La Thục Anh suy nghĩ sau đó đặt bát đĩa nhỏ sang một bên: “Cha, mẹ, con sẽ đi đưa qua cho thím hai với Kiến Hoa.”
Mẹ chồng chị ta nhíu mày một cái, nhưng vẫn đồng ý.
Đợi chị ta đi đến nhị phòng, Ngô Mai đã bắt đầu dọn dẹp bàn ăn, thấy chị ta đến cười nói: “Chị dâu đến rồi à?”
“Đúng vậy, chị thấy bọn em không ai qua hết, vì vậy nên chị bưng một chén đồ ăn đến.” La Thục Anh nói cực kỳ chân thành.
Ngô Mai lắc đầu: “Cái này không cần đâu, buổi sáng em làm cơm rồi, Kiến Hoa nói em làm rất đầy đủ, bữa trưa mẹ em nói muốn ăn mì vì vậy em kêu Kiến Hoa đi sát vách mượn một ít đồ ăn rồi về để làm món kho ạ.”
Mặc dù cô không hiểu rõ việc phòng người nhưng mà nhìn quan hệ giữa Trần Kiến Hoa với đại phòng không tốt lắm, cô là cô dâu mới về cũng không thể tùy ý làm gì được.
La Thục Anh khựng lại một chút: “Như vậy cũng tốt, có em ở đây chúng ta cũng yên tâm hơn nhiều rồi. Tài nấu ăn của thím hai không tốt lắm, Kiến Hoa cũng không phải người biết làm việc, em đến thì bọn họ cũng nhẹ nhõm hơn một chút.”
Lời này nghe sao có hơi lạ, nhưng Ngô Mai cũng không nói gì, La Thục Anh lại đi vào phòng bếp không biết nói cái gì với mẹ Trần, ngược lại đồ ăn trong tay lại được giữ lại.
Bữa ăn giữa trưa chính là mì sốt, lần này Trần Kiến Hoa cầm không ít đồ ăn từ trong tay Vương Đại Quân về, có củ cải, có dưa chua, có thịt xông khói, Ngô Mai thấy vậy lấy thịt xông khói xách chạy tới: “Như vậy không tốt đâu, lấy nhiều như vậy người nhà của anh ấy liệu có nói gì không, có cần chúng ta xách một chút trứng gà hay gì đó qua đáp lại không?”
“Vậy mấy cái này em thu xếp đi.” Dù sao Trần Kiến Hoa chỉ cần chờ ăn là được.
eyJpdiI6InJRU0lGcEZBbUtxVk9QT1MyMEt0cHc9PSIsInZhbHVlIjoiRithZnlKNTUydUd2eCtwa0ZkQXlsT2RXeVlnQ0hleUdzSG9TbWVCMlJsVFd5TnQ0NDhMd3JtTldHYjd3VWNXUiIsIm1hYyI6ImE1M2JiYThiZjMyYjUzZTA2ZjU4NTIxYmMyZTIyMDYzYWRmODAyYjFkMzg5ZGE1NTk2NTQ2ZTc1MjYzOTU4YTcifQ==
eyJpdiI6IkRJK04xYTZpWTRZa2lrUVJUYzRZcFE9PSIsInZhbHVlIjoiNmhOU0crSmU4YzlkOWJjVWNvRVZQbDB2ckIwOXR2aGVtZTZxZ1J0SUJZa0FnUENcL0NRXC94T2FqVFVZVFF6ek9sK0hrZStid2pkbUVSdjFDd2tvaDA1T2lLRzZaYllYNWV4dDR5Q253UkNLU05manZwRGE1ZmVvU2ZwR01FSzVmbTl4ZHZQZlVRbU43amZnS1gxdUErdFJFcVBsTFU1c0N0OTRvc3Bmb0Noc2d1Y1VLUmk0eEpTYlBkeXlhWTJqV254ZEZVNHZON1gxR0ttajdUeVlJR0hjMG1wTWtvaW9laFd3a2J5bldLQmVOb3ZzckljTVJYQ3dZSkZlN3NpcW52MzUreGhYRzBwU2k1M2MreFdDS2FCanlmdFJlVURLTkR1T2dkXC9uc0QwVGZNbG5QRW5ZR2N1MlhTSDh4eTBlaytuQmRsQlVSampWUGJnd1dtcjlnU1MyQnA1NnhqeXFPVmlFRXhQb00wWU5NazNHcHNDSjdQQWUrbGJDeGgxa0l1Ym9IbUhcL0Y5QVpPcHVNM1FsODRENG1ZYjBnclZYdnpBWXJuYVM0YXAydnozZ29rNEFHVklzOFFEQ0N4STVUbDRiR1wvQ05rRDk1Ylg1K0dadlZob0VKOUdySW9FSStCZTFEZ3ZcLzBiY2JGZVphV1wvZFFaWnFYcGF0YVFjZFZRRGU1Y3dHQnZ5S3JOWFdTUE9IdlRXT2xKdXg5YnFaY2RBajRYRDhxWDVhZ3VDb3RTOU0zc1ZIb3pKZmtBTFlIcjJGNXB0WkZjT1V0U0FuN2F6OW43bWhCZ2FsYk1cL3NpSDNrMlpjRVBkWUhuR0NaZktRNWNTZm1yNEJOQzZLNEpYSnVNMkFBMkVmWUpRRTVvRVRpNmd6eTZFKzJIaUMyM051ZXJPRFVsRXl3RExYYz0iLCJtYWMiOiIzODUzNWRhZmJiYzBiOWFkMjdiOGE1MjJkYWU0NGNkMjk3NmI5ODRhMTVhZDdlZjhhMWViYTgwZDNmNjU5ZmE3In0=
Cuối cùng lại bỏ lên trên một muỗng ớt cay, màu sắc đẹp, vị chua cay, còn có vị thịt, lần này đến cả mẹ Trần cũng không thể không thêm nhiều, còn Trần Kiến Hoa thì càng không cần phải nói, Ngô Mai ăn ít đi một bát, lựa thịt cho Trần Kiến Hoa ăn, bởi vì cô giảm béo nhưng sợ mình sẽ nhịn không được ăn nhiều cho nên mới làm như vậy.