Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 Lúc này Lâm Nhất, khiến hắn ta khí huyết sôi trào, khơi dậy hứng thú mãnh liệt.  

 

 

Thậm chí hắn ta còn suy nghĩ, có nên tha cho đối phương một lần, chờ đối phương đột phá Thần Đan, rồi mới đánh tiếp hay không.  

 

Cơn giận của Thế gia Thần U, liên quan gì đến ta?  

 

Cứ quyết định vậy đi!  

 

Bây giờ, phải ra tay thật nặng, để đối phương biết thế nào là nặng nhẹ. Thiên tài yêu nghiệt, phải trải qua thất bại mới có thể trưởng thành, khi thật sự lớn mạnh mới thú vị.  

 

Lâm Nhất lúc này, vẫn chưa đủ sức mạnh, chưa thể đột phá Thần Đan là điều đáng tiếc.  

 

Nghĩ vậy, nắm đấm đang siết chặt của hắn ta từ từ mở ra, biến thành chưởng.  

 

“Kim Long Khai Thiên Chưởng!”  

 

Ngay khoảnh khắc quyền chuyển thành chưởng, khí thế trên người hắn ta bùng phát mạnh mẽ, tựa như khổng tước xòe đuôi, hóa thành bức thiên chưởng trấn áp xuống.  

 

Tần Thương muốn dùng chưởng này, áp đảo đối phương, khiến đối phương tâm phục khẩu phục.  

 

Để hắn hiểu trên đời luôn có kẻ mạnh hơn!  

 

“Thần Diệm Nhiên Thiêu!”  

 

Lâm Nhất bị đánh bất ngờ chịu thiệt lớn, những vẫn bình tĩnh, kích hoạt thần văn Huyết Diễm trong Thương Long Ấn khiến ngọn lửa vùng lên.  

 

Rầm Rầm!  

 

Ba ngàn long văn tím vàng toàn bộ bốc cháy, những long văn bốc cháy phát ra tiếng xèo xèo, sau đó như sống dậy.  

 

Móng vuốt Thương Long!  

 

Lâm Nhất siết chặt tay phải, hướng về phía trước, rồi đẩy mạnh.  

 

Thương Long gầm thét, vô số cuồng phong lôi điện trong lòng bàn tay hắn, lao về phía Tần Thương.  

 

Hai đại sát chiêu đối đầu trực diện, từ xa nhìn lại giống như hai chân long đang chém giết nhau, ầm! Tiếng nổ kinh thiên vang vọng, cú va chạm này, khiến Tần Thương đang từ trên lao xuống bị đẩy ngược lên.  

 

Rắc Rắc Rắc Rắc!  

 

Lâm Nhất đứng vững, nhưng mặt đất dưới chân hắn nứt ra, toàn bộ khu vực rung chuyển dữ dội.  

 

Mở!  

 

Không để đám đông kịp kinh ngạc hô lên, Lâm Nhất vung tay, thanh Kiếm Thiên Lôi cắm dưới đất ở xa lập tức rời vỏ.  

 

“Mây trôi chẳng vướng lòng ta, khảy tay tựa mười ngàn năm trôi qua!”  

 

Lâm Nhất nắm chặt chuôi kiếm, đôi Kim Ô Thần Dực bất ngờ bung rộng, rồi vỗ mạnh mẽ.  

 

Ầm!  

 

Cuồng phong nổi lên, bầu trời trở nên u ám.  

 

Lâm Nhất đuổi theo Tần Thương vừa bị đẩy lùi, thúc đẩy thánh văn trên Kiếm Thiên Lôi, vung kiếm vẽ lên đường cong kiếm quang chói lóa, quấn chặt cánh tay phải của Tần Thương chưa kịp rút về.  

 

Sắc mặt Tần Thương biến đổi, hắn ta kêu lên, lập tức dùng tay trái vỗ mạnh vào Kiếm Thiên Lôi.  

 

Keng!  

 

Lòng bàn tay chạm vào mũi kiếm, tóe ra từng tia lửa, Lâm Nhất bị chưởng này đẩy ngược trở về.  

 

Tần Thương cũng nhân cơ hội rút tay phải về, sau khi hắn ta hạ xuống, hơi bàng hoàng, nhìn bàn tay trái, lòng bàn tay kim quang bị đâm thủng, máu tươi rỉ ra.  

eyJpdiI6IlRHRTVFbHFTUmpPYkRKZ2lKQ0thRGc9PSIsInZhbHVlIjoiSmtUY2JEcTdOMTV5TVUxQ1RSU1lwdndcL3NnVm1mRHdidUhvWlI0Y3FFWkxlWlpHMGFJY0FuTHhMZzR4N1h3XC9cLyIsIm1hYyI6ImViNWFjODEwMGY1ZTFiOGI4NjczMWE3MWVkOTU3ZmE2MjcyYTYyMTNiYTUzZGQ0ZTA0MTA1MjEyYjMwZjNhN2YifQ==
eyJpdiI6IndaRTNWc1wvelVxbFluRFROWXFiXC90QT09IiwidmFsdWUiOiJJZTZ1VUpoOCtjSWZwMXRQWVlWYStKRktLeE91dkQrUkw0TVJLXC85Y2xEcXVadXZYNFQ2bjAxMDZoZXh3QU5KWHI0bktXZlUxMGdITTd4RWlTMnJDTXR6N0FMd3dSQjN3TEkxUllhbXdYR1hwYW5sK1ZzZGRDWEthSVhDSVlYaEN1UFdsVE9iRjRocGI4Q29YSUpqS0lEeWFRb2NrOWNEQjh4QUkrRzJkR3hDQTNLQTFjcXdIK1pHbm5JcFIrU0RSYTZ1M09WeXd6clB1N1JubTlsanF6dytyOVdkV1FoTHVtTWhRR0R5ZHNJVUIrM0hjbHI0OGM0YVVubUJSYjNSa3RCeUVrSzAwN0Q2MWdkTU4zRmlkbHlrM1VKOW01UjBhQWlnMTI5bG1sUTRPQVJDSzM5Y1wveTduOE5LMEpra0tUMDhSRk1aRGo5S2duK1dnRWRPS1Z0dnc2WSt3Q1hPTXpPWm8xZWpqbldqST0iLCJtYWMiOiJkNDU3MzFiN2VlYTVhNzUwZTc3ZmYyZWZhNmY4ZTE3ZTk0OTc2OTg0ODcxOTU1ZmJiMzllMTkwMTYxMjA3ZTljIn0=

Ads
';
Advertisement