Sáu vị cường giả cảnh giới Sinh Tử đồng thời xuất hiện, mỗi người đứng cách Lâm Chân một khoảng, thể hiện rõ ràng lập trường của mình.
Ngay lập tức, tiếng kinh hô vang lên khắp nơi, cảnh tượng này vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Không ai có thể nghĩ rằng, sáu đại tông môn siêu cấp, đồng loạt đứng về phía Kiếm Tông.
Người của Huyền Thiên Tông, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, sắc mặt trở nên vô cùng căng thẳng.
Ban đầu Gia Cát Thanh Vân lớn tiếng chèn ép Lâm Chân, ai cũng nghĩ rằng mọi chuyện đã được an bài, Kiếm Tông dù không muốn cũng buộc phải giao người ra.
Thế nhưng không ai lường trước được, sáu tông phái trong tám đại tông môn siêu cấp của Hoang Cổ Vực đồng loạt ra mặt, khiến cục diện lập tức đảo ngược.
Trong mắt mọi người, dù Gia Cát Thanh Vân có mạnh đến đâu, cũng tuyệt đối không thể một mình chống lại sáu người.
Trên mặt biển, sóng ngầm cuộn trào, Lâm Chân cầm trường kiếm, chậm rãi đứng lên, khí thế trên người dần tích tụ.
“Khí thế cũng lớn thật đấy.”
Gia Cát Thanh Vân liếc nhìn, lạnh lùng nói: “Ta có tài đức gì, mà khiến các vị phải liên thủ, cùng lúc đối phó với ta chứ!”
Ông ta không ngờ, toàn bộ tông môn siêu cấp khác đều đứng về phía Lâm Chân.
Trước đó ông ta thấy những người này tiến lại gần, còn tưởng bọn họ cũng nhắm vào Đại Thánh Chi Nguyên.
Không ngờ rằng, bọn họ đã sớm đạt được thỏa thuận giao ước.
“Gia Cát thí chủ, quả không hổ danh là đệ tử xuất sắc nhất của Thiên Huyền Tử, chỉ hơn mười năm ngắn ngủi, đã đạt đến cảnh giới hôm nay, quả thật Huyền Thiên Tông hậu sinh khả úy!” Lão hòa thượng của chùa Kim Cang trên người tỏa ra Phật quang, nhìn Gia Cát Thanh Vân nói.
Những lời này của ông ta không hề giả dối tí nào, vì thực lực mà đối phương thể hiện, thật sự xứng đáng với danh tiếng của ông ta.
“Đại sư, ông muốn nói gì cơ?”
Gia Cát Thanh Vân cười mỉm, vẻ mặt đầy ý sâu xa.
Lão hòa thượng nhẹ giọng nói: “Lão nạp, không muốn đối địch với thí chủ, chùa Kim Cang cũng không có ý giao đấu với Huyền Thiên Tông.”
Sắc mặt Gia Cát Thanh Vân không cảm xúc, nói: “Vậy thì tránh ra, đừng xen vào chuyện của ta.”
“A di đà phật.”
Lão hòa thượng niệm Phật hiệu, nhưng vẫn không lui bước.
“Gia Cát Thanh Vân, việc đã đến nước này, ngươi cần gì phải cố chấp?”
Cường giả cảnh giới Sinh Tử của Hỏa Lôi Môn, nhìn Gia Cát Thanh Vân nói, đó là ông lão áo tím, tuổi tác đã cao, tu vi cực kỳ thâm hậu.
Xung quanh ông ta bao phủ bởi khí thế sấm sét vô cùng kinh khủng, nhưng khi nhìn Gia Cát Thanh Vân không hề chủ quan khinh thường tí nào.
“Chúng ta đã thỏa thuận từ trước, bất kể ai giành được Đại Thánh Chi Nguyên, những người khác đều phải ra tay trợ giúp, Gia Cát Thanh Vân, mong ngươi có thể hiểu.” Ông lão tóc bạc đeo trường đao sau lưng của Thiên Đao Các lên tiếng, nhìn Gia Cát Thanh Vân, ánh mắt tràn đầy nghiêm trọng.
Nếu có thể không phải giao đấu, mà chỉ bằng thế lực ép buộc Gia Cát Thanh Vân lùi bước, chắc chắn sẽ là lựa chọn tốt nhất.
Thực lực của ông ta quá mạnh, trong canh giới Sinh Tử đã gần như vô địch, khiến người khác phải e ngại.
“Dừng lại ở đây thôi, ngươi rất mạnh, nhưng chúng ta liên thủ, ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.” Người trung niên mặc áo thêu tơ, khí độ bất phàm của Phỉ Thúy sơn trang lên tiếng.
Mọi người đều muốn dùng thế lực để uy hiếp, khiến Gia Cát Thanh Vân tự biết khó mà lui.
Từ xa những người khác cũng nghĩ rằng, sóng gió tại đảo Khô Huyền, sẽ kết thúc tại đây.
“Ha ha.”
Nhưng Gia Cát Thanh Vân không có ý định lùi bước, ông ta cầm quạt, bình thản cười lớn.
Ông ta rất bình tĩnh, những đại lão cảnh giới Sinh Tử bên cạnh Lâm Chân, không thể không cảm thấy căng thẳng.
“Các vị đều là tiền bối của ta, cộng lại cũng hơn một ngàn tuổi, ở Hoang Cổ Vực cũng nổi danh lừng lẫy, các vị không có thù oán với ta. Ta với các vị, cũng không có tí thù địch nào, kể cả trưởng lão Lâm Chân.”
Gia Cát Thanh Vân nói đến đây, nụ cười vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt thì có sự chế nhạo: “Vậy sao không đứng yên mà nhìn thôi, còn phải nhảy ra tham gia vào chuyện này, thật không sợ Gia Cát Thanh Vân ta đánh chết các ngươi hay sao?”
Bùm!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất