Kim chưởng quỹ nói: "Đồng huynh, không gạt ngươi, hôm qua đã có người âm thầm liên hệ ta, nguyện ý ra giá một triệu Khai Thiên Đan, mua Thiên Nguyên Chính Ấn Đan!"    

 

 

"Một triệu?" Đồng chưởng quỹ trừng mắt, "Tại sao hắn không đi cướp!"  

 

Nếu là không có tham gia đấu giá hội hôm nay, một triệu đủ để cho hắn động tâm, nhưng sau đấu giá hội, một triệu này, hiển nhiên không đủ.    

 

Kim chưởng quỹ cười nói: "Cho nên ta cự tuyệt, ta nghĩ, mấy ngày nay sẽ có càng nhiều người đến liên hệ chúng ta, chúng ta còn không được tách ra, nếu gặp được chuyện gì, còn có thể thương lượng."

Ngày qua ngày, Tinh Thị không ngừng tràn vào đại lượng võ giả, kết thúc đấu giá hội lần thứ hai, không đến một tháng sau, thống kê số lượng trong phủ đô đốc, võ giả trú lưu Tinh Thị thình lình đã cao tới hai trăm ngàn người.    

 

Số lượng như vậy đã vượt xa khỏi cực hạn trước đó Hư Không Tinh Thị có thể chứa đựng, nếu không phải Dương Khai sớm để cho người ta làm lớn quy mô, giờ chỉ sợ Tinh Thị bị người chen bể.    

 

Người càng nhiều, mọi việc càng nhiều, mỗi ngày đều có người gây hấn gây chuyện, đội chấp pháp Tinh Thị bắt rất nhiều người, này mới khiến Tinh Thị một lần nữa an ổn xuống.    

 

Những chưởng quỹ cửa hàng trước đó đào tẩu cũng nhao nhao chạy về, tụ lên phủ đô đốc kháng nghị nháo sự, muốn đòi lại cửa hàng của mình, Hư Không Địa hết thảy không để ý tới, sau lần thứ nhất cảnh cáo vô hiệu, lần thứ hai hết thảy bắt giữ, ném vào địa lao.    

 

Tất cả cửa hàng trong Tinh Thị đã thuê ra ngoài khoảng một phần ba, chỉ là thu hoạch tiền thuê đều là một số lượng khổng lồ.    

 

Những thương gia kia vượt vạn dặm xa mà đến, tiền thuê cửa hàng, mua bán hàng hóa, càng thêm kéo theo nhân khí Tinh Thị, bây giờ Hư Không Tinh Thị lại không gì là không có cả, ở chỗ này có thể mua được bất cứ thứ gì, bán đi bất luận thứ gì.    

 

Hết thảy đều đã vào quỹ đạo.    

 

Thế cục như này, chỉ cần duy trì một năm nửa năm, Tinh Thị có thể triệt để an ổn, hình thành một tuần hoàn tốt, lại không cần quá mức quan tâm.    

 

Tất cả mọi người rửa mắt mà đợi, chờ đợi đấu giá hội lần thứ ba bắt đầu.    

 

Trong tẩm cung Dương Khai, Biện Vũ Tình cách mỗi nửa tháng sẽ đến báo cáo tình hình Tinh Thị, hôm nay, theo thường lệ đến đây.    

 

"Tông chủ, thuộc hạ phái người quan sát, trong Tinh Thị hẳn là đã có người động thiên phúc địa đến, chỉ là đã ẩn giấu thân phận, cũng vô pháp xác định đến cùng là nhà động thiên phúc địa nào."    

 

Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu: "Thiên Nguyên Chính Ấn Đan can hệ trọng đại, bọn hắn tự nhiên sẽ phái người đến đây điều tra."    

 

"Vậy tông chủ. . . Chúng ta là không muốn tiếp xúc với bọn họ?"  

 

Dương Khai lắc đầu nói: "Coi như không biết đi, bọn hắn nếu ẩn giấu thân phận, hiển nhiên cũng là không muốn bại lộ hành tung của mình, nếu bọn họ thật sự có sở cầu, tự nhiên sẽ tới tìm chúng ta. . .  n, ta nhớ được lần thứ nhất đấu giá hội, là một chưởng quỹ lưu lại Tinh Thị lấy giá 140. 000 cả đoạt được Thiên Nguyên Chính Ấn Đan?"    

 

Biện Vũ Tình mỉm cười nói: "Tông chủ nói không sai, vị Kim chưởng quỹ kia vốn chỉ là làm chút ít sinh ý, tiểu đả tiểu nháo, bởi vì không có môn lộ, lại không vứt bỏ cửa hàng của mình, cho nên lưu Tinh Thị, nhặt được cái lời."    

 

"Phái người bảo vệ tốt hắn, nếu có người tiếp xúc hắn, muốn mua Thiên Nguyên Chính Ấn Đan từ trong tay hắn, lưu ý thêm một chút."    

 

Biện Vũ Tình thần sắc khẽ động: "Tông chủ có ý tứ là. . ." Dương Khai mỉm cười: "Lo trước khỏi hoạ nha."    

 

Biện Vũ Tình hiểu rõ, hạ thấp người nói: "Tông chủ yên tâm, trước đó Lô trưởng lão dặn dò bọn hắn, nếu bán linh đan có chỗ cần hỗ trợ, Hư Không Địa ta sẽ không đứng nhìn mặc kệ, bọn hắn không có chút bối cảnh cùng chỗ dựa nào, nếu thật sự muốn bán linh đan đi, để phòng vạn nhất, khẳng định là sẽ yêu cầu Hư Không Địa ta giúp."    

 

"Như vậy cũng tốt, mặt khác, lặng lẽ đem tin tức thượng phẩm  m  

 

hành khuếch tán ra."    

 

"Vâng!" Biện Vũ Tình khẽ khom người, "Tông chủ nếu không có phân phó khác, thuộc hạ cáo lui trước."    

 

"Đi thôi." Dương Khai khoát tay áo.    

 

Biện Vũ Tình cung kính lui ra, vừa mới đi ra ngoài, lại trở về. Dương Khai nhìn nàng nói: "Còn có việc?"    

 

Biện Vũ Tình nói: "Tông chủ, vừa lấy được tin tức, nói có mấy bằng hữu của ngài tới Hư Không Địa, muốn bái phỏng ngài."    

 

"Bằng hữu?" Dương Khai nhíu mày, "Người nào?"    

 

"Nói là Đại Nguyệt châu, cụ thể là ai, thuộc hạ cũng không biết."    

 

"Đại Nguyệt châu!" Dương Khai hai mắt tỏa sáng, nói ngay: "Mời đến!"    

 

"Vâng!"    

 

Một lát sau, bên ngoài tẩm cung, Dương Khai mỉm cười đứng, nhìn một đám mấy người chạy như bay tới, đến gần, tiến lên mấy bước nghênh đón.    

 

Những người kia Biện Vũ Tình tự mình dẫn xuống, đến trước cách Dương Khai không xa, cầm đầu là một hán tử khôi ngô thô cuồng, bên người là một vị phụ nhân, hai người đều là tam phẩm Khai  

eyJpdiI6IlRkZnNrZktuUHo4OFJHSGpoN1V5V2c9PSIsInZhbHVlIjoiMk5cL3puTlhESE1pUUNhdjdzTXNIY3J6Zzl1c1lJNDhUam5INXp3OTJKdTZiZDN6dGFLNkt3dVhncTRrVXdORGUiLCJtYWMiOiJlZWVjMmI2NTFmMjJkOWEyNzliZGMzYzAyMTA2MzRjYmIzMWJlMTJmMzJkNTMxNTNjYzdjMjU1MGYxZDc2NGZjIn0=
eyJpdiI6IkVUWDhwU0lKaFwvU2d0YVBRYUNtYllnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjZzZmpma3FLWlRKZTlUUEFubjRwU3dYUGtNMGl2cEF0cHluTVA2WFRTZ1RabDhPNzNLUThpU2pYbTBTTFAyQnNzeHVxOEZlY21rbkpnTEJtRWRwNVwvNFN5SFBLTGE1eDQ2TzRMUnZ5MnJnalhRMFNXNnArNnBrVTF0NkMrYW5vMVk5Zkl3eWpOemRka1dXY2d0aUk0amFKYzVmdnNIMFNkZEVNSEJoWjhPV203Zmg4OENcL2dRbnJNTnh0d2x2SWtxeEFzbWlQWCtBaXJxelVaVDRHbHY1RElJbnlnTGlBR3F2YmZjOXdmanpCdG84M0VIdVVjQ1hZWFVZNzVrdUtxblwvdFJvbVdUR0xYQmQyWmFOelRJaVhDK2Y5TE1tWG5STm9ZTG9YUndyVXVJUkEyalZwRTBFTVZ5YVFhbDU5XC94SDF2MFdCXC9INzdqazMraWVTbHlNbG9YekVqSEZYcU4reU1zb2UzZ3JHUlFxYURPdkJSRGFKRU56bHNyK0YrcW1QMTNPaTVIbEtIOWZMMTdsWXZCYkkxaHZKZFNFMzA5Vnp4bzJBcml5WEZOWT0iLCJtYWMiOiJjMDNmOGRkZTU2ZjY1NjQ4MmRmNmJkZDA1ODY4YmIwN2M4N2RhMWMzMmM2ODNlMWQ2ZDUyYzY3MjI0NjBjNDdmIn0=

Ads
';
Advertisement