Đôi mắt đẹp của bà chủ run rẩy, bọn hắn tới đây gần một năm, nhiều lần lĩnh giáo sự quỷ dị cùng lợi hại của Vô Ảnh Cương Phong này, ngoại trừ trốn trong động đá vôi ra thì căn bản là không có cách nào ngăn cản được.
Thế nhưng bây giờ, Dương Khai thi triển một đạo thần thông hành Mộc, cản lại toàn bộ cương phong làm cho tất cả bọn hắn thúc thủ vô sách kia, từ đó có thể thấy được sự bất phàm của tài nguyên hành Mộc mà Dương Khai luyện hóa.
Nhìn qua mật thất nơi Dương Khai bế quan, bà chu ̉thoáng yên tâm một chút.
Dương Khai có thê ̉làm ra cử động này, chứng tỏ hắn rất nhạy cảm với ngoại giới, thương thế bản thân hẳn là không có gì trở ngại. Nàng vốn còn có hơi lo lắng rằng Vô Ảnh Cương Phong này sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đó đối với việc chữa thương của Dương Khai, bây giờ
xem ra hắn tự có phương pháp ngăn cản, thậm chí còn có dư lực che chở ba người bọn họ.
Bây giờ xem ra, tiểu tử thúi này mặc dù chỉ tấn thăng Khai Thiên ngũ phẩm, thế nhưng tích lũy trước đó cũng không uổng phí, thần thông hành Mộc này chính là một đạo nội tình cường đại.
Trong mật thất, Dương Khai sắc mặt vui vẻ.
Trước đó khi vừa mới tiến vào Vô Ảnh Động Thiên này, hắn liền bị cương phong kia cho thổi qua một lần, kết quả làm cho hắn đầu đầy bụi đất. Sau đó khi kiểm tra tình hình tổn thất của Tiểu Càn Khôn của mình, hắn thình lình phát hiện nơi bí thuật Nguy Nguy Trường Thanh hiển hóa thành đại thụ lại hoàn hảo không chút tổn hại, lúc ấy hắn liền có suy đoán, bí thuật này phải chăng có thể chống đỡ được sự xâm nhập của Vô Ảnh Cương Phong.
Chỉ tiếc không có cơ hội cẩn thận nghiệm chứng.
Lần này cương phong lại xuất hiện, hắn vừa phát giác ra liền lập tức thúc giục bí thuật Nguy Nguy Trường Thanh, kết quả lại đúng như những gì mình phỏng đoán, dưới sự bao phủ của đại thụ, cương phong lui tán, toàn bộ bị ngăn cản ở bên ngoài.
Dương Khai trong lòng đại định, có bí thuật này trên người, hắn liền không cần phải lo lắng về Vô Ảnh Cương Phong trong Vô Ảnh Động
Thiên này, hơn nữa bí thuật này chẳng những có thể bảo vệ được mình mà còn có thể bảo vệ được người bên cạnh.
Trong loại địa phương như Vô Ảnh Động Thiên này, có thủ đoạn này, đơn giản có thể nói là nhiều hơn một tấm át chủ bài bảo mệnh, sau này không cần lo lắng việc bị Vô Ảnh Cương Phong quấy nhiễu nữa.
Tổng đàn của tam đại thế lực tất nhiên là cũng là an toàn, nhưng tổng đàn không cách nào di động được, thần thông bí thuật này của Dương Khai thì lại có thể tùy thời thi triển, tất nhiên là phạm vi phòng hộ có hạn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Hơn nửa canh giờ sau, cương phong lui tán.
Dương Khai thu hồi thần thông, đại thụ tràn ngập động đá vôi kia chầm chậm tiêu tán, sinh cơ lục quang tràn ngập từ từ thối lui. Hắn tiếp tục tập trung vào sự nghiệp to lớn, hấp thu dược hiệu của Thế Giới Quả của mình.
Trong thời gian gần một tháng này, hắn một mực hấp thu thế giới vĩ lực do Thế Giới Quả kia phát ra.
Bây giờ nội tình mà Tiểu Càn Khôn tổn thất chẳng những được bù đắp lại hết, mà còn nhận được tăng cường cực lớn, thậm chí ngay cả diện tích của Tiểu Càn Khôn của hắn cũng khuếch trương lên gấp mấy lần.
Dương Khai ẩn ẩn có một loại cảm giác, Khai Thiên Tiểu Càn Khôn ngũ phẩm này của mình hình như đã đến cực hạn, hẳn là chẳng mấy ngày nữa, hắn sẽ liền đột phá cực hạn này, đến lúc đó chính là thời điểm tấn thăng lục phẩm!
Hắn không cần phải lo lắng liệu dược hiệu của Thế Giới Quả có đủ hay không, Nguyệt Hà có thê ̉từ ngũ phẩm tấn thăng đến lục phẩm, hắn tất nhiên cũng có thể làm được.
Cùng lúc đó, trên Huyền Dương sơn, tại một ngọn núi cao, cửa lớn cung điện bỗng nhiên rộng mở, đệ nhị sơn chủ Vân Phi Bạch bước ra, bễ nghễ tứ phương, truyền lệnh nói: "Đi thông tri Tam sơn chủ và Tứ sơn chủ, điểm đủ nhân mã, theo ta bắt về tiện nhân Lan U Nhược kia!"
Một tên Khai Thiên Canh tứ phẩm canh giữ ở ngoài điện vội vàng đáp: "Vâng!"
Nhìn về phía miệng núi lửa, sắc mặt của Vân Phi Bạch liền trở nên lạnh lùng.
Lần trước hắn chịu thiệt lớn dưới tay Dương Khai, quả thực vô cùng nhục nhã, thương thế do một thương xuyên ngực kia không thể bảo là không nặng, tổng cộng hao tốn của hắn gần một tháng mới có thể khôi phục lại, cho tới thời khắc này, lồng ngực hắn vẫn còn ẩn ẩn
đau!
Mặc dù Dương Khai cu ̃ng không tốt hơn, kém chút nữa bị hắn chém đầu, nhưng người ta chỉ là ngũ phẩm, hắn là lục phẩm, căn bản là không thể đánh đồng được, chênh lệch nhất phẩm là cách biệt một trời một vực, bị một người thấp hơn mình một phẩm giai đánh bị thương thành như thế, Vân Phi Bạch sao có thể không hận cho được?
Vì mau chóng khôi phục thương thế, hắn còn vận dụng rất nhiều bảo vật chữa thương, những vật này đều là những thứ cực kỳ khó được trong Vô Ảnh Động Thiên, với hắn mà nói cũng là tổn thất không nhỏ.
Trong lòng thầm hận, nếu như không phải đại sơn chủ coi trọng không gian thần thông của tên tiểu tử kia, muốn dựa vào hắn để tìm kiếm rời đi lối ra, vậy thì lần này đi qua đó, hắn chắc chắn sẽ chém tên tiểu tử kia thành muôn mảnh rồi.
Có điều đại sơn chủ đã lên tiếng, người này giết không được, bất quá cho hắn nếm một chút đau khổ thì vẫn được. Vân Phi Bạch âm thầm quyết tâm, sau khi giam giữ Dương Khai thì hắn nhất định sẽ chém đứt tay chân của tên kia, sau đó nhét vào trong hũ.
Về phần Lan U Nhược kia, lần này hắn đi là tình thế bắt buộc! Trước đó mời nàng gia nhập Huyền Dương sơn, hứa cho nàng vị trí đệ ngũ
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất