Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 Bạch Lục Ly cười dữ tợn một tiếng, lạnh giọng nói: “Ta sẽ xem ngươi chết như thế nào!”  

 

 

Tinh tượng sau lưng hắn ta hoàn toàn mở ra, một ngọn núi lửa vàng rực bỗng nhiên bộc phát trong không gian, đỉnh núi bùng lên ánh lửa rực rỡ, một con giao long cuộn mình trong đó.  

 

"Sư huynh, giết hắn!"  

 

"Sư huynh, xin hãy làm rạng uy danh của Viêm Long Tông chúng ta!”  

 

Tất cả đệ tử còn lại của Viêm Long Tông đều gào thét tức giận, bọn họ tin tưởng tuyệt đối vào sự vô địch của Bạch Lục Ly. Bởi vì hắn ta là một yêu nghiệt siêu phàm không hề có chút yếu kém, đã nổi danh trong cảnh giới Tinh Quân từ lâu. Giờ đây, khi hắn ta đã đột phá lên cảnh giới Thần Đan, chắc chắn thực lực sẽ càng thêm khủng bố và phi thường hơn nữa.  

 

Chỉ riêng với tinh tượng này, đã đủ để giam cầm Lâm Nhất, dù đối phương có nghịch thiên đến đâu thì cuối cùng cũng chỉ là người có tu vi ở cảnh giới Tinh Hà.  

 

“Tinh tượng mạnh thật ấy, đúng là làm người ta ngưỡng mộ mà.”  

 

Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt lộ ra vẻ nóng bỏng , từ tận đáy lòng hắn nói.  

 

"Đã biết sư huynh ta có tinh tượng thần uy, sao còn không quỳ xuống cầu xin tha thứ?"  

 

Một vài đệ tử của Viêm Long Tông thấy vậy, mặt lộ rõ vẻ đắc ý, bước lên vài bước rồi vô cùng kiêu ngạo nói.  

 

Lâm Nhất nhếch mép cười, nói: "Mấy con mèo con chó cỏn con, có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?"  

 

Sấm chớp nổi lên, Thương Long gầm thét.  

 

Lâm Nhất vung một chưởng lên không trung, lập tức bay vọt lên, đôi cánh sau lưng hắn vỗ mạnh, ánh vàng rực rỡ như mặt trời bao phủ khắp không gian, chỉ trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trước mặt đệ tử Viêm Long Tông đang khiêu khích.  

 

Bùm!  

 

Ngàn văn nổ tung, vuốt rồng vươn ra ngang trời.  

 

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên chấn động cả mây trời, một làn sương máu bùng lên, lan rộng ở trước mặt Lâm Nhất như ngọn lửa vậy.  

 

Rít!  

 

Những người có lộ tài năng xuất chúng từ bốn phương tám hướng đều bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc, người nào người nấy đều trợn mắt há mồm, cằm cũng suýt rơi xuống đất rồi.  

 

Quá mạnh rồi!  

 

Đây là muốn quét sạch Viêm Long Tông sao?  

 

"Đồ khốn nạn!"  

 

Bạch Lục Ly tức giận trừng lớn mắt, mặt mày đỏ bừng, khí huyết cuồn cuộn, sát khí vô biên bùng lên mạnh mẽ.  

 

Lại dám giết người ở ngay trước mặt hắn ta, chưa từng có ai dám kiêu ngạo như vậy trước Bạch Lục Ly. Bạch Lục Ly tức giận đến mức toàn thân run rẩy, gằn giọng: "Hôm nay nếu ông đây không giết ngươi, ông đây sẽ không xứng được gọi là siêu phàm!"  

 

Hây!  

 

Trên đỉnh ngọn núi rực lửa phía sau hắn ta, giao long ngửa mặt gầm rú với trời, phun ra ngọn lửa vàng rực rỡ, chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa đã thiêu rụi gần như một nửa bầu trời.  

 

Sức mạnh khủng khiếp của con rồng lan tỏa khắp trời đất, gió mây biến đổi, trời đất mất sắc.  

 

"Mau, đi mau!"  

 

“Nhìn trời đất như này thì e là sẽ có một cuộc chiến tranh lớn xảy ra rồi.”  

 

Sắc mặt của những tài năng xuất chúng đúng xem trận chiến từ bốn phương tám hướng lập tức hoảng sợ vô cùng, liều mạng tháo chạy. Tuy nhiên, vẫn có một số người thoái lui chậm, bị những ánh lửa từ trên trời rơi xuống cuốn lấy, thiêu rụi thành tro bụi ngay giữa không trung.  

 

"Muốn giết ta ư? Vậy thì chắc chắn ngươi sẽ thất vọng rồi, dù Lâm mỗ chỉ có tu vi ở cảnh giới Tinh Hà, nhưng cũng không phải là kẻ mà ngươi muốn giết là có thể giết!"  

 

Lâm Nhất ngạo nghễ, lạnh lùng cười khẩy.  

 

Tâm niệm của hắn khẽ động, huyết diễm thánh văn trong Thương Long Ấn bùng cháy... Không đúng, giờ đây nên gọi là huyết diễm thần văn!  

 

Huyết diễm bùng cháy, thần văn nở rộ.  

 

Chỉ trong chớp mắt, một ngàn đạo long văn trên người Lâm Nhất điên cuồng hội tụ, như thể thật sự có một con Thương Long thượng cổ chiếm cứ ở trên người hắn.  

 

Đợi đến khi huyết diễm hoàn toàn bùng cháy, Thương Long trên người hắn sống lại rồi tách ra khỏi cơ thể hắn.  

 

Đùng đùng!  

 

Trên bầu trời, một cơn lốc gió sấm sét khủng khiếp rơi xuống, long quang kinh hoàng lập tức nghiền nát lực lượng tinh tượng áp chế trên người Lâm Nhất.  

 

Thương Long quấn quanh thân thể, có máu, có thịt, giống như một sinh vật sống, thậm chí khi Lâm Nhất đưa tay chạm vào thân thể của Thương Long còn có thể cảm nhận được nhiệt độ ở bên trong cơ thể nó.  

 

“Cái quái quỷ gì thế này...”  

 

“Đây là một con rồng thật sao?"  

 

Những người đang chạy trốn phía xa xa, quay lại nhìn cảnh tượng này, suýt nữa đã bị sợ hãi đến mức ngã nhào xuống đất.  

 

“Phù Vân Kiếm Tông, đệ tử thân truyền của Thiên Tử Hạo, Lâm Nhất, xin các hạ chỉ giáo!”  

 

Lâm Nhất mặc một thân áo xanh, mái tóc dài tung bay, gương mặt tuấn tú như không tì vết, nở một nụ cười tươi tắn, hắn cười lớn, ý chí chiến đấu trong ánh mắt ngất trời, một lòng nhiệt huyết như đang bùng cháy.  

eyJpdiI6InRwczdKczhHbUFFXC9rcFRGRWFpQjRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhPXC90cDhucVhGTEw2RXVaYjZ4elNYZXZIa210YUQ3c0xkbW55N1pZVWxhQlVnNG5mb1I3ek5Pd1F5SUlZcFhwIiwibWFjIjoiNzZhYmNiZjBiYjQ1YTdkZGE0ZDgwOTQ1ZGQ2ZTBjOGFjZDJmOTNiZjI5ODU0OThjMTM0ZjVjNDlkOWE4NjU0MiJ9
eyJpdiI6InR5SWRKMFNcL0pDSGRvaTNzampxdXh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InNQK1kzTUpEQ3Jja25uc0ZuanhINnlNbktVSVlWYVlzVkFCY21aN1NlazUySUE5ZE9QbXV0Zlhlb1hQZUpEWEpGMDdPckxaZTV6ZmxkNVdONzg5NGhSbm1pbzMrcFhYTCs5NWJudldzZFFVeHFRTWVFWXFzeGxlQVkyT0E3NVRQTUhWZ3FxTGx4ZkV0aGtMeFQ5YWpwK2oyUEFQdUdvZHZyZENFWVlvUEQrODEreGdCM2c4cGFod2RmUEgyVkVQY3hFWUtuVnZQaHRnSTVyTGp5WjVrVFkzTVhQblwvOUQxTm1XQVB0OFVIYkNXczFUamFRNXV5WDBIcEplU1NPMUh6dVdsQ2YyU0hlQzJwb0ZXUmpwYk5aR2VGNDBhV2hOaWEzK0FXZXJQakt2V1RrOWU4ZmhaQmZJTnJkQzdtNCtReUFlUys4WnpaeGYyd1lBR0daMEk2XC9NSHJlQjFUQzcwVWtISnRoMGtBaUszUFR3QzRwaThmVVFSbHZYN2U4MnE2RDlnVDdsRzBudVNaNjRXQVVSSGJmdjluRkhHanRZOGM4Y1dkZXZXUW9pST0iLCJtYWMiOiJkMmFkZjFlMzYyYWQxN2YxMWFhZTc4MDg2NTc4OWUxNWM2ZjEyMmQ0NzdhNWNlMDBkZDhkMWRjOTQ0MzM2OTRmIn0=

Ads
';
Advertisement