Như vậy xem ra, Tư Đồ Không kia chính là người của Hiên Viên Động Thiên, Đệ Nhất Khách Điếm cũng dựa vào con quái vật khổng lồ Hiên Viên Động Thiên này.    

 

 

Bà chu ̉cứng rắn nói: "Ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy đâu Quách sư huynh."    

 

Quách sư huynh cười nhạo một tiếng: "Ta chỉ là tùy tiện nhắc lại, Lan sư muội khẩn trương làm gì? Coi như đúng là vậy thì sao, lão đầu tử năm đó đã không nói phá ra, chẳng lẽ sau này sẽ đi tìm tiểu tử này để gây phiền phức hay sao? Mặt mũi của lão đầu tử lúc đó sẽ để ở đâu, người đã già rồi, thứ cần quan tâm duy nhất không phải là mặt mũi hay sao, hắn cũng sẽ không tự đánh mặt của mình a." Quách sư huynh thần sắc lạnh lẽo, ngữ khí cũng ngưng trọng lên: "Việc này không có bằng chứng, thế nhưng sự tình Lan sư muội muốn đối phó Kim Hồng châu và Sâm La đàn chẳng lẽ cũng là sư huynh ăn nói lung tung sao?"    

 

Bà chủ thản nhiên nói: "Quách sư huynh nói cái gì, sư muội nghe không hiểu."    

 

Quách sư huynh quay đầu nhìn nàng: "Bớt đi! Hai nhà này vốn có thù với ngươi, năm đó bất quá là bởi vì lão đầu tử và các thế lực khắp nơi nhúng tay vào thì mới làm cho phong ba lắng xuống được. Trước đó các ngươi lại đại náo một trận, thật sự cho rằng co ́thể giấu diếm được sao? Ngươi giết chết Vân Chân Hóa của Phong Vân phúc địa, nếu không phải lão đầu tử lại chêm vào một tay, ngươi cho rằng ngươi còn có thể bình yên ngồi ở chỗ này sao?"    

 

Bà chu ̉ung dung nhìn lại: "Sư huynh ngươi thì biết cái gì?"    

 

Quách sư huynh nói: "Tên Vân Chân Hóa kia trước đó tất nhiên có chọc giận ngươi, nhưng ngươi cũng không nên giết chết hắn, hắn dù sao cũng là người của Phong Vân phúc địa, ngươi giết hắn, lão đầu tử lại phải thu thập cục diện rối rắm này cho ngươi."    

 

Bà chủ cả giận: "Chẳng lẽ chỉ cho phép bọn họ xuất thủ, còn ta thì không thể hoàn thủ sao? Đây là đạo lý gì?"    

 

Quách sư huynh nói: "Với thực lực Khai Thiên lục phẩm của ngươi, muốn chạy còn  

 

không đơn giản sao?"    

 

"Sao ta lại phải chạy? Bọn hắn dám đến gây chuyện với lão nương, lão nương liền dám chém đầu chó của bọn chúng, tới một người ta chém một người, đến hai người ta giết một đôi, ta còn muốn xem xem trong Tam Thiên thế giới này còn ai lại dám đến trêu chọc ta!" Bà chủ hầm hừ nói.    

 

Quách sư huynh chậm rãi lắc đầu: "Đừng đi gây chuyện thị phi nữa, hảo hảo kinh doanh Đệ Nhất Khách Điếm của ngươi đi."    

 

Bà chu ̉gắt gao nhìn chăm chú hắn: "Đây là ý tứ của lão đầu tử?"    

 

Quách sư huynh nói: "Là ý tứ của ta."    

 

"Ngươi là cái thá gì?" Bà chủ khinh bỉ nhìn qua hắn.    

 

Quách sư huynh hít một tiếng: "Lão đầu tử tuổi tác đã cao, ngươi cho rằng hắn còn có thể che chở cho ngươi được bao lâu? Sau này khi hắn chết đi, thù mới hận cũ của ngươi một mạch xông tới, đến lúc đó ngươi sẽ làm sao bây giờ? Dù không đề cập tới kẻ thù của ngươi thì ngay cả trong Động Thiên cũng có người không ưa ngươi."    

 

"Tới thì tới, vừa vặn tính toán nợ cũ với bọn hắn!" Bà chủ nghiến răng nghiến lợi nói: "Đáng giận, lão đầu tử sống lâu như vậy rồi, sao còn chưa chết đi?"    

 

Quách sư huynh há to mồm, tỏ vẻ câm nín, thật lâu sau mới hít vào một hơi, nói: "Nữ nhân nô não!"    

 

Hắn quay đầu nói với thiếu nữ cao gầy bên người mình: "Nhớ kỹ bộ dạng của Lan sư thúc ngươi, sau này đừng học theo nàng, sẽ không gả đi được! Ngươi nhìn nàng đến bây giờ cũng không có người nào dám lấy, chính là cái đạo lý này."    

 

Thiếu nữ kia hé miệng cười khẽ.    

 

Ba ̀chủ hung tợn trừng qua.    

 

Quách sư huynh làm như không thấy, chỉ vào Dương Khai, nói: "Cũng nhớ kỹ bộ dạng của người này, không nên đối địch với hắn, nếu như đụng phải chuyện nguy hiểm thì  

 

gọi hắn tới cứu mạng."    

 

Thiếu nữ tỏ vẻ bảo sao nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt đẹp nghiêm túc nhìn chằm chằm Dương Khai một trận, ôn nhu nói: "Ta nhớ kỹ rồi."    

 

Dương Khai nghe xong thì sửng sốt một chút, không biết vị Quách sư huynh này rốt cuộc có ý đồ gì. Thiếu nữ này là đệ tử tinh nhuệ của Hiên Viên Động Thiên, sẽ gặp phải nguy hiểm gì mà cần mình cứu mạng cơ chứ?

Quách sư huynh không nói nữa, chỉ cao thâm mạt trắc ngồi ở nơi đó, ba ̀chủ cũng trầm mặc lại, trong lúc nhất thời, bầu không khí hình như có hơi xấu hổ.    

 

Vừa rồi vị Quách sư huynh này và bà chủ mặc dù nói chuyện không nhiều, nhưng trong lúc vô tình lại để lộ ra rất nhiều tin tức.    

 

Điều thứ nhất chính là bản thân đã triệt để bại lộ, đại khái có rất nhiều động thiên phúc địa đã chú ý tới mình, có thể sẽ không có vấn đề gì trong thời gian ngắn, nhưng lâu dài về sau, loại chú ý này sẽ chuyển hóa thành thái độ gì thì ai cũng không nói chắc được.    

 

Có lẽ là chèn ép, có lẽ là lôi kéo, điều duy nhất có thể xác định chính là không có người nào hi vọng hắn trực tiếp tấn thăng Khai Thiên thất phẩm.    

 

Hơn nữa bà chủ quả thật có ý muốn ra tay với Kim Hồng châu và Sâm La đàn, nhưng hai nhà thế lực nhị đẳng này cũng không phải là    

 

quả hồng mềm, nếu như bà chủ thật sự động thủ, với thực lực của nàng bây giờ, nhất định là bại nhiều thắng ít.    

 

Đến lúc đó, Dương Khai cũng không thể nào ngồi yên mặc kệ được.    

 

Nhưng với tu vi của hắn bây giờ thì có thể giúp được gì? Dù dẫn theo tất cả Khai Thiên cảnh trong Hư Không Địa tơi thì e rằng cũng không tạo nên tác dụng mang tính chất quyết định, trừ phi có thể làm cho Chúc Cửu  m xuất thủ!    

 

Nhưng nữ nhân này thì lại không trông cậy vào được. Nàng ta tất nhiên có đáp ứng trở thành người hộ đạo của mình, bảo hộ mình ngàn năm bình an, nhưng đó là chỉ với điều kiện mình gặp phải nguy hiểm đến tính mạng mới được. Nàng ta cũng không phải người ngu, sao lại đi theo Dương Khai lội vào vũng nước đục này được.    

 

Dương Khai không khỏi sinh ra một loại cảm giác bức thiết và nguy cơ, thời gian không đợi ta a!    

 

Khi tâm tư đang biến hóa, hắn chợt nghe thấy một thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai: "Cảm tạ chư vị nể mặt, trong lúc cấp bách đã đến đây tham dự giao dịch hội của phòng đấu giá Đan Hà chúng ta. Trong đây có thật nhiều lão bằng hữu, cũng có rất nhiều người bạn mới, quy củ như thế nào thì lão phu không lắm lời nữa, chắc hẳn mọi người cũng đều hoặc ít hoặc nhiều tham dự qua dạng  

 

giao dịch hội này rồi, vậy chúng ta không lãng phí thời gian nữa, giao dịch hội bắt đầu ngay bây giờ, dù sao tất cả mọi người cũng đều là những người bận rộn a."    

 

Không ít Khai Thiên cảnh ngồi ở dưới ha ha nở nụ cười.    

 

Dương Khai ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lão già chủ trì bán đấu giá trước đó đang đứng trên sân khấu, chắp tay với những người bốn phía. Trong lòng hắn thầm biết giao dịch hội này xem như chính thức bắt đầu, vì vậy hắn liền tập trung chú ý chỗ đài cao kia.    

eyJpdiI6Ild1ZzdzWEdMSzhqZkw2bTYzK0l6dkE9PSIsInZhbHVlIjoiS1VhdzBscHNwQ2tjYklUVlZlcDlnYlZqTUROSVoyeVBDOEZBSlRYdmxWbGdMZkt2VnRwOGhEQkVsUkphYjVmdyIsIm1hYyI6IjQ0MDAzYmQ1YjI4ZDNmN2ZiYzUwMmFiODIzYTE3ZWIyMGQyYjAxMDU3ZGRjMTA1OTIxOWVjYmYxM2Y1NDQ2Y2YifQ==
eyJpdiI6IkVcL3R2WnNjazZFd2xoSDZVN2xiQlB3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilo1a1FGVXFXSXhwWFA3QlphQ1FaVFwvVVBQUlFhYzZ2SWtrdmtBNDVoK3paeHVMWkJobXhKVnJwRGZEd3A5ZGlkVzVmK0dhTUUwU3ZQMmsxcE1DNFZIcklxVTRGbWZcL0ZnY2E5VVFPeUJVbmpMRG9pRldDNitHXC91eXowMlpwK3pGMXFvY2lFdWV4V1pHcW9oZUJUUVpaejNKa1dcL05FYnJiNktIbFEyQW4wTVN5VlpJWTlRK1JHZG5cL1wvRWFENjJrbkFmVVNvWHVUYURjTU1oKzdHYTZNSGNjQ3g4WmVQRjNHUlFKT09rSWNhQkhmTmY4NzkyUEdSSzNyWUJrZjB6MnlaM2Z4SU9rMUZ5ODhYSDVNZTRHUHNJVTRpSEJ6VVRnclFkdUhyUlZCUWhIMEtSeGVQNFwvT24zWUFCZFR4VzJOSTBoOEIyWGJiNERDWlhzc29DdEdKZVdrUSs1bVFxeGxyTyt2a1BvTUdFNEJoVHFCYklDYmwxenJIQUpnXC8wR2dKNVEwaWdLOGtMdXg4WXNuY0VmOWRDYVVtRTFzdXQzeW1QNGhSRFJtU1BRVWRiY1VwaFVUOFhcLzNYR3VGVmlKYzlYU25hcEM5UjN6RUNHY2FXT0dBWUF4YTRmTE5lN2FSczJjMmxRcW9kbGZScjFHOGR2RnJnMm4wMnlTam9mR2c5TXphUUdJNG53TnE4ZDdid3ZSYmUwaFpNVlZPWWJkbTlkanVvNFh1OWg0RDloRXJCM3J1azlhUE14UytDTG1kXC8zdVwvekNQV2lkXC9kVWFFdTFtQ05XRWtQa3NIaEh1UHp0a0lHenVCdk04SHpOSW92YXMrRzl3aUgxRzZzWjBTcGxMV2JYSHJISzlodThEVE9oQndHd3RIdGJLSzVaeVppRWZ4YlJGT1cxWFl3amhxXC9vTnNZRExnWjl6N0RLbXd3NVlYdW5sc3p6Nm5ub3JlYVVBOEJTdGd2NUVGSU1TTytrNk1pR3VTaTdhVlo4SXMzVEtmVTdKNWYybE10Q2d5cnpkeGJFQVU5U1BNajB1bEk0MkZNM0NcL0o0V0NHQkI3YkNpTDRtalVhOTRKRXFOeExYd0tKY0hFZ0RQTkRPR2dkSmxzcjhTbFZaOTF4ekFLNWNCYm5Xa2c9PSIsIm1hYyI6ImU1MGZlNjdhMTFmMGRhMDVhZmY3Y2NkYjg5MzNmYjQyMTNkYTU0MGFkNGRhNzYzZGRjMjVhODZhNDFhYzU3NWMifQ==

Ads
';
Advertisement