Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

“Hừ, đợi hắn đến đảo Khô Huyền rồi, thì sẽ biết khi nào lợi hại!”  

 

Đám người Chương Diên phẫn nộ nói.  

 

Trong mắt Diệp Tử Lăng lóe lên tia tức giận, đám người này quả thực được nước lấn tới, sắc mặt nàng ta nháy mắt trầm xuống, xem Diệp Tử Lăng ta rất dễ tính sao?  

 

“Sớm muộn gì tỷ cũng phải gia nhập vào Kiếm Tông mà.”  

 

Lâm Nhất chớp mắt nhìn nàng ta, ra hiệu cho nàng ta không cần phải tức giận.  

 

“Đi thôi, dưới cây đại thụ quá mát mẻ, có Kiếm Tông ở đây, ít nhất một đường này sẽ không có phiền phức gì cả.”  

 

Lâm Nhất vỗ vai Diệp Tử Lăng, dẫn đầu đi theo đại đội của Kiếm Tông.  

 

“Không ngờ đấy, sư đệ, đệ thay đổi tính tình rồi sao?” Giang Ly Trần kinh  ngạc hỏi.  

 

Lâm Nhất trừng mắt gã một cái, cười mắng: “Đổi cái gì mà đổi, sư đệ ta nổi danh tình tình tốt, ngay cả một con kiến cũng không nhẫn tâm giẫm chết, sao có thể tức giận vì chuyện nhỏ này cơ chứ.”  

 

"Ha ha ha."  

 

Mấy người đều phá lên cười, hiển nhiên là không ai tin Lâm Nhất.  

 

“Sao lại không ai tin ta chứ…”  

 

Lâm Nhất buồn bực nói.  

 

Dưới sự điều tiết của Lâm Nhất, mấy người họ nói nói cười cười, một đường đi theo Kiếm Tông, quả nhiên sóng yên biển lặng, không gặp phải bất kỳ phiền phức gì.  

 

Hai canh giờ sau bọn họ bị một kết giới do hào quang ngưng tụ chặn đường lại.  

 

Hóa ra bên trong phong cấm còn có một tầng kết giới, phải phá hủy tầng kết giới này, mới có thể chân chính bước vào đảo Khô Huyền.  

 

Kết giới đang dần trở lên suy yếu với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, xem ra phải đợi thêm một lúc nữa rồi.  

 

Thời gian trôi qua, tông môn bị chặn bên ngoài kết giới hào quang, số lượng không ngừng tăng lên, các đại tông phái siêu cấp đều lần lượt xuất hiện.  

 

“Thiên mệnh siêu phàm của Hoang Cổ Vực, e rằng đều đến hết cả rồi.”  

 

Diệp Tử Lăng thoáng nhìn qua, khẽ giọng nói.  

 

“Ta không quen mấy người này, cô có thể nói một chút không?”  

 

Lạc Hoa trên đường vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên lên tiếng.  

 

Diệp Tử Lăng hơi kinh ngạc, Lạc Hoa trong ấn tượng không hề hứng thú với mấy chuyện này, nàng ta nhìn Lâm Nhất, trong lòng bỗng chốc hiểu ra.  

 

Người phụ nữ này, vẫn rất lo lắng cho Lâm Nhất, muốn Lâm Nhất biết sau khi lên đảo Khô Huyền rồi, nên đề phòng những người nào.  

 

“Người phải kiêng dè nhất, tất nhiên là Huyền Thiên Tam Tử, cũng có người gọi bọn họ là Huyền Thiên Tam Thánh rồi…”  

 

Ánh mắt Diệp Tử Lăng quét qua, dừng ở hướng của Huyền Thiên Tông, ba người đứng đầu tỏa ra quang mang chói lọi đó, đều có phong mang, cường đại đến mức khiến người ta muốn chửi thề.  

 

Huyền Thiên Tam Thánh, không phải để chỉ ba người này đều là thánh giả, mà là một tôn xưng ở bên ngoài.  

 

Ba người đều có tư chất thành thánh, có uy danh vô thượng trong Hoang Cổ Vực, được nhiều lão tiền bối coi trọng, Huyền Thiên Tông ngày sau, sẽ càng cao hơn một tầng trong tay của ba người này, cũng là một sự khẳng định với tiềm lực thiên phú của ba người.  

 

“Trong tam tử, thì thực lực của Tần Thương là đáng sợ nhất, được xưng là quán tuyệt Đông Hoang. Hai năm trước, hắn ta chỉ dùng ba chiêu, đã đánh bại đầu bảng Tinh Quân, sau đó không ai có thể lay chuyển vị trí của hắn ta được nữa. Đến bây giờ không ai biết thực lực của hắn ta rốt cuộc mạnh đến nhường nào.”  

 

Sắc mặt Diệp Tử Lăng ngưng trọng, khẽ giọng nói: “Trước đó, thánh dược xuất hiện, nghe nói hắn ta không hề ra tay. Rất nhiều người nói, nếu như Tần Thương ra tay, vậy thanh niên tóc trắng đó, tuyệt đối không thể lấy thánh dược đi được.”  

 

"Người này quả thật rất mạnh."  

eyJpdiI6IkwxOEJ4K0UxN1hqa0VrblpnNDIrblE9PSIsInZhbHVlIjoidjFmSUhwM3ltcEN6V05QZmNXa0gxU2xjWFN5RXMwUmVPa05iaURXYlEwNTdnTURINVlPWEZQOWdYYWdhNkEwSiIsIm1hYyI6IjNiMDFiYjRiNmJkMTM5NjY1NjM3MzAwNDc0Zjc3OTViNDEzNWQyYjE0NGM5ZDVjMWFhMmEzYTZlNzQ4YzMzZTIifQ==
eyJpdiI6ImlZVzM0M3VZSU9BM0hTNGozelNDS1E9PSIsInZhbHVlIjoiSEtOUEtnZ09JOG5TQ3hRWndwVThQTDErRVgwRm5QUnlFcm1EN0NlaWd0Nm5RK0x6K3pCVDMwZjJQU0xMMEM4Z2ptRkRIOExNbk95c2h4S0E1aVRQSzVrNXNXWFl1T3dvbkdYdnp2NTJsMDB2dWgrWHQwbVk1aVwvdlptVnpuZjYySzdHRnJDTllJYU0xaFlOMWlNOXFHZUVROVJJd0hvOFhJQlZtUm9NemtZUksreFU3dU9GVkg2aDBGaHQ3RWZVeiIsIm1hYyI6IjRjZmQzYjg1ZmY4M2Y1OTk0YTg3NTQ0Mjk2ZTZhOTVlM2Q3ZDAzZDYzNDJiZGIwYjc3NjNiZDEzMjRjYjAwOTkifQ==

“Trong Tam Tử, phong mang của Huyền Ảnh và Lôi Tuyệt không hề thua kém Tần Thương, thậm chí phong thái còn mạnh mẽ hơn, bởi vì mấy năm nay, Tần Thương rất ít khi ra tay, nên hai người bọn họ cực kỳ phách lối.” 

Ads
';
Advertisement