Trần Thiên Phì từ trên trời giáng xuống, ôm quyền khẽ quát: "Tông chủ, may mắn không làm nhục mệnh!"    

 

 

Dương Khai khẽ gật đầu: "Trần trưởng lão vất vả!" Trần Thiên Phì tốt xấu gì cũng có tu vi Khai Thiên tứ phẩm, cả đám người Thanh Hà điện cũng chỉ có hai vị Khai Thiên tam phẩm mà thôi, hơn nữa bọn hắn còn lọt vào trong mê trận, không phân biệt được đông nam tây bắc, vậy thì làm sao có thể là đối thủ của Trần bàn tử được. Trần Thiên Phì chỉ cần vòng qua vòng lại hai vòng là đã có thể thu hoạch đối phương giống như chém dưa thái rau vậy.    

 

Dương Khai khống chế ngọc giác đại trận, nhìn thấy những việc này một cách rõ rõ ràng ràng, cũng biết việc Trần Thiên Phì gửi đầu của tất cả kẻ địch ra ngoài. Cử động này mặc dù không phải là bản ý của hắn, nhưng lại hợp tâm ý của hắn.    

 

Trần Thiên Phì mặt mày tỏa sáng, nói: "Tông chủ nghiêm trọng, được hiệu lực cho tông chủ chính là vinh hạnh của ti chức!" Nói xong, hắn liền thối lui ra sau lưng Dương Khai.    

 

Bên ngoài Hư Không Địa, Khổng Phong nhẹ nhàng day day trán, lạnh nhạt nhìn quanh tứ phương, chỉ thấy Bách gia liên minh đã bắt đầu có dấu hiệu lộn xộn. Đám người Thanh Hà điện toàn quân bị diệt hiển nhiên làm cho bọn hắn càng thêm kiêng kị Hư Không Địa, mặc dù thực lực của đám người Thanh Hà điện không cao, nhưng chết hết trong khoảng thời gian ngắn như vậy cũng thực sự làm cho người ta cảm thấy có hơi khó có thể tin được.    

 

Hắn chợt phát hiện bản thân để cho đám người Thanh Hà điện đánh trận đầu là một quyết định sai lầm, không những không đưa đến tác dụng cần có, mà trái lại còn cổ vũ cho khí tràng của Hư Không Địa!    

 

Thế nhưng bây giờ Hư Không Địa có đại trận thủ hộ, muốn đánh hạ Hư Không Địa thì không thể không phá trận được.    

 

Hắn suy nghĩ một chút rồi quay đầu hỏi: "Loan sư muội, với khả năng của ngươi, đại khái cần bao lâu mới có thể khám phá ra hư thực của đại trận này?"    

 

Loan Bạch Phượng ngạo nghễ nói: "Thời gian một nén nhang là đủ."    

 

Khổng Phong ngưng trọng gật đầu: "Vậy ta liền cho ngươi thời gian một nén nhang."  

 

Loan Bạch Phượng quay đầu nhìn hắn, xét theo tình huống bây giờ, muốn thăm dò nội tình của đại trận kia thì phải cầm nhân mạng lấp vào mới được. Có điều, người ở chỗ này không có ai là kẻ ngu, vết xe    

 

đổ của Thanh Hà điện còn đó, nào có ai muốn dẫm vào? Có điều những chuyện này cũng không liên quan đến nàng, nàng chỉ cần cẩn thận dò xét tại thời điểm đại trận biến hóa là được.    

 

Khổng Phong quay đầu nhìn về một phía, bờ môi nhúc nhích, giống như đang truyền âm cho ai đó một câu.    

 

Trên phương hướng kia, Hồng lão thần sắc đâu khổ, ngẩng đầu nhìn lại về phía Khổng Phong, sắc mặt hiện lên vẻ cầu khẩn, thế nhưng Khổng Phong lại tỏ vẻ lạnh lùng, bất vi sở động.    

 

Hồng lão cắn răng một cái, cất bước tiến lên, ôm quyền quát lớn: "Khổng minh chủ, Hư Không Địa thật sự khinh người quá đáng, ta nguyện suất lĩnh đệ tử Thiên Nhai xông pha chiến đấu, bắt giữ tiểu tặc Dương Khai, kính xin Khổng minh chủ ân chuẩn!"    

 

Khổng Phong chần chờ đáp: "Hồng lão hiểu rõ đại nghĩa, bổn minh chủ khâm phục không thôi, chỉ có điều bên ngoài Hư Không Địa này có đại trận thủ hộ, chuyến đi này thực sự hung hiểm dị thường, xin Hồng lão hãy nghĩ lại!"    

 

Hồng lão ngôn từ chính nghĩa đáp: "Hư Không Địa độc hại vực này,  

 

rất nhiều đồng đạo gặp phải kiếp nạn, Thiên Nhai ta cũng có tổn thất. Kẻ thù trước mắt, ta sao có thể chịu được, dù có phải vứt bỏ tính mạng này thì ta cũng muốn gặm xuống một miếng thịt của Hư Không Địa, kính xin Khổng minh chủ ân chuẩn!"    

 

Khổng Phong giả vờ giả vịt một trận, sau đó mới tỏ vẻ cố sức, nói: "Thôi, nếu như Hồng lão đã có lòng như thế này, vậy bổn minh chủ làm sao có thể không thành toàn cho ngươi. Như vậy đi, bổn minh cũng cho tám mươi tên đệ tử đồng hành với ngươi, đi chuyến này không cầu giết địch, chỉ cần dẫn động biến hóa của đại trận, sau đó Loan ngục trưởng sẽ tự nghĩ ra cách phá trận, các ngươi chỉ cần bảo toàn tính mạng của mình là được."    

 

Nói xong, hắn vung tay lên, sau lưng lập tức xuất hiện 80 người, trong đó có không ít Khai Thiên cảnh, người cầm đầu còn là một tên Khai Thiên ngũ phẩm.    

 

Hồng lão đại hỉ, ôm quyền đáp: "Đa tạ Khổng minh chủ!" Câu nói này của hắn là thật tâm vui sướng, hắn bất quá chỉ là Khai Thiên tứ phẩm, sau khi kiến thức nội tình cường đại của Hư Không Địa thì sao còn không biết chút tu vi ấy của mình căn bản là không đáng chú ý, chứ đừng nói chi đến việc mạnh mẽ xông vào đại trận của người ta. Nếu hắn thật sự tiến vào trong đó, vậy thì e rằng ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào.  

 

Bây giờ Khổng Phong phái một tên Khai Thiên ngũ phẩm đi theo tọa trấn, điều này cũng làm cho hắn cảm thấy an toàn hơn không ít.    

 

Có điều chỉ dựa vào Thiên Nhai và 80 người của Thiên Kiếm minh thì đúng là vẫn còn hơi ít một chút, Hồng lão lại nhìn quanh bốn phía, trầm giọng quát: "Còn vị đồng đạo nào muốn đi cùng lão phu hay không, nếu có thì xin đứng ra!"    

 

Đám người phía dưới hai mặt nhìn nhau, thế cục bây giờ làm cho bọn họ có cảm giác giống như đâm lao đành phải theo lao. Bọn hắn vốn cho rằng dưới sự dẫn đầu của Thiên Kiếm minh, bình định một cái Hư Không Địa sẽ là một chuyện dễ như trở bàn tay, ai ngờ người ta chẳng những binh cường mã tráng, hơn nữa còn có hang ổ kiên cố, vết xe đổ của Thanh Hà điện làm cho bọn hắn không khỏi ưu tư trong lòng.    

 

Thế nhưng Thiên Kiếm minh bên này đã đưa người ra làm gương, bọn hắn há có thể thờ ơ sao? Nếu như không có người nào bước ra thì bọn hắn chắc chắc sẽ bị Khổng Phong ghi hận, dù trốn qua được một kiếp này thì cuộc sống sau này e rằng cũng sẽ không dễ chịu.    

 

Nhất định phải phái người đi, vấn đề chẳng qua là đi nhiều hay đi ít mà thôi.    

 

Đúng vào lúc này, có một người chợt quát: "Tính Kim Hồng châu ta một người."    

eyJpdiI6ImZYNTNEdWhNaFNIRWxBa1JycTROWEE9PSIsInZhbHVlIjoiandcL0JhTkNpT2cxck9yWW9tYVNZQmYrNENkdDZYcHl3aTJtXC9GTXdHOEtaUjZwMTFTQmQ5T1J6QjYrc3dRc3FKIiwibWFjIjoiZjdhZmE2YjgyZTE5ODk3NGUzNGI4ZThmM2Y3ODVhYzIwMzk5MjAxNDAwZDk4ZGM3MDMzMGYzZTE4OGZjYTUyYiJ9
eyJpdiI6Ik9uaHFPbU5LRVYyMGhjVVlUVnpZenc9PSIsInZhbHVlIjoia1dvQWs3MnhEdGs5Q1hWSVZGVUtGVFBZaXZCTTdFeE1STEx1NXZIKzI4MUNJVkRUektGOWhZS2VpVURXS0E4T3FCR3c2UVpXQ1B0Sm9qRmJJT1lSM09JclF2OVwvZlwva21zK1JtR3czdVB5SjN2THZGSjBsWm85S3NRXC9pTFl0T1hOeTgrYTBGSHBTUDdXSzVGUzhwazRya1dxMm9ZM3lDdCtObHNOZVFXMHJkNmZKdVVPVlNFbGlhak9aQld1SnhIanFYc3lDSmZUdEhLa2lKQ1VkOHhRd2pZZGVreFBrRm9mT1RpZ1wvcGsxUFd3aTRYZFoza0pvT2JoSjRscnJVZUxab3FSNUdRNlkrNFZvc3B3eUdGaDV5WE1YcEl1SCtPUmh6ZzdWVzRGdFwveFZyNGNRQzlnSHdsckFpK2FXQXc2SWthXC9SaXUwcmhIVUtIR3k0TDJaNld0VGs2d2Vka3h3NjNUcE9Ob3Z1K1Q0SlJLOUpod2hoR2ltc1FTNWxhcFVMeUlMdWQ1V2ZHcHZMT0tTWmkwejA2T0N0ZE1TcEwwZmVzSHlwUkxmeFVhZzFLT1hEYVZ4UlhVRllwK3c2ZEpUaTVNV3pJdHFrNDZvN3puanpvMlwvK3RYVGhhNzFURm9KZEdONFFuVnd3RHAzbWVqQTZVT21cLytiSXNLNkdPVlpvOWdCSlQ5anJ6bEJodFh0blVkMFlyaTJza2ZPS2tPM05neUZaTnlKNDg0cVpTTzBcLzZZWXFmbTM4VTRYZXJ1dHVSQ3hsTXRzaHVNZ25JUU5iMEM3Njk1cm92Tmd5VUp1dFY2OTVFSVRZQ3pIOEtidG1wa1wvRXhucElFa1JnUWYzZFQyUmF5Z3orZHc3XC9yVTVoNkRCeVUyWVd1RDQ3SlkyYmd6UHByd2tEUUpMdGNrSyt3WFhNRGlWSzdMK3lPSGFxMkFaRmVvV0Q4WEpiTWJnc0dFRXhvWWcwTlhlemVuMkc1RStlVkNjNjdtTWhodVJyK0dHTXZ0cXpuUlNubCtaYXNNUmVjUFc2WWVtXC9SeG9SV0dGM0ZUdHUwSTVLcmlOcUM0TVZsd3ExZkhDRTR2K0lhRUFDNm13RXl4QmVaUnlBc2V3WGloR1EzZGtwSnoraWlZWDVZcVRZNXpYS1BXSFUrZ1RMMlwvSU42NEs1VUdOMkV5K3FIdm0xcmZtR0QyMXVUK3lDM2cxWDR1Wkx1anBzVDdzN3l2NjI0N1c3OXpENzFMY09qenpBSTVjQ2ZYY1JSSUVMK1B1S3FGR0V0bE13YSIsIm1hYyI6ImRjZDdkYmZmZWQ0OGUwMjIzYjNlODdjN2VhNWRmMzU4MGVjZmFiNWY0M2RmYTQyNWFjNzk2NjQwNGY3NTlmMTUifQ==

Ads
';
Advertisement