Mục đích của hắn cũng không phải là giết người, tinh quân đứng đầu của một đại phái, ít nhiều gì cũng có chút thủ đoạn để bảo vệ tính mạng.
Nếu tùy tiện đuổi theo, không chừng sẽ còn gặp phải nguy hiểm nào đó, hoặc có lẽ đã kinh động đến Đại Thần Đan tôn giả của đại phái rồi.
“Sao có thể như vậy?”
Anh tài bên ngoài chiến trường, tất cả đều sắp phát điên tới nơi, một siêu phàm lại bị ép đến mức phải thi triển cả cấm thuật.
Không còn nghi ngờ gì nữa, thực lực của Bạch Lục Ly chắc chắn vô cùng mạnh, có thể nói chỉ đứng sau những thiên mệnh siêu phàm đó. Nếu cho hắn ta thêm chút thời gian, có lẽ còn có thể đuổi kịp bọn họ, nhưng kết quả… hắn ta lại bại một cách thê thảm như vậy trong tay Lâm Nhất.
“Xem thu hoạch chút!”
Lâm Nhất thu hồi thương long vào trong cơ thể, một đường bay vút, thu toàn bộ túi trữ vật còn sót lại trên mặt đất.
Sau khi thân hình lóe lên mấy phen, hắn đáp xuống trong linh trì thượng cổ.
Linh trì trong suốt long lanh, chất lỏng đặc sánh, giống như cam lộ, tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Lâm Nhất ngồi xếp bằng trong đó, bắt đầu luyện hóa linh trì thượng cổ này, bổ sung tiêu hao trong trận đại chiến vừa nãy.
Linh trì rất thánh khiết, hào quang sặc sỡ, rực rỡ chói mắt, là một bảo địa vô cùng quý giá.
Nhưng điều quan trọng nhất không phải là những thứ này, mà là phần đáy linh trì, có vô số đan Tinh Thần chất đống trong đó, đó mới là điều khiến cho Lâm Nhất rung động, không thể khống chế được sự vui vẻ trước vận may to lớn này.
Nửa khắc sau, hắn đột nhiên mở mắt, trong mắt dâng trào tinh mang đáng sợ.
Cả người hắn tỏa ra khí thế vô cùng ác liệt, hắn một thân áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, trong cơ thể có thánh huy nhàn nhạt quấn quanh.
Dư quang của long văn tím vàng vẫn nở rộ quang mang như cũ, từ xa nhìn lại cực kỳ dễ thấy, giống như thần linh đang hành tẩu nhân gian.
"Đáng tiếc."
Lâm Nhất thở dài, đại chiến trước đó quá mức kịch liệt, đan Tinh Thần bắn ra từ dưới đáy hồ đều đã bị tiêu hủy.
E rằng ít nhất cũng phải một trăm nghìn viên, nghĩ thôi cũng đã thấy đau lòng.
Xoạt!
Tử Diên Kiếm Quyết lại lần nữa được thi triển, một đóa hoa Tử Diên màu bạc trải lên mặt hồ, lặng lẽ nở rộ.
Lần này không có thứ gì quấy nhiễu, Lâm Nhất thúc giục Tử Diên Kiếm Quyết, không hề cố kỵ.
Bịch bịch bịch!
Mặt nước nhất thời tan vỡ, từng luồng thần quang xuyên qua linh trì, vô số đan Tinh Thần từ đáy hồ bay ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, đan Tinh Thần đã chất đống như mây, che trời rợp đất.
“Trời ơi!”
“Chỗ này phải bao nhiêu đan Tinh Thần.”
“Vận may của Bạch Lục Ly rốt cuộc tốt cỡ nào, mà lại có được vận may lớn như vậy, chẳng trách trước đó, những người tự ý xâm nhập vào đều chết hết.”
“Vận may này, đúng là nghịch thiên mà.”
Bên ngoài chiến trường, anh tài của các đại tông môn đều lộ ra ánh mắt không thể tin nổi, số lượng đan Tinh Thần này phải lên đến gần triệu viên.
Số lượng khổng lồ như vậy, thật là không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ thán phục vận may của Bạch Lục Ly, vẻ mặt khiếp sợ, có người khẽ nói một câu, giờ tất cả đều là của Lâm Nhất rồi.
Bất kể vận may trước đó của Bạch Lưu Ly nghịch thiên cỡ nào, bây giờ cũng đã là của Lâm Nhất.
Hiện trường nhất thời yên lặng, trong mắt bọn họ có sự tham lam, không cách nào tránh khỏi.
Nhưng không ai dám cử động, nhớ tới thực lực kinh người mà Lâm Nhất thể hiện ra vừa nãy, không có một ai dám hành động lỗ mãng.
Ầm!
Nửa canh giờ sau, đáy linh trì đột nhiên dâng trào một khí tức cấm kỵ, Lâm Nhất chợt mở mắt ra, tinh quang trong mắt tỏa ra bốn phía.
Vừa nãy trong nháy mắt đó, trên người lão giả thần bí tọa hóa dưới đáy linh trì, đột nhiên bộc phát ra khí tức hủy diệt cực kỳ lạnh lẽo.
Trong lòng Lâm Nhất khẽ động, đột nhiên sáng tỏ, nhớ ra điều gì đó.
Lão giả này vốn đã phải tọa hóa rồi, chỉ vì phong thủy của bảo địa nơi này, mới trấn áp được thi thể của ông ta lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất