"Kết giới không gian bị anh bỏ xa, với tốc độ này nó không đuổi kịp chúng ta đâu!"  

 

Mặc Nhiễm Y quay đầu lại coi, cô ta cực kỳ kích động!  

 

Diệp Bắc Minh nói: "Vận may của tôi, xưa nay chưa từng tốt!"  

 

"Hả?"  

 

Mặc Nhiễm Y sửng sốt.  

 

Rồi lại quay đầu nhìn một cái.  

 

Quả nhiên.  

 

Tốc độ thu hẹp của kết giới không gian đã trở nên nhanh hơn!  

 

Con ngươi cô ta co lại: "Diệp công tử! Không hay rồi, tốc độ thu hẹp của kết giới không gian đang tăng lên!"  

 

Diệp Bắc Minh quay đầu lại coi, sắc mặt trầm xuống: "Tăng nhanh hơn một phần ba, tốc độ hiện tại đã là tốc độ cực hạn của huyết mạch tôi rồi!"  

 

Lực lượng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng thêm vào rồi.  

 

Nếu muốn tăng tốc lên nữa, chỉ còn cách đốt cháy tinh huyết!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Vù!  

 

Diệp Bắc Minh rất quyết đoán, anh đốt tinh huyết luôn!  

 

Tốc độ tăng mạnh, thế mà cân bằng với tốc độ thu hẹp của kết giới không gian rồi!  

 

Trên quảng trường thí luyện.  

 

Mọi người chứng kiến cảnh này đều nhíu mày!  

 

Đốt cháy tinh huyết không phải kế sách lâu dài!  

 

Một khi tinh huyết cạn, chắc chắn sẽ chết!  

 

"Ha ha ha ha... con sâu nhỏ này cũng thú vị đấy!"  

 

"Đã cõng một người trên lưng rồi, thế mà còn chọn đốt cháy tinh huyết để chống lại tốc độ thu hẹp của kết giới không gian!" Tô Vô Cực cười giễu, rồi quay sang nhìn Già Lam: "Già Lam, em bảo hắn có thể cầm cự được bao lâu nữa?"  

 

Già Lam trầm mặt nói: "Tô Vô Cực, anh thích chơi đùa người khác lắm à?"  

 

"Chơi đùa người khác ư?"  

 

Tô Vô Cực ngẩn ra, sau đó.  

 

Cười to!  

 

Kiểu ôm bụng cười to ấy!  

 

"Ha ha ha ha! Già Lam, có phải em có hiểu lầm gì không?"  

 

"Cái gì mà chơi đùa người khác? Tên này mà cũng tính là người sao? Hắn chẳng qua chỉ là một con côn trùng hình người đến từ vũ trụ cấp thấp thôi, mọi người nói xem phải không?" Tô Vô Cực cười rồi quay đầu lại.  

 

"Thánh tử nói đúng!"  

 

"Ha ha ha ha, tên này chính là một con côn trùng hình người!"  

 

"Hắn được Thánh tử chơi đùa, là phúc khí tu mấy đời của cả vũ trụ cấp thấp nhà hắn đấy!"  

 

"Đúng vậy, người bình thường muốn được Thánh tử chơi đùa, còn không có cơ hội cơ!"  

 

Nhóm người mà Tô Vô Cực dẫn đi cùng, nhao nhao phụ họa.  

 

"Các ngươi nghĩ sao?"  

 

Tô Vô Cực nhìn sang đám Nam Cung Tần, Câu Việt, Vương Họa, với cả La trưởng lão, Mộng trưởng lão, Già Cuồng Lan!  

 

Nam Cung Tần dập đầu như chó liếm: "Vô Cực thánh tử nói đúng ạ!"  

eyJpdiI6Im5tdTFWUVJhaDUwMjA4WlJVaVBwZGc9PSIsInZhbHVlIjoidFQrS2FORVJlak9waFdCdlVhanNmN1Y3ak53dTl1UGpNQjlJTkxPVGVEVWRsMm50Rnk4Vm01Z0pKUlk5S0oySiIsIm1hYyI6ImViY2RhODk5OWRiNzEyY2FhNGJlYTVhNmQ0YTVlM2FkMWEzMzA2YTc3YmNjZDQ4NmIyNWY0OTBiZGQyZDgxNTMifQ==
eyJpdiI6Ijhxa2lObFZ0M2ZnQWJoNVFZcW05TlE9PSIsInZhbHVlIjoiZjMrTGJKNlwvckFcL20zSUN2WlNkT2lxWUk5QWg4ZjNjaFBIb0NwMU5QdTQ1VEY0djh0MHU4eUNDTkZvSXBaUVBcL3hOT0VrMkFWbnZnM3dLSExKdTl6MVlwZEE2QWZVa1d6dFNEdEFyVW1sWStSUlR5NmVPTWp5RXpMelNOYnpjZ1M2WjE3VzZlOU5kajlpYnRzUGs3eWx1d1lqNVdMd0ZqOEgzTGZCOFNBa2VuS2RTNEs0dHdLSXF2Z1pFek9rWkNJTHRBNElVUFRBOW41UVVCZDhjR1A1VDI0WUZTWGZNekRcL1haUmRoSzZmanNXRTZXNW1DeEhrWlFFR014NWFHSkUiLCJtYWMiOiJiYTY0ZTVkMWY0OTk3YTUzNDI2OGI4NDkzZmJlNzk0OTNjNjE0ODVlYzIxZmMxMzY2MWY3ZmY4MmFiMmEwMTJlIn0=

La trưởng lão, Mộng trưởng lão, Già Cuồng Lan trầm mặc vài giây, cũng chọn gật đầu. 

Ads
';
Advertisement