy không sao, chín đại chủ tể còn lại tự nhiên cũng yên tâm, có xảy ra chuyện cũng là Tử Thần xảy ra chuyện trước, đâu có liên quan gì tới bọn hắn. Đương nhiên, nên tra thì vẫn phải tra, nên dò xét thì vẫn tiếp tục dò xét, bọn hắn không dám quá bất cẩn. Chín đại cự đầu Tử Thần không dám đến Thiên Việt Thành mà vẫn tiếp tục tiềm phục trong bóng tối. Ngày nào Lục Ly chưa đi về, ngày đó bọn hắn còn chưa thể yên tâm. Rốt cuộc địa bàn Tử Thần đều được bọn hắn âm thầm khống chế, sẽ không xảy ra nhiễu loạn, đợi mấy năm lại đã có sao. Bên phía Lục Minh, Lục Ly không cho phép một ai đi ra. Mặc dù rất nhiều đệ tử trẻ tuổi Lục Minh lưu luyến thế giới phồn hoa bên ngoài, cảm thấy chờ đợi trong tổ địa quá khó chịu, nhưng Lục Ly hạ tử lệnh, Lục Linh đích thân điều động trưởng lão Lục Minh trấn thủ, dù có muốn len lén đi ra cũng không được. Lục Linh phân phát lượng lớn tài nguyên, để bọn hắn tự hành tìm nơi bế quan tu luyện, trước khi được đến lệnh từ Lục Ly, Lục Linh sẽ không thả ra dù chỉ một người. Lục Ly cũng nói qua, nhiều nhất mấy năm hắn liền có thể xử lý chuyện này, trước cứ ở lại trong tổ địa mấy năm rồi tính. Có điều bọn hắn không biết chính là... Lúc này có một chiếc chiến thuyền chính đang khoái tốc bay tới Thiên Loạn Tinh Vực, chiến thuyền là U Linh Thuyền, từ bên ngoài không dò xét ra được. Trừ đại viên mãn ra, dù là cường giả tiệm cận đại viên mãn ở ngay sát bên cạnh cũng không thể phát hiện được chiến thuyền này. Bên trong chiến thuyền ngồi tám tên cường giả, đều toàn là đại viên mãn, chính là đám người Bối Luân và Kim Nghiêm. Bối Luân đi Thủy Ngư Cung, để Thủy Ngư Cung chuẩn bị một ít tài liệu ngưng tố nhục thân. Đối với bọn Kim Nghiêm mà nói, lần nữa ngưng tố nhục thân sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với chiến lực, tỉ như Kim Nghiêm giờ đã không thể dùng được thiên phú thần thông. Chẳng qua có thể nhặt về một mạng đã là không sai, phải biết, ba tên đại viên mãn ở lại lưu thủ bên ngoài đều bị giết. Người giết là ai, cái đó không cần hỏi nhiều... Mặc dù chiến lực có điều hạ thấp, nhưng đại viên mãn vẫn là đại viên mãn, vẫn là cường giả sừng sững trên đỉnh thế giới. Bọn hắn hận Lục Ly tới tận xương tủy, nếu không phải Lục Ly, bọn hắn đâu đến nỗi phải hủy đi nhục thân. Bởi thế sau khi nghe được lệnh từ Bối Huyền, cả đám không chút ngập ngừng, lập tức ngồi chiến thuyền chạy thẳng tới bên này. Trên đường cần thời gian mấy tháng, vừa khéo để bọn hắn thích ứng nhục thân, như thế khi đối đầu đại viên mãn khác, sẽ không đến nỗi bởi vì chưa thích ứng nhục thân mà bị giết. Chiến thuyền đi tới hơn ba tháng, cách Thiên Loạn Tinh Vực đã không quá xa. Bối Luân lấy ra một tấm địa đồ, gọi đám cường giả lại tới, nói: - Trước kia sách lược của các ngươi quá trực tiếp, các ngươi chưa làm rõ tình hình đã trực tiếp đánh tới Thiên Việt Thành, đánh cỏ động rắn... Mặt Kim Nghiêm thoáng nóng lên, lần trước đúng là quá chủ quan, Lục Ly sớm có bố trí, bọn hắn không công mà lui. Ngược lại bị Lục Ly dẫn đi Băng Hà Cốc, thiếu chút chết ở bên trong. Kim Nghiêm chắp tay nói: - Bối Luân đại nhân, ngài nói bây giờ nên làm sao, chúng ta đều nghe ngài.
Chương 4964 Ta phối hợp (2)
- Rất đơn giản! Bối Luân chỉ tay vào một nơi giới diện nói: - Đây là một thế lực chủ tể ngay sát nách Tử Thần, Phong Hỏa Các, thế lực này chỉ có một tên đại viên mãn. Chúng ta trực tiếp đi Phong Hỏa Các, nắm xuống tên đại viên mãn kia, khi đó Phong Hỏa Các đành phải nghe lệnh chúng ta. Chúng ta lợi dụng thế lực Phong Hỏa Các, đi nắm rõ tình hình Tử Thần, đợi sau khi thăm dò rõ ràng liền một hơi bắt lại toàn bộ tộc nhân Lục Ly. Bối Huyền giới thiệu cho tình hình hiện thời cho Bối Luân, Bối Luân rất rõ ràng tính nghiêm trọng của sự việc lần này. Nếu không đánh giết được Lục Ly, như vậy đối tượng tao ương sẽ là Bối gia. Bởi thế hắn vô cùng coi trọng, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bắt lại người nhà tộc nhân Lục Ly. Chúng cường giả tiến vào Thiên Loạn Tinh Vực, chiến thuyền tiếp tục đê điệu hướng đến Phong Hỏa Các, phi hành hơn hai tháng, cuối cùng đã tới chủ giới Phong Hỏa Các, Phong Hỏa Giới. Tám tên cường giả tiềm hành đi vào, trực tiếp đến thẳng Phong Hỏa Thành, theo như tin tức tình báo, các chủ Phong Hỏa Các chính đang ở trong Phong Hỏa Thành, bởi vì toàn tộc bọn hắn đều ở chỗ này. Tám tên cường giả tới trong Phong Hỏa Thành, thoáng chốc liền cảm ứng được vị trí các chủ Phong Hỏa Các, Kim Nghiêm không hiển lộ thân hình, trực tiếp dùng thần niệm khóa chặt các chủ Phong Hỏa Các nói: - Các chủ đại nhân, không muốn toàn bộ võ giả trong thành thịt nát xương tan, vậy thì mời đi ra gặp mặt. Các chủ Phong Hỏa Các cũng cảm ứng được bên ngoài tới bảy tên đại viên mãn, trong mắt hắn hiện rõ vẻ sợ hãi, giờ có muốn trốn cũng không dám trốn, bởi vì hắn không nắm chắc đào tẩu được. Lại nói, dù hắn có thể đào tẩu, con cháu hậu đại của hắn phải làm sao? Đối phương cũng đã nói, nếu không phối hợp, tòa thành này sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt. Ngập ngừng chừng mười mấy giây, cuối cùng các chủ Phong Hỏa Các hết cách, đành phải bay ra, trực tiếp hạ xuống trên núi nhỏ phía bắc ngoài thành. Trong núi thoáng hiện bảy đạo thân ảnh, Bối Luân lại chưa đi ra. Bối Huyền dặn hắn ẩn trong bóng tối hành sự, bởi thế hắn chọn đứng sau màn điều khiển hết thảy. Bối Luân đã câu thông qua với Kim Nghiêm, nơi này lấy Kim Nghiêm làm đầu, Cương Nhạc Yểm Lăng Đồng Huấn đều không nói gì, bọn hắn tái tạo nhục thân, bộ dạng lại không khác trước là mấy, các chủ Phong Hỏa Các vừa nhìn liền nhận ra. Kim Nghiêm đắng chát quét nhìn chúng cường giả một cái, không nói gì, cứ thế đứng đó. - Phong Ức! Kim Nghiêm mở miệng, thịnh khí lăng người nói: - Chúng ta cần ngươi phối hợp, bằng không không chỉ ngươi phải chết, mà toàn tộc ngươi cũng phải chết! Các chủ Phong Hỏa Các mặt không biểu tình nói: - Muốn phối hợp thế nào? Phối hợp cái gì mới được? Kim Nghiêm nói: - Chúng ta muốn bắt lại tộc nhân Lục Ly, cần phía ngươi toàn lực phối hợp. Hoặc là tộc nhân Lục Ly bị chúng ta bắt lại, hoặc là toàn bộ tộc nhân ngươi đều bị giết, chính ngươi chọn đi. - Lục Ly? Các chủ Phong Hỏa Các thầm mắng một tiếng, họa Lục Ly dẫn ra, giờ lại liên lụy đến hắn. Hắn quét nhìn Cương Nhạc Đồng Huấn và Yểm Lăng một lượt, nghĩ nghĩ lại cảm thấy không thể chỉ trách Lục Ly, chuyện này bọn hắn đều có phần, Cương tộc và Đồng tộc là do bọn hắn liên thủ trấn áp đuổi đi. Các chủ Phong Hỏa Các trầm mặc, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên nói: - Ta làm sao biết, phối hợp các ngươi, các ngươi sẽ không quay đầu tính sổ? Chắc rằng một khi Cương Nhạc huynh và Đồng Huấn huynh ngóc đầu trở lại, chúng ta ai cũng không thoát được? - Cái này không cần ngươi quản! Kim Nghiêm bá khí vung tay lên nói: - Việc này ta làm chủ, hai tộc bọn họ cũng sẽ không quay về Thiên Loạn Tinh Vực, chỉ cần ngươi phối hợp chúng ta, ta đảm bảo tộc ngươi sẽ được an toàn, sau này cũng tuyệt đối sẽ không tính sổ. - Ha ha! Các chủ Phong Hỏa Các cười lên, nói: - Thân phận các hạ là gì đều không tiết lộ cho ta, lời ngài nói, xin thứ ta không dám tin! - Ngươi muốn tìm chết? Kim Nghiêm phát nộ, trên thân cuộn trào sát khí, lạnh giọng quát nói: - Ngươi không có lựa chọn, hoặc là tin tưởng chúng ta, hoặc là ngươi chết, toàn tộc ngươi cũng phải chết! - Vậy động thủ đi! Trong tay các chủ Phong Hỏa Các hiện ra Chí Tôn thần binh, lạnh giọng đáp nói: - Ta lại muốn xem xem, đại viên mãn Tiên Vực các ngươi dám kéo tới làm loạn ở Thiên Loạn Tinh Vực, chín đại Cảnh Vương liệu có quản hay không? Dù sao ngang dọc đều là chết, hôm nay ta phải kéo một hai tên đi theo làm đệm lưng! - Tìm chết! Kim Nghiêm phát nộ, đang định động thủ. Đến đây, Bối Luân nhịn hết nổi, thân hình chợt lóe đi ra, nói: - Dừng tay! Sát khí trên thân Kim Nghiêm tiêu tán, Bối Luân đi đến trước mặt các chủ Phong Hỏa Các nói: - Tại hạ Bối Luân, Đại trưởng lão Bắc Cảnh Tiên Vực Bối gia, chính miệng bản tọa cam đoan với ngươi, vậy đã đủ thành ý chưa? Nếu ngươi cảm thấy còn chưa đủ, vậy đành phải khiến ngươi tan biến. Phong Hỏa Các không phối hợp, nhưng ta tin tưởng các thế lực chủ tể còn lại chắc sẽ có người chịu phối hợp. - Bối gia? Các chủ Phong Hỏa Các mấp máy môi, trầm ngâm một lát rồi nói: - Được, ta phối hợp... … Tám tên đại viên mãn đánh tới Thiên Loạn Tinh Vực, Lục Ly lại không biết, không phải hắn không có dò xét được, mà là đoạn thời gian này hắn căn bản không dò xét qua. Đoạn thời gian này hắn đang một mực xử lý một chuyện, đó chính là làm sao để vượt qua giá lạnh! Ở trong này thật sự lạnh đến không chịu nổi, loại lạnh này không chỉ lạnh vào trong xương tủy, mà còn lạnh đến tận linh hồn. Cảm giác quá khó chịu, khó chịu đến mức Lục Ly chỉ muốn co quắp lăn lộn trên đất. Ở chỗ này thần niệm có thể sử dụng, pháp giới lại không vào được, Nguyên lực cũng có thể vận dụng, vấn đề là vận dụng Nguyên lực cũng vẫn lạnh như thường. Sau mấy ngày ở trong này, Lục Ly cảm thấy rất khó chịu, một mực nghĩ đủ mọi cách chống đỡ rét lạnh, sở dĩ hắn căn bản không thời gian rảnh đi quản bên ngoài. Hắn thấy người Lục gia trong tổ địa không nguy hiểm, đoán rằng hai vị Cảnh Vương chắc không đến nỗi đi làm khó tộc nhân mình.
Chương 4965 Lạnh
Đoạn thời gian này hắn lạnh đến độ linh hồn đều tưởng như chết lặng. Hiện tại hắn chính đang đi tới trong gió tuyết, bên ngoài cơ thể xuất hiện một tầng quang tráo nhàn nhạt, trên thân được bọc bởi áo bông thật dày, miệng môi không một tia huyết sắc, sắc mặt cũng trắng bệch như giấy, cả người không ngừng phát run. Nơi này hắn đã đi rất lâu, mới đầu hắn còn muốn tìm thử lối ra. Đằng sau lối ra không tìm được, hắn lại không muốn ngừng, bởi vì ngừng lại, hắn sợ mình sẽ chết cóng. Nơi này quá kì lạ, không kết băng, cũng không đông kết hắn, chỉ là lạnh, lạnh đến phi lý, lạnh đến mức hắn chỉ có thể không ngừng đi tới, vận động miễn cưỡng có thể mang đến cho hắn một tia nhiệt lượng, mặc dù hắn biết thực ra cũng chẳng có tác dụng mẹ gì. Cái thế giới này tựa hồ rất lớn, hắn cứ thế một đường đi thẳng, mặc dù tốc độ không nhanh, song đi lâu như vậy rồi, bốn phía vẫn mãi là một mảnh sương mù. Mặt đất bằng phẳng, chỉ có tầng băng thật dày, tựa như hư không cũng kết băng. Nơi đây không có sinh linh, không có khí tức sinh mệnh, thiên địa nguyên khí ngược lại rất nồng nặc.. Trừ gió tuyết và băng giá, nơi này không có gì nữa cả! Ý thức Lục Ly ý dần trở nên có chút mơ hồ, tư duy cũng không còn nhanh nhẹn được như trước, đầu óc cứ tê dại ngây ngất. Hắn không biết vì sao trong đầu luôn có một ý niệm thúc giục hắn không ngừng đi tới, phía trước đến cùng có lối ra hay không, hắn không biết. Mà dù có lối ra, hắn dám ra ngoài ư? Phải biết bên ngoài chính là hai tên Cảnh Vương đang đợi sẵn. Hắn không biết mình đi tới thế này có ý nghĩa gì, hắn chỉ biết hành tẩu một cách cơ giới. Quá lớn! Đến hôm nay hắn mới biết lạnh lại có cảm giác khó chịu đến vậy, còn khó chịu hơn đau đớn cả vạn lần, hắn không biết làm sao bây giờ, cũng không biết phải làm sao mới thoát khỏi khốn cảnh này, hắn chỉ biết máy móc hành tẩu, đi đến khi chết cóng mới thôi. Gió tuyết rợp trời, tiếng gió rít chói tai, Lục Ly bước đi tập tễnh, bước thấp bước cao đi tới, cả người bởi vì lạnh mà co rúm lại thành một đoàn, ánh mắt cũng trở nên mê ly, mờ mịt nhìn chằm chằm tiền phương, không biết tương lai của mình ở phương nào, không biết mình sẽ đi về đâu. Thực ra Lục Ly biết trạng thái này vô cùng không ổn! Ý thức hắn rõ ràng đã có chút mất đi khống chế, hoặc nói cách khác, linh hồn hắn đang trong trạng thái đần độn tê dại, không còn được hoàn toàn thanh tỉnh. Bằng không, hắn tuyệt đối sẽ không một mực hành tẩu, cũng sẽ không mặc kệ tình hình bên ngoài, chí ít trong lúc hành tẩu cũng sẽ thỉnh thoảng dùng Chủ Thần Khí thăm dò một phen. Trong thế giới kỳ dị này tựa hồ có một loại ma lực đang ngấm ngầm chi phối linh hồn Lục Ly, khống chế hắn một đường đi tới. ... Bên ngoài Khôn Ma không có bất cứ động tĩnh nào, một mực tập trung nghiên cứu Thần Văn, Thần Văn trong này quá mạnh, hắn sơ bộ dự đoán phải mất mười năm, nhưng giờ phỏng chừng mười năm đều chưa hẳn phá giải được, hắn tính trước quan sát một hai năm, tìm ra ý tưởng phá giải, sau đó chầm chậm bắt tay vào làm. - Bối Luân làm không sai! Bối Huyền thản nhiên ngồi trong một tòa đại thành gần đó, hắn nhận được tin từ phía Bối Luân, biết được Bối Luân đã khống chế các chủ Phong Hỏa Các. Chính đang lợi dụng các chủ Phong Hỏa Các để tìm hiểu tình hình bên phía Lục Ly, chuẩn bị thăm dò rõ ràng xong sẽ tiến hành công đánh. Bối Huyền truyền tin đi qua, thừa nhận sách lược của Bối Luân, muốn chính là bất động, khẽ động liền nhất định phải nắm giữ toàn bộ thế cục, tuyệt đối không thể xuất hiện tình huống như lần trước. Bối Luân cũng nghĩ như vậy! Lúc này hắn đang ngồi trong cung điện của Phong Ức, trong tay cầm tình báo Phong Hỏa Các đưa tới. Tình báo này không quá kỹ càng, chẳng qua có thể nói rõ một điểm, tộc nhân Lục Ly chưa hề có một ai đi ra, tất cả đều đã tiềm phục đi. Bối Luân thầm hô may mắn, may mà không trực tiếp đi Thiên Việt Thành, không đánh cỏ động rắn, như thế muốn bắt lại tộc nhân Lục Ly sẽ càng khó. Hắn sai Phong Hỏa Các xuất động một đám trinh sát đỉnh cấp, đồng thời khởi động một ít gian tế, làm rõ tình hình bên trong Tử Thần. Tộc nhân trực hệ của Phong gia đều ở trong thành, Phong Ức rất muốn ngấm ngầm chuyển dời con em trực hệ. Đáng tiếc trọn cả thành trì đều nằm trong tầm giám sát của đại viên mãn, con em trực hệ Phong gia sớm đã bị khóa chặt, nếu đột nhiên thiếu mất một người có lẽ còn không sao, nhưng thiếu mất mấy người, đám đại viên mãn này tất sẽ ra tay. Kim Nghiêm lại không phải thiện nhân, hắn chính là loại một lời không hợp liền muốn giết người. Chết đạo hữu không chết bần đạo! Các chủ Phong Hỏa Các đành phải bán ra Lục Ly, hắn không bán ra Lục Ly, như vậy người chết sẽ là hắn và tộc nhân Phong gia. Nếu sau này Lục Ly có thể sống sót, muốn tìm hắn thanh toán, vậy hắn cũng chỉ biết nhận. Chẳng qua, Lục Ly có thể sống sót được ư? Hắn có thể chống đỡ được nhiều đại viên mãn như vậy ư? Nếu có thể chống đỡ được, hắn sớm đã trở về mới đúng. Lại nói, bên này chính là gia tộc Cảnh Vương đích thân thượng trận, lần này sợ rằng Lục Ly và Lục gia khó thoát tai kiếp. Các đại thế lực cài cắm gian tế vào nội bộ nhau, đây cũng là chuyện đành chịu, trừ phi không chiêu lãm võ giả bên ngoài, bằng không gian tế là điều không thể tránh được. Nội bộ Tử Thần lại đặc biệt hỗn loạn, bọn hắn hấp thu vô số võ giả ngoại lai, các đại chủ tể đều an bài rất nhiều gian tế vào bên trong. Thậm chí một ít trưởng lão Tử Thần cũng là gian tế của các đại chủ tể. Phong Hỏa Các muốn có được tình báo Tử Thần, thực ra không cần xuất động quá nhiều trinh sát, cứ trực tiếp liên hệ mấy tên gian tế trong đó liền có thể dò xét được những tin tức thông thường. Chỉ sau hơn một tháng, tình báo kỹ càng được truyền đưa qua. Các chủ Phong Hỏa Các nhìn qua một lần, trong lòng thoáng buông lỏng phần nào, có phần tình báo này hẳn là có thể giao lên
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất