Lâm Nhất ngước mắt nhìn, cười nói: "Ai nên ra tay nhẹ nhàng thì cũng chưa biết được."
Sau khi thăng cấp Thần Tiêu Kiếm Ý, bản năng kiếm ý của hắn đạt tới mức cực kỳ đáng sợ, có rất nhiều lúc còn không nhìn ra thật giả, kiếm ý cũng sẽ báo hiệu theo bản năng.
Tương tự như trực giác, nhưng lại chính xác hơn so với trực giác.
Hắn cảm nhận được nhiều chỗ cần kiêng kị trên người Lạc Thư Di, cô gái này nhất định không hề nhu nhược như vẻ bề ngoài.
Lạc Thư Di cười mỉm, không trả lời, dẫn theo các nữ đệ tử của Thánh Âm Các thành thật rời đi, dáng vẻ của bọn họ ưu nhã, lúc rời đi vẫn tùy ý ung dung đàn nhạc, có thể nói là có phong thái rất khác biệt.
"Đừng nhìn nữa, người ta đã đi rồi."
Tiếng nói của Tô Hàm Nguyệt nhẹ nhàng truyền tới.
Lâm Nhất ngượng ngùng cười, vội vàng thu hồi tầm mắt, đúng là hắn không muốn nhìn lâu, chỉ là không khống chế được tầm mắt.
"Lâm công tử, ngươi cũng tranh Đại Thánh Chi Nguyên sao?"
Mộc Thanh Thanh lên tiếng hỏi.
Lâm Nhất gật đầu một cái, không hề giấu giếm, hắn nhất định phải tranh Đại Thánh Chi Nguyên.
Mộc Thanh Thanh khẽ nhíu mày, trầm ngâm, nhỏ giọng thì thầm: "Chuyện này cũng có chút phiền toái."
Phiền toái?
Lâm Nhất ngẩn ra trong chốc lát, nhưng rất nhanh đã nhận ra.
Kiếm Tông nhất định sẽ dùng toàn lực ủng hộ Tư Không Trú đi tranh Đại Thánh Chi Nguyên, Lâm Nhất cũng đi tranh, sợ là sớm muộn hai người cũng phải đánh nhau.
Đối với Mộc Thanh Thanh mà nói, chắc chắn là nàng ta không thể nào chấp nhận được, Kiếm Tông và Phù Vân Kiếm Tông vốn là một nhà. Đối thủ đã đủ mạnh, nếu còn tiếp tục giằng co thì có lẽ cơ hội để có được Đại Thánh Chi Nguyên tương đối nhỏ.
Nhưng nàng ta rất thông minh, lập tức có ý tưởng, cười nói: "Lâm công tử, ngươi thấy làm như thế này thì sao?"
"Cô nói đi."
Mặt Lâm Nhất nở nụ cười, muốn xem thử cô gái lả lướt này có thể nghĩ ra cách giải quyết nào.
"Vào lúc tranh đoạt Đại Thánh Chi Nguyên, mọi người dựa vào bản lĩnh của mình, nhưng nếu có bên nào khác đoạt lấy Đại Thánh Chi Nguyên thì bên kia cũng phải dùng toàn lực trợ giúp!" Mộc Thanh Thanh cười nói: "Ngươi thấy làm vậy thì như thế nào, dù sao thì Phù Vân Kiếm Tông và Kiếm Tông cũng là người một nhà, ngươi và Tư Không sư huynh, cho dù là ai lấy được thì kết quả cũng không khác gì nhau."
Lâm Nhất suy tư chốc lát, nói: "Chuyện này không thành vấn đề."
Nếu hắn không lấy được Đại Thánh Chi Nguyên thì cũng là do mình không bằng người khác, không có gì đáng nói.
Dùng toàn lực giúp Tư Không Trú là chuyện tốt, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Tư Không Trú phải thật sự mạnh hơn hắn.
"Cứ quyết định như vậy đi!"
Mộc Thanh Thanh rất vui vẻ, bây giờ hoàn toàn không thể coi thường sức mạnh của đám người Phù Vân Kiếm Tông này. Có bọn họ giúp đỡ thì cơ hội lấy được Đại Thánh Chi Nguyên nhất định sẽ cao hơn rất nhiều.
Dĩ nhiên đây cũng chỉ là lời nói tương đối, bên trong rất nhiều tông phái siêu cấp, ưu thế của Huyền Thiên Tông quá mức rõ ràng.
Bọn họ có ba đại thiên mệnh siêu phàm, chỉ riêng Lôi Tuyệt và Huyền Ảnh thì đã đủ áp đảo mọi người. Thậm chí còn có Tần Thương càng kinh khủng hơn, đến bây giờ vẫn còn chưa xuất hiện, chỉ sợ gã luyện hóa thánh văn nguyên thủy xong thì sẽ kinh khủng đến mức tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi chào Mộc Thanh Thanh, mấy người hơi nghỉ dưỡng sức, xử lý chiến trường xong thì đều đi về phía khu đất Đại Thánh Chi Nguyên ra đời.
Tám Đại Thần Đan tôn giả để lại túi trữ vật, chúng đều có giá trị không thấp, cho dù Lâm Nhất quên mất thì Tiểu Tặc Miêu cũng sẽ không quên.
Xử lý chiến trường và đếm lại chiến lợi phẩm là chuyện nhất định không thể thiếu được.
Đám người Giang Ly Trần hỗ trợ đếm, đám trưởng lão đại phái này đã vơ vét rất nhiều bảo vật ở trong đảo Khô Huyền, thậm chí còn thấy cả mấy cây thánh dược.
Hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất