Ô Quảng Phệ Thiên Chiến Pháp mặc dù khủng bố tà lệ, nhưng hắn dù sao chỉ là ngũ phẩm Khai Thiên, so với thất phẩm là chênh lệch to lớn, thể lượng có hạn, nếu có thể bức hắn đến cực hạn, nói không chừng còn có hi vọng sống.    

 

 

Há không ngờ, Ô Quảng càng thêm điên cuồng cười to lên: "Đa tạ đại nhân ban thưởng, còn xin đại nhân ban càng nhiều lực lượng cho ta!" Nói rồi, bên ngoài thân tuôn ra huyết vụ, ngay cả thất khiếu cũng bắt đầu chảy ma ́u, hiển nhiên là bị lực lượng từ Đề Tranh trùng kích mà gây ra.    

 

Đề Tranh thấy thế, cắn răng tiếp tục, vì mình tranh thủ cơ hội chạy trốn.

Tầm nửa ngày sau, Đề Tranh lộ vẻ tuyệt vọng.    

 

Nội tình Tiểu Càn Khôn đã mất rất nhiều, bây giờ cho dù Ô Quảng dừng tay, tu vi của hắn sợ rằng cũng phải sụt giảm, muốn khôi phục, không biết phải bao nhiêu năm tháng chậm chạp tu hành.    

 

Trái lại Ô Quảng sau khi thôn phệ nhiều lực lượng như vậy, cả người đều bành trướng lên một vòng, triệt để biến thành một thằng mập djt, lỗ chân lông bên ngoài thân hắn, khí kình dâng trào không ngừng, mang ra đầy máu tươi, bên ngoài cơ thể đều bao lấy một tầng huyết vụ nồng đậm.    

 

Trông Ô Quảng tựa như lúc nào cũng khả năng bởi vì không chịu nổi lực lượng khổng lồ bạo thể mà chết, nhưng trên thực tế hắn lại không có mảy may ý dừng tay, vẫn điên cuồng thi triển Phệ Thiên Chiến Pháp.    

 

Mà lại theo thời gian trôi qua, khí tức Ô Quảng cấp tốc tăng lên.    

 

Người này tấn thăng ngũ phẩm tính toán đâu ra đấy mới chỉ thời gian bảy, tám năm, chút điểm thời gian này, khó khăn lắm đủ một võ giả vững chắc tu vi thôi, nhưng bây giờ Ô Quảng đã đến ngũ phẩm đỉnh phong, ẩn ẩn có dấu hiệu muốn đột phá.    

 

Đề Tranh hãi nhiên.    

 

Phệ Thiên Chiến Pháp đến cùng là tà công như nào, có thể để cho người ta nhanh chóng tăng lên tu vi như vậy, chẳng lẽ không có một chút di chứng?    

 

Ô Quảng mặc kệ không hỏi, điên cuồng thôi động Phệ Thiên Chiến Pháp, như đói như khát thôn phệ lấy Tiểu Càn Khôn của một vị thất phẩm Khai Thiên.    

 

Cơ hội như vậy thế nhưng là cực kì khó được, lúc trước mặc dù hắn cu ̃ng làm như vậy qua, nhưng thôn phệ chỉ là bốn năm phẩm Khai Thiên cảnh, bây giờ thật vất vả có một cơ hội tốt như thế, hắn sao lại không trân quý.    

 

Mà có thể có cơ hội như vậy, còn phải cảm tạ tiểu tử Dương Khai kia.    

 

Nếu không phải Dương Khai mang theo một vị Thánh Linh đánh Đề Tranh thành trọng thương, hắn làm sao có thể đánh lén đắc thủ.    

 

Hắn cũng không nghĩ tới, chỉ là mấy chục năm, Dương Khai tại 3000 thế giới này cu ̃ng xông ra tên tuổi lớn như vậy, chiếm cứ Hư Không  

 

Địa, trở thành chủ nhân Hư Không Địa.    

 

Quả nhiên người có bản lĩnh đi tới chỗ nào cũng sẽ không mai một.    

 

Ba ngày sau, Ô Quảng mới thu công dừng tay, hít một hơi thật sâu, hai tay nâng cao, chậm rãi đè xuống, lắng lại huyết khí hỗn loạn trong thể nội.    

 

Ba ngày không ngừng thôn phệ, để cả người hắn đều mập thêm vài vòng, xa xa nhìn, tựa như một viên cầu, cực kì cồng kềnh, thất khiếu không ngừng mà tràn ra máu tươi, lỗ chân lông dâng trào huyết vụ.    

 

Nhưng khí tức của hắn so với ban sơ phải cường thịnh mấy lần không ngừng, quả thật đã đến ngũ phẩm đỉnh phong.    

 

Trái lại Đề Tranh đã thở hổn hển, hai mắt vô thần, cơ thể khô quắt, nội tình Tiểu Càn Khôn mất hết, bây giờ hắn đã là dầu hết đèn tắt, cho dù Ô Quảng không giết hắn, hắn cũng sống không được bao lâu.    

 

"Còn có di ngôn gì hong?" Ô Quảng trầm giọng hỏi.    

 

Đề Tranh yên lặng nhìn hắn, không nói một lời.    

 

Ô Quảng gật đầu: "Vậy thì mời đại nhân lên đường!"    

 

Một chưởng vỗ xuống, Đề Tranh ầm vang bạo thành bột mịn, trong chớp mắt chết không toàn thây. Đường đường thất phẩm Khai Thiên, cuối cùng lại lưu lạc đến tận đây, thật đáng buồn đáng tiếc.  

 

Giết Đề Tranh, Ô Quảng lập tức phi về chỗ sâu Phá Toái Thiên, tìm một khối Linh Châu phá toái, lách mình giấu kín trong đó, bố trí rất nhiều Ẩn Nặc trận pháp, Ô Quảng khoanh chân ngồi xuống, dốc lòng luyện hóa lực lượng mình vừa thôn phệ.    

 

Lần này ăn quá no bụng, phải có thời gian dài bế quan luyện hóa mới có thể tiêu hóa, mà ngày hắn xuất quan, chính là thời điểm tấn thăng lục phẩm.    

 

Phệ Thiên Chiến Pháp chính là hắn tự tay sáng tạo, từ khi nhập 3000 thế giới này lại trải qua nhiều lần cải tiến, có công pháp nghịch thiên này nơi tay, muốn tăng cao tu vi chỉ cần tìm Khai Thiên cảnh đến thôn phệ là được, cần gì phải coi trọng hứa hẹn của Đề Tranh đối với hắn.    

 

Như hắn nói, ngàn năm quá lâu, hắn muốn tấn thăng thất phẩm, chỉ cần cơ hội phù hợp, căn bản không cần tháng năm dài đằng đẵng như vậy.    

 

. . .    

 

Dưới bầu trời tối tăm mờ mịt, đại địa âm u đầy tử khí, không thấy chút màu xanh lá, bốn phía pháp tắc phá toái, thiên địa vĩ lực cũng tàn phá không chịu nổi.    

 

Đây là Vô Ảnh Động Thiên?  

 

Dương Khai sừng sững trên một tòa núi hoang, nhíu mày dò xét bốn phía.    

 

So với Huyết Yêu Động Thiên, Vô Ảnh Động Thiên thật sự có chút khó coi, Huyết Yêu Động Thiên mặc dù cũng chỉ là một chỗ Càn Khôn Động Thiên, nhưng bên trong địa hình đặc sắc, cảnh sắc cũng xem là tốt, còn Vô Ảnh Động Thiên lại hoang vu như vậy, thực sự để Dương Khai không hiểu.    

eyJpdiI6IkFNSkM0RUVoN1JTRGRjU2xzY3BEaWc9PSIsInZhbHVlIjoiSVwvNitCenhhcXhoVjhNK2F5cEplOCtrQjN2VFRybmFzMHowSlAya1J3SVJ5SEZZSkFZK28yY1VocG0zMXRtTUciLCJtYWMiOiI2M2UwNDI5OTFkNWUyMjI0ODc5OGU3ZWIwMGI2ZGQwMWU1YWNiZDg5NzM1OTcwZmI3NDdjMGVlNjkwOTdhMGQ3In0=
eyJpdiI6IjY2TFh1SXU0alhad2VcLzZ4NmxHOFpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlQ2WTVcL2tuYmZsaXZmVENVaU51OXNTcitLZERHUXJnRktqUDNnRENGZTh2RytwS2tyblJIeThJWnRWWmU1U1wvR1NXekR3XC9Bd3N2MU5IZ1hUMmhrY1RzQmg2NFFWYkVsYUE5XC9tNVRIb1JVbEkrelorK3J3Y05RSWFvcVNWUDlEVkZqMlR5RXJzc05hOFVHbE01TzloZDRxTHR0SlMyWXp3c3p4d3h5U2M3MDB1bHdMbERPWnpxSkxwZ1hZN21BRlREZFc5U1Rwa0RvS3J4UkNQYURWQk5mbEtvVnZZemZNcmxJeXhWTlphOWFJWUhsMDRxcmFWMjZRWndYSDZwOUhTMlJZcmlQaEMxcEtRdkxTVk5RNUFFQWtCcjFwUFVRem9FRTduNmtLYUc0WkttQzZkY0pnYmtUbGR3bWxhZ0cza004VHdzejV4UWdycVBLbEdUbXY2Vnc9PSIsIm1hYyI6ImQyZWY1NGFmYWYyYmY4ZTVhZjMwYTc1YzVhNmFlZGEyZWI4NzU4Y2M3MWJiNDc1ZTQ0MjQ2YTI1N2NlY2Q5ZTcifQ==

Ads
';
Advertisement