Giờ đây, Phàn Thức đã hoàn toàn mất niềm tin vào việc mình có thể sống tiếp, điều duy nhất mà ông ta có thể làm là bình tĩnh chờ cái chết tới. 

Không phải bị bắt thì cũng là chết vì trúng độc thôi. 

Nỗi tuyệt vọng quá lớn khiến ông ta y hệt một cái xác, chẳng buồn chống chọi nhằm giành giật cơ hội sống nữa. 

Vậy mà lúc này, Giang Nghĩa lại cam đoan sẽ giúp ông ta sống tiếp. 

Nó như một niềm vui bất ngờ vậy. 

Khi con người ta bị bủa vây trong tuyệt vọng cùng cực, một khi có người hé mở cửa sổ cho anh ta, cho dù chỉ có một tia sáng le lói lọt vào thôi cũng đủ để vực dậy tinh thần của anh ta. 

Không ai thật lòng muốn chết. 

Chết là vì không thể sống nổi nữa. Nếu còn hy vọng sống sót mong manh thì ai mà muốn chết chứ? 

Đầu óc của Phàn Thức cũng đã mất bình tĩnh. Mọi chuyện đã đến nước này, đốm đen trên người càng lúc càng nhiều, ông ta sẵn sàng đánh cược mọi thứ. "Cậu không lừa tôi đấy chứ?" 

Giang Nghĩa nói với giọng cực kỳ chắc nịch: "Đương nhiên không, thời buổi nào rồi, tôi không làm chuyện dở hơi vậy đâu. Cơ mà tôi chỉ có thể chỉ đường cho ông thôi, còn việc có đi được tới cuối đường hay không hoàn toàn phụ thuộc vào ông" 

Phàn Thức nuốt nước miếng, hỏi: "Cậu nói đi, rốt cuộc con đường sống này là gì?" 

Giang Nghĩa trả lời: "Thật ra rất đơn giản, ông trúng bột Phệ Tâm, cách duy nhất để cứu sống ông chính là lấy được thuốc giải. Ông truy tìm ráo riết người thực 

vật cùng nhằm mục đích đó. Nhưng số lượng người thực vật có hạn, cho dù ông cướp về thì cũng dùng được mấy lần? Hơn nữa bản thân ông lại không biết chế thuốc, thế nên tôi đề nghị ông lấy thuốc giải từ người khác để tăng thêm mức độ an toàn. 

"Ai vậy?" 

"Thân Lâm! Anh ta là kẻ đầu độc ông, thuốc giải của anh ta mới là thứ an toàn nhất, đáng tin cậy nhất" 

Phàn Thức bật cười: "Cậu nghĩ nếu Thân Lâm có thuốc giải thì tôi còn đến nước phải gây ra nhiều chuyện vậy à? Thuốc giải của cậu ta đã bị các cậu tịch thu rồi mà!" 

"Tôi biết" Giang Nghĩa nói tiếp: "Hiện giờ Thân Lâm không có thuốc giải trong tay nhưng ba anh ta, ông cụ có thuốc giải đấy" 

"Ông cụ? Nhưng ông ta không cho!" 

"Bình thường ông ta sẽ không cho, nhưng nếu đứa con trai quý báu của ông ta trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng thì ông ta vẫn không chịu cho à?" Giang Nghĩa đã nói rất rõ ràng, chỉ thiếu điều chỉ hẳn ra bảo Phàn Thức đi bắt cóc Thân Lâm để buộc ông cụ phải đưa thuốc giải. 

Anh nói tiếp: "Phàn Thức, đây là đường sống cuối cùng và cũng là duy nhất của ông. Tôi nói đến đây thôi, làm sao thì ông tự quyết định đi. 

Dứt lời, Giang Nghĩa cúp máy. 

Phàn Thức lặng thinh. 

Phải rồi, sao ông ta có thể quên con đường này chứ? Thà bắt cóc Thân Lâm ép ông cụ giao thuốc giải ra còn hơn là mạo hiểm giành người thực vật với Nguyễn Bình Phàm. 

Mặc dù làm vậy mức độ rủi ro vẫn khá cao nhưng Phàn Thức đã sắp bước chân vào cửa tử, còn bận tâm tới điều gì nữa? 

Nếu thành công thì quá tốt. 

Cho dù thất bại đi nữa thì cũng chẳng sao, Phàn Thức kéo Thân Lâm chết cùng cũng tốt còn gì? Phải biết rằng nguyên nhân khiến Phàn Thức rơi vào bước đường này tất cả là do Thân Lâm đã hãm hại ông ta. 

eyJpdiI6Im9SMWZcL29ScFp2UERhV2w4MXFqZGZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNqRXB4MUdVaHhESVwvSW91WFhmZGJGcHZINStsUUtJZXZrOVhqU0tkZGdRS09uMnVcL3Q2MkVtQklMa2ZJbDhoOUtnWU5TUGNPTnJaZitYRVdUR0lmVThFaGpGbWtjbjdjSGZ2eTJOc0dlRXlwSkUya2xRN2FsMUdYcTlwSFlFdVpiVWVNMVhCM1VSZHBOVUxzVGhyK0g5SmF2aERzMWJwdHFJY29tVjBaSElRclZDRjdnbXJHdGRBQ2dlKzF2Y1laIiwibWFjIjoiOWFkN2NkNjM4ODljMGMxOTIxNjYxNDE4Njg5OTAxN2ZjYzQ4NGIyM2Y4ZDlhNTkzMzZmMzY2YzhkY2UyMzY4YyJ9
eyJpdiI6IlhWUkdZM1d1dVdYREhKTnpqSFRyVWc9PSIsInZhbHVlIjoiM1dNQTNLazk4eHN1VWlxKzl4enlhTUw4Q0EzdHR4aUdBd3V4K3ZYQ3hQekdYeDZIbGw1YmdxdnY1d1NTVGJxVnFpZzh4eFo3QTQ5QWE0azVKRzFqbzdRUURVVm4weXBGNTFsY0IyaExyV2xUVkJWdVdYVUhPSGJER3dmMWhxT2pGNnVodWhOckxUXC8wWW9wb3RyVnNpcGhUMlwvTmVUeU4yTFwvU1wvME5rZnN3SG5CeWRPSkFnUUtreHcrWWNPWlwvTFJsaXpQYlEyS1k1bnZFMkFudmVkMW9QWXBjd25vTXlKVkhVaFZ2dTBub3JFUXYzVHdxY3MwdTFKV2VUdWJYaEVlUUhOZk54eGFIY25oSGMxbDhYOWx2QTJNcmRaallIbUwybEpCRmVSVnc1RE53bG13cGRRV25SS1did0d4M21Uc2lpUHBWTjRhcEl0U1FuRjFsZHJqZlhoVys1OWVrNDdIZjNjK3hHdGZLWW5lR0VaRHllanJaMzlSRDRxVGhkQWw4R3RQXC9zcWR3RiswREtqSEpXSDZScENaTGlqanhGSnB2TTlpcGhjQk1MeWljY1V5ZWh0VzN1Vld2MnNEbktxZUhKazEzd1wvdXlMaFBQRzB3R3BGbGU5dlF1Zzl4QkN4cW55VmlmTXh5clk1aVhBbTBtWjh4WHp6ZWRUOStmaVNcLzBsT3RWR3NKckorSEhnbWxpQ0s5MGhtTXljR3NSakVHWjNzZENIOEJHNFZ0MjJCQW01dGtGTWVoOTJTa1BPRjIzSlkxcEFQaTdqem5IR05NcnFTVjdBPT0iLCJtYWMiOiI1NTE2ZDU0YjIyZjZjMTJkZTdiNWE1ODhiNDQ2MzU0NzAyZDcxZWZlZjlkNTMwODY1ZTRkOTM2ZjQ1OTJmMjdjIn0=

"Thân Lâm, mày hại đời tao ra nông nỗi này, đã đến lúc gặp báo ứng rồi!"

Ads
';
Advertisement