Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

 Sắc mặt Lâm Nhất căng thẳng, quay sang Tiểu Băng Phượng nói.  

 

Tiểu Băng Phượng thay đổi ngón tay, sau đó điểm vào giữa trán, những sợi xích giữa trán nàng ta đứt ra, xoay vài vòng rồi cuốn chặt Gia Cát Thanh Vân.  

 

Vút!  

 

Nàng ta ôm đao Thính Tuyết, bay lên không trung, ngã gục trên lưng ngựa, hơi mệt mỏi ôm eo của Lâm Nhất.  

 

“Băng Phong Thần Liệm, không thể trói ông ta quá lâu, mau đi!” Tiểu Băng Phượng hổn hển nói, vội vàng thúc giục.  

 

Rầm rầm rầm!  

 

Ngựa Huyết Long lao nhanh trên mặt biển, như thể đang cắt ngang không gian, phát ra tiếng rít vô cùng chói tai, làm không khí như bị xé nát.  

 

Phong Giác bị Lâm Nhất vác trên vai, người ông ta bị quăng qua quăng lại, cảm giác vô cùng khó chịu.  

 

So với việc này thì việc còn khó chịu hơn nữa là, ông ta không thể chấp nhận được, mình bị Lâm Nhất nhấc trên vai.  

 

Thật xấu hổ!  

 

“Sư đệ, thả ta xuống!” Gương mặt Phong Giác bị gió mạnh thôi qua, liên tục run rẩy, nói cũng lắp bắp không rõ.  

 

Tiểu Băng Phượng ôm Lâm Nhất, lẩm bẩm: “Người quỳ xuống chỉ sau một chiêu, tốt nhất đừng nên nói chuyện nữa.”  

 

Phong Giác tức giận đến mức phun ra máu, con nhóc này từ đâu ra mà miệng lưỡi độc thế.  

 

“Ta đâu có quỳ, đó là chiến lược để làm cho đối phương mất cảnh giác!”  

 

Phong Giác phản kháng.  

 

“Hứ hừ.” Tiểu Băng Phượng liếc nhìn ông ta, rồi hừ hai tiếng.  

 

Tức quá đi!  

 

“Con nhóc này, khi nào vết thương ta lành coi chừng ta sẽ đánh ngươi!”  

 

Phong Giác giận dữ, sao lại bị con nhóc này khinh thường như vậy, vấn đề bây giờ là ông ta đang bị Lâm Nhất vác trên vai, không thể làm gì được.  

 

“Huynh dám đánh nàng ấy, ta sẽ ném huynh xuống ngay lập tức.”  

 

Giọng Lâm Nhất vang lên, mang theo sự đe dọa.  

 

Phong Giác lập tức im lặng, cảm thấy vô cùng oan ức, ngay cả sư đệ của mình cũng bắt đầu ức hiếp ông ta rồi.  

 

“Đến rồi!”  

 

Hồi lâu sau, ánh mắt Lâm Nhất sáng lên, hình dáng của đảo Phù Vân đã xuất hiện trước mặt hắn.  

 

Phụt!  

 

Ngay lúc này, Tiểu Băng Phượng phun ra ngụm máu, khó chịu nói: “Ông ta thoát ra rồi.”  

 

“Chạy à? Ta xem các ngươi có thể chạy được đến đâu, trên trời dưới đất, không ai có thể cứu được các ngươi!”  

 

Ngay lập tức, giọng nói đầy tức giận của Gia Cát Thanh Vân vang lên từ phía sau.  

 

Nhanh quá!  

 

Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, nhìn thấy đảo ngay trước mắt, trong mắt hắn lóe lên vẻ không do dự.  

 

Rầm!  

 

Đôi cánh Kim Ô sau lưng vươn ra, tay trái ôm Tiểu Băng Phượng, tay phải vác Phong Giác, như mặt trời mọc trên không trung.  

 

Hắn thúc giục thánh văn Kim Ô trên thần đan đến mức cực hạn, trong khoảnh khắc, tiêu tốn phần lớn tinh nguyên trong Tử Phủ.  

 

Tốc độ không ngừng tăng vọt, chỉ trong vài hơi thở, đã quỳ một gối xuống đảo Phù Vân.  

 

“Thành công rồi!”  

 

Trên mặt Lâm Nhất lộ ra vẻ vui mừng, nhưng vừa ngẩng đầu lên, lập tức không cười được nữa.  

 

Không biết từ khi nào, Gia Cát Thanh Vân đã hạ xuống trước mặt bọn họ, đứng ở vị trí cao hơn, nhìn xuống đầy áp đảo.  

 

Phụt!  

eyJpdiI6InVxOWJ2OGZZZFBKSFZBMFZmaU9oZ2c9PSIsInZhbHVlIjoiSlR1SW5Qd0w0VHVJMk1RaG81YktDaEIxQkR6WlcwbGJJT1VVYnlmZkNcL2ZTdVhhbVRyYTdhajhhbmhhMEFpQ28iLCJtYWMiOiI2ZGZhZmE0ZWI0OWVmNjJhZjBiM2YxOThmYjc0NjA5Y2Y3OGMxOGRlOTc2NDE3MTc0M2I1MmY3ZWUzZGY1YzEwIn0=
eyJpdiI6IkpReTlORDRudWpmRUdcL3dGUldXczBBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjR2RnNUbmQ4ZVlCMXp4SFZ3amtnVGdneFpqWmZpKzgrR3o2WDBWY0cwemoycUxPZ2hnbGVRdXBvZHRmMXpGK09HTmZ5V3NzYWxsQWtaOE41XC9taGNkRmxXVUJ3TXE1T2JPdUtBUG5BczE3ZERnTklRTURmbW5hQm5tS0ZKdHQ3SVFWV0NUNGM5MHY1dlRSbUhrb2VhMHROalVqTXpUbmZcL1haNVRmNHBoQ3lPNUNcL0t1UGhRSHNoMTJFT0FWblNzN1JscG5BdGxFREJ6bGVlRFZ4cm5SV0FcL1E0Nmc3OFRXVDZhcW5vekdrbDVYYUVuYkhhdG9rTUI1YWZxQ3lWWEFsZHI0UzdvUjB1R1ZZRnV3XC80cERJVlpTZ1wveUxSMVpuMVB2eVQ1S0g0NGVUSlV5dk9UdFRvSmlJeFcyVjF0MERyN3ZWODl2NVdFRzBaYXo1VXlNRzRhb3BnUVdtaWNEWjVSWGQ5XC8xR2RDaSswMTFyVllZZTNaQm1tOWpobXdvYXEwZkh1NU9sRDVOTHdibzhJSTJWMHk1NjdXdHFvcGZtaEpIeFgzV1hpeGV1NUk5dm55Nk94YzlzRUZtb1ZvYUdwYUxXc1FRais0OER3bDROUFNiYVVUQT09IiwibWFjIjoiZTJmZWI5NTBlZGEwMTljZWUxYjI0MDUyMjIwZmE2ZDZlZDFkZTNjZGQ3ZmQyNTVmM2Y1OGI3MDg2MmYxMDg0MyJ9

“Thủ đoạn cũng không ít đấy!” 

Ads
';
Advertisement