Nhìn thấy động tác của Lý Quân, Huyền La không khỏi nheo mắt lại.  

 

Đương nhiên ông ta biết chiến tích gần đây của Lý Quân.  

 

Không biết bao nhiêu cao thủ lợi hại đã mất mạng dưới tay người này.  

 

Lần này tới đây ông ta đã chuẩn bị hết mọi thứ, cho dù Lý Quân muốn ra tay thì ông ta cũng không bận tâm.  

 

“Lý Quân, tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn phối hợp, đừng ép tôi phải ra tay.”  

 

Giọng nói Huyền La vô cùng kiêu ngạo, mang theo vẻ uy nghiêm không thể nghi ngờ.  

 

Ngay sau đó, ông ta phất tay ra lệnh cho thuộc hạ: “Trói hắn ta lại.”  

 

Vừa dứt lời, vài bóng người xông về phía Lý Quân.  

 

Cùng lúc, có người lấy còng tay ra.  

 

Còng tay này rõ ràng không trói được một cường giả như Lý Quân mà giống như một loại sỉ nhục.  

 

“A.”  

 

Lý Quân không khỏi cười lạnh.  

 

Dáng vẻ của những người này giống như chắc chắn đánh bại được anh, thật sự cho rằng Lý Quân này dễ chọc.  

 

Ngay khi thành viên của Chiến Bộ mở còng tay, đối phương định túm lấy vai Lý Quân thì anh đã ra tay.  

 

Bàn tay vung ra như một cơn lốc, tiếng không khí nổ vang lên.  

 

Gã thành viên chiến bộ lập tức hộc máu bay ra ngoài.  

 

Chiếc còng tay rơi bịch xuống đất.  

 

Những người còn lại thấy Lý Quân dám phản kháng, tất cả đều vươn tay chộp về phía Lý Quân.  

 

Lý Quân lại tấn công, đấm ra một cú trời giáng.  

 

Đối phương cảm nhận được sức mạnh khủng bố ập tới, tất cả đều bị đánh bay ra ngoài.  

 

Sau khi rơi xuống đất, từng tiếng kêu rên đau đớn vang lên.  

 

Cảnh tượng này khiến vẻ mặt Huyền La ngày càng u ám.  

 

Ông ta biết chỉ dựa vào mấy thành viên của Chiến Bộ thì sẽ không thể nào là đối thủ của Lý Quân, nhưng lại không ngờ Lý Quân dám đánh trả, đúng là gan to bằng trời.  

 

May mà đã sớm chuẩn bị đối sách ứng phó, rồng phải cuộn mình, hổ phải nằm xuống.  

 

Ánh mắt Huyền La lộ rõ vẻ nghiêm nghị, ông ta nhìn Lý Quân nói: “Lý Quân, không thể không thừa nhận thực lực của cậu rất mạnh, nhưng dám khiêu khích Chiến Bộ chính là quyết định sai lầm lớn nhất của cậu.”  

 

“Chiến Bộ bảo vệ Long Quốc, đây là sự hiện diện mà cậu không thể lay chuyển.”  

 

Lý Quân không muốn phí lời với ông ta, anh lạnh lùng nói: “Ông phá hỏng cửa nhà tôi, con người tôi xưa nay rất công bằng, ông đá bằng chân nào thì tôi sẽ chặt đứt cái chân ấy.”  

 

Huyền La châm chọc đáp: “Ồ, bá đạo như vậy à, tôi cứ đứng ở đây, xem cậu định đánh gãy chân tôi thế nào.”  

eyJpdiI6IlwvbjZ1d3FcL2V6V01Mb29kUnVaZktvUT09IiwidmFsdWUiOiJBZG94UFZ6ZEJTeXhJUEZtd2JCYmVMeG5pQVllSlwvcWJ0RTJTSUhlSVlLYkNMSXJCdEpKWXBWRTB5bXpTaWhpSSIsIm1hYyI6ImJmODM5ZDgyNzk1ZmMyMGExMmNmNTc0M2VkMjY2MWJkYmRhMTU2ZmRiZmEwYWRhZTQ2ZDllOThlOTE4NjNhYzQifQ==
eyJpdiI6IlJqXC91OG5hZytRNWlLUTZwNUEyd3FnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlcwOHdLMG5UZjNablNoTXRGSFZJR3dnSWladlM2Vm9WRUkwcklLbDN0dXpzd3lLNWhXRFViWmhkR1dlUFhkQ0NqRU9oOFpcL0lEblpmaDhteFJWbUdxM0ZQa1ZKcE4xemNobitvNHc5K3F3S1dnTHFyVDJhbzhialRKdWdsWkt3RCIsIm1hYyI6IjMwZGFmYjlmN2QxNGU1NDNhOTg1MDg4MmVhZjExMTA0NzVkYTcwY2EzYTljOTEyY2FiYWYwY2U2Y2RjM2Y0MDYifQ==

Lý Quân vươn tay đánh về phía Huyền La, cơ thể như ảo ảnh, chỉ trong nháy mắt đã đứng trước mặt ông ta. 

Ads
';
Advertisement