Diệp Bắc Minh suy nghĩ rồi vội hỏi: "Dì Lãnh Nguyệt, dì từng gặp Nhược Tuyết à?"
"Phải!"
Ánh mắt Lãnh Nguyệt trở nên ngưng trọng: "Minh Nhi, dì khuyên cháu đừng đi tìm con bé nữa! Dù cháu có tìm được con bé, cháu cũng không đưa con bé đi được đâu!"
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Sao thế ạ?"
Lãnh Nguyệt lưỡng lự.
Rồi hít sâu một hơi: "Chắc là nó đang ngủ, bây giờ đang an toàn!"
Lãnh Nguyệt nhìn Cửu U một cái thật sâu: "Hai người đi theo dì!"
Dưới sự dẫn dắt của Lãnh Nguyệt, Diệp Bắc Minh và Cửu U đi thẳng đến chỗ sâu nhất sơn cốc!
Hai canh giờ sau, Diệp Bắc Minh tới một vách đá, trước mắt một mảnh đen kịt!
Sâu không thấy đáy!
Phía trước, sương mù bao phủ, nhìn không rõ bên kia vách đá còn cách bao xa!
"Dì Lãnh Nguyệt, dì dẫn cháu đến đây làm gì?" Diệp Bắc Minh nghi hoặc.
Lãnh Nguyệt không nhiều lời: "Cứ chờ đi!"
Qua khoảng nửa canh giờ!
Vù vù vù!
Một cơn gió lạnh từ trên sơn cốc thổi qua!
Sương mù dày đặc tan đi!
"Minh Nhi, nhìn đi!"
Lãnh Nguyệt chỉ đằng trước.
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn sang, anh sững sờ!
"A!"
Cửu U hoảng sợ hét lên một tiếng, lấy tay che miệng!
Cả người ngã bệt xuống đất, cơ thể không ngừng run rẩy!
Trong sơn cốc đằng trước, một con cự xà cực kỳ khổng lồ đang nằm, nhìn không thấy điểm cuối!
Người nó chắc phải dài một trăm nghìn mét, hoặc một triệu mét? Hay mười triệu mét nhỉ?
Từ góc độ của Cửu U, căn bản nhìn không rõ con xà này dài bao nhiêu mét!
Một mảng đen kịt bên dưới vách đá ban nãy, không ngờ lại là đám vảy chi chít của nó!
Sương mù bao phủ phía trên sơn cốc, nên mới không thấy rõ hình dáng của Chúc Cửu Âm!
"Sss! Đây chính là Chúc Cửu Âm?"
Diệp Bắc Minh hít một ngụm hít lạnh!
Da đầu tê dại!
"Chắc vậy, trước đây dì từng tới xem mấy lần... hình như nó đang ngủ!"
Ánh mắt Lãnh Nguyệt ngưng trọng: "Các con đợi thêm chút nữa, một khắc sau, Chúc Cửu Âm sẽ ngáp, lúc đó con sẽ nhìn thấy Nhược Tuyết!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày!
Vậy là sao?
Đành phải đợi thôi!
Một khắc trôi qua rất nhanh, phía dưới, cơ thể khổng lồ của Chúc Cửu Âm bắt đầu di chuyển!
Những chiếc vảy cọ vào nhau, phát ra âm thanh làm người ta tê cả da đầu!
Cuối cùng.
Một cái đầu rắn to như ngọn núi chậm rãi ngẩng lên, rồi chậm rãi ngáp một cái!
Nhưng Diệp Bắc Minh lại chú ý thấy, ở vị trí mi tâm của Chúc Cửu Âm!
Bên trong một viên bảo thạch trong suốt, có một thân ảnh thần hồn mờ ảo, đang ngủ say!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất