Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Trong vực Lôi Hồn, sắc mặt của Thánh Thần Bức Dực cùng các cường giả khác lúc này đang vô cùng khó coi, đặc biệt là Thánh Thần Tiềm Vân và Thánh Thần Ngũ Gia, trong mắt họ đều chứa vẻ tuyệt vọng.  

             Căn nguyên pháp tắc trong cơ thể họ lúc này đã bị tiêu hao mất hơn tám phần, mà uy lực của sấm sét thì càng ngày càng mạnh.  

             Soạt!  

             Viên châu màu trắng xuất hiện, toàn bộ bốn cường giả, bao gồm Thánh Thần Bức Dực tiến vào bên trong nó.  

             Nếu còn không vào nữa, họ sẽ không thể chịu nổi được những công kích.  

             “Ầm ầm!”  

             Vô số tia sấm sét dường như cảm ứng được sinh mệnh trong viên châu màu trắng, lập tức lao đến, nhiều hơn chỗ Dương Thiên đang ở gấp nhiều lần.  

             Khu vực vực Lôi Hồn, cho dù có trốn ở bên trong chí bảo pháp tắc phong tỏa không gian cũng không thoát được, ngược lại còn khiến sấm sét càng thêm bạo động.  

             Chỉ chưa đầy một phút ngắn ngủi, dao động pháp tắc trên viên châu màu trắng đã trở nên ảm đạm đi một chút.  

             “Răng rắc!”  

             Một âm thanh giòn giã vang lên, bảo vật gần với chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm bị vỡ nứt ra.  

             “Không!”, Thánh Thần Tiềm Vân và Thánh Thần Ngũ Gia hoảng sợ.  

             Lúc này đã qua được vài phút, họ thậm chí còn chưa bay được một năm ánh sáng, muốn rời khỏi nơi này, cần phải phi hành hơn ba mươi năm ánh sáng, chắc chắn không kịp, mà uy lực của sấm sét lúc này đã đạt đến cấp Thời Không.  

             “Ta không cam tâm!”, Thánh Thần Tiềm Vân nhìn Dương Thiên và Thánh Thần Bức Dực với khuôn mặt tràn đầy sự oán hận.  

             Căn nguyên pháp tắc trong cơ thể ông ta chỉ còn lại không đến một phần, sau khi mất mạng mà không có phân thân thì ông ta sẽ vĩnh viễn không được hồi sinh.  

             Ông ta đối với Dương Thiên tràn đầy sự oán hận, không có Dương Thiên, ông ta sẽ không có khả năng vào được nơi này. Nhưng không có Thánh Thần Bức Dực, ông ta cũng sẽ không truy sát Dương Thiên.  

             Phải biết rằng, bây giờ mới chỉ là kỷ nguyên sơ kỳ, ông ta còn sống vô số năm nữa, nhưng giờ lại bị đứt gánh giữa chừng.  

             Thánh Thần Ngũ Gia cũng tràn đầy tuyệt vọng, không cam tâm.  

             “Ầm ầm!”  

             Những đợt sấm sét lại lóe qua, Thánh Thần Tiềm Vân và Thánh Thần Ngũ Gia trực tiếp mất đi dao động khí tức sinh mệnh.  

             Ở bên khác, Thánh Thần Hồ Ngọc cũng đang tràn đầy tuyệt vọng, ông ta cũng sắp mất mạng rồi. Có điều ông ta tốt hơn chút, có phân thân, ông ta có cơ hội sống lại.  

             Cuối cùng, nơi này chỉ còn lại hai người Dương Thiên và Thánh Thần Bức Dực.  

             Lúc này, khí thế trên người Dương Thiên lại bắt đầu suy giảm.  

             Có điều, hắn chỉ mới bắt đầu suy giảm, mà Thánh Thần Bức Dực chỉ còn lại chưa đến một phần căn nguyên pháp tắc.  

             “Thánh Thần Dương Thiên, tuy xông xáo trong tinh vực căn nguyên đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên ta phải chịu thua thiệt lớn như vậy trong tay các cường giả cấp Thánh Thần khác! Cảnh giới của ngươi có lẽ là cấp Thánh Thần một nguyên, nhưng trên người ngươi có hai chí bảo pháp tắc nửa hỗn độn công kích và phòng ngự, thêm cả phân thân kỳ dị, căn nguyên pháp tắc vậy mà nhiều hơn chúng ta gấp mười mấy lần, chúng ta cho dù có tiêu hao một chí bảo pháp tắc phong tỏa không gian gần cực phẩm cũng không thể tổn hại đến ngươi được.”  

             Thánh Thần Bức Dực nhìn Dương Thiên, ánh mắt trở nên bình tĩnh, nói với Dương Thiên như một người bạn: “Ngươi có phân thân, nhưng khí thể trên người ngươi đã suy giảm, căn nguyên pháp tắc trong cơ thể nhất định phải kiên trì không được rời khỏi khu vực này, hai chí bảo pháp tắc nửa hỗn độn chắc chắn sẽ bị thất lạc. Đều nói cường giả của tam đại Thánh Tinh chúng ta điên cuồng, Thánh Thần Dương Thiên ngươi mới vào tinh vực căn nguyên chưa được bao lâu, nhưng so với chúng ta còn điên cuồng hơn, hai bảo vật nói bỏ là bỏ. Ta không thể không kính nể ngươi ở điểm này.”  

             Mất đi bảo vật ở vực Lôi Hồn, cho dù là cường giả cấp Thánh Vương sáu nguyên cũng không cách nào lấy được, chỉ có thể đợi đến ngàn năm sau, những sấm sét này biến mất.  

             “Bảo vật ta tất nhiên sẽ lại lấy được, Thánh Thần Bức Dực, ngươi truy sát ta mấy lần, bây giờ mất mạng ở đây, hoàn toàn là do lòng tham trong ngươi gây nên.”, Dương Thiên hờ hững nói.  

             “Đúng vậy, là ta quá thèm muốn bảo vật của ngươi. Nhưng, ta cũng có phân thân, dù sắp mất mạng, nhưng giá trị bảo vật bị tổn thất so với ngươi vẫn thấp hơn rất nhiều.”, Thánh Thần Bức Dực nói: “Thánh Thần Dương Thiên, năng lực bảo mệnh của ngươi rất mạnh, trình độ thậm chí còn cao hơn sư phụ của ngươi Thánh Thần Cổ Nguyên, lần sau chúng ta gặp lại, xem ngươi có ngăn chặn được công kích của ta không?”  

             “Thánh Thần Bức Dực, hai lần trước gặp ngươi, ta phải bỏ chạy thảm hại, lần này khiến ngươi mất mạng, lần sau gặp ngươi nói xem sẽ là tình cảnh chiến đấu như thế nào?”, Dương Thiên lạnh lùng nói.  

             “Ha ha, ta rất mong đợi lần gặp mặt sau của chúng ta đấy.”, Thánh Thần Bức Dực cười lớn, trong mắt lóe lên sát khí vô cùng mãnh liệt.  

             “Ầm ầm!”  

eyJpdiI6InIzUEpxYkdQMTdoTnRZK0wzVVhybnc9PSIsInZhbHVlIjoiWVJCNVNrT0lZQXFMTFwvWVR4VUpIdVhZRm1vNnlXd09UWUJKYWNVVWRndExyR1VCMEdVejJDaUFZd2lkSTFVM1BwYkxJVElOajllMlZLSkxScmRJVkdhdlVTaFdDVjZncElZcWwxVUlWZHVrRkl6XC85QjJiS2VQNUxXalFOMGxMczJxQ0h1N1FCRmp4QzJqcno4SllaZ3RCXC9MUWRpN3RrQ2tZN2lVdk5tTVZ4QWZtenIzNjY3Vm42MmZnK1J5RTdPSFwvVncra1RmT2pkMk9CdlU5SlwvSHZIRCtXMllOczgzZUVRRHhhYUhDNVlkbENYVXpGcFBSdlZ3bWVHYW01SkxuUitQV1ZZM3FMbmJYMUJTdGQ0aDMzZEtcL2JqeFZUVkU4dTJiSm93UTJESTFjbUdVSWFZanRjVGxpN2RhYmJtV1RHSnRvXC9qazVUZGprVjRcLzJMMWhpcFZLM3ZmV2NYcFh3UDNqUEJBXC95QVNjZERrdUpwK29DRDVyYVpXd1doQmpsc2VUbHlIaE5JYlFJT1RMcXJzTlpSYUJBdFdNang3ZE9wRHNBWk9aa0ZlT1ZhQmJVNmhEdzhyUWtjcUR0TGFteFNhQ05kNHJFV0dcL2tGa3plNlNseFFpMmRmRGU0SmxvXC9WY2xvZlRYNzNKUHN6WVwveWVKMzh1R0hsNk9iMGVwYXh3SDlHdnFHTm9LS21pS0lySUxvOVJ1R25MNWhTeVV1Y2dJSFhJeVVqZmR4MnRYcnJneW1QUU9TWE9cLytHb1hsUnBVOW8xRldvQzAwWEFWYnRpWm1wRUc3cVAxNjNST3dmM3JkR3NWMDA2dmI2ck1hVmFNVkpPOGYxVnRod0taWEloNWRNcVwvUzBSXC9ZT09aZUtVYlVlYTEwTGJiVTRpYkdsejBhcDVVNXp2Z0dMT0dnazZDTVlJdWNUOE16dWRPRU1oaEk2NE5SaThmWkxjOFdESUthQzcyd3R1NitTQ24rZHNibkVrMFhNNDhvSXVsQ3RTZEtrVHAwUjNlbWZxRTdcL1hneENqXC9yajlyVURUTFNMZWI2QVo2K3Rob3Z3N2ZhdFRIT1BLb0l3WFlVMnVrU0tHbVZ4WExoblgrQUJqeSswK0ZiKzBPNk0zM0g1cEdaV1EwYmViRUp1RzE1TVRnTUZFZ2VxQXBoSk5DT2ZNSm5Ud1Y5NUJDcXVVNHNWK01vViIsIm1hYyI6ImIzNjE4ZGY3OTYxMWIwYzI5NWU3ZWY2OWNhYzA3ODAxOWI2Nzg1NzAzNDZhMDA1NTczNGIyZWY2MTA1ZWFiMTEifQ==
eyJpdiI6IlFEb1lGalN6OCt4XC90QmwxVVZ5WVd3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImxkNlwvVHVlVXBjNEdEUTNhU1FXbE0yakROVzRpMDZwNjNiRTdQT2lEbyt0Y3h1WkN0RGtcL0wwUmVZcjFDaXl5blZMc3JcL0NMKzdZWlN0ZURIUGQrMWp6V2RRcjNjTnJqbVJtU2MwRzFDUWFTSDR5QlE3cHhvNmRjdmRVc0RmU2J5a2kyN1RyYVY4M0RMU0w3UDY0QTNtejY0MkFaYTVaeWZPUThcL2lMSjFzemx1Q0tjTFFYRjZuSnBsV01yRTdQZ253OFhJXC81NWVMQ0hMRzljUU84eFVrUlwvQ0ZHRTRrMXk5M2swdnVYbjJoYmZQUUV4OHlpc1dETktFSzl1TGw5OHVkXC9Cd3E2NkdYYklOU1Z5dUpEOVFLMnZINzNiU0tuekgxa3B0R3M3UjdFaFlwVGlCQVhKdzdMTHlJeGhUVEVcL1wvK2dcL0lRbHgxVUR3RmRmZ0pmcTYzKzJNR2o2MFwvejhcL0N4d3ZCUnNZM0s1WElieGhIZkFZNGNoVkRNWnB2bFdPejdiUFI5dGx3ZHVmZGNWalBcLzBkTGVBPT0iLCJtYWMiOiJkNjhiZjRiZjA1MjEzNGY2NjU0NDBmMmYyMGIxMzJhMmFjMTI1YjRhNzVlMTkzNjJjODE3NGNlNWM0MTQ1MjFhIn0=

             “Sông Huyết Vân, khải giáp Hắc Huyền, Hắc Vân Trảo.”, Dương Thiên nhanh chóng tiến lên trước, thu lại toàn bộ ba bảo vật này.

Ads
';
Advertisement