“Hôm nay, Giang Nam vương đã trở về Giang Nam, cho cậu nội trong một ngày tới vương phủ tạ tội.”  

 

Dứt lời, gã phất tay, một tấm thẻ màu đen mỏng như cánh ve, mang theo sóng khí mạnh mẽ bắn nhanh về phía Lý Quân.  

 

Tấm thẻ sắp bắn trúng Lý Quân đã bị đối phương nhẹn nhàng dùng hai ngón tay kẹp lấy.  

 

Tấm thẻ không ngừng rung lên giữa hai ngón tay Lý Quân.  

 

Thứ này có kích thước bằng một lá bài tây, trên đó vẽ một con rồng đen.  

 

Rồng đen dương nanh múa vuốt, trông cực kỳ hung dữ.  

 

Nhìn thấy tấm thẻ này, Long Lộc trừng mắt, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.  

 

Là Hắc Long lệnh!  

 

Hắc Long lệnh của vương phủ Giang Nam, kẻ nhận được chắc chắn phải chết, liên lụy tam tộc, không còn ai sống sót, gà chó cũng không tha.  

 

Ở Giang Nam, gia tộc nào nhận được Hắc Long lệnh đều phải gánh chịu thảm họa.  

 

Kể từ khi Giang Nam vương thống trị vùng đất Giang Nam, đã hơn mười năm Hắc Long lệnh đã chưa xuất hiện.  

 

Không ngờ hôm nay Giang Nam vương lại hạ Hắc Long lệnh cho Lý Quân.  

 

Lý Quân đánh giá thẻ bài trong tay, chế tác tinh xảo, mang theo một cỗ sát khí.  

 

Anh tiện tay ném thẻ bài lên bàn trà, thản nhiên nhìn Lương Vũ Diễn.  

 

Lương Vũ Diễn hơi nheo mắt lại, liếm môi.  

 

“Chẳng trách lại giết chết được Đan Phi Hùng, dễ dàng tiếp được Hắc Long lệnh, quả thật là có bản lĩnh.”  

 

“Cậu đã nhận Hắc Long lệnh, trước giờ Tý đêm nay, nếu không đi nhận tội thì cả tam tộc nhà cậu sẽ bị diệt.”  

 

“Tất cả người thân và bạn bè của cậu cũng sẽ bị vương phủ Giang Nam đuổi giết, đến khi nào chết mới thôi.”  

 

Nói xong, Lương Vũ Diễn xoay người muốn rời đi.  

 

Đây là uy phong của vương phủ Giang Nam.  

 

“Đứng lại, tôi cho anh đi chưa?”  

 

Ngay khi đối phương cất bước, giọng nói lạnh như băng của Lý Quân vang lên.  

 

“Anh chạy tới nhà tôi diễu võ dương oai, nếu để anh đi dễ dàng như vậy, chẳng phải Lý Quân tôi vô dụng sao.”  

 

Dứt lời, Lý Quân đột nhiên đứng phắt dậy.  

 

Ngay sau đó, người đã biến mất tại chỗ.  

 

“Người đâu?”  

 

Biểu cảm của Lương Vũ Diễn cứng đờ, trong lòng dâng lên cảm giác xấu.  

 

Hắn ta rút kiếm chém về phía trước.  

 

Bóng người Lý Quân nháy mắt bị chia làm hai.  

 

“Tốc độ quá chậm.”  

 

Giọng điệu trêu tức của Lý Quân vang lên.  

 

Đồng tử Lương Vũ Diễn co lại.  

 

“Không xong.”  

 

Hắn ý thức được thứ mình chém trúng chỉ là một tàn ảnh.  

 

Một cảm giác nguy cơ ập tới.  

 

Mới hoàn hồn lại, hắn xoay người muốn chặn lại nhưng tất cả đã muộn.  

 

Một bàn tay lặng lẽ xuất hiện sau lưng Lương Vũ Diễn.  

 

Khi Lương Vũ Diễn xoay lại, năm ngón tay của Lý Quân đầy chân khí, giống như long trảo chộp lên bả vai Lương Vũ Diễn.  

 

“Ầm ầm.”  

 

Chân khí trong lòng bàn tay bộc phát.  

 

Sóng khí nổ tung.  

 

“Sao có thể kinh khủng như vậy.”  

 

Sắc mặt Lương Vũ Diễn ngơ ngác, trong lòng vô cùng hoảng sợ.  

 

    

 

Nhưng hắn phát hiện quá muộn.  

eyJpdiI6IjFLbnRWR2N0bG45am1WNDl5cmN6ekE9PSIsInZhbHVlIjoiUlJqZThGWFBHY2JCMGt6SmhcL2Jnc0pDenVqZjl3a1dQdVhZcTFhd1pSenVlZDFyeEcrWitva0R4bDR5UXNuNVUiLCJtYWMiOiJiNDI3NmUzNWJkNDdmNWZhYjI5NjI3ZTgxODlhNTI1MjJhNjY5ZmYwODNiMWU1OWUyZThjM2QxZDNkNzBkNmU2In0=
eyJpdiI6ImoyNlpmeERFN3AxRndVZU9zZDV5Qmc9PSIsInZhbHVlIjoiRHRycnp2djlJTXhyOURJYkxmU2hZalR1VHVib1BZZ1B6MThkaFExbjFcLzZ5S0RYXC9FVzJmNm5BRUJXcnhvUFlXMW8wVnNTZ2NiS29LbmNxOGthQjdDb21hQmh0MkRHdEJMUG4xeTNrb0tVbVNGK01mcDlcL2hmcFBaTW5CcW1paUxtaklzKyticHNXYVZiZWJ4ZGNoK0NhM05nbWwxZEFKMDh5SCsrbm5EQUxsd0ZtaXdVbDdCWUF5ZnBnWnVsREkrIiwibWFjIjoiMDc2NGU1YWYwMTUyMTc2NDE5NWJjZGU1Y2Q4MWFmZmM4YTE3NThiOGU4M2Q0NTFmMzk4OTJiMzUyOThiZmZkNSJ9

Vai hắn bị nứt toác, dưới kình khí mạnh mẽ, cơ thể hắn bay ra ngoài như một con diều đứt dây.

Ads
';
Advertisement