Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

Tay gã cầm thánh kiếm, đứng dưới vầng trăng xanh, tóc đen tung bay, kiếm uy  càng trở lên đáng sợ.  

 

“Thiên Địa Đồng Tâm!”  

 

Kim Ô hóa trời, Ngân Hoàng hóa đất, Lâm Nhất vươn tay ra bắt lấy, nắm lấy thiên địa trong lòng bàn tay, rồi đập mạnh một quyền qua.  

 

Ầm!  

 

Kiếm thế của đối phương lập tức như đỉnh núi bị đập gãy thành mấy đoạn, hóa thành dư âm, quét ngang bốn phía, ép cho những người khác không thể nào lại gần.  

 

Tiếng nổ ầm đinh tai nhức óc, cuộc đối đầu ghê gớm như vậy, sắc mặt của tám người càng trở lên  khó coi.  

 

Bọn họ liên thủ, vậy mà không chiếm được lợi gì từ trong tay Lâm Nhất.  

 

Chuyện này thật không thể tin được!  

 

“Chết đi!”  

 

Nhưng chính vào lúc này, cô gái giáp vàng với phượng hoàng sau lưng đột nhiên dung hòa lại làm một, cơ thể máu thịt của nàng ta cử động giống như một con phượng hoàng thật sự.  

 

Ầm!  

 

Trong phút chốc, hỏa quang chiếu sáng cả thiên địa, sắc trời đêm cũng trở lên đỏ hồng.  

 

Nàng ta đã đốt cháy cả khoảng trời này rồi!  

 

“Bí thuật của Phượng Hỏa Tông!”  

 

Công Tôn Viêm và Triệu Nham núp trong bóng tối đều sửng sốt, đây là một môn bí thuật của Phượng Hỏa Tông, một khi sử dụng, thậm chí ngay cả Đại Thần Đan tôn giả cũng sẽ bị thương nặng.  

 

Còn về Tiểu Thần Đan tôn giả, có thể trực tiếp bị đốt thành tro bụi, là một bí thuật cực kỳ bá đạo.  

 

Thình thịch thình thịch!  

 

Trái tim Lâm Nhất đập mạnh, cảm nhận được khí tức của nguy hiểm, nhưng hắn không hề hoảng loạn.  

 

Trong cơ thể hắn bắn ra từng đóa hoa Tinh Ma màu vàng, bốn mươi chín đóa hoa Tinh Ma đồng thời xoay tròn. Lực lượng tinh nguyên khoáng đạt, kết nối với những ngôi sao trên trời, đến ngay cả hư không cũng thoáng bị uốn cong.  

 

Đây là Thất Hoa Tụ Đỉnh, chỗ lợi hại sau khi đạt được Tinh Quân, có thể thôn phệ linh khí thiên địa, làm biến dạng hư không, để tinh nguyên của bản thân tăng vọt.  

 

Ong!  

 

Ở trong mắt tất cả mọi người, khi phượng hoàng đốt cháy cả bầu trời, sắp vùi lấp Lâm Nhất, thì đụng phải một bức tường không khí vô hình phải đột ngột dừng lại.  

 

Mà Lâm Nhất lại ra tay như điện xẹt, long văn ở lòng bàn tay ngưng tụ, tựa như một vuốt rồng bóp vào cổ đối phương.  

 

Rít rít!  

 

Phượng hoàng kêu lên thảm thiết, cô gái giáp vàng lại trở lại hình người, sắc mặt đỏ bừng, cổ bị bóp tới mức không thở nổi.  

 

"Ta... Ta nhận thua."  

 

Sắc mặt của cô gái giáp vàng hoảng sợ, cầu xin Lâm Nhất.  

 

Nhưng Lâm Nhất vừa buông tay, khuôn mặt đối phương lập tức lộ vẻ dữ tợn, mở miệng phun ra luồng hỏa diễm màu vàng nhắm thẳng vào mặt Lâm Nhất.  

 

"Đi chết đi!"  

 

Mặt cô gái giáp vàng lạnh như băng sương, sắc mặt lạnh lùng, đó là chân hỏa bản mệnh của nàng ta, ngay cả thánh khí bình thường cũng có thể bị nó làm cho tan chảy một cách dễ dàng.  

 

Nhưng ai ngờ, Lâm Nhất lại mở miệng ra hút mạnh, trực tiếp nuốt hỏa diễm đó vào trong bụng.  

 

Ầm!  

 

Hỏa diễm trong cơ thể bùng cháy, điên cuồng tàn phá, thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của hắn. Lại đâm bừa bãi vào trong kinh mạch, rồi từ lỗ chân lông bắn ra ngoài, chiếu sáng giống như thánh huy.  

 

"Ngươi..."  

 

Cô gái giáp vàng nhìn đến ngẩn người, cơ thể của đối  phương giống như một thánh khí đáng sợ, chân hỏa bản mệnh của nàng ta không chỉ không thể làm đối phương bị thương, ngược lại còn giúp đối phương rèn luyện thân mình.  

 

“Ma đầu nhà ngươi, trả lại chân hỏa bản mệnh cho ta!”  

 

Cô gái giáp vàng tức đến phát điên, nàng ta vừa vội vừa giận, lao về phía Lâm Nhất như bị điên.  

 

Bốp!  

 

Lâm Nhất trở tay đánh một cái bạt tai, huyết quang nổ tung, một thi thể không đầu từ trước mặt hắn rơi xuống.  

 

“Dừng đến đây thôi!”  

 

Lỗ chân lông trên người Lâm Nhất tỏa ra hỏa quang, chân hỏa của đối phương đang rèn luyện lục phủ ngũ tạng, nhưng cũng khiến hắn đau đớn muốn chết.  

 

Hắn bị người đàn bà này làm cho tức giận, sát khí toàn thân bùng nổ, nhìn bảy người còn lại như hung thần ác sát.  

eyJpdiI6IlEwV3FnaWUwdFJZcWpwTGpXMWE1akE9PSIsInZhbHVlIjoiZ25rVjNZK2dNOHJ0YmJyY1VTalR4Z2VvVWk4amx0dDM5MlJ2TENxQlk4MGZKSlFXV01pY1JkS2xjSDhZckN5bCIsIm1hYyI6ImE0MmUwY2I5ZTQwMTMxOGMwZmM5ZDUzZDBiOWYzNDdhZmU1YjI2MTYyMjA4YzlhNjY5MGJlZjk2YTRhMmRkMDMifQ==
eyJpdiI6Imo4ajNlSmJTa2lBV3BEbU5DdmEraWc9PSIsInZhbHVlIjoiOGxLNEJFRUZDS1wvbnVFK0ZZNDArdUp4d2cyU2JFMGJnQ0F5bU1HV0hocnVWZTMyYzErSFZqZkt0byt5OG9UcWxXXC9MNk52aGt5NDIycm1lYTRZYVdTRXFvSUIxbDQzVkl4bFI1QjRFMjlyUm1YaGZSZlZKcmczTUMxemM4eUFDQStiN3JtVEhzRExsellxRkk0OHUyQlJKeUQ0OVc2WnFtWkxlNE9SUFgxdktXSUI4QVFlMXQwbTBwNGdJQ3lRcW0iLCJtYWMiOiJlMDZjODhmM2RkZGU3ZjU4N2ZhZmNiYzU2MDZiNDRlZWY4YTk0OWFiZTQyNzVkOTJlNDU5NjBiZTMwMTZlODhmIn0=

Lời nói của Lâm Nhất lạnh như băng, vang vọng cả khoảng trời, mắt hắn nhìn đến đâu, vạn vật chúng sinh đều run rẩy.

Ads
';
Advertisement