Từ Thuỷ dường như cười đến mức suýt rơi nước mắt.
Tần Duy là ai?
Sao bà có thể không rõ được?
Kẻ vô dụng này đã ăn cơm chùa trong nhà họ Lâm được hai năm, vậy mà lại nói mua ba chiếc xe hơi sang trọng cùng một lúc.
Đây là anh ta đang nằm mơ giữa ban ngày đúng không?
"Cười đủ chưa?"
Tần Duy dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Từ Thuỷ.
Lúc này Từ Thuỷ mới ngừng cười, trên mặt tràn đầy vẻ trào phúng: "Tần Duy, cậu điên rồi à?"
"Cậu có biết những xe mà cậu muốn mua là xe gì không?"
"Mỗi một chiếc đều có trị giá hơn 9 tỷ, một thứ rác rưởi như cậu, bán cậu đi cũng không mua nổi!"
Nghe Từ Thuỷ nói, khóe miệng Tần Duy cong lên lộ ra một nụ cười mỉa mai: "Nếu tôi có đủ khả năng, bà sẽ như thế nào?"
"Nếu như cậu có đủ khả năng, tôi có thể quỳ xuống lạy cậu!"
Từ Thuỷ không tin rằng Tần Duy thực sự có thể mua được.
Anh ta là kẻ rác rưởi, trước đây anh ta phải quỳ xuống cầu xin bọn họ chi phí chữa bệnh 900 triệu.
Mới qua bao lâu, mà còn mơ tưởng muốn mua mấy chiếc xe sang trọng hơn mấy tỷ?
Nằm mơ!
"Tần Duy, sao cậu không soi nước tiểu xem mình có đức hạnh gì, tôi nghĩ cậu có đủ tiền mua một chiếc xe máy đã tốt rồi, còn muốn lái một xe sang trọng, đời này cũng đừng
có mơ mộng hão huyền như vậy!"
Vẻ mặt Từ Thuỷ đầy sự mỉa mai!
Tần Duy nghe xong, nụ cười trên mặt càng ngày càng lạnh lẽo, nhưng anh ta lại không nói gì.
Anh ta quay lại nhìn nhân viên bán hàng ở cửa hàng 4S.
Nói: "Thống kê sao rồi? Tổng cộng là bao nhiêu?"
Nhân viên bán hàng kia sửng sốt, sau đó vội vàng nói: "Thưa anh, giá của ba chiếc xe này tổng cộng là 19 tỷ 500 triệu, cộng thêm thuế mua hàng, phí bảo hiểm.." "Chỉ cần cho tôi biết là bao nhiêu tiền!"
Tần Duy nói.
"Là thanh toán đầy đủ hay trả góp?" Nhân viên bán hàng có vẻ hơi thấp thỏm, liệu đơn hàng này có phải là thật hay không.
Vậy anh ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
"Thanh toán đầy đủ." Tần Duy nói.
"Vâng, thưa anh, tổng cộng là 21 tỷ 60 triệu.
Nhân viên bán hàng nói.
Tần Duy lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng kích động nhận lấy thẻ ngân hàng bằng cả hai tay.
Sau đó bắt đầu quẹt thẻ.
Từ Thuỷ, người ở cách đó không xa, nhìn cảnh tượng này với nụ cười mỉa mai.
"Nếu tấm thẻ này có thể có tiền, tôi có thể quỳ xuống gọi anh ta là ba!"
Từ Thuỷ vẫn luôn chắc chắn rằng Tần Duy không thể có nhiều tiền như vậy.
"Tần Duy là người như thế nào tôi còn không biết sao?"
"Dám khoe khoang trước mặt tôi, cậu còn quá non!"
Đinh!
Thanh toán thành công.
Lời nhắc bằng giọng nói vang lên khắp cửa hàng 4S.
Mọi người có mặt đều trợn tròn mắt.
Nhân viên bán hàng sửng sốt, anh ta không ngờ mình lại bán được ba chiếc xe sang một cách dễ dàng như vậy.
Lúc này vẻ mặt của Từ Thuỷ giống như tượng đá, bà ta sửng sốt, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc và không thể tin được!
Những người phụ nữ phía sau cũng sững sờ, từng người đều trợn tròn mắt!
Không khí lúc này dường như bắt đầu nhưng đọng lại.
Rất nhanh, Từ Thuỷ lớn tiếng hét lên: "Không thể nào, máy của cậu nhất định hỏng rồi!"
"Ở đâu ra nhiều tiền như vậy trong tấm thẻ của tên vô dụng này? Anh ta cướp ngân hàng à?"
Từ Thuỷ hét vào mặt nhân viên bán hàng.
Sắc mặt nhân viên bán hàng lập tức u ám.
Làm thế nào pos có thể bị hỏng được?
Bây giờ Tần Duy là khách hàng lớn của anh ta, sao có thể để người khác xúc phạm được.
"Thưa bà, xin hãy nói chuyện lịch sự một chút. nếu bà còn xúc phạm khách của tôi nữa, đừng trách chúng tôi vô lễ!"
Giọng nhân viên bán hàng lạnh lùng.
Sắc mặt Từ Thuỷ cực kỳ âm trầm.
Sau đó bà ta lập tức nhìn Tần Duy với ánh mắt u ám.
"Cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"
Tần Duy cười: "Tiền của tôi lấy từ đâu? Tôi cũng không cần báo cho bà biết chứ?"
Sắc mặt Từ Thuỷ càng thêm khó coi, bà không thể chấp nhận được việc con rể vô dụng bị bà đuổi ra đột nhiên trở nên giàu có!
Loại rác rưởi này đáng phải ở trong tình trạng nghèo khổ mãi mãi!
Tại sao nó lại trở phát đạt như vậy chỉ trong một thời gian ngắn?
Đột nhiên, Từ Thuỷ chợt nghĩ tới cái gì.
"Tôi nhớ ra rồi, không phải cậu được cô gái nhà họ Dương bao nuôi sao? Số tiền này nhất định là tiền cô ta đưa cho cậu đúng không?"
"Câu thật là bất tài, thanh niên cao lớn vậy mà lại đi ăn mềm! Quả thực đáng xấu hổ!"
Tần Duy nghe xong lời này, ánh mắt lạnh lùng.
Anh ta bước tới và tát thật mạnh vào gương mặt Từ Thuỷ.
Âm thanh giòn tan, miệng đầy máu.
"A a. a! Cậu dám đánh tôi, tên rác rưởi này cậu vậy mà lại dám đánh tôi!
Từ Thuỷ tức giận đến mức giương răng múa vuốt lao về phía Tần Duy.
Tần Duy cười khẩy, đá bà ta ngã xuống đất.
Sau đó anh ta đi tới, lạnh lùng cảnh cáo: "Từ Thuỷ, lần sau nếu miệng bà vẫn hôi như vậy, không phải chỉ là cái tát thôi đâu!"
Nói xong, Tần Duy dẫn mẹ, ngồi lên xe Bentley, hai chiếc xe còn lại, Tần Duy để lại địa chỉ, nhờ bọn họ đưa qua.
Lái xe, Tần Duy rời khỏi cửa hàng 4S.
Lý Cẩm Mạt ngồi ở ghế phụ nhìn con trai đang lái xe, lòng tràn ngập vui sướng.
Điều khiến bà vui không phải là con trai đột nhiên có tiền.
Mà là con trai đã tự tin và vui vẻ hơn trước rất nhiều.
Trong những ngày Tần Duy ở trong nhà họ Lâm, trên mặt anh ta không hề có một nụ cười, vẻ mặt lạnh lùng.
Lý Cẩm Mạt mỗi lần nhìn thấy như vậy đều cảm thấy đau lòng rất lâu.
Bây giờ thì tốt rồi, con trai cuối cùng đã lấy lại được sự tự tin trước đây.
Bịch!
Từ Thuỷ vừa về đến nhà đã mất bình tĩnh và liên tục đập phá đồ đạc trong nhà.
"Tức chết tôi rồi!"
"Tên rác rưởi đó quả thực làm tôi tức chết rồi!"
"Tên khốn, vương bát đản, súc sinh chết tiệt!"
Từ Thuỷ một bên ném đồ đạc, một bên chửi bới.
Lâm Thiết Hàn ở bên cạnh sắc mặt tái xanh, nhưng lại sợ vợ,không dám nói gì.
"Mẹ, sao vậy?Sao lại tức giận như vậy?"
Lúc này, Lý Sâm và Lâm Nguyệt Nguyệt đi tới, cau mày hỏi.
Lúc này Từ Thuỷ mới ngừng trút giận.
Sau đó kể cho một mấy người nghe chuyện xảy ra ngày hôm nay ở cửa hàng 45.
Lâm Thiết Hàn, Lý Sâm và Lâm Nguyệt Nguyệt sau khi nghe xong, sắc mặt vô cùng u ám.
"Mẹ, tên Tần Duy vô dụng mấy ngày trước đã may mắn đào được ra một khối đá tốt, con đoán có lẽ anh ta đã bán khối ngọc đó đi, nếu không thì làm sao kiếm được nhiều tiền
như vậy.
Lâm Nguyệt Nguyệt trầm giọng nói.
"Tên vô dụng này này có chút tiền cũng không biết họ của mình là gì, mẹ nó, là cái thá gì?"
Lâm Thiết Hàn cũng rất khó chịu!
Lý Sâm lạnh lùng nói: "Tôi đã gặp loại nhà giàu mới nổi như này nhiều rồi, đột nhiên có tiền nhưng lại không biết cách đầu tư và quản lý tiền, cứ tiêu tiền để phung phí, không đến mấy tháng nữa, sẽ tiêu hết tiền!"
"Con cóc chỉ là con cóc, cho dù có cho nó một bộ răng vàng thì nó vẫn là con cóc!"
Lý Sâm khinh thường nói.
"Nhưng tên khốn này thực sự làm tôi bực mình!"
Đôi mắt Từ Thuỷ đỏ bừng vì tức giận.
Lâm Nguyệt Nguyệt cũng vô cùng tức giận.
Từ sau khi ly hôn với Tần Duy, cô ta mới phát hiện ra kẻ vô dụng đã khác trước!
Cô ta rất tức giận vì liên tục thất bại dưới tay anh ta!
Lâm Nguyệt Nguyệt hung ác trừng mắt Lý Sâm, lạnh lùng nói: "Anh lần nào cũng nói như vậy, nhưng có lần nào anh làm được?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất