Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

"Giả thần giả quỷ, nói nhiều làm gì, muốn ngư ông đắc lợi lẻn vào địa cung này sao? Đâu có dễ như vậy!"  

 

"Lên hết đi, giết hắn là xong!"  

 

Cả đám người lạnh lùng, ánh mắt đằng đằng sát khí, ai nấy cũng đều nóng nảy.  

 

Bọn họ sống mái với nhau thế này, chẳng có lý do gì lại để yên cho một kẻ ngoài cuộc nhanh chân chạy tới hưởng lợi được.  

 

Lá gan lớn thật!  

 

Lâm Nhất cười khẩy, nếu không phải hắn không muốn giết người vô tội, thì ngay cả ngay cả cơ hội mở miệng nói chuyện đám người này cũng chẳng có, chết hết sạch sẽ, không chừa một ai.  

 

Thực lực của bọn họ cũng không tệ, nhưng vẫn kém xa Bạch Lục Ly và Viêm Long Tông.  

 

Nếu muốn gây rắc rối, Lâm Nhất cũng không ngại dạy cho đám người này một bài học.  

 

“Ha ha ha! Không ngờ đây lại là một bảo địa!”  

 

Lúc này, một tiếng cười lớn vang lên giữa trời đất, ngay sau đó một tiếng gầm như sấm rền vang tới. Phụt! Chỉ trong nháy mắt đã có người bị tiếng cười chấn động đến mức hộc máu, vẻ mặt tái nhợt, vô cùng chật vật.  

 

“Một lũ nhãi nhép! Vận may này mà các ngươi cũng dám tranh giành sao?”  

 

Giọng nói chỉ vừa mới dứt, bão gió lại kích động, sấm chớp đùng đùng nở rộ y như mặt trời trong chính đại điện này.  

 

Ngay sau đó, một cơn bão được tạo thành từ Lôi Đình và Hỏa Diễm cuộn trào gào thét lao tới. Ngọn lửa hóa thành vòi rồng, những tia sét vàng óng chói mắt trong gió lóe lên. Uy áp của Lôi Hỏa mạnh đến mức khiến người ta sợ hãi tràn ngập khắp nơi.  

 

Đùng đùng đùng!  

 

Cơn bão Lôi Hỏa đi qua chỗ nào, người chỗ đó bị đánh tan nát đến mức không thể nhận ra đến đó, hung hăng đập vào vách tường đại điện.  

 

Chỉ trong một chốc đó, đã có hơn mười Tiểu Thần Đan tôn giả bị trọng thương. Những người còn lại vội vàng tránh né, vẻ mặt ai nấy đều cực kỳ căng thẳng.  

 

“Mạnh quá!”  

 

Bên dưới mặt nạ Ngân Nguyệt, đôi mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ kinh ngạc.  

 

Người vừa đến vừa nắm giữ hai loại ý chí võ học là Lôi Đình và Hỏa Diễm đều đạt đến cảnh giới tam phẩm đỉnh phong, lại còn dung hợp Lôi Đình và Hỏa Diễm vô cùng hoàn mĩ.  

 

Thậm chí độ hòa hợp giữa Thương Long và Kiếm Uy của hắn cũng chẳng hơn được bao nhiêu.  

 

Hừ!  

 

Một bóng người lơ lửng trên không trung, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt khinh thường nhìn khắp xung quanh. Trong lòng bàn tay người đó, Lôi Đình và Hỏa Diễm hòa quyện vào nhau, ngưng tụ thành một ánh sáng lộng lẫy chói lọi. Trong ánh sáng ấy, Lôi Đình và Hỏa Diễm tạo thành một lá bùa cực kỳ chói mắt, giao thoa những sức mạnh khủng khiếp không thể tưởng tượng.  

 

“Thánh Hỏa Lôi Phù!”  

 

“Lôi Đình như mặt trời, Hỏa Diễm chống đỡ trời... Hắn ta là Hạ Vân Chân của Hỏa Lôi Môn!”  

 

Đám người hồi nãy rồi còn ồn ào xào xáo, thù địch lẫn nhau, hung tợn nóng nảy giờ đây đều ngừng tấn công, run lẩy bẩy.  

 

Trên đảo Khô Huyền, mạnh thắng yếu thua, máu me tàn khốc. Những yêu nghiệt của đại phái coi chúng sinh chẳng khác gì con kiến, thích thì giết.  

 

Nhưng trong mắt của cường giả trong tông môn siêu cấp, cho dù là đệ tử đại phái đi nữa thì phần lớn cũng chỉ tồn tại như lũ kiến mà thôi. Còn Hạ Vân Chân, hắn ta cũng siêu phàm, nhưng hào quang của hắn ta lại bị thiên mệnh siêu phàm Vương Hàn trong Hỏa Lôi Môn làm lu mờ.  

 

Trong đại phái Viêm Long Tông, có thể nói thân phận siêu phàm đã là độc nhất vô nhị. Nhưng trong tông môn siêu cấp, điều này không còn hiếm và kinh thiên nữa.  

 

Vút vút vút!  

 

Một nhóm bóng người lần lượt xuất hiện đằng sau lưng Hạ Vân Chân, trong đó có một ông lão áo xám toát ra khí tức vô cùng đáng sợ.  

 

Đó chính là Đại Thần Đan tôn giả!  

 

Tông môn siêu cấp quả thực mạnh đến mức không thể tin nổi. Chỉ riêng Hạ Vân Chân đã mạnh hơn Bạch Lục Ly rất nhiều. Đám đệ tử đi theo cũng không ngoại lệ,  tất cả đều có tu vi tiểu Thần Đan đỉnh phong, hoàn toàn không có đệ tử Viêm Long Tông nào có thể sánh bằng.  

 

Khoảng cách nền tảng giữa hai bên chênh lệch quá lớn.  

 

Còn về Đại Thần Đan tôn giả kia, Lâm Nhất chỉ nhìn thoáng qua là đã cẩn thận hơn từ trước tới nay rất nhiều.  

 

Hơn trăm người trong đại điện lặng lẽ lùi về sau, ánh mắt đổ dồn vào Hạ Vân Chân, vẻ mặt ai nấy đều khó coi. Cùng là cảnh giới Thần Đan, nhưng Tinh Nguyên trong cơ thể đối phương lại hùng hậu mà dày đặc như mặt trời chói lọi, sâu không thấy đáy, rộng lớn như vực thẳm.  

 

Sáng chói, chói mắt!  

 

Đây chính là căn cơ của tông môn siêu cấp!  

eyJpdiI6IkZ4ZENvNDJvNVFBT210UnlGZ1lqM2c9PSIsInZhbHVlIjoiK3VkYlRoenNWTGdMaE5MQjl3bXBPOGFrYktoRHBPdTVlSDFnMFVrOTh5S3lBeG9VYTVBanJnaU5tZVNwWU9DQyIsIm1hYyI6ImNjOTliNjA4NTRhMjczZDBjNjExY2U3MTU4Yzk0YTgzZmMzOTM1MzIzYTYxZWVkYWVlNjYyNjg0ZTA3OGVkOGIifQ==
eyJpdiI6IlhPRnc3ZHUxWjBjdHlWYmdlMXBscUE9PSIsInZhbHVlIjoia3U4RHBxcEhEQlZ2SFVrUjQyODB0VFd4a1wvRlwvXC9FMnppQW41SmtmanJIZmJvQzFLcjNcL1ptYzBNMnExY0RnSjlodEsxMzl4OTAwc0pCcU1tOHg2RlwvOHRtN2pSWndPWnlcL3pnRHFVQlpBU3pOdDN0R2t4bWRsTVdNaWxMZWFvaW5rNGVZQU9zTkRYRlNYV3pcL1wvd1VlMmljbEU5bkJjTkFobU50VmdzV3h2N2dsVlJEc0tBeWdSQm55dUpQTCs4RVg5V3hrclwvNTdrb1BkMVNvTWRYckJKbDZKblVCTjMrcTBUZUhTa0k5R09cL1FYbFRFNzZ4Tk8rRmtuVXNzM25wXC9zekw5NDVXdERNY3dGSjVuY2JpcGJYQ3JUYVJRNUIybno1VVlocjdRVU54S1NLSHRkSEJOUzdWYVhpV3F4RXZwMEN3YlRxNGlUZGN1TVo0d29kZDFqaGN1OWU3R29mMm1NemNBSmFYZGlwMSthczBGdHltbWlOVjJvMlpiaWlKM0NvWmxKVXlKRjhHS2VmM0cwZkJlWjB3PT0iLCJtYWMiOiJiMGMxMmZlZjZmZTViZGY4NjI2ZmIxNzk3ZDMwOGNmMjdkYzJjZjhlMzk4NTE2ZGE0NDI4ZjdkMTE1OGM5ZDk4In0=

Hiện nay, tất cả thiên mệnh siêu phàm của tông môn siêu cấp đều đang luyện hóa thánh văn nguyên thủy, những người còn lại đều lấy họ làm thủ lĩnh. 

Ads
';
Advertisement