Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 Trong những khe hở đó có những tia sáng đủ màu sắc, tràn ngập như ánh sáng thánh khiết, mùi thuốc nồng nặc tràn ngập tinh hoa loãng hiếm có của huyết long, thấm vào mọi ngóc ngách của trời đất!  

 

 

Bụp, bụp!  

 

Tim Lâm Nhất đập thình thịch, Thương Long Thánh Thiên Quyết của hắn không thể kiềm chế được nữa, máu trong người sôi sục, vô cùng khát vọng đối với "thánh long" trước mắt.  

 

Chỉ trong chốc lát, Lâm Nhất cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái, tu vi vốn đã trì trệ từ lâu lại tăng lên một chút.  

 

Năng lượng tinh nguyên khổng lồ trong cơ thể càng trở nên ngưng tụ hơn, điều này thực sự đáng kinh ngạc.  

 

Lâm Nhất đè nén sự xao động của Thương Long Thánh Thiên Quyết, chậm rãi duỗi tay ra, từng đường long văn vàng tím hiện ra từ đầu ngón tay.  

 

Khi long văn vàng tím chuyển động, Lâm Nhất có thể cảm thấy rất nhiều huyết khí chảy ra khỏi cơ thể mình.  

 

Khi hàng ngàn long văn vàng tím hiện ra, một con rồng xanh dài khoảng mười trượng xuất hiện giữa trời và đất, mang theo sức mạnh của gió và sấm.  

 

"Ta cũng có một con rồng..."  

 

Lâm Nhất nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được mà bật cười.  

 

Mặc dù con rồng này không xứng đáng với cái tên của nó lắm, nhưng nó thực sự có máu có thịt, còn bao hàm cả long uy. Tuy nhiên, máu thịt lại đến từ chính Lâm Nhất và quả Thánh Huyết Long, trong khi long uy lại đến từ Thương Long Thánh Thiên Quyết, không thể so sánh với Thương Long thực sự.  

 

Soạt!  

 

Sau khi con Thương Long xuất hiện, đôi mắt của nó sáng rực, lao về phía "thánh long" trước mặt và bắt đầu ngấu nghiến, há miệng không ngừng cắn.  

 

"Thánh long" vốn uy nghiêm trước đó giờ đã biến mất từng mảnh như một loại thuốc mỡ cô đặc từ ánh sáng.  

 

Bùm!  

 

Khi nuốt thức ăn, thân thể thương long của Lâm Nhất không ngừng bành trướng, giữa các vảy rồng tỏa ra ánh sáng chói mắt, trông vô cùng thần thánh.  

 

Sau khi toàn bộ bị nuốt vào, chỉ còn lại một viên đan Thánh Long to bằng nắm tay.  

 

"Đây mới thật sự là đan Thánh Long nhỉ?"  

 

Lâm Nhất nhìn thấy vậy, tim suýt nữa thì nhảy ra khỏi lồng ngực, thật sự là quá mức mê hoặc.  

 

“Uống xong viên này, Thương Long của ngươi hẳn là có thể sinh ra một viên long châu. Nhưng về sau ngươi vẫn phải tìm được một miếng bảo cốt mới được, nếu không, Thương Long Thánh Thiên Quyết vĩnh viễn sẽ có chút thiếu sót…” Dấu ấn trên lông mày Tiểu Băng Phượng sáng lên, quay đầu nhìn Lâm Nhất nói.  

 

Lâm Nhất khẽ thở dài: "Muốn tìm được bảo cốt như bảo cốt của Thương Long Vương vẫn còn quá khó khăn."  

 

Bảo cốt Thương Long  mà Chủ Thương Long để lại cho hắn chính là bảo cốt trung tâm của một con Thương Long Vương,  bên trong chứa đựng thần văn hoàn chỉnh.  

 

Người ta nói rằng bảo cốt Thương Long  thực tế nó còn quý hiếm hơn cả Thần Long Cốt.  

 

Xì!  

 

Sau khi nuốt trọn đan Thánh Long, Thương Long bắt đầu xoay tròn cơ thể trên không trung, phóng ra sấm sét.  

 

Nó hấp thụ toàn bộ hương thuốc lơ lửng giữa trời đất, sau một lát, ngưng tụ thành một kén rồng màu tím vàng dài gần ba mét trong hư không.  

 

Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi, nhìn về phía kén rồng, bên trong kén rồng có một vệt máu.  

 

"Đó là thần văn Huyết Diễm đúng không? Nếu so sánh với thần văn trên bảo cốt Thương Long thì thế nào?”  

 

Lâm Nhất chỉ tay qua nói, ánh mắt nóng bỏng.  

 

Dựa vào Thần Viêm của Tiểu Băng Phượng, thánh văn ban đầu được khắc trên Huyết Diệm Long Văn Kim đã được thăng cấp thành thần văn chân chính.  

 

Thần văn Huyết Diễm rất lợi hại, một khi thiêu đốt, có thể khiến thân thể của Lâm Nhất ngang bằng thậm chí vượt qua Thiên Văn Thánh Giáp. Tuy rằng vẫn còn yếu, không đủ mạnh, nhưng đối với Lâm Nhất mà nói thì đủ rồi. Ở cảnh giới Tinh Chủ thì đã đủ để hắn chống lại Thần Đan.  

 

"Chỉ là thần văn Hậu Thiên mà thôi. Không thể so sánh với thần văn Tiên Thiên nguyên thủy. Hai thứ này không phải cùng một loại. Ở thời đại hoàng kim cổ xưa, Thần Huyền Sư có thể tự mình khắc thần văn."  

 

Tiểu Băng Phượng tỏ ra bình tĩnh.  

 

Khóe miệng Lâm Nhất giật giật, hắn cảm thấy như mình đang bị chỉ trích.  

 

Hắn liếc nhìn nàng ta, thấy giữa hai hàng lông mày của Tiểu Băng Phượng có hai vết hằn sâu, một vết màu vàng, một vết màu máu. Hai dấu ấn đan xen và hòa vào nhau, hiện lên vô cùng lộng lẫy, tráng lệ và thần thánh giữa đôi lông mày.  

 

Cả hai đều là thần văn nguyên thủy, một là thánh văn nguyên thủy trên bảo cốt Thương Long Vương, một là thần văn nguyên thủy của thần tộc Phượng Hoàng nhà nàng ta, thần văn Huyết Diễm cực kỳ hiếm thấy trong mắt người khác, nhưng trong mắt nàng ta quả thực chẳng là gì cả.  

 

Đao Thính Tuyết chở theo Tiểu Băng Phượng, bay đến trước mặt Lâm Nhất, nói: "Đến lúc ngươi ngưng tụ tinh tượng rồi."  

 

Lời nói đơn giản của Tiểu Băng Phượng lập tức khiến máu huyết của Lâm Nhất sôi sục, vô cùng phấn khích.  

 

Cuối cùng thì cũng đến rồi sao?  

 

Lâm Nhất lẩm bẩm, hắn rất hồi hộp, cũng vô cùng mong đợi.  

 

Hắn thực sự đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi!  

 

Lâm Nhất nắm chặt nắm tay phải, khí huyết trong người sôi trào, cảm giác như đang nắm giữ cả thế giới trong tay. Trong mắt hắn hiện lên ngọn lửa hừng hực, lộ ra sự sắc bén chưa từng có, đó chính là nhiệt huyết bất bại trong lòng chàng trai trẻ.  

eyJpdiI6Im44d2pHUGdueVg3Sm9YOTRsY0NkVkE9PSIsInZhbHVlIjoidURBcXV0VXpseUZhYXRRZjV1M1RFOWQ1THpsMUx0ZUFWa0FrZStlWFVMeThiNWkwMkZUZXcydXVTSVRlSGdsTCIsIm1hYyI6ImNjMjNmMWI0ZjI5YWNmYjc1NWEwOGI0YmMzNzFlN2VkOTNkZDcwZjBjMmU3OGU3NjkzNDU3OGQ3N2ZjZDk5YzAifQ==
eyJpdiI6InMwUWpUUXhrOVVHbW9UaGlSaTNHMmc9PSIsInZhbHVlIjoiMFFuTmFyblBGN08rR1RVTXBXYlgrN3FnS2dBWE91U04wOUg2djRYeStGRXBhNEFVYUt0Z3RXemV4aDFMSHFKbWk1VTFETjhcLzYySkdRVllKWUdTeE90d0RhSjlxd0lkT3hkNHdKTGw1Mkk1ZE1pbUlENVBMRTdDa1NRQzFCTk4ybGQ0U281bFwvNzVUTkQrTmFKWm5oQ0lLejhcL1F1bmpMVVlTNlpodnVCeXkzWUM5aFZtSitZbVdVZU1GZm1JRWtXdzdkQ3kyTkxLcllvQm5Nb2g5Zk12dz09IiwibWFjIjoiM2ExZWE0NDgzNzQ0NDU3YmI5MmZlYTc0ZWI0NzUyNmMzZDJiNjgzMzE0MGZiZTYyN2Q3ZDUyMzlmYWQ5ZDBjMSJ9

Ads
';
Advertisement