Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

 Chúng ta hãy bắt đầu với cuộn tranh đầu tiên: Long Bàn Thâm Uyên.  

 

Khí tinh nguyên hùng vĩ như một dòng sông chảy vào cơ thể Lâm Nhất, sức mạnh không thể tưởng tượng tràn ngập trong thân xác, giống như một ngọn núi lửa đang phun trào.  

 

Hắn đã chờ đợi ngày này từ rất lâu, khi giờ phút này thật sự đến, hắn cảm thấy bình tĩnh hơn bao giờ hết.  

 

Lâm Nhất hoàn toàn tập trung, toàn bộ tâm trí đắm chìm vào việc vẽ nên bức tranh tinh tượng của riêng mình.  

 

Hai giờ sau, một cuộn tranh từ từ mở ra phía sau Lâm Nhất, giống như một khung cảnh rộng lớn với những dòng sông và ngọn núi hiện ra từng chút một.  

 

Bối cảnh của bức tranh là đại dương bao la, với những con sóng dữ dội và sức mạnh rung động lòng người. Khi sóng biển đập vào, khoảng không rung chuyển, xuất hiện những vết nứt, tỏa ra một sức mạnh khủng khiếp.  

 

Khi đại dương đủ lớn, ngay cả khi nó không làm gì, con người vẫn sẽ cảm thấy nỗi sợ hãi khó lý giải sâu thẳm trong đó.  

 

"Không đúng, không đúng."  

 

Xa xa, Tiểu Băng Phượng âm thầm lắc đầu, Lâm Nhất không nắm giữ được sự hấp dẫn mê hoặc trong đó, ý cảnh của Long Bàn Thâm Uyên không phải như vậy.  

 

Nhưng nàng ấy không thể nói gì nên Lâm Nhất đành phải tự dựa vào chính mình.  

 

Xoạt!  

 

Như thể nghe được lời của Tiểu Băng Phượng, cuộn tranh bị xé thành nhiều mảnh và biến mất theo gió.  

 

"Xem ra Bổn đế lo lắng vô ích rồi."  

 

Tiểu Băng Phượng cười khẽ, trông có vẻ thoải mái hơn một chút.  

 

Lâm Nhất đã thử nhiều lần, sau nhiều lần thất bại, một cuộn tranh khác lại mở ra sau lưng hắn.  

 

Đại dương trong bức tranh vẫn hùng vĩ và bao la, trào dâng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Nhưng khi cuộn tranh được mở ra hoàn toàn, đại dương dường như nhỏ lại, một con chân long xuất hiện ở giữa cuộn tranh, sự xuất hiện của nó đã thu hút mọi sự chú ý.  

 

Con chân long gầm lên, phát ra long uy kinh thiên động địa, gây ra những đợt sóng vô tận.  

 

Mỗi một đợt sóng đều đánh vào hư không, thể hiện thực lực của chân long, chân long phóng ra sấm sét cùng gió mạnh, tựa hồ như ngày tận thế sắp đến.  

 

Long Bàn Thâm Uyên, thành công rồi!  

 

Tiếp theo là Phượng hoàng đậu trên cây ngô đồng... Tiểu Băng Phượng thầm gật đầu, tiến triển cũng khá tốt.  

 

Thiên phú và sự hiểu biết của Lâm Nhất mạnh hơn những gì mà người khác tưởng tượng, hắn không mù quáng đi theo những người đi trước, chân long kia rõ ràng là một con Thương Long Vương.  

 

…  

 

Trong khi Lâm Nhất thăng cấp lên cảnh giới Tinh Tượng và đang vẽ cuộn tranh.  

 

Sâu thẳm trong đảo Khô Huyền, trong một sơn cốc đầy hoa cỏ kỳ lạ, Giang Ly Trần, Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm đang hết sức thận trọng và cảnh giác canh gác bên ngoài sơn cốc.  

 

Bọn họ khá may mắn, sau khi vào đảo không bị tách ra riêng lẻ.  

 

Sau nửa tháng, trong cuộc tranh giành một thánh dược, họ đã gặp được Lạc Hoa và Đại sư tỷ.  

 

Lạc Hoa và Diệp Tử Lăng hợp sức đánh bại tất cả các tài năng xuất chúng khác, lấy được bụi cây thánh dược. Sau đó, mấy người đồng thời hành động, cũng khá may mắn, trước mắt ba người đều đã thăng cấp lên cảnh giới Thần Đan.  

 

"Thực lực của Đại sư tỷ thật đáng sợ, trước giờ chưa từng thấy, sau khi tiến vào đảo, vẫn khiến người khác kinh ngạc vô cùng!"  

 

"Nghe nói sư tỷ có kiếm thể Thần Long cực kỳ hiếm thấy, xét về căn cốt và thiên phú, thậm chí còn mạnh hơn cả Tư Không Trú của tông môn chúng ta."  

 

“Nếu lần này có thể luyện hóa được thánh văn nguyên thủy, thực lực của sư tỷ có lẽ có thể sánh ngang với đám thiêm mệnh siêu phàm rồi nhỉ?”  

 

"Hy vọng mọi việc thuận lợi, không gặp trở ngại nào."  

 

Ba người nhìn quanh, vẻ mặt vô cùng cẩn thận, không dám có chút sơ suất nào.  

 

Ba người bọn họ lần này có thể thuận lợi đạt tới cảnh giới Thần Đan, đều nhờ Diệp Tử Lăng, nhưng bọn họ đều chân thành hy vọng Diệp Tử Lăng có thể luyện hóa ra thánh văn nguyên thủy.  

eyJpdiI6IkphK3VwZ1VqM1NXZ0xDeWFyUUNrYmc9PSIsInZhbHVlIjoiNXZQMW13Qkk4NkFNSklNdTZkUnd2c3hoRk16VlVuSitSZW42SU04TVJXdmcwTmR1eG0rR1F3RkdOOFlkWVpNTyIsIm1hYyI6IjNkNmVlYjQ5MDEwODM5Y2MzZDNhMTYwZDNkZmQwZjRjOTkxY2E4NGIwMjRjMGRhYzY1MGUzZWFjYjZmYWU1YjAifQ==
eyJpdiI6ImZYNzhBTERVNmVoSWY2WHJjYTNWM2c9PSIsInZhbHVlIjoiRzlMenZubEVsTHRtWFZ0T2NNOTMyZWxjellcL2x0ZUdtMzNCMEI5SGhkR09uSlBtRFNVXC9cL0JIUUFYcVwvQ3RZR0VkQlE1bTdmZHMzWTB4THVKRnhnUktLSWZpN1VkaHc1alhVbXZVS3owZ3ZId25lVVdkazZzcTlvd1V6ZUtqYkdXaFRFTjdCYlI1alwvOGF1WUhEeG42dnc9PSIsIm1hYyI6IjZhMzc0OGIzNjdhMDY2OTliYmMyMmM2ZGFhZWJjNTUwZTU1YTM0ODA4YmEzMWM4NzMxODlmMGQwZTZjOWNkMmEifQ==

Diệp Tử Lăng và Lạc Hoa đứng song song, cách đó mười dặm, có một cây cổ thụ cao lớn. Sương mù xám xịt bao phủ khắp nơi, từ xa có thể thấy trong sương mù ẩn chứa sức mạnh sấm sét cực mạnh, bề mặt cây cổ thụ khắc đầy hoa văn khủng bố, tỏa ra khí tức nguy hiểm vô tận. 

Ads
';
Advertisement