Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

Quả nhiên!  

 

Lâm Nhất có suy đoán trong lòng, đối phương không có ký chủ thì sẽ rất khó khăn để tồn tại độc lập, mà cái giá để thúc giục thánh văn nguyên thủy cũng rất lớn.  

 

"Ngươi thật là thứ không biết tốt xấu, ta có lòng tốt với ngươi mà ngươi lại không muốn, vậy bổn thánh chỉ có thể diệt ngươi!"  

 

Lam Sắc Yêu Cơ hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc oán độc, rồi sau đó chợt ra tay.  

 

Rào rào!  

 

Từng cánh hoa to lớn khép lại trong nháy mắt, trùng trùng điệp điệp, từng tầng một xếp chồng lên nhau.  

 

Lâm Nhất bị nhốt ở nhụy hoa, bốn phương đều là cánh hoa thật dày. Nhụy hoa của Tịnh Dạ Lưu Ly  là một ngọn lửa màu lam, ngọn lửa có dị hương quanh quẩn làm tâm thần người ta sảng khoái, cảm nhận được khí tức thần thánh cổ xưa.  

 

Trong nháy mắt Lâm Nhất hoàn toàn biết được, nhụy hoa trước mắt này mới thật sự là thánh hạch Tịnh Dạ Lưu Ly  chân chính, còn Lam Sắc Yêu Cơ kia trúng ma tính của thánh văn nguyên thủy.  

 

"Có vẻ như ngươi không hoảng chút nào?"  

 

Lam Sắc Yêu Cơ lạnh lùng nhìn về phía Lâm Nhất, đối phương rất ung dung, cho dù đang ở tình cảnh này mà vẫn rất bình tĩnh.  

 

Phong thái vô địch trên người hắn tựa như chưa từng biến mất từ đầu đến cuối, luôn có thể khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực.  

 

"Đây chính là lửa Tịnh Dạ Lưu Ly  sao?"  

 

Lâm Nhất nhìn về phía nhụy hoa màu lam tùy ý hỏi, tựa như đối phương không phải kẻ thù của mình.  

 

Trong mắt Lam Sắc Yêu Cơ lóe lên vẻ kinh dị, không mở miệng.  

 

"Có vẻ như ngươi, không thể hoàn toàn nắm nó trong tay..."  

 

Lâm Nhất không đợi nàng ta trả lời mà tùy ý nói.  

 

Thần sắc Lam Sắc Yêu Cơ lộ vẻ chấn động, trong mắt lóe lên vẻ hết sức khiếp sợ, không thể tưởng tượng nổi nói: "Sao ngươi biết?"  

 

Nhưng lời mới vừa ra khỏi miệng thì nàng ta biết mình đã nói lời không nên nói, sắc mặt càng khó coi hơn.  

 

"Nó còn đang ngủ say, ngươi đã tỉnh lại rồi, ngươi rất sợ, sợ sau khi nó thật sự tỉnh lại thì ngươi sẽ không còn cách nào tồn tại. Chẳng qua là ngươi ra đời ở trong bông hoa này, góp nhặt tà tính trong thiên địa thôi... Ngươi rất yếu ớt, không chịu nổi một đòn."  

 

Lâm Nhất nhìn chằm chằm nhụy hoa, nói ra khẳng định mình suy đoán.  

 

Nhụy hoa trước mắt mới thật sự là Tịnh Dạ Lưu Ly, Lam Sắc Yêu Cơ hẳn là cặn bã ma tính, giống như độc tố lưu lại thân xác sau khi dùng đan dược.  

 

Nhưng nếu nàng ta không đụng phải Lâm Nhất thì có thể sẽ thật sự trưởng thành, tiến vào chiếm vị trí, trở thành một đóa ma hoa vô song trên đời.  

 

"A a, ngươi biết thì sao?"  

 

Lam Sắc Yêu Cơ dữ tợn cười: "Đến nơi đây, cho dù ngươi có là Đại Thần Đan tôn giả thì cũng không thể đi ra, chờ đến khi ta sống nhờ được thì ta sẽ khiến ngươi phải làm nô lệ đời đời kiếp kiếp!"  

 

Vo ve!  

 

Bên trên bức tường hoa ở bốn phía đang nở rộ từng luồng ma văn, khiến cho không gian trở thành nhà tù quỷ dị.  

 

Lâm Nhất kinh ngạc phát hiện, nơi đây hoàn toàn cắt đứt với linh khí ở bên ngoài, thậm chí ngay cả quy tắc thiên địa cũng xuất hiện thay đổi. Tinh nguyên trong cơ thể đang ở trạng thái quỷ dị giống như không có sinh mạng mà đình trệ bất động.  

 

"Cảm nhận được chứ?"  

 

Lam Sắc Yêu Cơ có vẻ đùa cợt thoáng qua, cười nói: "Phải để sự cuồng vọng của ngươi chịu thua thiệt rồi, ta kéo ngươi vào trong nhụy hoa thật đúng là uổng công mà. Bây giờ hối hận cũng vô ích, kịch hay vừa mới bắt đầu thôi!"  

 

Vèo!  

 

Từng cây mây và dây leo trong vách tường hoa đưa ra ngoài, chúng giống như xiềng xích khóa chặt Lâm Nhất lại.  

 

Những cây mây và dây leo kia xuất hiện với tốc độ rất nhanh, gần như tia chớp, gần như lập tức Lâm Nhất không có cách nào nhúc nhích.  

 

Khóe miệng Lam Sắc Yêu Cơ nở nụ cười, bước chậm tới.  

 

Rồi sau đó lại ra tay nhanh như tia chớp, chưởng bên phải đánh tới ngực của Lâm Nhất, nếu đối phương không chịu khuất phục, vậy ăn luôn.  

 

Chắc hẳn khá ngon!  

 

Nàng ta liếm miệng một cái, trong mắt nhìn về phía Lâm Nhất lộ ra vẻ tham lam, đây thật sự là một món ăn máu hoàn mỹ.  

 

Nhưng khi bàn tay nàng ta sắp đến gần thì làm thế nào cũng không động được, một cỗ uy áp bàng bạc không cách nào tưởng tượng được rơi xuống ầm ầm.  

eyJpdiI6InpZQTkwaGdWQzRTZmRjT2J3bnhmb2c9PSIsInZhbHVlIjoiZW9TN0JtdEM0cWx5RkZlem9hVEhDaXdzZVNhNkNtTnlNZ0NyNk5KOFU1Y2pWVXZKNTZBZ1gyOXgzNW5kN1g1MyIsIm1hYyI6IjA3NDYyNTgxM2Q0YzZjZjhmZjljOTg1MmViY2Q1NmI1ZjA2NDcxNjJjODJiNjFlZTM0MDhlMzJmMDMxYmViZjAifQ==
eyJpdiI6Ik5ramU0Qis4T2Vnckt3SGRMQnBsVmc9PSIsInZhbHVlIjoiMFJqa01Kb2VlQXRUMUw0YU83eTQwTVgwNFZhSTJMdTh1TkNkTjZjalBWZTA1V2lCXC9HbzdTWnNOUnE1VWxBNkFjdlBlaFd2K3U0RnVxckZHY1FTYWZ1dkNjWU5WcUU1eVMxZEdCTTE1c29jVXByWTFOWmpkSkx6bDVLVHI0dzlmK29IOHFWR1hJb1lUdnBGYVIwZG1kY29zYllaSHM5WTByYVBIamR0ZGQ4QT0iLCJtYWMiOiJjMmJhY2Y5YjI3YzYwN2JmYzZlNTliYzA3ZjExNjg5MDVmMzE5NTBkNjQ5ZTc4NzA0NmY4NmM4YjU0ZDVhZDdhIn0=

Trong mắt Lam Sắc Yêu Cơ lóe lên vẻ kinh dị, nghi ngờ không hiểu, rõ ràng Lâm Nhất đã bị chế trụ. 

Ads
';
Advertisement