Dãy núi Ngân Tuyết, tám tên Đại Thần Đan tôn giả đều mang sắc mặt khó coi, hồi lâu sau mới chấp nhận được sự thật này.
Cái gọi là chính chủ, hóa ra đã đến từ sớm rồi.
"Ngông cuồng!"
Ông lão mặc đồ đỏ của Viêm Long Tông cả giận nói: "Táng Hoa công tử thì như thế nào, ngươi lấy một địch tám, thật sự coi mình đang ở cảnh giới Thần Đan đã in dấu thánh văn nguyên thủy à?"
Ông ta bị thương không nhẹ, nhưng hận ý trong lòng không giảm, ông ta dẫn đầu đánh tới.
Ùng ùng!
Bàn chân của ông ta đạp nhẹ vào hư không, tỏa ra đường vân hình ngọn lửa màu vàng, kinh hồng ngừng một lát rồi lao tới.
Trong hư không có đường vân ngọn lửa quanh quẩn không tiêu tan, tản ra khí tức cổ xưa, hiển nhiên đây là một môn bí thuật cổ xưa, có thể khiến cho ngọn lửa thánh văn dung hợp cùng hư không.
Những người khác đồng thời ra tay, bọn họ không dám cất giữ bất cứ thứ gì nữa mà chuẩn bị hợp lực chém chết Lâm Nhất.
Nếu hôm nay thật sự bị Lâm Nhất đánh bại thì mặt mũi đại phái của bọn họ coi như bị mất hết, ngày sau thấy đối phương thì cũng phải dưới người ta một bậc.
Soạt!
Một đạo ngân quang xuyên qua hư không, ông lão của Ngân Tuyết Động Thiên ra tay trước một bước. Trong lòng bàn tay của ông ta có thánh văn màu bạc lấp lánh, tỏa ra điện quang sáng chói, chiếu sáng ngàn dặm, hết sức kinh khủng.
Lâm Nhất được bao phủ bởi ánh trăng, đi lại trong hư không, mỗi một bước đi đều có hoa Tinh Ma nở rộ ở dưới chân.
Chỉ trong chốc lát, biển hoa nở rộ ở trong hư không, ngọn lửa thánh văn được, ông lão mặc đồ đỏ ngưng luyện hư không, bị đánh cho xơ xác.
Vút!
Sau đó, ngón tay chập lại như kiếm, điểm vào lòng bàn tay của ông lão tóc bạch kim, có thánh quang màu bạc nổ tung ầm ầm trong nháy mắt.
Tất cả mọi người đều bất ngờ, chuyện này quá đáng sợ, chỉ dùng hai ngón tay mà đã có thể đối đầu với bí thuật của Ngân Huyết Động Thiên. Mái tóc bạch kim của Lâm Nhất đổ như thác, hắn bước chậm trong hư không, ngân quang tỏa ra, lúc đưa tay đưa chân đều thể hiện phong thái không gì sánh bằng của hắn.
Giết!
Ông lão của Thanh Lôi Tông giết tới, tay ông ta cầm thánh kiếm, lôi quang cùng ngọn lửa trên người bùng nổ.
Trong nháy mắt, ông ta vung ra một đạo kiếm quang vô tận, trong kiếm quang có thánh văn đan xen lẫn nhau, lôi hỏa trải rộng, ánh sáng hừng hực, tăng vọt không ngừng.
Rầm!
Kim Ô sau lưng Lâm Nhất chợt giương cánh ra, lớn tới mười trượng, ngón tay của hắn chập lại thành kiếm, diễn ra mười ba kiếm Phù Vân. Từng biển mây mang thánh quang hiện ra ở sau lưng hắn, mang theo hơi thở thăng trầm.
Phù Vân không phải là ý của ta, mười ngàn năm trôi qua trong nháy mắt!
Phanh!
Sau hơn mười chiêu, Lâm Nhất cong ngón tay rồi bắn ra, đầu ngón tay tỏa ra ánh sáng như đã lắng đọng từ vạn năm.
Ken két!
Chuôi thánh kiếm này xuất hiện kẽ hở, ánh sáng trên thân kiếm bị đẩy ra toàn bộ, càn quét tám phương, tấn công những người khác.
Đinh đinh đinh!
Bảy người khác đồng thời ra tay, dùng toàn bộ sức lực để ngăn cản dư âm của kiếm quang này, dù vậy nhưng họ vẫn bị đẩy lui chục bước như cũ.
Quá mạnh mẽ!
Thiếu niên này quá mức nghịch thiên, cho dù là tu vi tinh nguyên, nội tình thân xác, thành tựu kiếm pháp thì cũng vượt qua giới hạn mà Bán Bộ Thần Đan có thể đạt tới.
May mắn là bọn họ, nếu là những tôn giả Thần Đan bình thường khác thì sợ là không phải đối thủ của người này.
"Tế tinh tượng!"
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp của Phượng Hỏa Tông lóe lên sát ý trong mắt, nàng ta sử dụng tinh tượng đầu tiên, tinh tượng của nàng ta là một hỏa quang trong Thần Quang.
Ngay khi bức họa được mở ra, gió tuyết vô biên lập tức bị biển lửa nuốt mất, nàng ta biến thành một con chim Thánh Hoàng lớn từ biển lửa mênh mông rồi phóng nhanh về phía Lâm Nhất.
Cùng lúc đó, những người khác đều sử dụng tinh tượng, trong lúc nhất thời, bầu trời bị ánh sáng vô biên chiếu sáng chói, uy áp giống như núi sông, trùng điệp bay về phía Lâm Nhất.
"Đánh chết hắn!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất