Tiểu tử trước mắt này bất quá chỉ là nửa bước Khai Thiên, vẫn còn trong cấp độ Đế Tôn cảnh, thế mà đã có được thần thông pháp tướng của mình rồi ư?
Hắc Nha Thần Quân đơn giản là không dám tin vào hai mắt của
mình, nhưng trong cảm giác của hắn, đây quả đúng là thần thông pháp tướng.
Lại trúng kế! Hắc Nha Thần Quân giật mình trong lòng, tiểu tử này nhìn như hoảng hốt chạy tới tấn công bừa, nhưng trên thực tế chính là đang đợi thời khắc này để đột nhiên gây khó dễ cho hắn.
Hỗn đản! Gia hỏa này thật là đủ ẩn nhẫn, trước đó tại cung điện giữa hồ kia, mọi người đánh nhau đến mức nước sôi lửa bỏng, át chủ bài của bản thân mình đều được tung ra, thế nhưng đối phương lại có thể một mực che giấu một chiêu này, làm hắn nghĩ rằng tiểu tử này cũng chỉ có vậy. Ai ngờ đuổi tới nơi đây, đối phương lại đón đầu cấp cho mình một sự kinh ngạc và “mừng rỡ” vô cùng!
Đại nhật giữa trời, phảng phất như một vầng mặt trời chân chính, chẳng qua là nó rút nhỏ đi vô số lần mà thôi. Xung quanh đại nhật, huyết vân không có chút sức kháng cự nào, cấp tốc bốc hơi đi, rất nhanh liền để lộ ra một mảng thanh tịnh cực lớn.
Hắc Nha Thần Quân hú lên một tiếng quái dị, huyết vân kia bỗng nhiên co rút lại, quay tít một vòng, biến thành bộ dạng Chu Nghị. Còn không đợi hắn kịp đứng vững thân hình, tầm nhìn của hắn lập tức bị một đoàn ánh sáng chói lóa tràn ngập, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy trường thương của Dương Khai xuyên qua đại nhật kia, thẳng tiến đâm về phía mình.
Nếu như không ngăn nổi, sẽ chết!
Hắc Nha Thần Quân kinh dị không thôi, trước đó bất kể Dương Khai và đám người Bùi Văn Hiên phản kháng như thế nào, chiếm thượng phong như thế nào thì hắn cũng đều không tỏ ra quá bối rối. Dù sao hắn cũng có được Huyết Đạo truyền thừa của Huyết Yêu Thần Quân, tu hành Huyết Chiếu Kinh, chỉ cần thương thế không phải quá nghiêm trọng, vậy thì rất nhanh sẽ có thể khôi phục lại. Nhưng thời khắc này thì lại không giống vậy, hắn dám khẳng định, nếu như mình bị một chiêu thần thông pháp tướng này đánh trúng, vậy thì chắc chắn ngay cả cặn bã cũng không còn, đến lúc đó hắn nhất định sẽ tan thành mây khói, bỏ mình đạo tiêu.
Nguy cơ sinh tử trước mắt, thế nhưng Hắc Nha Thần Quân lại không mất đi sự bình tĩnh, hai vệt huyết quang từ trong thân thể hắn phóng ra, trái phải bắt lấy, biến thành Hồ Điệp Song Đao.
Hắn hừng hực chiến ý dũng mãnh lao tới, song đao hợp lực, Hắc Nha Thần Quân gầm thét: "Không ngờ bổn quân sẽ có một ngày phải so chiêu với một tên hậu bối tiểu tử sinh sau mình vài vạn năm, tiểu tử, nếu như chết dưới đao của bản Quân, vậy thì khi đến m Tào Địa Phủ cũng không nên oán trách ai!"
Dương Khai nghe thấy vậy thì quát lớn: "Thần Quân nếu như chết rồi, ta cũng sẽ không nhặt xác thay ngươi đâu!"
"Ha ha ha!" Hắc Nha Thần Quân cười to: "Thống khoái, thống khoái!"
Trong lúc nói chuyện, khoảng cách giữa hai người cấp tốc rút ngắn đi, Dương Khai thúc giục một thân đế nguyên đến mức cực hạn, ngay cả đạo ấn trong cơ thể cũng run rẩy không thôi, trong khi khí huyết của Hắc Nha Thần Quân cũng điên cuồng vũ động.
Oanh. . .
Một đoàn hào quang to lớn bùng lên.
Song đao của Hắc Nha Thần Quân gác lấy đại nhật, trong khoảnh khắc đó, hắn liên tục xuất ra vô số đao, đao ảnh đầy trời đánh xuống, mỗi một đao đều có uy năng vô tận.
Cùng lúc đó, Dương Khai cũng thi triển Đại Tự Tại Thương Thuật đến cực hạn, hóa ra thương ảnh vô biên. Từng hồi long ngâm vang lên, trường thương trong tay hắn gần như biến thành Chân Long thôn phệ lấy tên Hắc Nha Thần Quân kia.
Thân ảnh giao thoa mà qua, quang mang dần dần ảm đạm. Phốc. . .
Hắc Nha Thần Quân phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo một chút, song đao chống trên mặt đất, suýt chút nữa là đã ngã xuống. Vào thời khắc này, hắn đã bị đánh bay mất nửa người dưới, có thể thấy được rõ ràng nội tạng nhúc nhích trong khoang bụng kia,
bất quá dưới tác dụng thần diệu của Huyết Chiếu Kinh, thương thế như thế lại không đáng kể một chút nào. Hắn trước đây bị thần thông phong ấn trong thân phận minh bài của Bùi Văn Hiên chém thành hai khúc mà vẫn có thể sống lại, chớ đừng nói chi đến loại thương thế này.
Huyết nhục nhúc nhích, máu tươi hội tụ lại một chỗ, nửa người mất đi cấp tốc mọc ra, trông đơn giản một cách vô lại.
Trái lại Dương Khai bên kia cầm trong tay Thương Long Thương, thân hình sừng sững đứng tại chỗ, chỉ có điều đại nhật vốn gác trên mũi thương cũng đã biến mất không thấy đâu nữa, thủ đoạn liều mạng kia gần như ép khô một thân lực lượng của hắn.
Xuy xuy xuy. . .
Cho tới thời khắc này, thân thể Dương Khai mới chảy ra vô số đạo huyết tiễn từ khắp mọi nơi. Từng đạo huyết tiễn màu vàng kia còn chưa kịp rơi xuống đất thì đã bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắt,
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất