Nhưng nếu ăn vào một viên Thế Giới Quả tấn thăng lục phẩm, sau hôm đó cực hạn cũng sẽ tăng lên nhất phẩm, đến bát phẩm.
Bên ngoài Vô Ảnh Động Thiên, Dương Khai bị bất đắc dĩ tấn thăng Khai Thiên đã cân nhắc đến điểm này, bọn người Đề Tranh cho là hắn tiền đồ hủy hết, lại há biết hắn có chỗ ẩn nhẫn? Chính là bởi vì trong tay có trung phẩm Thế Giới Quả, Dương Khai mới có thể sảng khoái tấn thăng.
Trong mật thất, Dương Khai lấy ra một cái hộp từ trong không gian giới chỉ, cẩn thận từng li từng tí mở ra, một khỏa linh quả lớn chừng nắm tay, óng ánh sáng long lanh liền khắc sâu vào trong tầm mắt hắn, đây đúng là khỏa Thế Giới Quả trung phẩm duy nhất còn sót lại trong tay hắn.
Mặt ngoài linh quả có lưu quang hiện lên, trông có vẻ xinh đẹp đến cực điểm.
Lấy ra linh quả, Dương Khai cũng không dám chậm trễ, lập tức há miệng cắn một cái. Vỏ quả vỡ ra, một cỗ quả dịch mang theo thanh hương liền chảy vào ngoài miệng, Dương Khai nhíu mày, không ngờ rằng thứ này vậy mà lại khá hợp khẩu vị của hắn.
Nhấm nháp hai ba lần liền nuốt xong khỏa Thế Giới Quả này vào trong bụng, ngay cả hột cũng không bỏ sót, Dương Khai lúc này vẫn còn chưa thỏa mãn liếm liếm bờ môi, chớp mắt sau đó, thần sắc hắn
chợt run lên, vội vàng tĩnh khí ngưng thần, thôi động Tiểu Càn Khôn của mình.
Dược hiệu của Thế Giới Quả tan ra trong bụng hắn, biến thành một cỗ thế giới vĩ lực tinh thuần đến cực điểm chảy xuôi khắp người hắn, cỗ lực lượng này cũng không phải quá hùng hồn, vẫn còn nằm trong
khả năng tiếp nhận của Dương Khai, bất quá thắng ở chỗ liên miên bất tuyệt, hình như mãi mãi không bao giờ kết thúc.
Tiểu Càn Khôn rộng mở, tiếp nhận thế giới vĩ lực này, căn bản là không cần hao tâm tổn trí luyện hóa, thế giới vĩ lực tràn vào Tiểu Càn Khôn liền triệt để đồng hóa, biến thành nội tình của Tiểu Càn Khôn, lớn mạnh căn cơ của Tiểu Càn Khôn, không mảy may xuất hiện điểm dị thường nào.
Dương Khai chấn động trong lòng, chẳng trách Thế Giới Quả quý giá khó tìm, có thể xưng là nghịch thiên thần dược.
Vô luận võ giả luyện hóa Khai Thiên Đan hay tài nguyên tu hành thì cũng đều cần một quá trình luyện hóa, thế nhưng thế giới vĩ lực dũng mãnh tiết ra từ trong Thế Giới Quả thì lại không có khó khăn này, chỉ cần người dùng mở rộng Tiểu Càn Khôn tiếp nhận là được.
Nhờ đặc điểm này, Thế Giới Quả đã trở thành tồn tại độc nhất vô nhị.
Thời gian trôi qua, Dương Khai co ́thể tinh tường cảm nhận được nội tình của Tiểu Càn Khôn của mình đang nhanh chóng mà bình ổn tăng lên, từng bước một hướng tới Khai Thiên lục phẩm.
Ngoài mật thất, trong động đá vôi, bà chu ̉ ra ngoài một chuyến, đầu bếp và nhân viên kế toán thì ở lại hộ pháp cho Dương Khai, giúp cho hắn không bị thứ gì đó ngoài ý muốn quấy nhiễu trong lúc chữa thương.
Bà chủ ra ngoài là muốn tìm kiếm phương pháp rời đi và lối ra. Trước khi Dương Khai đến, nàng đã một mực làm như vậy, chỉ tiếc rằng vẫn luôn không có đầu mối gì.
Vô Ảnh Động Thiên này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, qua nhiều năm như vậy, tam đại thế lực chiếm cứ nơi đây, tạo thành chân vạc, phàm là địa phương khả nghi trong Vô Ảnh Động Thiên đều sớm đã bị bọn hắn điều tra qua, nếu thật sự có lối ra thì nhất định đã bị tìm ra rồi.
Đám người bà chủ mới tới nơi này không đến một năm, làm sao có thể bì kịp tam đại thế lực cố gắng trong hơn mấy ngàn vạn năm qua được?
Một ngày nọ, đầu bếp và nhân viên kế toán đang canh giữ trong động đá vôi bỗng nhiên cảm thấy cấm chế bị xúc động, lúc giương
mắt nhìn lại, chỉ thấy bà chu ̉từ bên ngoài trở về, sau lưng nham tương quay cuồng, dùng đại pháp lực mở ra một thông đạo, trực tiếp vọt vào từ trên miệng núi lửa.
Nhìn chung quanh một chút, bà chu ̉nhìn về phía mật thất mà Dương Khai bế quan, cau mày nói: "Còn chưa đi ra sao?"
Đầu bếp lắc đầu: "Chưa ra, đã sắp sửa một tháng rồi, xem ra lần trước hắn bị thương không nhẹ, nếu không cũng không bế quan chữa thương trong một khoảng thời gian dài như vậy, bà chủ, có muốn đi vào xem một chút hay không?"
Bà chu ̉lắc đầu nói: "Không cần, nếu như hắn đang chữa thương tại thời điểm khẩn yếu quan đầu mà bị quấy rầy thì lại không tốt."
Nhân viên kế toán lo lắng nói: "Tính toán thời gian, mấy ngày nữa Vô Ảnh Cương Phong kia sẽ lại tới, chúng ta mặc dù có thê ̉thoáng ngăn cản một chút, nhưng cũng không thể hoàn toàn lẩn tránh ảnh hưởng của quái phong kia, đến lúc đó Dương Khai chắc chắn sẽ bị quấy rầy."
Đây cũng là một vấn đề, chỗ đặt chân mà bọn hắn lựa chọn, có thể suy yếu uy lực của Vô Ảnh Cương Phong, nhưng lại kém xa tít tắp chỗ tổng đàn của tam đại thế lực. Nếu không phải như thế, ba người bọn họ cũng vô pháp chèo chống đến hiện tại, sớm đã bị quái phong
kia quất bay hết tu vi.
Cho dù là như vậy, nhưng trong gần một năm qua, Tiểu Càn Khôn của ba người cũng tổn thất không nhỏ, bà chủ còn tốt một chút, dù sao nàng ta cũng có tu vi thâm hậu, còn có thể kiên trì, đầu bếp và nhân viên kế toán mới thành tựu Khai Thiên ngũ phẩm không bao lâu, nội tình vốn cũng không quá kiên cố, lần lượt gặp phải trắc trở, Tiểu Càn Khôn của hai người cũng nhiều lần rung chuyển không yên.
Mỗi một lần kinh qua Vô Ảnh Cương Phong, hai người đều phải luyện hóa đại lượng tài nguyên để đền bù tổn thất cho mình.
Bà chủ trầm ngâm chốc lát nói: "Đến lúc đó rồi tính, bây giờ trước không nên quấy rầy hắn. Ngược lại chúng ta cần cảnh giác Huyền Dương sơn kia, lần này ta ra ngoài có đi lòng vòng trong khu vực gần đó Huyền Dương sơn, bên kia hình như đang chiêu binh mãi mã, nhìn bộ dạng là đang chuẩn bị động thủ với chúng ta."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất