Cảnh Thanh nghe thấy vậy, vận dụng hết thị lực nhìn về phía bên kia, một lát sau lộ vẻ hiểu rõ, nói: "Là hai tên tùy tùng ngũ phẩm kia của Lan U Nhược, bên dưới miệng núi lửa nham tương trào dâng này hẳn là có đường thông ra, hai tên này thấy tình thế không ổn muốn chạy trốn. . . Hả? Còn có một người kia là ai?"    

 

Chu Nhã cũng nhìn qua bên kia, suy tư một chút rồi nói: "Hẳn là tên tiểu tử trước đó làm cho Nhị ca bị thương, xem ra hắn cũng bị Nhị ca đánh không nhẹ, đã hơn một tháng rồi mà vẫn còn hôn mê, bây giờ đào vong thế mà còn cần người cõng."    

 

Cảnh Thanh gật đầu nói: "Chắc vậy, Tứ muội, ba tên kia liền giao cho ngươi, nếu có thể thì hãy bắt bọn hắn về, nhất định có thể nhiễu    

 

loạn tinh thần của Lan U Nhược, đến lúc đó Nhị ca bên này cũng có thể nhẹ nhàng hơn một chút."    

 

Chu Nhã chần chờ nói: "Nhị ca bên này. . ."    

 

Cảnh Thanh cười nói: "Tứ muội yên tâm, có ta chiếu khán, Nhị ca không có việc gì, khi có thời cơ phù hợp, ta sẽ tự động liên thủ với Nhị ca."    

 

Chu Nhã lúc này mới gật đầu nói: "Vậy ta đi."    

 

Sau đó nàng quay sang trái phải nháy mắt ra dấu, sau đó liền có mười mấy người bay đi theo nàng, đuổi theo đám người đầu bếp đang đào vong bên kia.    

 

Phía trước chỗ đó chừng trăm dặm, đầu bếp cõng theo Dương Khai, chân chạy như bay, nhân viên kế toán cầm trong tay một mặt bàn tính vàng bọc hậu, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hậu phương đông đảo bóng người, lưu quang xê dịch, lập tức kinh hãi nói: "Đầu bếp chạy mau, bọn hắn đuổi tới rồi!"    

 

Đúng như lời Cảnh Thanh nói, bên dưới miệng núi lửa nham tương trào dâng kia có rất nhiều hang động tương liên, đám người bà chủ ở nơi này gần một năm, thuộc làu địa hình gần đó, chính là để phòng bị một ngày nào đó bị người ta chặn lại cửa vào.    

 

Bà chu ̉đi ra ngoài đánh nhau với người ta, đầu bếp và nhân viên kế  

 

toán thấy tình thế không ổn, lập tức mang theo Dương Khai chạy đi từ một cửa ra khác.    

 

Mặc dù động tác kín kẽ, thế nhưng vẫn bị người ta phát hiện tung tích, bây giờ truy binh từ hậu phương bức tới, hai người cũng chỉ có thể toàn lực chạy trốn.    

 

Hai người đều chỉ là Khai Thiên ngũ phẩm, còn mang theo t vướng víu như Dương Khai , Chu Nhã là Khai Thiên lục phẩm tự mình xuất thủ, thủ hạ còn có mười mấy người, thực lực hai phe căn bản là không ngang nhau, nếu thật sự đánh nhau, bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ của người ta.    

 

Giờ phút này cu ̃ng chỉ có chạy trốn thì mới có thể tìm kiếm một chút hi vọng sống, đồng thời âm thầm cầu nguyện bà chu ̉bên kia có thể bình an vô sự mới được.    

 

Chạy trốn một trận, nhân viên kế toán sắc mặt trắng bệch nói: "Đầu bếp, chúng ta sợ là chạy không thoát, tốc độ của nữ nhân kia có hơi nhanh."    

 

Lục phẩm Khai Thiên và ngũ phẩm mặc dù chỉ hơn kém nhau nhất phẩm, nhưng thực lực giữa hai bên lại là cách biệt một trời một vực. Một lục phẩm bình thường đồng thời ứng phó năm ba vị Khai Thiên ngũ phẩm vây công là một chuyện dễ như trở bàn tay, tốc độ ngự  

 

không phi hành cũng nhanh hơn một chút.    

 

Chu Nhã một lòng truy kích, đầu bếp vànhân viên kế toán mặc dù dốc hết toàn lực nhưng cũng vô pháp chạy thoát.    

 

Mắt thấy khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, đầu bếp vứt Dương Khai ở sau lưng cho nhân viên kế toán rồi nói: "Ngươi dẫn hắn đi trước, ta cản nàng một hồi!"    

 

Nhân viên kế toán tiếp được Dương Khai, không có bất kỳ do dự nào, chỉ cắn răng một cái liền vác Dương Khai trên bờ vai, phát lực chạy tiếp về phía trước. Lúc này không phải là thời điểm lề mề chậm chạp, càng kéo dài, tình cảnh của hai người sẽ càng gian nan.    

 

Đầu bếp ở phía sau bỗng nhiên hít vào một hơi, thân hình bỗng nhiên căng phồng lên, lập tức biến thành một cự nhân cao mấy chục trượng, đỉnh thiên lập địa, tạp dề treo bên hông phấp phới theo gió, giữa lồng ngực có một chữ Đồ cự đại hổ hổ sinh uy.    

 

Đầu bếp tay trái cầm đao, tay phải cầm một cái thớt gỗ, sắc mặt nghiêm nghị, chuẩn mực sâm nghiêm.    

 

Cái thớt gỗ được ném về phía sau, đón gió mà lớn dần, giống như muốn bao phủ cả thiên địa này vào trong đó, đám người Chu Nhã truy kích mà đến nhất thời không quan sát, cùng nhau rơi lên trên cái thớt gỗ, lập tức bị một cỗ lực lượng vô danh cầm giữ thân hình.  

 

Đầu bếp đồ đao giơ lên, cắn răng quát lớn: "Ta là dao thớt, ngươi là thịt cá!"    

 

"Chém chém chém!"    

 

Đồ đao trong tay chém xuống, giữa thiên địa xuất hiện đao quang lộn xộn, trong chớp nhoáng này, thiên địa phảng phất biến thành phòng bếp của hắn, trong Thiên Địa Chi Trù này, hắn là người chưởng khống hết thảy.    

 

Chu Nhã kinh hãi, vạn vạn không ngờ rằng một tên Khai Thiên ngũ phẩm thế mà lại có thê ̉bộc phát ra thần thông hung mãnh như vậy. Thực lực thê ́này, tuyệt không phải thứ mà ngũ phẩm bình thường có thể so sánh. Mặc dù nàng là lục phẩm, nhưng khi rơi trên cái thớt gỗ này thì cũng không nhịn được mà sinh ra một loại cảm giác kinh dị, tựa như mình sẽ lập tức sẽ bị chém thành vô số khối vậy.    

 

Không dám thất lễ, nàng ta quát lớn một tiếng, thôi động thế giới vĩ lực, trong lúc giơ tay nhấc chân diễn hóa ra từng đạo thần thông bí thuật, ầm ầm đánh về phía đầu bếp.    

 

Hơn mười vị Khai Thiên trung phẩm mà nàng mang tới cũng không nhàn rỗi, riêng phần mình thi triển bí thuật bí bảo, trong lúc nhất thời, thiên địa vĩ lực hỗn loạn không chịu nổi.    

 

Trước sau chỉ mới hai ba giây, thân hình to lớn của đầu bếp bỗng  

eyJpdiI6IlJXaGZVTm5TQVVWbTJSbTh2NVBkUGc9PSIsInZhbHVlIjoiQTRpOGpyMlpNM1VsUHBaMm51alpLZERVa2dvQWdDb2FsNmZ4NWdsN0tpbGh2QmxwZ1ltRlRnQzVQTDlvblhiNyIsIm1hYyI6ImQ2Y2QxOWI4ZjkxNzg5MDUzMmUzYzcwMmJhZjlmNjFhNmQ1ZTg4MmRkYzEyMTdiNGI1YWEzZDYzZGU4YTZjYzEifQ==
eyJpdiI6IlhrMlh3WEcxZk82bEpGTWdxelwvU0pnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InZsWkRtQ2kwWmpMYzQ1ZzNYWURwRDNpYks0OHN5TGxoWXNLWWV1WmFBRFFnSUxnVWl1ZHBNVTdNbGU1REZIVGFXMTVWMUdZN3JSZG1nWW1WbUpPNDRqeEZsbjhtMGg2R3ZkWGc2R0RVZjdKWENMZTFKZFVCVW96K25RZXhBc1dWeUNsYkNrVFFrczlzZ3RGaHFFbnM1bm1rMkNRV29mXC9RWmZzd2MwOUFtM3RURFJscW1aUXZCUHlkZWh2MHZOdEtHTVpXYlhob1pDd3JEWTVIT1hNVVVIVTJzT01LMGZVXC8wK3hubWxIcGR6R0FleDBPSTVNV2JSSUJDNGJwajlKeWZ3NW16dUFPV1JyTHhZN2FwbzlrbzJRVEZWXC9FS2lTd0tzRDdZMlRSSFNMa1NLQ2l2c25YaGtTZmwrS1NvNHhoSU1MK0lVcGVWdm9zMWV2T1diV0xmMnhSQnRhdzkwNG0wOG5QdkkxTlR1ZEJmWlhwejlhb2pEQkJvbVFwSFwvaXZ5Q295ZmFcLzNUTUw5aTVOTmRSaHdESEFya1wvdUpTVHhWQnJERklsWGQ5NWg2NlpQeW4rVExyXC9ueWJOa1wvU2FUdDluaWZ0Z2JGVWhCZXBhOVNTNXBjcDRwVnJGbjZ2UnVVS3RCV21iaEVIZStTSTNXXC9oRzhNTm9jWW9WVTdKOVRMIiwibWFjIjoiODZmNDRmYzc0MjFlMTcyNDI0MjVlN2VmMDU3MTI5OGM0NzBhYjkwMThjMWQ3YWZhNWU1NTUxMGExNTgwMTlmNCJ9

Đao quang tán đi, thiên địa vĩ lực bình phục, Chu Nhã giương mắt nhìn lại, chỉ thấy tên đầu bếp kia vừa thổ huyết, vừa chạy đi như một làn khói, không thấy bóng dáng đâu nữa. Nàng ta lập tức hơi đỏ mặt, quát lớn: "Đuổi theo cho ta, đừng để hắn chạy thoát!"   

Ads
';
Advertisement