Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

Hắn ta lợi dụng sức mạnh của cấm chế, khôi phục một phần thủ đoạn, định phản công chấn nhiếp Lâm Nhất.  

 

“Muốn chết à?”  

 

Giữa mi tâm của Lâm Nhất, người nhỏ màu vàng kết ấn bằng hai tay, bên dưới biển kiếm vô tận, Thương Long vàng gào thét lao ra.  

 

Thương Thần Chi Diệt!  

 

Lâm Nhất giận dữ quát lớn trong lòng, Thương Long từ mi tâm hắn lao ra, hóa thành kim quang đáng sợ, chớp mắt đánh thẳng vào Hoàng Kim Long Cốt trước ngực Tần Thương.  

 

Ầm!  

 

Lực cấm chế bên trong, trong nháy mắt bị trấn áp, tan rã thành từng mảnh, hoàn toàn u ám vô quang.  

 

“Không! Ngươi dừng tay!”  

 

Tần Thương phun ra ngụm máu, sắc mặt hoàn toàn hoảng loạn.  

 

“Ra đây!”  

 

Lâm Nhất lạnh lùng siết chặt năm ngón tay, nắm lấy bảo cốt Thương Long rồi mạnh mẽ giật ra.  

 

Rắc!  

 

Tiếng nổ vang lên trong cơ thể Tần Thương, như thể cột sống của con chân long bị bẻ gãy, khí tức trên người Tần Thương suy giảm điên cuồng với tốc độ có thể thấy rõ bằng mắt thường.  

 

Hắn ta bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất, toàn thân đau đớn không chịu nổi.  

 

Trong tay Lâm Nhất, xuất hiện thêm miếng bảo cốt, bảo cốt ấy thần quang lưu chuyển, thánh văn xoay tròn, long uy tràn ngập.  

 

Phát ra kim quang chói lóa vô cùng, áp lực cổ xưa hùng hào, từ trong bảo cốt Thần Long điên cuồng tràn ra.  

 

“Đây chính là Hoàng Kim Long Cốt sao?”  

 

Ánh mắt đệ tử và trưởng lão của các đại tông môn siêu cấp ở đằng xa đều nhìn, trong mắt ai cũng lóe lên tia tham lam và thán phục.  

 

Hoàng Kim Long Cốt!  

 

Đây là tạo hóa kinh người cỡ nào, Tần Thương có được thực lực như hôm nay, ngoài nỗ lực không ngừng và thiên phú hơn người, phần lớn nguyên nhân chính là nhờ Long Cốt này.  

 

Một khi sở hữu Long Cốt này, thành tựu trong tương lai chắc chắn không kém gì Tần Thương, thử hỏi ai có thể không động lòng.  

 

Nhưng khi những ánh mắt ấy nhìn gương mặt lạnh lùng của Lâm Nhất, mọi tham vọng lập tức biến mất, chỉ cảm thấy rợn tóc gáy, da đầu tê dại.  

 

Tần Thương đã đủ tàn nhẫn, Lâm Nhất còn tàn nhẫn hơn hắn ta.  

 

Ngươi có bảo cốt thì sao chứ?  

 

Ngươi ngông cuồng, ngươi kiêu ngạo, ngươi coi trời bằng vung, ta rút Long Cốt của ngươi!  

 

Thủ đoạn này còn tàn nhẫn hơn giết chết Tần Thương gấp nhiều lần, quá thảm, đường đường là thủ lĩnh bảng Tinh Quân, giờ lại thê thảm đến mức này.  

 

“Lâm Nhất, ngươi giết ta đi!” Tần Thương tuyệt vọng, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ tuyệt vọng chưa từng có, đó không phải là nỗi đau thể xác, mà là sự nhục nhã và tuyệt vọng, cảm giác mà hắn ta chưa bao giờ trải qua.  

 

Lâm Nhất thu Long Cốt lại, nói: “Ta đã nói sẽ không giết ngươi, ta sẽ móc mắt ngươi, chặt một cánh tay, rồi nghiền nát kinh mạch của ngươi.”  

 

“Dừng tay!”  

 

Ngay khi Lâm Nhất sắp ra tay, những tiếng gầm giận dữ vang trời xuyên qua biển rộng mênh mông, xuyên thủng cấm chế còn sót lại của Khô Huyền Đại Thánh, vọng đến gần tháp Linh Lung.  

 

Đó là các trưởng lão của Huyền Thiên Tông bên ngoài đảo Khô Huyền, bọn họ đã sớm không thể nhịn được nữa.  

 

Chỉ là tốc độ giết người của Lâm Nhất quả nhanh, đám Lôi Tuyệt, Huyền Ảnh bị giết sạch trong chớp mắt.  

eyJpdiI6ImNcL1dMOTgya0NnNzh5dzNnRUhCeFpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlSelZMXC9pK3JFTlFKMndDeXkxdWxwc09cL0JMcUwwQnBkOUFuQldaUDN1YnY0RzJKUUFodXpvMTN4QVM2MUVwSyIsIm1hYyI6Ijk5MDI4ZmZlMmI1YWZjNjkyMjVmMTA0NDhhNTFjM2VlYWEyYjI3ZDdlOTJjYjUxZTI2MWZiNGZmMjQ3NWFkMjgifQ==
eyJpdiI6ImhiQ2lBV0tOZGc3MkpwRTBDYW1qc0E9PSIsInZhbHVlIjoiVmFkXC9PdHRUN0dEUVE5bFJxZnRkNXRLRFdNUGNqS0RxQzg4RzdcL1wva282SnBxMlBEeE9HTnNjQlwvc0JsVUdTZVRtcVErS3lvNXVMSlpJMjVsK0JVREJHWTdpem5qcno1WmI5UFZsK0I5MlVOV0Z3cVh6MFFyS2pVaUJcL2xnZG5BWGg1WnV1RGVOeHZIQjVuUGo3aXlTU0xcL3hIb3Y2M3JkSXNoZ2lOdXliYjRpcmFIN3dkbmNDVGxiZFlhSTVTTDhPamxGQnlzVkVOdnZrWmZZeEZWZWFDcGY1TFpzKzhkK04xWDUxZ1RMdzFVcENhYUQzYU1lSFNib3JWN2NVTzZqMjlOYVZNZjNscmhCM2pkNHNmQ3VGYjRVSzJjUDBKT0U2Z0E5elN5NGM3dDlhM2JcL1wvdEwrT09mc3hmVVg4S1Yrd25VYVdmR3ZWTmxNVEFSR0NkVlQ0R0FyN25WMTN3ME4wK05KY091RFMyQ05FQW14MG40Z0xZc1wvcGlzMWxJUXE3eTc4Vnh0MmNXXC9QQjJlbDNMODlGN3c9PSIsIm1hYyI6Ijg5NzM3NzU1ZjVlYmFkMjYxODgzODA5ZTNjZGQxODRkMmU1MGI3MTY2ZGQ0Yzg5N2Q2ZjMyYzZiNGQ0NGY3MmMifQ==

Ngay cả khi ở trạng thái bình thường còn khó đỡ nổi, huống chi là đang trọng thương. 

Ads
';
Advertisement