Đồng ý? 

Đồng ý cái gì? 

Vẻ mặt Đinh Phong Thành ngơ ngác, anh ta còn chưa kịp nói gì, sao đối phương đã đồng ý rồi? 

Lại nghe thấy Tôn Tại Ngôn nói: "Hiện tại nhà họ Đinh của hai người đang bị tập đoàn Hoa Thượng nhắm đến, bọn họ còn truyền lời là muốn tiêu diệt hoàn toàn nhà họ Đinh. Nhà họ Đinh không có chỗ để đi, bây giờ đến gia nhập vào Giang Sơn Ấn, không phải là chút chuyện này thôi sao? 

Đinh Phong Thành giơ ngón tay cái lên, không hổ là tổng giám đốc, liếc mắt đã nhìn ra vấn đề. 

Anh ta hỏi: "Vậy sao anh lại đồng ý dễ dàng vậy?" 

"Bởi vì tôi cần" 

"Cần?" 

"Không sai, không giấu gì anh, Giang Sơn Ấn muốn khai chiến toàn diện với tập đoàn Hoa Thượng, cần một ngòi nổ. Nhà họ Đinh chẳng phải đã có sẵn ngòi nổ 

rồi sao?" 

Đinh Thành Phong nổi da gà, trong lòng cảm thấy lo lắng, mấy công ty lớn này đúng là lắm mưu thật. 

Nhà họ Đinh trở thành ngòi nổ, vậy rất có khả năng sau này sẽ trở thành bia đỡ đạn, như vậy thật sự ổn sao? 

Tôn Tại Ngôn đoán được ý nghĩ của anh ta, nói: "Yên tâm, tôi không để nhà họ Đinh làm bia đỡ đạn đâu, mà sẽ là một thanh kiếm sắc bén của Giang Sơn Ấn. 

Đinh Thành Phong lau mồ hôi lạnh, suy nghĩ trong lòng mình, đối phương đều đoán được à? 

Lợi hại quá vậy. 

"Vậy cảm ơn tổng giám đốc Tôn." 

"Đừng khách sáo." Tôn Tại Ngôn nói: “Tôi còn chút chuyện muốn nói với anh Giang, gia chủ Đinh, mời anh ra ngoài trước một lúc" 

"Hȧ?" 

Đinh Phong Thành ngẩn ra, sao thế, có chuyện gì mà chỉ nói được với Giang Nghĩa, không thể nói với anh ta? 

Nếu người ta đã yêu cầu vậy rồi, anh ta cũng không tiện phản đối, chỉ đành tạm thời đi theo thư kí rời khỏi văn phòng. 

Chờ anh ta rời đi, cửa văn phòng đóng lại. 

Một màn thú vị diễn ra. 

Giang Nghĩa đi đến bên cạnh ghế giám đốc ngồi xuống, Tôn Tại Ngôn lại trở thành cấp dưới của Giang Nghĩa, đứng báo cáo cho anh. 

Anh ta trình bày một lượt đủ loại hành vi trong mười tháng qua của tập đoàn Hoa Thượng. 

Tổng kết hai chữ: Cộc cằn. 

Tập đoàn Hoa Thượng dựa vào hai chiêu tiền tài, côn đồ để mở rộng bản đồ, quậy toàn bộ quận Giang Nam đến long trời lở đất. 

Tôn Tại Ngôn nói: "Khi tập đoàn Hoa Thượng vừa mới đến quận Giang Nam, tôi đã muốn giải quyết luôn rồi. Nhưng đáng ngại là thực lực của tập đoàn Hoa Thượng này nằm ngoài dự đoán của tôi, giống như có máy in tiền, tài chính quá mạnh, không thể đánh chết" 

"Cứ đấu tiếp với nó, chỉ sợ khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cũng sẽ bị nuốt trọn" 

"Thế nên mười tháng này tôi vẫn luôn giấu tài, chờ thời cơ hành động, trước khi chưa làm rõ bộ mặt thật của tập đoàn Hoa Thượng, tôi không dám hành động tuỳ tiện." 

"Trong mắt người ngoài, khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng nhát gan, sợ hãi, tách biệt với thế giới" 

Giang Nghĩa nói: "Anh làm rất đúng, trước khi anh hiểu rõ kẻ địch, hành động tuỳ tiện là tìm chết. Khiến người ngoài nghĩ khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng nhát gan cũng tốt, khinh địch ít thành công, chúng ta chỉ có bất động, hoặc là hành động là phải làm ra thành tích" 

Tôn Tại Ngôn nói: "Cũng may tập đoàn Hoa Thượng cũng biết tự hiểu lấy mình, biết khó nuốt được khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng nên quãng thời gian này bọn họ vẫn luôn ngầm chiếm công ty khác, không quan tâm hoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. Nhưng tình trạng như này diễn ra không được bao lâu, gần đây tập đoàn Hoa Thượng đang ngo ngoe rục rịch, dục vọng với khoa học kỹ thuật Hoa Thường càng ngày càng lớn, tôi lo là bọn họ muốn ra tay" 

"May mà chủ tịch Giang đã quay lại, còn mang theo Giang Sơn Ấn. 

"Có anh trấn giữ, tôi thấy yên ổn hơn nhiều. 

Giang Nghĩa cười, hỏi: "Vậy trong khoảng thời gian này anh đã điều tra ra tiền của tập đoàn Hoa Thượng có xuất xứ từ đâu chưa? Rốt cuộc bộ mặt thật sau lưng bọn họ là gì?" 

Tôn Tại Ngôn thở dài: "Nói ra cũng xấu hổ, tập đoàn Hoa Thượng che giấu quá kĩ. Trước mắt tôi chỉ điều tra được một số dấu vết để lại, nhưng vẫn còn cách xa sự thật lắm" 

Giang Nghĩa gật đầu: "Tập đoàn Hoa Thượng che giấu kín kẽ như vậy, chắc chắn sau lưng có bí mật không thể cho người khác biết. Mặc kệ là để tự bảo vệ mình, hay trừng trị tội ác, chúng ta nhất định phải đào được bí mật này" 

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. 

Phải tìm ra bí mật của tập đoàn Hoa Thượng, nếu không thì Giang Sơn Ấn cũng khó thắng nổi. 

Bọn họ tiếp tục nói chuyện thêm một lúc. 

Đột nhiên, Tôn Tại Ngôn đề nghị: "Hay là để chủ tịch Giang tự trấn giữ đi, dù sao bây giờ anh cũng khôi phục thân phận chiến thần rồi, trấn giữ Giang Sơn Ấn, 

hợp tác với nhà họ Đinh, khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, giải trí Ức Châu, không phải dư dả rồi sao?" 

Giang Nghĩa xua tay, nói: "Không, để anh trấn giữ tốt hơn. Bây giờ thân phận bên ngoài của tôi là chiến thần đã từ chức, như vậy sẽ tiện cho tôi làm rất nhiều việc, nới lỏng cảnh giác của địch. Anh ở chỗ sáng, tôi ở chỗ tối, như vậy sẽ phối hợp tốt hơn" 

Tôn Tại Ngôn cười: "Nhưng thân phận của anh như vậy, không giấu được bao lâu đâu." 

"Tôi biết, có thể giấu được ngày nào hay ngày ấy, cho đến khi giải quyết được tập đoàn Hoa Thượng" 

eyJpdiI6Ik5sY1wvazdrOUExMFVnVStkXC9CeStUdz09IiwidmFsdWUiOiJUcFhvU1RmUk8xRmF6TGJGWVdIOExMV0l0SmxqcGo0dDY4dldOSFFvRXY0NzdBVWVXVFJKYWM5Nnl1a3NtSG1jNHRlWjhUUUVaZTY5YW1mMzJhZE5wRnRkbHBqcnZodTU0c3cwU0VGVm5Vd1wvUmdNaGk3SnNsTWREUTlRb1RTMnJQc0xzWld6czZuTTVNNDZQTDcrWkQwRFhpbXAxanBmM0dDODhOMTVxVHhVPSIsIm1hYyI6Ijk2ZTY2NDRjYjkwNjg0ZGIyMDBlMTUzNzZmNjM4MjFhNTI0MjEwZmQ5YzVhNWNiMTQ3MDY4OTU5ZDNjMmRjYjYifQ==
eyJpdiI6Ilkrc0QzMnJlYVVUOENxTmlOK25rM2c9PSIsInZhbHVlIjoiMnNTXC9aaXFHXC9iQnR6M1FpUHYwOUhKaktjQnhzaUx1dXNLU3krRlBJd0R0KzNFRG5YUEZVSE5Hd0QzVE00MUlicmVLT3hJVVpyZHg5bjV4Q1ltbTFKUk5hd0NTRTVoVDV1Z203YUc2cllhMzkwQmRJZHpDNGpua2Y3cnZsbEhKVG1DaVFhSVhHZVwvcmEzYnl2TDhkdTNCZVE1SThBRktSQU9cLzR2SjlLYTZaYnhWRFwvdWlqODNLcHZCVnQrVTJXalRzRGF0K0xsZkFWTU5VWXRqdkd3emxQMTBEZXBybGlxVDNGVFJJM1lsYnd5bXl0MHFyMldKR1ZWaHpYUEEyWG1TRmlhOXJEM3l5dFFod0o4ZXloMVZcL0s1XC80alQ2b2R0aWJGZGR5OFdlRDlnPSIsIm1hYyI6IjZlOWM1NDQ0NGExMDkwZGM3NWM3OWUxNmY1Mzg2NDI0OWE3MGJhMGU1NmY4ZGI4NmQ3NjdkMDhiODNiZjE1NjcifQ==

Giang Nghĩa tùy tiện bịa một lời nói dối: "Cơ thể tổng giám đốc Tôn không khỏe, biết em hiểu chút y thuật nên hỏi mấy chuyện liên quan đến y học. Bởi vì khá bí mật, nên mới không tiện để anh ở lại nghe.

Ads
';
Advertisement