"Đây là. . ." Mao Triết kinh ngạc một tiếng, quay đầu chung quanh, ẩn ẩn có chút suy đoán, nhưng lại không thể tin được.
"Đây là Tiểu Càn Khôn của ta, so với để Phong Linh ở bên ngoài tàn phá bừa bãi, không bằng vây chúng nó vào đây. Ta sẽ tận lực phong tỏa mảnh địa vực này, làm phiền chư vị thay ta giết bọn chúng, đợi
ta rút tay ra lại đến xử lý!" Trong hư không vang lên tiếng Dương Khai.
Mao Triết vẻ mặt không dám tin, Cảnh Thanh cùng Chu Nhã cũng là kinh ngạc phi thường.
Nơi đây lại là Tiểu Càn Khôn thế giới của Dương Khai!
Thế nhưng là Khai Thiên cảnh không phải chỉ có đến thượng phẩm Khai Thiên, Tiểu Càn Khôn mới có thể từ hư hóa thực dung nạp vật sống sao? Dương Khai rõ ràng chỉ là lục phẩm mà thôi, vì sao lại cũng có thể làm được việc này?
Nghĩ mãi mà không rõ, chủ yếu việc này triệt để lật đổ nhận biết của bọn hắn năm như vậy, để bọn hắn thực sự khó có thể lý giải được.
Mà cảm nhận được thiên địa vĩ lực mênh mông nồng đậm nơi đây, Mao Triết cuối cùng hiểu vì sao cùng là lục phẩm, mình lại không phải là đối thủ của người ta.
Tiểu Càn Khôn này của Dương Khai, so với mình phải hùng hồn hơn nhiều lắm, ngước đầu nhìn lên minh nguyệt lơ lửng trên không trung kia, ẩn ẩn cảm thấy trong minh nguyệt này giống như ẩn chứa một cỗ băng hàn chi lực thấm nhuần nội tâm, thầm run lên, đây chính là lực lượng thượng phẩm sao? Bây giờ mặc dù hắn cũng là lục phẩm, nhưng năm đó thành tựu Khai Thiên cũng chỉ là ngũ phẩm mà thôi, nói một cách khác, cực hạn cả đời này chỉ là thất phẩm, đối với loại lực lượng này tự nhiên là khát vọng hướng tới.
Dương Khai nói xong, đám người rõ ràng phát giác được một cỗ lực lượng bao phủ bốn phía hư không, cầm giữ thiên địa.
Hiển nhiên là Dương Khai phong tỏa mảnh địa vực này, miễn cho Phong Linh tàn phá bừa bãi Tiểu Càn Khôn của hắn, chỉ riêng phong tỏa cũng không làm nên chuyện gì, không ai giết những Phong Linh kia, lực lượng phong tỏa này sớm muộn cũng sẽ bị kích phá.
Cho nên Dương Khai mới có thể để bà chủ cùng mấy người Mao
Triết vào trong Tiểu Càn Khôn, chính là muốn nhờ bọn hắn để tranh thủ một chút thời gian, bây giờ hắn câ ̀n mau chóng mang theo những người khác rời khỏi cương phong này, căn bản không có dư lực đến xử lý cái khác.
Bốn vị lục phẩm Khai Thiên, đối phó mười mấy con Phong Linh cố nhiên cố hết sức, nhưng Dương Khai cũng không phải là muốn bọn hắn tiêu diệt Phong Linh, chỉ cần bọn hắn chú ý cẩn thận một chút, không bị Phong Linh cận thân là sẽ không có vấn đề.
Hiểu rõ tính toán của Dương Khai, bà chủ khẽ kêu một tiếng, làm người đầu tiên xuất thủ, nhuyễn tiên trong tay hóa thành một hàng dài, vút tới những Phong Linh kia, liên lụy lực chú ý của bọn nó, miễn cho bọn nó thôn phệ quá nhiều nội tình Tiểu Càn Khôn Dương Khai.
Bọn người Mao Triết thấy thế, cũng nhao nhao xuất thủ.
Dương Khai chỉ cảm thấy Tiểu Càn Khôn của mình khuấy động không yên, làm tâm thần hắn đều chấn động không ngớt.
Thần sắc khổ sở, thầm nghĩ chẳng trách người ta nói cho dù là thượng phẩm Khai Thiên cũng sẽ không tuỳ tiện để cho người ta tiến vào trong Tiểu Càn Khôn của mình, loại trải nghiệm này thực sự hỏng bét, nếu không có người chân chính tín nhiệm, ai lại dám tuỳ tiện để cho người ta tiến vào Tiểu Càn Khôn mình? Tùy tiện làm
chút động tĩnh đều có thể để cho người ta có chỗ bị hao tổn.
Phía dưới Nguy Nguy Trường Thanh, đám người lòng vẫn còn sợ hãi quan sát bốn phía, trên trăm Khai Thiên cảnh trong thời gian thật ngắn lại chết gần 20 vị, loại tổn thất này không thể bảo là không thảm trọng.
Mà mười mấy con Phong Linh kia giờ lại đều vọt vào thể nội Dương Khai, càng làm cho tất cả mọi người lo lắng không thôi.
Phải biết, Dương Khai thế chính là chủ chốt nhất của bọn hắn, nếu Dương Khai xảy ra chuyện gì, vậy tất cả mọi người đều phải rơi vào trong cương phong, có Nguy Nguy Trường Thanh che chở, còn không lo cương phong, nếu không có Mộc hành thần thông, không ai dám cam đoan mình có thể còn sống trong cương phong này.
Từng đôi mắt trông lại Dương Khai, thấy Dương Khai mặc dù sắc mặt ngưng trọng, nhưng có vẻ cũng không quá đáng lo ngại.
Hoa Dũng lo lắng hỏi: "Tông chủ, những Phong Linh kia. . ."
Dương Khai trầm trầm nói: "Đều trong Tiểu Càn Khôn của ta, bọn người Mao Triết đang ngăn cản, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này!"
Bộ pháp không ngừng, dẫn đám người một đường đi về phía trước, đám người như ảnh đi theo, một tấc cũng không rời.
Trên đường, lại có mấy con Phong Linh xông vào Nguy Nguy Trường Thanh, tràng diện hỗn loạn tưng bừng.
Dương Khai lặp lại chiêu cũ, mấy con Phong Linh đều bị đưa vào trong Tiểu Càn Khôn của mình.
Bà chủ cùng bốn người Mao Triết ứng phó mười mấy con Phong Linh vốn đã cố hết sức, bây giờ lại nhiều thêm mấy con, cục diện càng khó xử, nhiều lần kém chút bị Phong Linh cận thân.
Dưới sự bất đắc dĩ, Dương Khai chỉ có thể thu vợ chồng Hoa Dũng vào trong Tiểu Càn Khôn, để bọn hắn hỗ trợ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất