Bà chủ thúc giục lực lượng, bọc lấy ba người đầu bếp, muốn bay về một hướng khác.
"Chạy đi đâu!" Một tiếng quát lớn vang lên , bên kia lóe lên một bóng người, rõ ràng là đệ tam sơn chủ Cảnh Thanh của Huyền Dương sơn. Tên này chẳng biết đã lặng lẽ ẩn núp từ lúc nào, vừa vặn ngăn chặn đường đi của đám người bà chủ.
Thần thông đánh ra, ba ̀chủ vội vàng ứng đối, bất đắc dĩ lại bị bức ép trở về nguyên địa.
Xoát xoát xoát, tiếng xé gió ập đến, từng bóng người lần lượt kéo nhau tiến đến, bốn phương tám hướng rất nhanh bị bao vây nghiêm mật.
Bà chu ̉tỏ vẻ lạnh nhạt nhìn qua tứ phương, ánh mắt lướt qua từng người trong tam đại sơn chủ của Huyền Dương sơn.
Vân Phi Bạch sắc mặt lạnh lùng, hung hăng nhổ một ngụm nước bọt, giương cằm, vẻ mặt đắc ý nhìn qua bà chủ: "Chạy, lại chạy đi, ta xem ngươi lần này có thể chạy đi đâu!"
Bà chu ̉lẳng lặng nhìn hắn, không nói một lời.
Vân Phi Bạch lại liếc mắt nhìn qua Song Tử đảo mê vụ quay cuồng,
hắc hắc cười lạnh: "Muốn đầu nhập vào Song Tử đảo để tị nạn? Ngươi cu ̃ng không đi hỏi thăm một chút xem cặp vợ chồng phế vật kia tính tình như thế nào, bọn hắn có lá gan tiếp nhận ngươi sao?"
Trong Song Tử đảo, Hoa Dũng sầm mặt lại, nặng nề hừ một tiếng, thủy kính kia chẳng những có thể tái tạo cảnh sắc bên ngoài, mà ngay cả âm thanh cũng có thể truyền lại, nên hắn tất nhiên là nghe thấy lời nói của Vân Phi Bạch.
Vân Phi Bạch đắc ý kêu ầm lên: "Hoa Dũng, Thư Mộc Đan, nữ nhân này muốn nhờ cậy Song Tử đảo của bọn ngươi, các ngươi có muốn mở ra cấm chế để nàng đi vào hay không?"
Trong cấm chế không hề có động tĩnh gì.
Vân Phi Bạch dang hai tay ra, nói: "Nhìn đi, bọn hắn thậm chí không dám đáp một tiếng, ngươi còn trông cậy vào việc bọn hắn có thê ̉ che chở ngươi sao? Ngây thơ!"
Chu Nhã cau mày nói: "Nhị ca, chính sự quan trọng!"
Khiêu khích người khác trước cửa nhà người ta như thế thật đúng là có hơi quá phách lối một chút. Tuy rằng thực lực của Huyền Dương sơn bên này quả thực mạnh hơn Song Tử đảo, nhưng dù sao người ta cũng có hai đại Khai Thiên lục phẩm trấn giữ, con thỏ bị ép quá còn biết cắn người a.
Vân Phi Bạch hừ hừ, nhìn qua ba ̀chủ nói: "Tiện nhân, ta cho ngươi một lựa chọn, nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta! Nếu không nơi đây sẽ là chỗ táng thân của ngươi."
Cảnh Thanh bất đắc dĩ trong lòng, Nhị ca nhà mình đây là cần sắc không cần sống a, trước đó không biết nội tình của Lan U Nhược này thì cũng thôi đi. Nhưng sau trận chiến ngày hôm nay, bọn họ đã biết Lan U Nhược này là nhân vật không kém hơn đại sơn chủ một chút nào. Nhị ca mặc dù cũng là lục phẩm, nhưng căn bản là khống chế không được người ta, chỉ có đuổi tận giết tuyệt mới có thể chấm dứt hậu hoạn, đến lúc này rồi mà Nhị ca còn băn khoăn tư sắc của nữ nhân này, thực sự làm hắn không biết nói gì cho phải.
"Mồm chó không nhả ra được ngà voi!" Bà chủ lạnh nhạt nhìn qua Vân Phi Bạch: "Muốn chiến liền chiến, nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Các ngươi người đông thế mạnh, Lan U Nhược ta tất nhiên không phải là đối thủ, nhưng trước khi chết kéo theo một hai cái đệm lưng cũng là có lời, cũng không biết ai trong số các ngươi sẽ là người xui xẻo này đây!"
"Còn dám càn rỡ!" Vân Phi Bạch tức giận giơ chân: "Lão Tam lão Tứ, theo ta tiến lên giết chết nữ nhân này!"
Toàn thân phóng thích sát cơ, đưa tay tế ra một cây búa to, cự phủ kia cao chừng hai thân người, hào quang lưu chuyển, nhìn qua liền
biết không phải là phàm phẩm.
Thấy Vân Phi Bạch tế ra cả bí bảo này, Cảnh Thanh biết Nhị ca nhà mình đã thực sự động sát tâm, nếu không tuyệt đối sẽ không vừa ra tay liền kiên quyết như thế.
Hắn và Chu Nhã liếc nhau, cũng đều riêng phần mình tế ra bí bảo, ba người lúc này tạo thành vòng vây hình tam giác đánh về phía bà chủ, người còn chưa đến, thế nhưng thế giới vĩ lực hùng hồn kia đã tràn ngập trong hư không.
Trong Song Tử đảo, Thư Mộc Đan toát ra vẻ không đành lòng.
Trong tình huống cảnh giới ngang nhau, lấy một địch ba, hạ tràng của Lan U Nhược này xem như đã đoán được rồi. Nàng khẽ thở dài một cái, nghiêng đầu không xem nữa.
Nàng vốn là nữ tử dịu dàng, sau khi mang thai thì tâm tư càng thêm mẫn cảm, sao có thể nhẫn tâm xem một màn huyết tinh kia?
Thế giới vĩ lực của tam đại lục phẩm Khai Thiên cảnh áp bách đến, đầu bếp và nhân viên kế toán lập tức cảm thấy hô hấp gian nan, chỉ cảm thấy trên người mình bị đặt lên một tòa núi lớn, giống như cả thân hình đều thấp xuống một đoạn.
Đây vẻn vẹn chỉ là dư uy mà thôi, ở nơi tập trung uy thế của ba tên Khai Thiên lục phẩm kia, bà chủ lại chậm rãi nhắm mắt lại, nhẹ
nhàng hít vào một hơi.
Đầu bếp và nhân viên kế toán cùng nhau trừng to mắt, đầy rẫy chờ mong, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Chỉ một chớp mắt sau, bà chủ mở mắt, mắt phượng như điện, một tầng quang mang đỏ thẫm giống như có linh tính, bảo vệ nàng nghiêm mật từ đầu đến chân.
Một trận lốp bốp nhè nhẹ vang lên, lúc hồng quang tán đi, thân thể bà chủ đã được bao trùm bởi một tầng bảo giáp màu đỏ thẫm. Bảo giáp kia thiếp thân đến cực điểm, bao trùm lấy thân hình uyển chuyển động lòng người, hào quang tràn ngập các loại màu sắc, linh vận chảy xuôi, chỗ hai vai có hai con rồng quấn quanh, mắt rồng chuyển động, giống như vật sống, trên đầu có nón trụ bao phủ, bao trùm gương mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đoạt hồn.
Hai tay được bao trùm bởi bao cổ tay kiên cố, hai tay bỗng nhiên nắm lấy khoảng không, một thanh đỏ thẫm cự kiếm đột ngột xuất hiện, giống bị nàng từ trong hư không rút ra vậy.
Gió lớn ào ạt, mặt hồ gợn sóng chập trùng, bà chủ bỗng nhiên biến thành nữ kỵ sĩ có bảo giáp che thân, hai tay cầm đại kiếm, tư thế hiên ngang, trong mắt giống như có hồng quang hiện lên!
Chỉ có điều khác với bà chủ lúc trước, bà chủ khoác chiến trang vào
giờ phút này tỏa ra yêu khí ngưng trọng!
"Huyết Yêu chiến trang!" Đầu bếp nỉ non lên tiếng, sắc mặt hơi tái nhợt đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất