Đô Thị: Y Võ Thiên Hạ - Tần Duy

 

Hôm nay nhà họ Dương có thể nói là náo nhiệt không gì bằng. 

Đối với nhà họ Dương mà nói, hôm nay có hai chuyện tốt. 

Thứ nhất là thân thể Dương lão gia tử Dương Trung Nguyên đã khỏi hẳn, vì thế mới mở tiệc lớn mời bạn bè đến chúc mừng nhiều không đếm xuể. 

Thứ hai chính là, nghe nói hôm nay công tử Hồ Thiên Tỷ nhà họ Hồ sẽ đến nhà họ Dương cầu hôn. 

Hôm nay nhà họ Dương có thể xem là tiêu điểm của Trung Hải. 

Đại sảnh nhà họ Dương. 

Giờ phút này giăng đèn kết hoa, tân khách đầy chỗ, cực kỳ náo nhiệt. 

Hôm nay Dương lão gia tử rất vui vẻ, lúc trước ông bị bệnh nhiều năm, tâm tình tích tụ, rốt cục bệnh cũng được chữa khỏi. 

Vì để chúc mừng, ông bèn tìm ngày lành như hôm nay để chúc mừng. 

Dương Nhã Tinh ngồi cách Dương lão gia tử không xa, cô rầu rĩ không vui, ánh mắt một mực ném về phía đám người, ý đồ tìm kiếm bóng dáng của Tần Duy. 

Dương Trung Nguyên biết Dương Nhã Tinh đang nghĩ gì. 

Ông nói: "Nhã Tinh, ông biết cháu đang nghĩ gì, nhưng ông nói cho ngươi biết, hôm nay cậu ta sẽ không tới đâu." 

"Không đâu ông nội, anh ấy nhất định sẽ tới. 

Ánh mắt Dương Nhã Tinh kiên định nói. 

Dương Trung Nguyên cười vuốt vuốt chòm râu, lập tức nói: "Nhã Tinh, cháu đừng quên ông đã đánh cuộc với cậu ta, nếu muốn hủy bỏ hôn sự của cháu thì cậu ta nhất định 

phải bỏ ra ba mươi ngàn tỷ đầu tư, cháu cảm thấy cậu ta sẽ lấy tiền này ra được sao?" 

Dương Nhã Tinh cũng lo lắng điều này. 

Dù sao, đây chính là ba mươi ngàn tỷ lận đó! 

"Con gái, con nghe lời mẹ đi, đừng suy nghĩ lung tung gì nữa, Tần Duy kia không xứng với con, thành thật gả đến nhà họ Hồ làm thiếu phu nhân chẳng lẽ không tốt sao?" 

Trần Thanh Liên ngồi ở bên cạnh trầm giọng nói. 

"Dương Nhã Tinh, ba cảnh cáo con, hôm nay là ngày con cùng Hồ công tử đính hôn, tốt nhất con đừng phá hoại ra chuyện gì, bằng không ba sẽ không tha cho con đâu!" 

Dương Thành Minh lạnh giọng nói. 

Dương Nhã Tinh cúi đầu nhưng ánh mắt rất kiên định. 

Cô tin tưởng Tần Duy nhất định sẽ tới! 

Rầm rầm rầm rầm rầm! 

Trước cửa nhà họ Dương, một đoàn xe do mấy chục chiếc xe sang trọng tạo thành hàng chậm rãi chạy tới, dừng ở cửa nhà họ Dương! 

Mercedes đen thuần một màu, khí thế hiên ngang! 

Một màn này hấp dẫn ánh mắt của vô số người! 

Người nhà họ Hồ đến rồi! 

Không biết là ai đã hô to một tiếng. 

Mọi người trong đại sảnh chạy tới vây xem. 

"Nhã Tinh, chồng tương lai của con đã tới rồi, mau theo mẹ đi xem." 

Trần Thanh Liên kéo tay Dương Nhã Tinh. 

"Không! Con không đi!" Dương Nhã Tinh hất tay ra. 

"Nhã Tinh, cháu đừng quên ước định của chúng ta!" Dương Trung Nguyên trầm giọng nói. "Ông nội, anh ấy nhất định sẽ tới!" Dương Nhã Tinh nhìn thẳng vào Dương Trung Nguyên. 

"Chỉ cần cậu ta còn chưa tới thì cháu phải nghe lời ông!" 

Nói xong, Dương Trung Nguyên tự mình ra tay, kéo tay Dương Nhã Tinh đi tới cửa chính. 

Ngoài cửa nhà họ Dương, từng cánh cửa xe được mở ra. 

Một đám đàn ông mặc âu phục màu đen từ trong xe đi ra, xếp thành hai hàng trước một chiếc Rolls Royce. 

Cửa xe Rolls Royce mở ra. 

Một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục đỏ thẫm từ trong xe đi ra. 

Bang bang bang! 

Theo sự xuất hiện của hắn, pháo hoa nổ vang, mưa hoa đầy trời phiêu tán ở trên người hắn, hào quang vượt trên mọi người! 

Trong tay hắn cầm một bó hoa tươi, khóe miệng mỉm cười chậm rãi đi về phía cửa lớn nhà họ Dương. 

"Wow! Hồ công tử đẹp trai quá đi mất!" 

"Đúng vậy, cảnh tượng này, nhan sắc này, yêu rồi yêu rồi!" 

"Vừa có tiền vừa có nhan sắc lại có bối cảnh, quả thực là trai tài gái sắc với Dương tiểu thư mà!" 

Người bên ngoài nghị luận sôi nổi. 

Trần Thanh Liên cũng mang vẻ mặt khác thường nói: "Con gái à, Hồ công tử khí vũ hiên ngang, tuổi trẻ nhiều tiền, là trai tài gái sắc với con, rất xứng đôi vừa lứa đấy!" 

Dương Nhã Tinh nhìn thấy mà mặt đầy ghê tởm. 

Cô vẫn luôn chán ghét Hồ Thiên Tỷ, càng không có khả năng sẽ gả cho hắn! 

Chú ơi chú à! 

Sao chú còn chưa tới chứ! 

Rất nhanh, Hồ Thiên Tỷ đã cầm hoa tươi và cầm nhẫn kim cương trong tay, đi tới trước mặt Dương Nhã Tinh. 

Hắn quỳ một gối xuống đất, trong mắt tràn ngập tình ý nói: "Nhã Tinh, gả cho anh đi!" 

Vừa dứt lời, một loạt lễ hỏi được đưa lên. 

Cũng có người cao giọng hô phụ họa. 

"Danh sách quà mừng của nhà họ Hồ" 

"Một đôi khuyên tai bạc ròng, chúc hai vị tân nhân có đôi có cặp!" 

"Một viên phượng quan minh châu, chúc hai vị tân nhân phú quý trường vinh!" "Tiền mặt sính lễ hai mươi sáu tỷ, chúc hai vị tân nhân hồng hồng hỏa hỏa" 

"Ferrari 418 một chiếc, chúc hai vị tân nhân khí thế mạnh mẽ!" 

Từng thùng lễ hỏi đắt tiền được người ta mang lên. 

Nhìn những lễ hỏi này, tân khách ở đây đều lộ vẻ xúc động. 

"Ôi chao! Nhà họ Hồ ra tay thật hào phóng mà! 

"Đúng vậy, những giá trị này cộng lại cũng đã mấy chục tỷ rồi!" 

"Đại gia tộc chính là đại gia tộc, đính hôn cũng bỏ ra nhiều tiền như vậy!" 

"Đại tiểu thư nhà họ Dương thật là có phúc khi có vị hôn phu yêu cô ấy như vậy" 

Người nhà họ Dương ai nấy đều mừng rỡ không ngậm miệng lại được. 

Tuy nói nhà họ Dương bọn họ cũng là danh môn vọng tộc, chướng mắt chút lễ hỏi như vậy. 

Nhưng nhà họ Hồ biết cách làm người, ít nhất cũng làm cho nhà họ Dương tăng thể diện. 

Ngay cả Dương lão gia tử cũng không khỏi khẽ gật đầu. 

Bởi vì ông không thích Hồ Thiên Tỷ lắm, bây giờ thấy người trẻ tuổi này cũng biết cách làm người. 

Vừa nhìn chính là người sẽ làm nên chuyện lớn. 

Nhã Tinh gả cho hắn cũng là lương duyên. 

"Nhã Tinh, xin em hãy đồng ý với anh, anh nhất định sẽ làm cho em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này!" 

Hồ Thiên Tỷ thâm tình chân thành, hàm chứa tình ý nói lời thề non hẹn biển. 

Ў 

"Gả cho hắn!" "Gả cho hắn!" 

"Gả cho hắn!" 

Mọi người bắt đầu ồn ào, xúi giục Dương Nhã Tinh đồng ý. 

"Con gái, con mau đồng ý với Hồ công tử đi!" 

Trần Thanh Liên ở một bên sốt ruột. 

Dương Trung Nguyên cũng nhíu mày. 

Ông biết Dương Nhã Tinh đang nghĩ gì. 

"Nhã Tinh, con hãy hết hy vọng đi, tên nhóc kia sẽ không tới đâu!" 

"Người đàn ông miệng đầy lời dối lừa kia không xứng với cháu!" 

"Hồ Thiên Tỷ cho dù là thân thế, bản tính, thanh danh đều tốt hơn nhiều so với Tần Duy kia!" 

"Đừng quên lời hứa với ông nội!" 

Lời nói của Dương Trung Nguyên khiến cả người Dương Nhã Tinh run lên. 

Nước mắt lạnh như băng từ trong mắt chảy xuống. 

Cô không ngờ tới, ông nội luôn yêu thương cô cũng muốn đẩy cô xuống vực sâu. 

Chú! 

Anh mau tới đi! 

"Đồng ý với hắn đi, còn chần chừ gì nữa!" 

Dương Thành Minh cũng ở một bên thúc giục. 

Nước mắt trong mắt Dương Nhã Tinh càng nhiều thêm, không ngừng rơi xuống. 

Khanh khách! 

Vừa lúc đó, tiếng lốp xe chói tai chợt vang lên. 

Chỉ thấy một chiếc taxi dừng trước cửa nhà họ Dương. 

Cửa xe mở ra, một bóng người vội vã xuống xe. 

Anh phong trần mệt mỏi, vẻ mặt tươi cười nói: "Ngại quá, tôi tới trễ rồi!" 

Ánh mắt mọi người nhìn lại, có người nghi hoặc, có người kinh ngạc, càng có người phẫn nộ! 

"Chú!" 

Nhìn bóng dáng này, sắc mặt Dương Nhã Tinh mừng rỡ khôn xiết, tràn đầy kích động. 

Giống như là một người chết đuối đột nhiên nhìn thấy cọng rơm cứu mạng. 

Chú, rốt cục đã tới rồi! 

"Tân Duy!" 

Đám người Hồ Thiên Tỷ, Dương Thành Minh, Trần Thanh Liên sau khi nhìn thấy Tần Duy, đều mang sắc mặt âm trầm, hận tới nghiến răng nghiến lợi! 

Ngay cả biểu cảm của Dương lão gia tử vào lúc này cũng trở nên âm trầm, trong mắt lóe ra ánh sáng lạnh lẽo. 

Không ai có thể ngờ tới, không ngờ tên phế vật này thật sự dám tới đây! 

eyJpdiI6IlY5NTZDdEs3VzBzdmVUNjhyRkl6N3c9PSIsInZhbHVlIjoiVld5NUZVa2xnWnVcL0UwQW0rNzhxSjhWclwvMmJvXC8wNmg1eXJ6bXExQTFneXA3dWZtRmt5N1lxalNWSlAwVGVzRnFHZXRmZFYxUDF3WDJ6NWgzM0RaZmdYVVNwTkhBTnhrSTl5RWJLT0VNeXVnRVc4RmpxWXV1Y0tFTWtqR3d4RHd6MGo2cGxrZndYZEltNmdVNTd2VEFSTjFcL01PMHpSRmo0M2ZKOW8zTlh6dz0iLCJtYWMiOiJmNjljMTNiNTI1NzdkOGVhNWU1MmFkZGM3OTRjYWNiYTdkZmNiZTM0YTUxYTZhZTU1MWNiZTY0OWJjZDU3ZDJkIn0=
eyJpdiI6ImI2TG9oOVhCN3k5Q0VaQlU2dlVpUkE9PSIsInZhbHVlIjoiSGVNTUhydmlLMnFuTzZ3Uk1WMVdqUmhpNm1OdEtuYmpnQVNvdEFxaWZESGtJaGFoMG5cL3A0R3YwTlo0VXR2TFJKZ0hEajlSYVprMFpcL2FZaXlVOUtjK1dhd25qOURqNFBjdDhURlgra2VDVHhmcTUxaXlBSmU5dHErV211dEJkeUZRd1FnTk9SM1dlSWNjTmpMdEo0eEkzcG11eEtyVVZYXC81eXJPOXcwNnBsQ3M0NEdjaHN1SnNGaHZPWVpCTlZDRFQ4WnU0OE52aDVIQ2RKdm9Gc0p0STEyYkVTMktNQzBFQmZkazRzSlF2bHVNNTdHekorNzNrWW9NY3JzaFFCZiIsIm1hYyI6IjQ3NjM4NTIyOGE1MzRmOWI0ZDkzNmE4OTkzYTE4YmE1NjZkMjgwZmU5ODkwZmNlZWE1NTQwZWI4ZjcwMGJlM2MifQ==

"Dương lão gia tử, nghe nói ông bệnh nặng mới khỏi mở tiệc chúc mừng, người là bác sĩ chữa chính sao có thể vắng mặt được chứ?" Tần Duy ánh mắt nhìn về phía Dương lão gia tử, trầm giọng cười nói.

Ads
';
Advertisement