Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 4776 Cá lớn (2)
Đại quân phô thiên cái địa tiến tới. Bởi vì chết mất sáu chí cường giả, đám người Tứ trưởng lão Bát trưởng lão đều phẫn hận không thôi, trên đường phàm là gặp phải bộ lạc hay thành trì thì đều san thành bình địa, con dân đều bị đồ sát sạch sẽ. Tốc độ phi hành của đại quân tương đối chậm, đoán chừng bay tới chí ít phải mất hơn một tháng. Sau nửa tháng phi hành, bọn hắn phát hiện được một ít vỡ binh. Những vỡ binh kia tường thuật lại tình hình chiến cuộc lúc ấy, đồng thời báo cho bọn Tứ trưởng lão, nói còn có rất nhiều vỡ binh, vô số quân sĩ Vô Tẫn Thần Khư chính đang truy sát phía sau. - Tăng nhanh tốc độ, giết đi qua! Tứ trưởng lão vung tay lên, không tiếp tục đồ sát những bộ lạc gần đó nữa mà lấy tốc độ nhanh nhất lao đến Phàn Thành. Bọn hắn không chỉ muốn nghĩ cách cứu viện vỡ binh ba tộc, quan trọng hơn còn là muốn tìm tới đại quân Vô Tẫn Thần Khư, sau đó giảo sát. Đương nhiên, trên đường đi bọn Tứ trưởng lão cẩn thận dị thường, tránh miễn trúng kế như lần trước. Trước sau trái phải đại quân đều an bài lượng lớn trinh sát, nhất là những nơi có Thần Văn, một khi gặp phải liền trực tiếp oanh phá. Không quản những Thần Văn kia dùng để làm gì, trước cứ đánh nát rồi tính. Đại quân tiến thẳng mà đi, trên đường không ngừng tao ngộ vỡ binh. Năm ngày sau bọn hắn thu được tin tức, mấy trăm ngàn dặm trước mặt có một phiến sơn mạch, mấy ngàn quân sĩ ba tộc chính đang trốn tới bên kia, phía Vô Tẫn Thần Khư cũng có gần vạn quân đội truy sát ngay phía sau. - Đi! Tứ trưởng lão vung tay thúc giục, đại quân khoái tốc tiến tới, lần này Tứ trưởng lão càng thêm cẩn thận, chí ít có gần mười vạn trinh sát được phái đi ra, hơn nữa phạm vi thăm dò cũng khuếch tán đến mười vạn dặm. Có bất kỳ gió thổi cỏ động nào đều phải lập tức báo cáo. Đồng thời tất cả cường giả tụ lại một nơi, tuyệt đối không thể tái phạm sai lầm như lần trước. Một đường dò dẫm đi tới, tin tức không ngừng truyền lại, lại không phát hiện có tình huống nào đặc biệt, phiến sơn mạch trước mặt quả thực chính đang khai chiến. Có gần vạn quân đội đang kịch chiến với quân sĩ ba tộc ở trong đó. Trong sơn mạch này có mê trận mây mù tự nhiên, bởi thế quân đội ba tộc mới trốn về đây, ý đồ dựa vào mê trận để tránh né truy sát. Mới đầu còn chưa có nhiều quân sĩ như vậy tới bên này, nhưng bởi vì nghe nói bên này ẩn giấu rất nhiều quân sĩ ba tộc, võ giả ở các thành trì và bộ lạc phụ cận mới chen chúc mà đến, gia nhập đại quân thanh tiễu. Mặc dù nơi đây có gần vạn đại quân, nhưng thực lực đa phần đều tương đối thấp, thậm chí có không ít võ giả Tứ Kiếp trong hàng ngũ vây quét. Bởi thế nhân số tuy nhiều, nhưng song phương lại ngang nhau. Phía Vô Tẫn Thần Khư chiếm giữ được chút ưu thế, bởi vì sĩ khí quân sĩ ba tộc rất đê mê, ai nấy đều bị Lục Ly giết cho phá đảm. Những tin tức này là do quân sĩ trốn ra được báo về, rất chân thực, không thấy có vấn đề gì. Cường giả trong sơn mạch cũng không nhiều, chỉ có hai tên Thánh Hoàng mà mười mấy tên cấp Đế. Nghe nói cường giả tiệm cận đại viên mãn Vô Tẫn Thần Khư chính đang truy sát về hướng bắc, đó mới là nơi số lượng quân sĩ đào vong nhiều nhất. - Giết đi qua! Trầm ngâm một lát, Tứ trưởng lão hạ lệnh, dù trong sơn mạch có mai phục bọn hắn cũng không sợ, chỉ cần cường giả không phân tán, Lục Ly liền không làm gì được. Trước diệt đi hơn vạn quân sĩ ở đây rồi tính. Đại quân cứ thế ùn ùn kéo qua, rất nhanh đã tới sơn mạch bên kia. Sơn mạch này rất nổi danh, tên là Vân Vụ sơn mạch, ở đây quanh năm mây mù bao phủ, thần niệm bị hạn chế, khắp nơi đều là nham thạch, còn là loại nham thạch vô cùng kiên cố, võ giả bình thường không cách nào đánh phá. Từ trong nham thạch mọc ra một loại thiết thụ, thiết thụ này rất cao, có cây đến tận mấy trăm trượng, cành lá rậm rạp, lại kết hợp với mây mù, bởi thế từ trên không trung nhìn xuống hoàn toàn không thấy được tình hình bên trong. Mấy trăm vạn đại quân, còn cần thăm dò cái mẹ gì nữa? Tứ trưởng lão vung tay lên, mấy chục vạn đại quân bay xuống, tiến thẳng vào trong khu vực mây mù bao phủ, rất nhanh bên trong vang lên từng hồi tiếng nổ, nương theo đó là vô số tiếng kêu thảm, tiếng rống phẫn nộ. Cục diện rõ ràng thiên về một bên, võ giả Vô Tẫn Thần Khư không chống được, một khi gặp phải hoặc là bị giết, hoặc là kinh hoàng đào tẩu. Vẻn vẹn gần nửa canh giờ, trong Vân Vụ sơn mạch bay ra vô số võ giả, ai nấy đều kinh hoàng trốn về hướng bắc, đám Thánh Hoàng bên này lập tức hỏi dò Tứ trưởng lão xem có truy kích hay không? Tứ trưởng lão trầm ngâm một lát rồi nói: - Đuổi thì tất nhiên là phải đuổi, nhưng không việc gì phải vội, trước cứ phái một ít trinh sát đỉnh cấp bám theo, xem bọn hắn trốn về hướng nào? Vạn nhất có thể tìm tới cứ điểm bí mật gần đây, hoặc là mò được cá lớn thì sao? … Trên trăm trinh sát đỉnh cấp xuất động, theo gót đám quân sĩ đào tẩu kia, một ngày sau liền có tin tức tốt truyền về! Đám trinh sát đỉnh cấp theo gót binh sĩ đào tẩu, tìm được một nơi bí cảnh. Hơn nữa một tên Thánh Hoàng còn bắt tù một tên cấp Đế, trực tiếp sưu hồn, được đến tin tức vô cùng quan trọng. Căn cứ bí mật mà bọn hắn tìm được là cơ địa ẩn tàng vô cùng trọng yếu của Thiên Đế Tông, có quá nửa tinh anh thế hệ trẻ Thiên Đế Tông đang ở trong này. Ngoài ra ở đây còn có một cường giả tiệm cận đại viên mãn tọa trấn, đây là một trong vài nguyên lão không nhiều còn sót lại của Thiên Đế Tông. Cơ địa bí mật! Tin tức này khiến nguyên một đám cường giả kích động không thôi, tinh anh thế hệ trẻ a. Đây chính là hạt giống của Thiên Đế Tông, là vận mệnh tương lai của Thiên Đế Tông. Chỉ cần chộp tới tay đám tinh anh này, Lục Ly và cao tầng Thiên Đế Tông không nổi điên mới lạ. Một khi địch nhân nổi điên, bọn hắn liền có cơ hội, chứ nếu Lục Ly vẫn một mực tỉnh táo, bọn hắn làm gì có cơ hội nào. Tên cấp Đế kia bị dẫn tới, chẳng qua lúc này tên cấp Đế đã biến thành người thực vật, sưu hồn thường rất dễ khiến linh hồn xảy ra vấn đề. Cũng may tên cấp Đế này vẫn còn sống, ký ức sót lại trong linh hồn vẫn y nguyên.
Chương 4777 Vị đạo quen thuộc
Tứ trưởng lão đích thân sưu hồn một phen, trong phần ký ức còn sót lại quả nhiên có thông tin liên quan tới bí cơ địa bí mật này. Căn cứ kia đích thật là một trong những cơ địa quan trọng nhất của Thiên Đế Tông, bên trong không chỉ có lượng lớn đệ tử tinh anh mà còn có bảo tàng được cất giữ nhiều năm. Mấy thứ như bảo tàng không quan trọng, đệ tử tinh anh mới quan trọng. Tứ trưởng lão không chút ngập ngừng, cũng không chờ đại quân cùng theo, mà trực tiếp suất lĩnh toàn bộ chí cường giả trực tiếp giết đến lối vào bí cảnh. Trước khống chế lối vào cơ địa bí mật kia cái đã, đại quân từ từ tới sau cũng được. Lối vào nằm trong đầm nước ở một ngọn núi nhỏ, xung quanh có rất nhiều trinh sát, ngoài ra còn có huyễn trận cường đại. Chỉ là những huyễn trận này đối với đám người Tứ trưởng lão mà nói thì chẳng có chút ảnh hưởng nào. Sau khi tới gần, bọn hắn lập tức khống chế tất cả võ giả trinh sát xung quanh, không giết mà chỉ khống chế, như vậy sẽ không đánh cỏ động rắn. Khống chế xong trinh sát, bọn hắn lại không vội đi vào, mà đứng ngoài chờ đại quân kéo tới. Hơn nửa ngày về, đại quân áp tới, mấy trăm vạn đại quân đoàn đoàn vây quanh phụ cận, đến cả một con muỗi cũng đừng hòng tiến vào. Bọn Tứ trưởng lão tụ lại thương nghị, quyết định lập tức tiến vào bí tịch này, khống chế hết thảy bên trong, nếu bị cường giả bên trong phát hiện, vạn nhất phong ấn lối vào, vậy liền rắc rối to. Tứ trưởng lão quyết định đích thân dẫn đội đi vào, hơn nữa còn một hơi đi vào mười tên chí cường giả, tám tên còn lại canh giữ bên ngoài. Đây là đấu pháp ổn thỏa nhất, tránh miễn bên trong có mai phục. Mười tên chí cường giả đi vào, dù bên trong có mai phục cũng không sao cả, Lục Ly ở trong lại đã sao? Chẳng lẽ còn có thể giết được mười chí cường giả bọn hắn? Bát trưởng lão lưu ở bên ngoài chủ trì đại cục. Bên ngoài có tám chí cường giả, dù xảy ra chuyện cũng có thể ổn định một lát. Tám tên chí cường giả, lại thêm nhiều Thánh Hoàng như vậy, kiên trì một thời gian ngắn chắc không thành vấn đề. Mười tên chí cường giả cứ thế tiến vào trong đầm nước, men theo cửa động dưới đáy đầm tiến vào trong bí cảnh. Nhìn từng tên cường giả tiến vào bên trong, không thấy có bất kỳ dị biến nào xảy ra. Bọn Bát trưởng lão ở bên ngoài như trút được gánh nặng, xem ra nơi này không có vấn đề, hết thảy đều rất bình thường. Có vẻ chẳng mấy chốc sẽ nhẹ nhàng khống chế được cơ địa bí mật. Ông! Đột nhiên, lối vào cửa động dưới đáy đầm nước chợt nổi sóng, nước hồ kịch liệt tuôn trào, sau đó một tiếng nổ vang trầm muộn vọng lên, lối vào cứ thế bất ngờ nổ tung. Nước hồ xung thiên mà lên, rơi rụng lên thân võ giả và cường giả quanh bốn phía. Đám võ giả và cường giả này đều choáng váng, gắt gao nhìn chằm chằm đáy hồ, quên mất cả tránh né. - Không hay, lại trúng kế... Nội tâm Bát trưởng lão trầm xuống, hắn cảm nhận được vị đạo quen thuộc, năm tên chí cường giả từng trải qua sự kiện Phàn Thành cũng biến sắc, bọn hắn đều ngửi thấy mùi âm mưu. Sao lối vào này có thể đột nhiên nổ tung được? Phải biết thông thường lối ra vào bí cảnh đều rất ổn định, thậm chí còn được gia cố bằng Thần Văn để tránh sụp đổ. Thế mà giờ bọn Tứ trưởng lão vừa mới đi vào, lối vào liền nổ, sao có thể trùng hợp vậy được? Chiến đấu ở Vân Vụ sơn mạch, phụ cận lại vừa khéo có một bí cảnh, vừa khéo bắt được một tên cấp Đế, sưu hồn cấp Đế, biết được tình hình trong bí cảnh. Trong bí cảnh lại vừa khéo có đại bộ phận tinh anh Thiên Đế Tông, giờ lối vào bỗng đột nhiên phát nổ? Hết thảy tất cả những điều này đều khiến bọn Bát trưởng lão cảm thấy giống như một cạm bẫy liên hoàn. Giống hệt như sự kiện Phàn Thành, một vòng tiếp một vòng, bố cục sâu xa, dẫn bọn hắn từng bước từng bước sập bẫy. Khắc này Bát trưởng lão chỉ thấy sau lưng phát lạnh, cảm giác như bị một con rắn độc nhìn chằm chằm. Lối vào bị hủy, song không phải là không có cách trở về. Biện pháp đơn giản nhất chính là bọn Tứ trưởng lão trực tiếp oanh phá tường lũy bí cảnh, xông ra ngoài hư không vô tận, sau đó quay đầu tìm về Vô Tẫn Thần Khư. Nhưng ở này có một vấn đề! Dù bọn Tứ trưởng lão lấy tốc độ nhanh nhất đi về, không nói nhiều, chí ít cũng phải mất nửa năm. Nửa năm này bọn hắn phải chống đỡ công kích từ đám người Lục Ly, sợ rằng khó mà cầm cự được lâu, cuối cùng tất cả đều sẽ bỏ mạng ở đây. Giờ mà rút đi, có lẽ còn có cơ hội thoát được một bộ phận, nhưng bọn hắn mà đi, đám người Lục Ly rất có thể sẽ chuyển hướng nhắm đến bọn Tứ trưởng lão. Lỡ như bí cảnh kia còn có lối vào khác thì sao? Khi ấy bọn Tứ trưởng lão chắc chắn sẽ bị đùa tới chết. Bát trưởng lão mê mang, tình tự sợ hãi ngập tràn tâm trí hắn. Lục Ly quá đáng sợ, hắn đối mặt với Lục Ly, lại như thể phải đối chiến với mấy chục chí cường giả, trong lòng sao không hoảng cho được? Lục Ly chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, lại mang đến cho hắn cảm giác còn khủng bố hơn cả mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn. - Bát trưởng lão, giờ phải làm sao? Nguyên một đám cường giả vây quanh Bát trưởng lão, bọn hắn cũng mê mang, cũng sợ hãi, tình huống quỷ dị thế này, cả đời bọn hắn đều chưa từng gặp qua. Bọn hắn như thể tiến vào một mê cung dưới đất, rõ ràng khắp nơi đều là đường, nhưng đẩy ra bất kỳ cánh cửa nào đều cảm giác được có nguy cơ trí mạng. Không đường để đi, tiến thối lưỡng nan. Bát trưởng lão cưỡng bách bản thân trấn định lại, hắn hít một hơi thật sâu, nói: - Trước để đại quân rời khỏi chỗ này, trấn thủ phụ cận! Một tên cường giả lập tức truyền lệnh đi xuống, quân đội lập tức rút đi, đồng thời cường giả kia cũng hạ lệnh, nghiêm cấm tán rải tin tức, bằng không giết không cần luận. Thực ra Bát trưởng lão không quá quan tâm quân tâm có bất ổn hay không, hắn chỉ không muốn để những quân sĩ cấp thấp này thấy được bộ dạng quẫn bách của bọn hắn mà thôi. - Thử xem liệu có thể oanh mở thông đạo không?!
Chương 4778 Tính không bỏ sót
Bát trưởng lão trầm ngâm một lát rồi nói, mấy cường giả lập tức ra tay, nhắm tới thông đạo không ngừng oanh kích mãnh liệt. Đáng tiếc, đầm nước bị bọn hắn đánh cho cạn khô, đáy đầm cũng bị nện ra hố sâu vạn trượng, lối vào lại vẫn không thể mở ra. Lối vào này là một thông đạo không gian, một khi đã hủy, muốn nối thông trở lại há là chuyện dễ dàng? Bát trưởng lão vô lực phất phất tay, để hai tên chí cường giả kia dừng lại, hắn thở dài một hơi nói: - Hai lựa chọn, hoặc là chúng ta triệt thoái đi về. Hoặc là thủ vững ở đây, chờ đợi đám người Tứ trưởng lão đi ra! Hai lựa chọn đều không mấy khả quan, đám chí cường giả còn lại ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều rất mê mang, không biết nên làm thế nào cho phải. … Trước đó Bát trưởng lão từng đưa ra một quyết định sai lầm, dẫn đến sáu tên cường giả tiệm cận đại viên mãn chết đi, kéo theo đó là vô số quân sĩ bồi táng cùng. Lần này hắn không dám tự tiện quyết định mà để tám tên cường giả bỏ phiếu xem đến cùng nên đi hay ở. Như thế vạn nhất xảy ra chuyện thì cũng là cả đám cùng gánh trách nhiệm, trách nhiệm này một mình hắn gánh không nổi. Tám tên chí cường giả trầm tư cân nhắc hồi lâu, cuối cùng có năm cường giả đồng ý lưu lại thủ vững, hai cường giả nói muốn trở về, lúc này lá phiếu của Bát trưởng lão đã không còn quan trọng, hắn khoát tay nói: - Vậy thế này đi, chúng ta thủ vững ở đây, bố trí thêm một ít Thần Văn bao phủ trong ngoài lẫn trên không, đề phòng Lục Ly đánh lén. Bát trưởng lão đã bị Lục Ly đánh sợ, hắn sợ Lục Ly lần nữa đánh lén, bố trí lượng lớn Thần Văn chưa hẳn có thể vây khốn hoặc đánh chết Lục Ly, nhưng chí ít Lục Ly muốn vô thanh vô tức lẻn vào, áp sát bọn hắn cũng không phải là điều dễ dàng. Tám tên cường giả lập tức hành động, điều binh khiển tướng bố trí đủ loại Thần Văn, bao trùm phương viên vạn dặm xung quanh, dù là một con muỗi cũng đừng hòng bay vào được. Bọn hắn tin tưởng đám người Tứ trưởng lão nhất định có thể đi ra, bọn hắn chỉ cần thủ vững ở đây, chờ đợi đám người Tứ trưởng lão chạy tới là được. Một khi đợi được Tứ trưởng lão tới hội hợp, vậy chính là thắng lợi. Giờ bọn hắn không cầu có công, chỉ cầu không tội, đánh giết Lục Ly đã là chuyện hão huyền, không cần phải đi nghĩ nhiều. Cách lối vào bí cảnh mấy chục vạn dặm về hướng tây có một ngọn núi lớn, lúc này trong núi tụ tập rất nhiều võ giả, nhân số ước chừng mấy vạn, Lục Ly và đám người Lạp đại nhân đều đứng trên đỉnh núi, từng tên trinh sát không ngừng truyền tin tức về, khiến bọn Lạp đại nhân nghe mà hớn hở như điên. - Lục Hoàng tính không bỏ sót, chúng ta bội phục! Lạp đại nhân khom lưng hành lễ với Lục Ly, nguyên một đám cường giả nhìn Lục Ly mà như đang nhìn thần linh. Lục Ly vừa mới đại thắng ở Phàn Thành, ngay tiếp sau lại lần nữa bố cục, tính không bỏ sót, nhẹ nhàng sử kế chia tách quân địch, sáng tạo điều kiện vô cùng có lợi. Vốn tất cả cường giả tại trường đều cảm thấy lần này đi đứt, nhưng lần trước Lục Ly hội kiến bọn họ, khiến bọn hắn thấy được hi vọng. Lần này bọn hắn lại thấy được ánh rạng đông thắng lợi, Lục Ly từng bước dẫn dắt bọn hắn tới chiến thắng, hoàn thành một nhiệm vụ tưởng chừng bất khả thi, chúng cường giả tự nhiên nhìn hắn như nhìn thần linh. Lạp đại nhân là người cảm khái sâu nhất. Phải biết mấy trăm năm trước Lục Ly còn chỉ là một tên đệ tử Thiên Đế Tông, cảnh giới Ngũ Kiếp cỏn con. Khi ấy đừng nói Lạp đại nhân, dù là bọn Nhuế Đế so với hắn thì cũng là đại nhân vật cao cao tại thượng. Giờ mới qua mấy trăm năm, Lục Ly lại trưởng thành đến trình độ như thế, tới mức khiến Lạp đại nhân chỉ còn biết ngưỡng vọng. Thậm chí dù Hộc Tổ và tông chủ Thiên Đế Tông còn sống, e rằng cũng chỉ có thể ngưỡng vọng. Hộc Tổ tinh thông thuật bói toán thiên cơ, ngày đó lúc Lục Ly rời đi, Hộc Tổ từng nói Vô Tẫn Thần Khư sẽ có một trường đại kiếp, mà chỉ có Lục Ly mới có thể giải được kiếp nạn này. Mặc dù thời gian đại kiếp diễn ra có chút sai lệch, nhưng dự đoán cần nhờ Lục Ly để vượt qua kiếp nạn lại vô cùng chuẩn xác. Lạp đại nhân tin tưởng vững chắc một điểm, chỉ cần đi theo Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư tất có thể thắng lợi! Chu lão, một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn khác nhìn sang Lục Ly khom người nói: - Lục Hoàng, tiếp theo phải làm sao? Giờ chúng ta đi tấn công mấy trăm vạn quân sĩ, tiêu diệt tám tên chí cường giả kia, hay là tiến vào trong bí cảnh, chém giết mười tên chí cường giả trong đó? Bí cảnh quả thực còn có một lối vào khác, bên trong lại không có đệ tử tinh anh Thiên Đế Tông, bí cảnh kia thật ra là một hiểm địa, cường giả tiệm cận đại viên mãn tiến vào trong chưa hẳn đã được an toàn. Trong đó có một lối vào vô cùng kín đáo, xung quanh lối vào kia vô cùng nguy hiểm, bọn hắn tin tưởng đám người Tứ trưởng lão chắc chắn không tìm ra được, mà dù tìm được đoán chừng cũng không dám dễ dàng mạo hiểm. - Trước đối phó đám người bên trong cái đã! Lục Ly phi thường khẳng định nói: - Đám người phía ngoài đang tu kiến Thần Văn, rõ ràng là định thủ vững ở đó, trong thời gian ngắn bọn hắn sẽ không rời đi. Mà bên trong lại có khả năng đi ra, vậy nên chúng ta tất phải giết vào trong bí cảnh trước. Chỉ cần đánh giết mười tên cường giả trong đó, đám phía ngoài chỉ còn nước chờ chết. - Bên trong có mười cường giả, tên dẫn đội còn rất mạnh! Lạp đại nhân nhắc nhở, sau đó bổ sung thêm: - Chúng ta còn có một cường giả tiệm cận đại viên mãn chính đang chạy đến, đoán chừng phải cần mười ngày mới tới nơi. Cộng cả hắn, chúng ta chỉ có năm người, độ khó tương đối lớn. - Không sao! Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Ta từng tiến vào bí cảnh này một lần rồi, bên trong âm sâm khủng bố, rất nhiều nơi có sót lại Thần Văn, ngoài ra còn có một số nơi dị thường, địa hình như thế vô cùng thích hợp với ta. Có bốn người các ngươi phối hợp, chém giết bọn hắn hoàn toàn không vấn đề. Đúng rồi, ta nhớ hình như bên trong có mấy con hung thú siêu cấp? - Vâng!
Chương 4779 Không gian bích lũy
Lạp đại nhân gật đầu nói: - Bên trong có một con cự thú, một con hồn thú loại linh hồn, với cả một con Hỏa Bằng Vương, đây đều là hung thú chiến lực sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn. - Vậy thì hơn không gì bằng! Lục Ly nhếch môi cười nói: - Các ngươi đi điều động mấy ngàn quân đội, thu vào trong không gian thần khí, nói cho bọn hắn biết nhiệm vụ lần này chính là dẫn dụ hung thú đi công kích mười tên cường giả kia, bởi thế bọn hắn tiến vào về cơ bản liền hữu tử vô sinh, nguyện ý đi thì an bài tốt hậu sự. - Ừm, chúng ta hiểu rồi! Lạp đại nhân khẽ gật đầu, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, đi dẫn dụ hung thú, vậy tất không thể là quân sĩ bình thường, tối thiểu cũng cần phải là Lục Kiếp. Hơn nữa còn là lượng lớn Lục Kiếp, nhiều người như vậy đi chịu chết.... nhưng vì diệt sát mười tên chí cường giả kia, chút hi sinh ấy tất phải làm, cũng đáng để làm. Lạp đại nhân đi xuống an bài, nói qua tình hình đại khái một lượt, thoáng chốc đã có mấy ngàn Lục Kiếp báo danh. Rất nhiều cường giả Lục Kiếp không tiếc mệnh, sẵn sàng cam nguyện hi sinh. Trận chiến lần này là vì toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư, không đánh lui ba tộc, con dân Vô Tẫn Thần Khư sẽ vĩnh viễn trầm luân, sẽ thành nô lệ cho ba tộc, đời đời kiếp kiếp làm thân heo chó, không cách nào trở mình. Mặc dù lúc bình thường Vô Tẫn Thần Khư nội đấu rất lợi hại, nhưng ở thời khắc then chốt này, bọn hắn lại đặc biệt đoàn kết. Bọn hắn biết cái chết của mình có ý nghĩa, lịch sử Vô Tẫn Thần Khư sẽ ghi danh bọn hắn. Cái chết đôi lúc nhẹ tựa lông hồng, đôi lúc lại nặng như Thái Sơn. Dù là lão ma cùng hung cực ác, đứng trước quốc thù gia hận, ai cũng sẽ có gia quốc tình hoài, ai cũng muốn chiến đấu vì Vô Tẫn Thần Khư, chiến đấu vì đồng tộc đồng bào, thịt nát xương tan đều không tiếc. Rất nhanh, mười ngày trôi qua, lại một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn chạy tới, đây là một lão ma ẩn thế, đã không xuống núi rất nhiều năm. Lần này là Lạp đại nhân đích thân phái người đi mời, sau khi biết được Vô Tẫn Thần Khư chính đang bị ngoại địch xâm lấn, hắn liền nghĩa vô phản cố đi ra. - Xuất phát! Mười ngày này, phía đại quân ba tộc và bọn Bát trưởng lão không thấy có bất kỳ dị động nào, vẫn cứ đang một mực kiến tạo Thần Văn phòng ngự, chuẩn bị thủ vững ở bên kia. Lục Ly đích thân đi qua một chuyến, sau khi xác nhận xong, hắn lập tức quyết định xuất phát, dẫn theo bốn người bọn Lạp đại nhân và hơn hai ngàn võ giả Lục Kiếp tiến đến thông đạo bí ẩn, xông vào trong bí cảnh, chuẩn bị ra tay diệt sát bọn Tứ trưởng lão Tê Viên tộc. … Thực ra bí cảnh này rất nổi danh trong vùng, chỉ là bọn Tứ trưởng lão không có nguồn tin tình báo ở đây nên mới không rõ ràng tình hình trong bí cảnh, bằng không há sẽ dễ bị lừa trúng kế như vậy. Bí cảnh này là hiểm địa nổi tiếng, trước kia là nơi ẩn cư của một lão ma tuyệt thế, ba con hung thú trong đó đều là do lão ma tuyệt thế này làm ra. Không phải lão ma chộp tới từ bên ngoài, mà chúng được lão ma nuôi dưỡng từ nhỏ. Lão ma này thuần phục rất nhiều hung thú, sau đó dùng các loại dược vật nuôi dưỡng, khiến cho hung thú biến dị, trải qua quá trình tự đào thải, vô số hung thú chết đi, cuối cùng bồi dưỡng ra được ba con hung thú chi vương cường đại. Lão ma này vốn định bồi dưỡng càng nhiều hung thú chi vương, sau đó mang theo đám hung thú chi vương ra ngoài xưng bá toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư. Nhưng âm mưu bại lộ, bị tông chủ Thiên Đế Tông đương thời đánh chết, nơi này cũng theo đó biến thành vùng đất vô chủ. Đến sau từng có rất nhiều võ giả và cường giả đi vào tầm bảo, một ít bảo vật bên trong bị cường giả mang đi, song ba con hung thú chi vương kia thì vẫn được lưu lại, bởi vì sau khi lão ma chết, ba con hung thú chi vương liền phát điên, dù là ai cũng không cách nào thuần phục. Lâu dần, bên trong đã không còn bảo vật, lại vẫn vô cùng nguy hiểm, bởi thế không còn võ giả nào tiến vào bí cảnh nữa. Thỉnh thoảng mới có một ít tiểu võ giả ngu ngơ đi vào, cuối cùng đều thành thức ăn trong bụng hung thú. Nơi đây tự nhiên không phải cơ địa bí mật của Thiên Đế Tông, hơn nữa bên này cũng không phải địa bàn Thiên Đế Tông. Chỗ này không có một tên võ giả Thiên Đế Tông nào, càng không có bảo tàng, có chăng chỉ là một mảnh hắc vụ vờn quanh, âm khí u ám, đâm vào cốt tủy. Đám người Tứ trưởng lão vừa tiến vào liền biết trúng kế, bọn hắn thăm dò xung quanh một lượt, song không loạn động. Sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, cả đám tụ lại với nhau, sắc mặt Tứ trưởng lão là khó coi nhất, hắn cũng biết lần này mình đã quá nóng nảy, hẳn nên phái ra một ít võ giả đi trước dò đường, xác định không phải âm mưu mới hẵng tiến vào sau. Lối vào bị hủy, nhưng bọn hắn muốn trở về không phải là không có cách. Thực ra chuyện lần này cũng không thể hoàn toàn trách hắn quá xung động, đây là bị Lục Ly bức, Lục Ly hệt như một ngọn núi lớn, ép cho Tứ trưởng lão không thở nổi. Vừa được đến tin tức tốt, Tứ trưởng lão tự nhiên hớn hở như điên. Cộng thêm sưu hồn tên cấp Đế kia, rồi thì bố trí bên ngoài bí cảnh, từ Thần Văn cho đến trinh sát, hết thảy hết thảy đều khiến Tứ trưởng lão tưởng nơi này thật đúng là cơ địa bí mật của Thiên Đế Tông, lại không ngờ đây là bẫy rập. Hắn không điều động võ giả tiến vào là sợ đánh cỏ động rắn, sợ võ giả bên trong kịp thời phát hiện, phong ấn lối vào. Đáng tiếc, thông minh quá ngược lại bị thông minh hại, trúng phải quỷ kế của Lục Ly. Hắn cưỡng bách bản thân trấn định, đầu óc cấp tốc chuyển động, rất nhanh liền làm rõ mọi chuyện. Mục đích của Lục Ly rất đơn giản, chính là vì lừa bọn họ vào đây, sau đó đánh giết quân sĩ và cường giả bên ngoài. Chuyện đã đến nước này, có hối hận hay tức tối gì thì cũng đã muộn. Bây giờ điều hắn cần gấp phải làm là lấy tốc độ nhanh nhất đi ra ngoài. Nếu có thể khoái tốc đi ra, không chừng còn có thể kết hợp với bọn Bát trưởng lão, trong ngoài hợp kích, đánh chết Lục Ly.
Chương 4780 Không gian bích lũy (2)
- Chúng ta chia hai tổ, lục soát dò tìm quanh đây, xem thử có lối ra vào nào khác không... Quên đi, cứ đi chung vậy! Tứ trưởng lão không thương nghị với chúng cường giả mà trực tiếp hạ lệnh. Hắn vốn định tách ra, đến sau nghĩ lại, vạn nhất Lục Ly mai phục trong này thì sao? Đến lúc đó năm tên cường giả chưa hẳn đã chống được Lục Ly đánh lén, tốt nhất vẫn nên cẩn thận chút thì hơn. Bí cảnh này tối đen như mực, khắp nơi đều là hắc vụ, nhiệt độ không khí vô cùng thấp. Bên trong cũng không thấy có hoa cỏ cây cối gì sất, mà chỉ có một màu đen thăm thẳm, vài cây đại thụ bóng loáng, lá cây này chắc đều có độc. Trên đó còn có số ít độc trùng giấu mình trong tán cây, nhìn khá là khủng bố. Đương nhiên. Độc trùng ở cấp bậc này còn chưa đủ tạo thành uy hiếp với bọn hắn, điều duy nhất khiến Tứ trưởng lão đau đầu chính là, hắc vụ ở đây không biết do thứ gì tạo thành, không ngờ lại có thể suy yếu thần niệm thám tra, mặc dù vẫn có thể dò xét, nhưng tính nhạy bén giảm đi nhiều. Bí cảnh này rất lớn, bọn hắn dò dẫm phi hành bốn ngày, lại phát hiện mãi không bay tới điểm cuối. Cảm giác trong này dường như vô biên vô tận, cảnh đó khiến bọn Tứ trưởng lão buồn bực đến thổ huyết. Mấy ngày trôi qua, nhưng vẫn chưa tìm được bất kỳ lối ra nào khác. Cứ tình hình này, dù bọn hắn đi ra được, e rằng bên ngoài sớm đã xong đời. - Chỉ mong bọn Bát trưởng lão thông minh chút, tụ lại với nhau, không đến nỗi bị đánh chết. Tứ trưởng lão khẽ thở dài, lại phi hành thêm gần nửa ngày, bọn hắn đi tới trong một sơn mạch cực lớn, ở đây bọn hắn cảm ứng được khí tức hung tàn bạo ngược cường đại, trong sơn mạch dường như ẩn núp một con cự thú khủng bố, chiến lực đoán chừng không kém gì bọn hắn. - Tránh qua! Tứ trưởng lão nghĩ nghĩ, sau đó khoát tay nói. Không phải hắn e sợ hung thú cường đại kia, mà là hắn sợ Lục Ly tiềm phục ở gần hung thú cường đại. Một khi bọn hắn khai chiến với hung thú, vậy liền rất dễ bị Lục Ly đánh lén, đến lúc đó chỉ cần vài người bị ám toán, cả đám đều khó mà sống nổi. Lại bay mấy ngày, bọn hắn lần nữa gặp phải hai con hung thú cường đại, một con trong đó còn là hung thú hệ linh hồn, từ đằng xa hung thú này đã khiến bọn hắn tim đập thình thịch. Hung thú đuổi giết tới, may mà tốc độ bọn hắn đủ nhanh, bằng không chắc chỉ còn nước khổ chiến. Phi hành trong bí cảnh suốt hơn mười ngày, cả bọn sưu tra khắp giới diện một lượt, nhưng không thu hoạch được gì, cũng không phát hiện có lối ra nào khác. Đám người Tứ trưởng lão ngồi lại phân tích một phen, cuối cùng đưa ra kết luận, hoặc là nơi này đã không có lối ra, hoặc là còn có lối ra nhưng lại ở ngay phụ cận ba con hung thú cường đại kia. Tứ trưởng lão phỏng đoán nơi này hẳn đã không còn lối ra, Lục Ly bố cục chi li như vậy, tất phải muốn nhốt chết bọn hắn trong đây. Như thế mới dễ dàng đối phó quân đội và cường giả bên ngoài, nếu có lối ra nào khác, vậy bố cục của Lục Ly hoàn toàn trở nên vô dụng. Lại nói, dù có lối ra nhưng lại ở gần ba con hung thú cường đại kia, đoán chừng bọn Lục Ly cũng không dám đi vào. Cường giả nhân loại không cách nào thăm dò được hành tung Lục Ly, song hung thú lại vô cùng nhạy cảm, rất có thể sẽ phát hiện được hành tung Lục Ly. - Trực tiếp oanh phá không gian bích lũy! Tứ trưởng lão cắn răng, quyết định dùng cách thô bạo nhất, oanh phá không gian bích lũy của bí cảnh này, xông ra hư không vô tận. Sau đó lại từ trong hư không vô tận tìm về Vô Tẫn Thần Khư, như thế mặc dù tiêu tốn thời gian tương đối lâu, nhưng cũng là cách duy nhất khả thi lúc này. - Oanh đi! Tứ trưởng lão phất phất tay, năm tên cường giả nhắm đến một điểm trong không gian, bắt đầu điên cuồng oanh kích, xé ra từng đạo vết nứt không gian cực lớn, sau đó vết nứt không gian hóa thành không gian hắc động. Không gian hắc động lại không đại biểu cho không gian thông đạo, bọn hắn còn cần tiếp tục oanh kích không gian hắc động, thẳng đến đả thông không gian bích lũy mới thôi. Ở một mảnh sơn mạch cách bên này mấy triệu dặm, ngay dưới mắt một con cự thú, quang mang lóe lên từ trong hang động, tiếp đó một đạo bóng người dần hiện ra. Lục Ly vừa đi ra lập tức tiềm ẩn, cự thú gần đó hơi có chút cảm ứng, đứng thẳng người dậy. Nhưng sau khi Lục Ly phóng thích Vô Ngân Đạo, cự thú kia liền không cảm giác được sự tồn tại của hắn nữa, cứ thế vòng quanh mấy lượt rồi lần nữa bò rạp xuống đất. Xác định cự thú này không phát hiện ra mình, Lục Ly yên tâm, thân hình hắn như U Hồn bay ra, bắt đầu tìm kiếm tung tích bọn Tứ trưởng lão. Đám người Lạp đại nhân và hơn hai ngàn võ giả Lục Kiếp đều ở trong không gian thần khí, chỉ cần tìm được bọn Tứ trưởng lão, do thám xong tình hình, hắn liền có thể động thủ. … Tiêu tốn nửa tháng, Lục Ly dò la xong tình hình, bao gồm cả vị trí của ba con hung thú chi vương cường đại, ngoài ra còn có vị trí của bọn Tứ trưởng lão. Lúc phát hiện bọn Tứ trưởng lão chính đang cố gắng đả thông không gian bích lũy, lập tức vui đến thiếu chút cười ra tiếng. Đúng là hội đủ thiên thời địa lợi nhân hoà! Còn một điểm quan trọng nữa, bọn Tứ trưởng lão đang cách ba con hung thú chi vương không quá xa, nếu may mắn, hắn hoàn toàn có thể đồng thời dẫn dụ ba con cự thú tới, đến lúc đó liền đủ cho bọn hắn uống một hũ. Lục Ly thám tra thêm lần nữa, đồng thời vẽ ra ba tấm bản đồ, ghi chú hết thảy rõ ràng trên đó, tiếp sau thả toàn bộ võ giả đi ra, lần lượt ra lệnh cho bọn họ. Ba nhóm, mỗi nhóm do một Thánh Hoàng dẫn đội, Lục Ly lệnh bọn họ không tiếc bất cứ giá nào, ba ngày sau phải dẫn dụ ba con hung thú chi vương tới chỗ đám người Tứ trưởng lão. Mệnh lệnh này của Lục Ly đồng nghĩa với án tử cho vô số võ giả ở đây. Bởi vì tốc độ những võ giả Lục Kiếp này đều không đủ nhanh, chẳng mấy chốc sẽ bị hung thú đuổi kịp. Bởi thế muốn dẫn dụ ba con hung thú tới chỗ Tứ trưởng lão, vậy thì chỉ có cách dùng mạng người đi điền. Người này chết rồi, người tiếp theo sẽ xông lên, mỗi người dẫn dụ một đoạn, cuối cùng đưa ba con hung thú tới vị trí chỉ định.

Ads
';
Advertisement