Chương 4801 Phong Hỏa Luân vô địch (2)
Lục Ly vẫn cứ phóng thẳng vào sâu trong Băng Hà Cốc, nghe được lời này, Tộc Vương Tê Viên tộc Vương lần nữa bật cười, xem ra Lục Ly rất có cốt khí. Chẳng qua, càng như vậy, sát tâm của Tộc Vương Tê Viên tộc lại càng dịu đi, hắn rất muốn xem xem Lục Ly có thể ở được bao lâu, đi được bao xa trong Băng Hà Cốc. Đợi khi Lục Ly phát hiện bên trong đích thật là tuyệt cảnh, vậy tâm niệm liệu có dao động, đổi ý chấp nhận đầu hàng? Hắn chậm rãi bay đuổi theo, bên kia Lục Ly đã vượt qua tiểu thành, tiến vào trong sơn động hoàn toàn phong bế. Khoảnh khắc khi vừa tiến vào sơn động, cả người Lục Ly khẽ run lên, cảm thấy băng hàn xâm nhập vào tận sâu trong cốt tủy, huyết dịch toàn thân đều bị đóng băng, đình chỉ lưu động. Hơn nữa tốc độ Nguyên lực vận chuyển cũng chậm lại, toàn thân chết lặng, run rẩy. - Ha ha! Tộc Vương Tê Viên tộc đứng trên tiểu thành, lạnh giọng nói: - Càng đi sâu vào trong, hàn khí sẽ càng nặng, ngươi cùng lắm chỉ đi được nghìn dặm liền sẽ biến thành tượng băng, trốn không thoát đâu, đầu hàng là lối ra duy nhất với ngươi bây giờ. - Ta không đầu hàng, ta tuyệt đối không đầu hàng, ta chết cũng không đầu hàng! Lục Ly rống lên, sau đó tiếp tục cắn răng phóng vào trong, rất nhanh hắn đã vọt đi trăm dặm, nơi này không gian càng thêm băng lãnh, Lục Ly phát hiện Nguyên lực đã hoàn toàn đông kết, giờ hắn có thể di động được hoàn toàn là dựa vào nhục thân. Mà đến lúc này, hắn phát hiện hồn lực tựa hồ cũng có dấu hiệu đông kết, nơi đây thực tà môn, hàn khí quá khủng bố. Tộc Vương Tê Viên tộc đứng ngoài cửa sơn động, thần tình hài hước nhìn Lục Ly, hắn thậm chí không công kích, cứ thế đứng nhìn Lục Ly trốn vào sâu bên trong. Đất đá trong sơn động bởi vì hàn khí thường niên đông kết, dần trở nên cứng rắn không kém gì Chí Tôn thần binh, Lục Ly đừng hòng phá nổi, hắn chỉ cần chặn ngoài cửa động, Lục Ly liền không chỗ để trốn. Lúc này Lục Ly cũng ngừng lại, hắn vốn không định tiến sâu vào bên trong mà chỉ muốn tìm cơ hội chui vào pháp giới thôi. Giờ Tộc Vương Tê Viên tộc không tấn công, hắn tùy thời có thể đi vào pháp giới. Thế là bèn chậm rãi xoay người rống lên: - Tộc Vương Tê Viên tộc, ta liều mạng với ngươi! Dứt lời, hắn cực lực điều động Nguyên lực, để cho Nguyên lực điên cuồng vận chuyển, ngăn cản hàn khí xâm nhập, đồng thời lấy ra Vô Ngân Đao, bất thần chém tới. Vô Ngân Đao lóe lên, một giây sau đã xuất hiện trước mặt Tộc Vương Tê Viên tộc, kẻ sau lại cười khẩy, tiện tay vung lên, một đạo gợn sóng tản ra, Vô Ngân Đao lập tức bị chấn bay. Bên kia Lục Ly không ngừng phóng thích Nguyên lực công kích, pháp tướng công kích, phân thân, Linh Trận Thuật... thậm chí hắn còn phóng thích mấy loại sát chiêu nhìn qua có vẻ uy thế kinh thiên, thực tế lại không mấy tác dụng. - Công kích của hắn chẳng ra sao cả? Tại sao đánh giết được nhiều trưởng lão như vậy? Tộc Vương Tê Viên tộc khẽ nhíu mày, nghi hoặc không hiểu Lục Ly đang giở trò gì, hắn phóng thích đống sát chiêu khí thế kinh thiên, lại không có uy lực quá lớn kia để làm gì? Tưởng đại viên mãn là đồ ngu chắc? Hay là chính hắn đều ngu rồi. - Tộc Vương Tê Viên tộc , nếm thử sát chiêu diệt thế đồ sát đại viên mãn của ta đây? Bá khí tuyệt luân, Phong Hỏa Luân vô địch! Lục Ly đột nhiên bạo rống một tiếng, sau đó phóng thích ra một đoàn hỏa cầu khổng lồ, hỏa cầu kia lấp lánh quang mang bảy màu lóa mắt, chiếu sáng rực trọn cả sơn động, chọc cho Tộc Vương Tê Viên tộc bất giác híp mắt lại. Tộc Vương Tê Viên tộc khẽ lắc đầu, đứa này thiểu năng à? Tưởng thế là vui chắc. - Không đúng... Đột nhiên, Tộc Vương Tê Viên tộc kinh hô, bởi vì hắn phát hiện Lục Ly đột nhiên biến mất, thân thể và khí tức hoàn toàn tan biến, cứ thế không chút dấu hiệu tan biến ngay trong sơn động. ... Một tên Thánh Hoàng tan biến ngay dưới mí mắt một tên đại viên mãn, chuyện này mà truyền đi ra, đừng nói võ giả bên ngoài không tin, ngay cả người trong cuộc là Tộc Vương Tê Viên tộc đều không dám tin. Hắn cách Lục Ly chỉ chừng trăm dặm, lại một mực cảm ứng mọi động tĩnh trong sơn động, hắn cũng không phát hiện thiên địa chi lực có bất kỳ dị động nào, cũng không cảm giác được không gian có ba động, thế mà Lục Ly cứ vậy tan biến không có chút dấu hiệu nào. Đại Thiên thế giới này có trăm vạn chủng tộc cùng tồn tại, có rất nhiều chủng tộc nắm giữ năng lực kỳ dị, có thể nói là vô kỳ bất hữu (không gì không có). Nhưng chuyện xảy ra hôm nay lại vượt ra khỏi khả năng nhận biết của Tộc Vương Tê Viên tộc, hắn mắt trợn trừng, thần niệm đảo quanh bốn phía, đồng thời điều động lực lượng thiên địa trấn áp phương viên ngàn dặm. Nhưng mà, Lục Ly vẫn cứ biến mất, biến mất vô tung vô ảnh, như thể bốc hơi khỏi thế giới này. Ầm! Tộc Vương Tê Viên tộc không tin đây là sự thật, hắn điều động đại lượng thiên địa chi lực gào thét lượn vòng trong sơn động, những thiên địa chi lực kia bị hắn ngưng tụ từng thanh từng thanh thương nhọn, không ngừng bay tới bay lui trong sơn động, bao trùm hết mọi ngóc ngách không gian. Tầng băng mặt ngoài bị gọt đi từng lớp từng lớp, không gian cũng bị xé thành từng mảnh từng mảnh, từng đạo khe nứt to tướng hiện ra. - Không có! Tộc Vương Tê Viên tộc biến sắc, trong mắt hiện đầy phẫn hận và tiếc nuối, lúc này bên ngoài chắc đã kéo tới không ít trưởng lão và quân sĩ, ai nấy đều đang chờ đợi tin chiến thắng từ hắn, chẳng lẽ giờ ra ngoài lại nói hắn vốn có thể nhẹ nhàng đánh giết Lục Ly, nhưng cuối cùng lại bị Lục Ly giảo hoạt, dùng kế lừa trốn mất. Ai sẽ tin? Hắn lại làm sao nói được ra miệng? Quân sĩ mặt dưới không chừng sẽ hoài nghi cảnh giới đại viên mãn của hắn là giả, cường giả đại viên mãn lại để cho một tên Thánh Hoàng sơ kỳ trốn đi ngay trước mắt? Đây chắc là chuyện cười trăm vạn năm mới có một lần? Da mặt Tộc Vương Tê Viên tộc bất giác nóng lên, hắn bạo nộ, điên cuồng công kích tứ phía, từng phiến từng phiến nham thạch ngoài sơn động bị hắn gọt đi, tầng ngoài cùng sơn động đều bị đánh nát, đây chính là nham thạch cứng rắn sánh ngang Chí Tôn thần binh a. Ầm!
Chương 4802 Thất sách
Hắn còn lấy ra Chí Tôn thần binh của mình, không ngừng oanh kích không gian xung quanh, từng phiến từng phiến nô lệ bị chết oan. Điên cuồng đánh phá một trận, thậm chí Băng Hà Cốc đều thiếu chút bị hủy. Nếu không phải cố kỵ Băng Hà Cốc này là nơi tài nguyên bảo địa quan trọng, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay. - Vẫn không thấy! Nửa canh giờ sau, Băng Hà Cốc biến thành một mảnh lang tạ, trong cơn phẫn nộ, toàn bộ đám nô lệ đều bị Tộc Vương Tê Viên tộc chém giết sạch, không gian xung quanh bị xé ra một lần tiếp một lần, song Tộc Vương Tê Viên tộc vẫn chẳng thấy Lục Ly đâu. Lúc này trên mặt hắn đã không còn bạo nộ, thay vào đó là chấn kinh và nghi hoặc. Hắn cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, đứng sừng sững giữa trời, nhắm mắt tử tế cảm ứng một phen, xem thử khí tức Lục Ly rốt cục ở phương nào, vừa rồi hắn khóa chặt Lục Ly, đối với khí tức Lục Ly đã vô cùng rõ ràng. Mặc dù Lục Ly phóng thích Vô Ngân Đạo, nhưng không phải thật hóa thành hư vô, cũng không phải thật dung nhập vào trong thiên địa, như vậy ắt hẳn phải có khí tức lưu lại. Hắn nhắm mắt cảm ứng suốt nguyên một nén hương, sau đó mở mắt, nhìn chằm chằm vào sâu trong sơn động Băng Hà Cốc. Hắn có thể cảm ứng được nơi sau cùng mà khí tức Lục Ly tan biến chính là sâu trong sơn động, cũng là nơi Lục Ly xuất hiện cuối cùng trước khi biến mất. Hưu! Hắn lần nữa lao vào sơn động, một lần tiếp một lần xé nát không gian mà Lục Ly đứng vừa rồi, đáng tiếc vẫn không thấy tung tích Lục Ly đâu. Tộc Vương Tê Viên tộc công kích một lúc rồi ngừng lại, bắt đầu tử tế phân tích tình hình. Một người không thể nào lại vô duyên vô cớ tan biến được, hoặc là thuấn di rời đi, hoặc là tiềm phục. Tộc Vương Tê Viên tộc có thể xác định, Lục Ly không thuấn di rời đi, bởi vì thuấn di sẽ dẫn phát không gian ba động vô cùng mãnh liệt, thuấn di thực ra chính là mượn nhờ khe nứt không gian khoái tốc xuyên thoa, hắn chưởng khống toàn bộ không gian quanh đây, nếu Lục Ly thuấn di, hắn không lý nào lại không phát hiện được. Như vậy Lục Ly chắc hẳn đã tiềm phục, tiềm phục có hai loại, hoặc là lợi dụng chướng nhãn pháp tiềm phục trong không gian, võ giả không cách nào cảm giác hay thăm dò được. Hoặc là tiềm phục trong khe nứt không gian hoặc Tu Di không gian. Giấu trong không gian là điều không thể, Tộc Vương Tê Viên tộc đã dùng không gian chi lực trấn áp, bất kỳ sinh vật nào cũng phải hiển lộ nguyên hình. Giấu trong khe nứt không gian hoặc Tu Di không gian lại càng không thể, Tộc Vương Tê Viên tộc đã xé nát không gian quanh đây như vậy rồi, nếu Lục Ly núp ở trong đó, sớm đã bị chấn đi ra mới đúng. Thế nên chính Tộc Vương Tê Viên tộc cũng có chút mê mang, không biết Lục Ly trốn đi kiểu gì. Hắn trầm ngâm một lát, cuối cùng quay sang bắt tay bố trí Thần Văn, bất kể thế nào hắn quyết định trước cứ phong bế nơi này lại, hắn tin tưởng vững chắc Lục Ly vẫn chưa đào tẩu mà đang tiềm phục trong Băng Hà Cốc. Bản thân hắn cũng là một Thần Văn đại tông sư, chỉ sau nửa canh giờ, một Thần Văn siêu cấp cường đại liền được bố trí. Ông! Trọn cả Băng Hà Cốc lấp lánh quang hoa, một màn hào quang khổng lồ hiện ra, bao phủ toàn bộ Băng Hà Cốc. Trước đó Lục Ly từng cần Huyết Linh Nhi phá trận mới có thể đi ra, hắn bố trí Thần Văn này, Lục Ly muốn ra ngoài liền tất phải phá giải Thần Văn trước, mà một khi phá giải Thần Văn hắn sẽ lập tức biết được. Bố trí xong một đạo Thần Văn, hắn vẫn chưa yên tâm, lại lần nữa bắt tay bố trí, lần này là một Thần Văn càng mạnh, cho dù Thần Văn đại tông sư tới phá trận, Tộc Vương Tê Viên tộc tin tưởng không có mấy tháng thì đừng hòng phá giải ra được. Hắn tính trước cứ vây khốn Lục Ly ở chỗ này, không cho cơ hội Lục Ly trốn thoát đi ra. Lần bày trận này mất nguyên năm ngày, cuối cùng mới bố trí thành công, Thần Văn còn rất kín đáo, từ bên ngoài nhìn không ra được gì, chỉ có võ giả bên trong hoặc bên ngoài chạm vào, Thần Văn này mới sẽ lộ hiện. Sau khi bố trí thành công Thần Văn đại trận, Tộc Vương Tê Viên tộc khẽ thở phào một hơi, chí ít Lục Ly trốn không thoát được, hắn cũng không tính thua quá thảm. Xong xuôi hết thảy, hắn khoanh chân ngồi xếp bằng ngay trong Băng Hà Cốc, tập trung tinh thần cảm ứng, cuối cùng cảm giác kỳ dị lần trước lại lần nữa phù hiện trong đầu, Lục Ly quả thực vẫn đang ở đây. - Chẳng lẽ Lục Ly vận dụng một loại độn thuật nào đó, tiến vào sâu trong Băng Hà Cốc? Tộc Vương Tê Viên tộc nghĩ đến một khả năng, dù sao Thần Văn cũng đã mở ra, Lục Ly trốn không thoát, hắn đứng dậy tiến vào sâu trong Băng Hà Cốc. Rất nhanh liền đến được nơi Lục Ly tan biến khi trước, hắn đứng ở đây cảm ứng một lát, sau đó tiếp tục đi vào trong, càng đi vào, tia sáng càng ảm đạm, hàn khí càng nặng. Đi được vài trăm dặm, khắp toàn thân Tộc Vương Tê Viên tộc kết đã băng, Nguyên lực huyết dịch cũng bị đông kết, hành động cứng ngắc mà chậm chạp. Tộc Vương Tê Viên tộc ngừng lại, hắn tin tưởng Lục Ly không có đủ thực lực tiến vào càng sâu, dù là hắn đoán chừng lại đi thêm mười dặm chắc cũng không chống nổi, đến khi ấy linh hồn sẽ bị đông cứng, hắn cũng phải chết ở trong này. - Hẳn không tiến vào đây! Tộc Vương Tê Viên tộc cảm ứng một phen, trong này không có bất kỳ khí tức sinh linh nào, cũng không thấy có bất kỳ vết tích gì cả, Lục Ly tiến vào nơi hàn khí khủng bố như vậy, không lý nào lại không lưu lại dấu vết. Hắn chậm rãi lui ra, đứng ở trong Băng Hà Cốc, nhìn qua thi thể vương vãi đầy đất, lần đầu tiên sản sinh cảm giác hoài nghi đối với thực lực bản thân. Mấy ngàn năm qua về cơ bản hắn đều trong trạng thái bế quan, muốn tranh thủ đề thăng thực lực để kéo dài thọ nguyên. Bởi thế lúc này hắn không khỏi hoài nghi, liệu có phải mình bế quan quá lâu, đã có chút không theo kịp thời đại? … Khu vực vạn dặm quanh Băng Hà Cốc, càng lúc càng nhiều cường giả, quân đội hội tụ tới, sau cùng ngay cả Nhị trưởng lão cũng tới.
Chương 4803 Áp chế không nổi
Bọn hắn đã đợi ở ngoài này suốt nguyên mười ngày, nếu không phải Nhị trưởng lão cường lực trấn áp, e rằng rất nhiều cường giả đã không nhịn được muốn tiến vào. Sau khi đến, Nhị trưởng lão lập tức tiến hành phong tỏa tin tức về Tộc Vương Tê Viên tộc, ngay cả trưởng lão nếu quyền hạn không đủ đều không được biết, càng đừng nói tới những Tộc Vương hoặc trưởng lão tộc quần phụ dung kia. Mười ngày, bên trong vẫn không thấy có tin tức nào truyền ra, chúng cường giả và quân sĩ tại trường khó miễn có chút nôn nóng. Cả đám cứ vây quanh đây làm gì? Bên trong rốt cục đang thế nào? Đã bắt được Lục Ly chưa? Nếu bắt được rồi, vì sao không có tin tức truyền ra. Nếu không bắt được, vậy tại sao không xuất động bọn hắn đi bắt? Ngay cả Nhị trưởng lão đều có chút mơ hồ, Tộc Vương bọn hắn làm gì trong đó, tại sao lâu vậy rồi mà vẫn không có tin tức truyền ra. Xuất phát từ tín nhiệm và tôn trọng đối với Tộc Vương, Nhị trưởng lão không dám tiến vào, chỉ đành phải tiếp tục chờ đợi. Hắn tin tưởng cùng lắm qua mấy ngày nữa, hoặc sẽ có tin tức truyền ra, hoặc Tộc Vương sẽ báo tin cho bọn hắn. Quả nhiên... Bốn ngày sau, một tiếng truyền âm vang lên trong tai Nhị trưởng lão, chính là giọng của Tộc Vương: - Xảy ra chút biến cố, ngươi để tất cả võ giả giải tán đi, cứ nói Lục Ly không ở nơi này, đã sớm thoát đi. - Đã trốn? Nhị trưởng lão hơi ngớ, trong đầu chớp qua rất nhiều ý niệm, song cuối cùng vẫn chấp hành lệnh Tộc Vương, đồng thời nghiêm lệnh cho đám trưởng lão biết Tộc Vương đang ở đây không được tiết lộ ra ngoài, nếu không giết không cần luận. Nhị trưởng lão đã dùng đến bốn chữ giết không cần luận, đám trưởng lão kia tự nhiên không dám nói nhảm nửa lời, lập tức ngoan ngoãn triệt thoái, tới các nơi khác để tìm. Đợi sau khi toàn bộ đại quân triệt thoái, Nhị trưởng lão bay đến Băng Hà Cốc, đứng trên Băng Hà Cốc, xuyên qua hộ tráo thấy được cảnh tượng thảm liệt như địa ngục bên trong, vội đảo mắt nhìn quanh, lại không phát hiện Tộc Vương đâu cả. - Vào đi! Ngay khi hắn còn đang nghi hoặc, chợt có tiếng truyền âm vang lên, tiếp đó Thần Văn đại trận tự động mở ra một lỗ hổng, Nhị trưởng lão vội vàng bay vào, chủ động hướng thẳng đến sơn động. Từ trong sơn động, một thân ảnh từ từ hiện ra, chính là Tộc Vương Tê Viên tộc. - Tham kiến Tộc Vương! Nhị trưởng lão vội vàng hành lễ, Tộc Vương Tê Viên tộc khoát tay nói: - Khi xưa các ngươi khai chiến với Lục Ly đích thật là quyết định vô cùng ngu xuẩn. Thuật tiềm ẩn của người này thiên hạ vô song, là độn thuật lợi hại nhất mà bản vương từng gặp qua. Hắn biến mất ngay trước mắt ta! - Cái gì? Nhị trưởng lão cả kinh, vốn tưởng dưới tay cường giả đại viên mãn, Lục Ly hẳn không cách nào lẩn trốn, lại không ngờ hắn biến thái đến vậy, đại viên mãn đều không tìm ra được, thế này... có phải mạnh quá rồi không? Chuyện này mà truyền đi ra, tám đại Tinh Vực đều tạc nồi. - Xem ra chuyện Quáng tộc là thật! Nhị trưởng lão khẽ thở dài, vốn bọn hắn còn có chút nghi ngờ, nhưng giờ phát hiện chuyện Lục Ly áp đảo Quáng tộc tuyệt đối là thật. Quáng tộc có hai cường giả đại viên mãn, nhưng đoán chừng cũng không tìm thấy Lục Ly. Lục Ly lại có thể không ngừng ám toán cường giả và quân đội Quáng tộc, đến nỗi Quáng tộc không thể không cúi đầu chịu thiệt. - Chẳng qua... Lời tiếp sau đó của Tộc Vương Tê Viên tộc lại khiến tinh thần Nhị trưởng lão khẽ chấn: - Bản vương dám khẳng định Lục Ly vẫn đang ở trong Băng Hà Cốc chứ chưa hề rời đi. Chỉ là không biết hắn dùng phương thức gì tiềm phục đi, bản vương không cách nào bức hắn đi ra. - Một người sống sờ sờ làm sao có thể tiềm phục ngay dưới mí mắt Tộc Vương ngài được? Nhị trưởng lão mơ hồ, Băng Hà Cốc chỉ lớn có vậy, hiện tại còn mở ra Thần Văn, Lục Ly chỉ có thể tiềm phục trong này. Căn cứ tình hình chung quanh, hẳn là Tộc Vương đã động thủ, xé qua một lần mọi vùng không gian có thể ẩn thân, thế mà đều không thể bức Lục Ly đi ra, đủ thấy Lục Ly biến thái tới cỡ nào. - Ta hoài nghi! Tộc Vương Tê Viên tộc trầm giọng nói: - Lục Ly đã không ở trong không gian này mà hẳn đã tiến vào một không gian khác. Hắn có một loại năng lực đặc thù, có thể tùy ý từ bất kỳ nơi nào truyền tống đến một không gian kỳ dị, sau đó lại có thể tùy thời từ không gian kỳ dị kia truyền tống ngược trở về. Trừ lời giải thích này ra, bản vương không thể tưởng tượng ra được còn có lý do nào khác. - Một không gian khác... Nhị trưởng lão trước là hơi ngớ, sau đó tử tế nghĩ lại, cuối cùng mới phụ họa nói: - Có khả năng này, nhưng lối vào không gian thường thường đều là cố định, làm sao có thể tùy ý di động? Tiết điểm nối liền giữa hai không gian bắt buộc phải cố định, sao mà di động được? Mỗi một đại không gian thường sẽ nối thông với rất nhiều tiểu không gian, những tiểu không gian kia ở trong Tu Di không gian, giữa chúng rất dễ tùy theo không gian biến dị mà sản sinh thông đạo liền nhau. Điều này cũng tương tự như vô số bí cảnh và tiểu thế giới, hoặc tiểu thế giới do cường giả luyện chế ra. Vấn đề ở chỗ, những không gian kia đều là cố định trong một nơi Tu Di không gian nào đó chứ sẽ không di động. Bởi thế lối ra vào cũng phải cố định, có thể có rất nhiều lối ra vào, song đều không thể di động, chỉ có thể hủy đi. - Vấn đề này bản vương cũng nghĩ không thông! Tộc Vương Tê Viên tộc khẽ thở dài nói: - Nếu mà nghĩ thông, bản vương sớm đã tìm ra Lục Ly, đánh chết hắn rồi. Cũng trách bản vương, vốn định mời chào hắn nên mới không lập tức ra tay, ai ngờ hắn lại có thuật tiềm phục biến thái đến vậy. Nhị trưởng lão cũng thăm dò tứ xứ một phen, sau đó hỏi dò: - Kia Tộc Vương, tiếp theo phải làm sao? Có cần điều động một nhóm cường giả mai phục ở đây, xem Lục Ly có thể ẩn núp được đến khi nào? - Không cần!
Chương 4804 Hô hào hòa bình
Tộc Vương Tê Viên tộc lắc đầu, lát sau lại đột nhiên truyền âm nói: - Bản vương bố trí Thần Văn ở đây, trong đó có một Thần Văn pháp trận không mất mấy tháng thì đừng hòng phá mở ra được. Chỉ cần Thần Văn ở đây khẽ động, ta liền có thể cảm giác được, ừm.... ngươi bố trí hai tên trưởng lão tinh thông tiềm phục ẩn độn canh chừng ngoài này, Lục Ly có một con Mị Linh màu đỏ máu rất giỏi phá trận. Lục Ly còn trẻ như vậy, chắc không quá hiểu Thần Văn, bởi thế muốn phá trận hắn tất phải xuất động Mị Linh kia. Mị Linh này không khó để thăm dò ra được, đến lúc đó ngươi để bọn hắn đừng vọng động, chỉ cần truyền tin cho ta là được. - Không vấn đề! Nhị trưởng lão khẽ gật đầu, trong Tê Viên tộc có không ít trưởng lão tinh thông tiềm phục ẩn độn, phái hai tên tới đây canh chừng không phải việc khó, rốt cuộc không khả năng để Tộc Vương một mực canh chừng chỗ này được. - Sợ là sợ! Tộc Vương Tê Viên tộc khẽ thở dài nói: - Bản vương chỉ sợ hắn ẩn độn ở đây tận mấy năm, đến khi ấy e rằng bản vương đã không còn sống nữa. Hắn mà đi ra gây gió gây mưa, tiền đồ Tê Viên tộc chúng ta rất đáng lo. - Tộc Vương... Nói đến đây, Nhị trưởng lão cũng có chút thương cảm, thanh âm đều nghẹn ngào. Tộc Vương Tê Viên tộc khoát tay, tiện thể đánh ra một đạo Nguyên lực, tung người bay vút ra ngoài, Nhị trưởng lão vội vàng đi theo. Đợi bọn hắn đi ra, khe hở trên Thần Văn đại trận tan biến, Tê Viên tộc Vương lại đánh ra mấy đạo Nguyên lực, gia cố đại trận, sau đó hắn khoát tay nói: - Bản vương không đi đâu xa mà đợi ngay trong Tê Cổ Thành, bên này ngươi cứ an bài. Phía Lưu tộc và Mông tộc bên kia chắc cũng sắp động thủ rồi... - Vâng! Nhị trưởng lão trầm trọng nói: - Căn cứ nội ứng báo về, gần đây khả năng sẽ có năm đại tộc động thủ, cường giả hai siêu cấp đại tộc kia sẽ cải trang giả dạng xen lẫn trong đại quân năm tộc, thậm chí có thể sẽ xuất động đại viên mãn, trận chiến này rất khó đánh. - Trận chiến này không khó đánh! Tộc Vương Tê Viên tộc lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn về phía Băng Hà Cốc, nói: - So với Lưu tộc và Mông tộc hay là liên quân năm tộc, bản vương càng lo lắng chính là tên cự đầu Tử Thần này. Một khi bản vương vẫn lạc, bằng vào các ngươi, ai cũng đừng hòng áp chế được hắn! … Tộc Vương Tê Viên tộc đi Tê Cổ Thành, hắn sai thành chủ Tê Cổ Thành bố trí cho mình một tòa thành bảo, dặn không có việc gì thì đừng tới quấy rầy, sau đó ở lại ngay trong đó. Nhị trưởng lão điều động hai trưởng lão đến tọa trấn bên ngoài Băng Hà Cốc, đồng thời triệu tập mấy ngàn quân sĩ phong tỏa khu vực quanh đó, bất kỳ võ giả nào đều không được tới gần. Hai trưởng lão kia không tiến vào trong Băng Hà Cốc mà tiềm phục ở ngoại vi, bọn hắn không cần phải giám sát tình hình bên trong, chỉ cần cảm ứng xem liệu có Mị Linh phá trận không là được. Lục Ly còn trẻ như vậy, chắc chắn không quá hiểu thuật phá Thần Văn pháp trận mà phải cần nhờ đến Huyết Linh Nhi, như vậy bọn hắn liền có thể nhẹ nhàng tra xét ra. Hơn nữa thần trận này rất mạnh, dù muốn phá trận cũng cần chí ít nửa năm, bằng không thì đừng hòng. Bởi thế chỉ cần bọn hắn báo cáo kịp thời, Tộc Vương Tê Viên tộc hoàn toàn có đủ thời gian để bố cục diệt sát Lục Ly. Lục Ly không có bất kỳ dị động nào, hắn bị Tộc Vương Tê Viên tộc dọa sợ, thậm chí tiến vào trong pháp giới một đoạn thời gian rồi mà vẫn nơm nớp lo âu, sợ Tộc Vương Tê Viên tộc tìm ra được pháp giới, sau đó tiến vào đánh giết hắn. Lần đầu tiên đối đầu trực diện với địch thủ đại viên mãn khiến hắn cảm giác như vừa dạo một vòng quanh cửa tử, bởi thế hắn không dám thúc giục đại đạo chi ngấn đi thăm dò mà chỉ biết thấp thỏm chờ đợi trong pháp giới. Thời gian dần trôi, mười ngày sau, trong lòng Lục Ly mới dần bình tĩnh lại. Đợi sau một tháng, hắn triệt để yên tâm, chẳng qua vẫn sợ Tộc Vương Tê Viên tộc đang chờ bên ngoài, vậy nên không dám đi ra dò xét tình hình. Hắn quyết định trước đợi thêm nửa năm hẵng tính, dù sao phía Tử Thần cũng không có đại sự gì, hắn nghỉ ngơi ở chỗ này mấy năm cũng không sao, hắn không tin Tộc Vương Tê Viên tộc sẽ một mực trú thủ ngoài kia. Thời gian qua lâu vậy rồi mà Tộc Vương Tê Viên tộc vẫn một mực không xuất động, hẳn là có nguyên nhân nào đó, cộng thêm cục diện hiện tại của Tê Viên tộc, đoán chừng mấy đại tộc xung quanh đều đang ngo ngoe muốn động. Theo như tin tức bọn Lạp đại nhân nghe ngóng được, rất nhiều đại tộc đang bí mật tiếp xúc. Đoạn thời gian này hắn một mực điên cuồng tấn công, mục đích chính là muốn dẫn phát những đại tộc kia liên thủ ra tay. - Bế quan nửa năm rồi tính! Lục Ly cái gì đều không quản, chuẩn bị an tĩnh bế quan tu luyện nửa năm trong pháp giới, gần đây hắn cũng đã giết đủ nhiều, có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian. Điểm then chốt nhất chính là, gần đây điên cuồng tấn công, Hủy Diệt Thần Dịch và hỏa diễm tiêu hao cực lớn. Nếu không có hai siêu cấp sát khí này, chiến lực hắn chắc chắn giảm mạnh, cũng nên tìm thời gian an tĩnh để tự hỏi xem làm sao đề thăng chiến lực. Tồn tại vô địch dưới đại viên mãn, nghe thôi đã thấy mãn ý, cho nên hắn rất khát vọng thật có được chiến lực cấp bậc như thế. Đối với cảnh giới đại viên mãn, hắn lại không quá mức khát vọng, chỉ cần có thể bảo trì cảnh giới tồn tại vô địch dưới đại viên mãn, vậy liền đủ khiến hắn hài lòng. Hắn trực tiếp bế quan, trong tay cầm Cung Hoàng Đỉnh. Chiếc đỉnh này bất giác bị luyện hóa, hắn lại chưa thể lĩnh hội pháp tắc trong đỉnh, hắn muốn thử bỏ ra nửa năm, xem xem có thể tham ngộ pháp tắc trong đỉnh không. Nếu tham ngộ được, hắn liền nhiều thêm một loại sát chiêu cường đại, đến lúc đó phối hợp với Cung Hoàng Đỉnh, uy lực sẽ càng mạnh. Nương theo Lục Ly yên ắng, bên ngoài cũng trở nên yên ắng. Mặc dù rất nhiều Tê Viên tộc vẫn đang tìm kiếm Lục Ly, nhưng mặt trên không mấy nhiệt tình, thế nên tính tích cực của mặt dưới tự nhiên cũng không cao. Ba tháng qua đi, Lục Ly vẫn một mực chưa thấy xuất hiện, cao tầng Tê Viên tộc lại không thúc giục, ở rất nhiều nơi, mặt dưới đều đình chỉ tìm kiếm.
Chương 4805 Hô hào hòa bình (2)
Chỉ là đoạn thời gian này lại có mấy lời đồn đại bắt đầu truyền bá, trong đó truyền được lợi hại nhất chính là Tộc Vương Tê Viên tộc đã về cõi tiên, thậm chí đã về cõi tiên từ mấy chục năm trước. Nghe nói tin tức này được truyền ra từ trong nội bộ Tê Viên tộc, truyền được như đầu có mắt như thật, theo như lời đồn, thành bảo nơi Tộc Vương bọn hắn cư trú đều phủ bụi, đoạn thời gian trước thị nữ quét dọn đi vào, phát hiện trong thành bảo không một bóng người, cảm giác đã rất nhiều năm không có người ở qua, không có lấy một chút khí tức sinh linh nào. Ngoài ra còn có một tin tức khác, nghe nói cũng được truyền từ nội bộ Tê Viên tộc, đó là Tê Viên tộc đã chuẩn bị sẵn đường lui, lượng lớn con em tinh anh Tê Viên tộc bị triệu tập lại, bắt đầu bí mật chuyển dời vào tổ địa. Rất nhiều tài nguyên cũng được vận chuyển đi vào, toàn bộ tồn kho ở các nơi tài nguyên bảo địa đều bị đưa đi Tê Viên Thành. Tin thứ hai có vẻ không giống lời đồn, bởi vì điều này rất dễ xác minh. Trinh sát các tộc dồn dập tới thăm dò, rất nhanh liền đưa ra được kết luận, Tê Viên tộc quả thực đang bố trí đường lui. Gần như toàn bộ tinh anh thế hệ trẻ đều không thấy, công tử tiểu thư trực hệ Tê Viên tộc thiếu mất tận chín thành. Tin tức thứ ba là Tê Viên tộc chính đang cầu viện minh hữu, thậm chí nguyện ý chấp nhận điều kiện cắt nhường một ít giới diện, chỉ cầu những minh hữu kia ra tay giúp bọn hắn vượt qua nguy cơ. Những điều này đều là thật, không phải lời đồn, Tê Viên tộc xuất động trưởng lão tới hai thế lực siêu cấp, bị trinh sát bên kia thăm dò được. Đủ loại tin tức tổng hợp lại, rất dễ được đến kết luận, Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, Tê Viên tộc chính đang chuẩn bị rút lui. Tin này khiến năm đại tộc xung quanh động tâm không thôi, bọn hắn há có thể ngồi nhìn Tê Viên tộc toàn thân lui ra? Nếu để Tê Viên tộc nhẹ nhàng toàn thân rút đi, bảo tồn được thực lực. Sau đó mặc cho Tê Viên tộc tiềm phục mấy ngàn mấy vạn năm, đợi khi bọn hắn đản sinh cường giả đại viên mãn, đến lúc đó Tê Viên tộc chắc chắn sẽ ngóc đầu trở lại. Đã muốn cướp đoạt địa bàn Tê Viên tộc, vậy tự nhiên phải diệt đi Tê Viên tộc, dù không diệt được, chí ít cũng phải đánh trọng thương, đánh cho bọn hắn không mất mấy vạn năm thì đừng hòng khôi phục được nguyên khí. Mấy vạn năm sau, bên này sớm đã binh cường mã tráng, không việc gì phải sợ Tê Viên tộc đánh trở về. Thế là Tộc Vương năm đại tộc khẩn cấp chạm mặt, sau đó cùng tới tổng bộ Mông tộc, thương nghị một phen với Đại trưởng lão Mông tộc và Lưu tộc, cuối cùng xác định liên thủ xuất binh. Các Tộc Vương đi về, bắt đầu điều binh khiển tướng, ước định hai tháng sau sẽ động thủ, tập trung đại quân quét ngang toàn bộ giới diện do Tê Viên tộc khống chế. Hai tháng sau, năm đại tộc liên hợp phát bố thông cáo, liệt ra đủ loại tội trạng của Tê Viên tộc, sau đó bọn hắn tuyên xưng muốn đại biểu chính nghĩa tiêu diệt Tê Viên tộc, thay mặt con dân mấy trăm giới diện giương cao chính nghĩa, thay trời hành đạo. Năm đại tộc hợp thành liên minh, gọi là Thí Thiên Minh. Nếu thật có thể tiêu diệt Tê Viên tộc, nhiều khả năng Thí Thiên Minh sẽ đổi xác biến thành Thí Thiên Tông, chính thức tổ kiến thành siêu cấp thế lực, tiếp quản địa bàn Tê Viên tộc. Có điều buồn cười chính là, trong năm đại tộc này có ba đại tộc là tộc quần phụ dung Tê Viên tộc, cũng là ba đại tộc quần phụ dung mạnh nhất. Hai tộc còn lại có một là đại tộc phụ dung Mông tộc, một là đại tộc phụ dung Lưu tộc. Năm đại tộc này nếu tách ra mà xét thì không phải đặc biệt mạnh, nhưng liên hợp với nhau lại thành bàng nhiên đại vật, tổng cộng có đến hơn trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, số lượng cường giả không thua gì Tê Viên tộc. Ngoài ra năm đại tộc còn mời tới rất nhiều nhân sĩ chính nghĩa, cùng hợp lực giúp bọn hắn tiêu diệt ma đầu Tê Viên tộc. Đám nhân sĩ chính nghĩa này nhiều đến gần trăm, tất cả đều là cường giả tiệm cận đại viên mãn, hơn nữa đều là võ giả đến từ hai chủng tộc. Mông tộc và Lưu tộc phát bố thông cáo, kiến nghị liên minh năm tộc và Tê Viên tộc bảo trì khắc chế, các bên lý tính đối thoại, đừng khai mở chiến sự khiến sinh linh đồ thán. Bọn hắn hô hào hòa bình, bọn hắn tỏ ý quan ngại, nói nếu song phương nhất định muốn đánh, thời khắc then chốt bọn hắn có thể sẽ xuất binh điều đình... … Thông cáo của Mông tộc và Lưu tộc khiến vô số võ giả Thiên Vũ Tinh Vực nghẹn lời. Còn kêu gào hòa bình? Gặp qua không biết xấu hổ, lại chưa thấy qua đứa nào không biết xấu hổ như thế này. Gần đây khắp nơi bên này toàn là trinh sát, toàn là nội ứng, hai tộc xuất động trên trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn cùng lúc tấn công Tê Viên tộc, thế mà còn không biết xấu hổ kêu gào hòa bình... Hơn hai trăm chí cường giả, cộng thêm ngàn vạn đại quân trùng trùng kéo tới bên này, chiến thuyền phô thiên cái địa, không thấy đâu là điểm cuối. Bọn hắn trước là tấn công giới diện ở ngoài rìa, hơn nữa còn một hơi tấn công liền ba đại giới mặt. Ba đại giới diện này đều không có chí cường giả, tất cả cường giả đều đã bị điều động kéo đi truy tung Lục Ly. Cứ thế, ba đại giới diện bị nhẹ nhàng công chiếm, không tốn bao nhiêu sức lực, thậm chí không cần xuất động cường giả nào, đại quân đi qua đâu, từng tòa thành trì ở đó bị chiếm lĩnh nhẹ nhàng, quân sĩ lưu thủ đều vô tâm ham chiến, hoặc là đào tẩu, hoặc là đầu hàng. Quân sĩ cấp thấp mặt dưới nghe được mấy lời đồn thổi kia, quân tâm sĩ khí trượt dốc thảm hại, ai nấy đều cảm thấy Tê Viên tộc có thể bị diệt đi bất cứ lúc nào. Đối với quân sĩ cấp thấp mà nói, theo ai mà không phải là tốt, rốt cuộc cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn. Thế như chẻ tre! Thí Thiên Minh một đường công thành chiếm đất, chỉ tiêu tốn năm ngày liền đã chiếm lĩnh ba nơi giới diện, sau đó bọn hắn không ngay lập tức đi tiêu hóa ba giới diện này. Đại quân tiếp tục xuất động, tập kích tới ba giới diện khác gần đó. Đại quân trùng trùng thôi tiến, lần nữa nhẹ nhàng công chiếm ba nơi giới diện, ba giới diện này đều không có cường giả tiệm cận đại viên mãn trú thủ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất