Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

 Người này nói không sai, nhưng đều là lời nói nhảm.  

 

Đối với Lâm Nhất mà nói, hắn nhất định phải tranh giành Đại Thánh Chi Nguyên, trong tay hắn không chỉ có Khô Huyền Mật Thược.  

 

Còn có cuộn tranh hoa tường vi, bức tranh kia rất có thể là một trong ba bảo vật của Nam Đế, hắn cần biết rõ.  

 

Còn về kiếm Táng Hoa và Nam Đế thì càng có câu chuyện sâu xa hơn.  

 

Thánh Nguyên của một người tương đương với tro cốt, về tình về lý, Lâm Nhất cũng phải đi tranh.  

 

Huống chi... sâu trong nội tâm Lâm Nhất vẫn tương đối không phục Tần Thương. Lúc vừa mới đánh nhau, nghiêm khắc mà nói thì hắn rơi vào thế yếu.  

 

"Coi như ta chưa nói gì đi."  

 

Tiêu Phàm đã nhận được câu trả lời ở trong mắt Lâm Nhất, chắp tay nói: "Sau này gặp lại."  

 

Gã nói xong thì cũng đi, tất cả mọi người đều đi về phía tháp Lung Linh, còn gã lại đi một mình ra ngoài, trông rất khác biệt, khiến mọi người nhìn chăm chú.  

 

"Ta nhớ ra rồi."  

 

Đại sư huynh Giang Ly Trần bỗng nhiên thức tỉnh, trầm giọng nói: "Hắn là người đó, lúc trước ở bên ngoài đảo Khô Huyền, hắn chính là người cướp đi thánh dược trước mắt Huyền Thiên Tam Thánh."  

 

Gã rất kích động, nhưng lại nhìn thấy nét mặt của những người khác rất bình tĩnh.  

 

"Chỉ có mình ta không biết sao?"  

 

Giang Ly Trần có chút ngượng ngùng nói, gãi đầu một cái.  

 

"Có đi đến tháp Lung Linh nữa hay không, ta cảm thấy lời hắn nói có đạo lý nhất định." Diệp Tử Lăng khinh thường Giang Ly Trần, nhìn về phía Lâm Nhất hỏi.  

 

Tô Hàm Nguyệt không lên tiếng, hiển nhiên đang đợi Lâm Nhất quyết định.  

 

Lâm Nhất trầm ngâm nói: "Vẫn phải đi tháp Lung Linh, sau khi mọi người tiến vào, nếu như bị buộc phân tán thì nhớ tìm cơ hội hội họp."  

 

"Bọn ta thì sao?"  

 

Giang Ly Trần nói, rõ ràng là thực lực của ba người bọn họ yếu hơn, sợ đi vào sẽ kéo chân sau.  

 

"Cùng nhau đi, trong tháp Lung Linh cũng không chỉ có Đại Thánh Chi Nguyên, đều là cơ hội đối với mọi người."  

 

Lâm Nhất tự có tính toán trong lòng, sau chuyện này, hắn phải rời khỏi Phù Vân Kiếm Tông.  

 

Tần Thương cho Lâm Nhất một áp lực rất lớn, Thương Huyền Phủ thật quá nhỏ, một mình Tần Thương đã như vậy, sợ là còn có nhiều yêu nghiệt có tài năng xuất chúng trên bảng Thần Đan hơn. Căn cơ của tông môn siêu cấp này đã vượt xa tưởng tượng của người ngoài, cuối cùng vẫn phải đến Kiếm Tông một chuyến thôi.  

 

Trước mắt còn có năng lực thì còn có thể giúp đỡ đám người Giang Ly Trần nhiều một chút, sau này thì chỉ có thể dựa vào chính bọn họ.  

 

Đến khi tất cả người của Huyền Thiên Tông tiến vào tháp Lung Linh thì đệ tử của những tông phái khác cũng lục đục đi vào.  

 

Vẻ mặt bọn họ đều rất hào hứng, Tần Thương rất mạnh, mạnh đến mức làm người ta nghẹt thở.  

 

Nhưng bọn họ không tranh Đại Thánh Chi Nguyên, cho nên cũng không cần đối mặt với Tần Thương, trong tháp Lung Linh vẫn còn nhiều cơ hội khác.  

 

Duy chỉ có người của tông môn siêu cấp, sắc mặt cũng tỏ ra rất nặng nề.  

 

"Sư huynh, huynh không sao chứ?"  

 

Bên phía Kiếm Tông, Mộc Thanh Thanh nhìn về phía Tư Không Trú, lên tiếng hỏi han.  

 

Trước đó Tư Không Trú muốn ra tay giúp Lâm Nhất, kết quả bị Tần Thương đẩy lui khiến toàn bộ đệ tử của Kiếm Tông bị phủ một bóng mờ.  

 

Mặc dù tất cả mọi người đều biết ánh nhìn đó không đơn giản, Tần Thương thúc giục Ma Liên Hắc Hỏa.  

 

Lúc gã đánh nhau với Lâm Nhất cũng không động tới Ma Liên Hắc Hỏa, nhưng lực ảnh hưởng vẫn rất lớn. Người ngoài chỉ biết được, Tần Thương đánh một cú đánh bay Tư Không Trú, căn bản cũng không quan tâm quá nhiều.  

 

Nếu như kịp chuẩn bị thì Tư Không Trú sẽ không đến mức chật vật như vậy.  

 

"Sư huynh, Tần Thương cố ý đả kích tâm chí huynh, huynh đừng suy nghĩ nhiều." Mộc Thanh Thanh thấy gã không nói lời nào thì vội vàng an ủi.  

 

Tư Không Trú cười một tiếng: "Ta biết."  

 

Trong lòng gã có nỗi khổ khó nói, vốn tưởng rằng sau khi thăng cấp Thần Đan thì có thế đánh nhau với đối phương.  

 

Không ngờ vẫn còn chênh lệch lớn như vậy, cho dù gã có chút khinh thường, đánh giá thấp uy lực của Ma Liên Hắc Hỏa, nhưng vẫn không thể phủ nhận được sự kinh khủng của Tần Thương.  

 

Tư Không Trú suy nghĩ, gã và Lôi Tuyệt, Huyền Ảnh hẳn là cùng một cấp bậc.  

 

Nhưng Tần Thương đã cùng cấp bậc với yêu nghiệt trên bảng Thần Đan, căn bản là không có cách so sánh, căn bản không có ai là đối thủ của hắn ta trong đảo Khô Huyền.  

 

"Còn tranh giành Đại Thánh Chi Nguyên nữa không?"  

 

Có đệ tử Kiếm Tông tiến lên hỏi.  

eyJpdiI6IkR3VzhqSDRveXpHaWFPWVQzK2NZTXc9PSIsInZhbHVlIjoibEtjZlNJN2dYRDE5OVhcL0dKZWVIVG1vTExYQTB5ZjZNSkNnbzlhRFkxVWNVZ3VpY1AzTWZEUFZ1S0dNT2lzNkMiLCJtYWMiOiI5NzljMWI2YjQxNWU5ZTE5NzhhOGRkNDBhY2Q1NjY1OWY0N2NiMDlhMTNkNzI5MWE3N2Q0ZDZmODk5OTU1OTY1In0=
eyJpdiI6IlNHMHZIZmZyMzZpcXlDK3I5WUpaa2c9PSIsInZhbHVlIjoiclJTYmltRVhISlMrNE9aOGJ0ZjliNzY0TENEbWhYMFhpaVNwUGhkRkVnQjNKbEpTYVdjYzhhMHhFRWlqNlVaTytiTEFHenc1bmxacWNid2NER2RcL1ZLXC8yY2FHNU5NUmR0OWdUaWxYRjJka2tXcG1cL0N5R0dRamJWdzJYTU5ZNGoiLCJtYWMiOiI1ZDE3YWUzYzhmYzE1OGRlOWRmOThlZWYyYzVkMDEwMjU1OWNhNmRmNWM4YWQ0ZTEyODMxNGNhNGViZWYyOWM2In0=

Tư Không Trú tỏ ra rất quả quyết, không chút do dự: “Đệ tử Kiếm Tông có thể thua trận, nhưng nhất định không thể đầu hàng."

Ads
';
Advertisement