Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Khương Lị tiến lên một bước, nhìn Đàm Vĩnh Thắng đầy châm chọc: "Cáo già, chắc ông thắc mắc tại sao Giang Nghĩa liên tục thất bại không? Ông đấu với Giang Nghĩa bao nhiêu lần, lần nào cũng thua, tại sao lần nào Đàm Thành Nghĩa cũng thắng, chẳng lẽ Đàm Thành Nghĩa thật sự giỏi hơn Giang Nghĩa sao?" 

Không phải Đàm Vĩnh Thắng chưa từng nghĩ đến, nhưng ông ta đã bị niềm vui chiến thắng làm mờ mắt. 

Bây giờ ông ta mới tỉnh ra, Giang Nghĩa không thực sự kém, mà là giả vờ thất bại, cố tình thua Đàm Thành Nghĩa. 

Bởi vì Tinh Nguyệt các được thành lập dưới tên của Giang Nghĩa. 

Đàm Thành Nghĩa làm việc cho Tinh Nguyệt các, nói thẳng ra là làm việc cho Giang Nghĩa! 

Giang Nghĩa đã mất khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc và Phồn Tinh các vào tay Tinh Nguyệt các, thực tế anh chỉ lấy tiền của mình từ túi bên trái và bỏ vào túi bên phải mà thôi. 

Đối với Giang Nghĩa mà nói, hoàn toàn không có tổn thất nào cả. 

Không chỉ vậy, còn lấy được rất nhiều tài nguyên của nhà họ Đàm đổ vào đây, Đàm Vĩnh Thắng nghĩ mình thực sự đã đánh bại Giang Nghĩa, đưa quá nhiều tài nguyên vào Tinh Nguyệt các, lại không biết mình đã bị Giang Nghĩa và Đàm Thành Nghĩa đã liên kết tính kể từ lâu. 

Bây giờ, Tinh Nguyệt các là một con quái vật khổng lồ được hình thành do sự tập hợp của ba dòng họ lớn cùng khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, mà chủ sở hữu của con quái vật khổng lồ này chính là Giang Nghĩa. 

Giang Nghĩa lập tức nắm trong tay 80% tài nguyên của nhà họ Đàm! 

Vậy nên, tuy bên ngoài gia chủ hiện tại của nhà họ Đàm là Đàm Vĩnh Thắng, nhưng người thực sự nắm thực quyền đã là Giang Nghĩa. 

Đàm Vĩnh Thắng thua thảm. 

"Tại sao?" 

"Đàm Thành Nghĩa, tại sao mày lại phản bội tao? Tao là ba mày, mày lại phản bội tao để giúp hung thủ đã giết con trai mày?" 

Đối mặt với lời khiển trách của Đàm Vĩnh Thắng, Đàm Thành Nghĩa cười ha ha. 

Hắn nói: "Cáo già, ông thật sự cho rằng thiên hạ toàn là kẻ ngu à? Ngày ông thả tôi ra, tôi đã biết ông lừa tôi rồi, năm đó tôi bị ông dùng mưu ma chước quỷ nhốt lại, tôi sẽ không mắc một lỗi hai lần đâu. 

"Ông nói với tôi Quốc Đống bị Giang Nghĩa giết, ha ha, ông cho rằng tôi sẽ tin ông à?" 

"Lúc đó tôi giả vờ như rất ghét Giang Nghĩa, chỉ vì chiếm được lòng tin của ông, để ông thả tôi ra thôi, ngu xuẩn!" 

Dừng một chút, Đàm Thành Nghĩa tiếp tục: "Đặc biệt là sau lần đầu tiên tôi tiếp xúc với Giang Nghĩa, tôi càng chắc chắn rằng Giang Nghĩa vô tội." 

Đàm Vĩnh Thắng bối rối: "Làm sao mày dám chắc như vậy?" 

Đàm Thành Nghĩa lấy ra một mặt dây chuyền hình trăng khuyết: "Nếu Giang Nghĩa thực sự là hung thủ đã giết Quốc Đống, thì Quốc Đống sẽ không đưa mặt dây chuyền này cho Giang Nghĩa!" 

Nhìn mặt dây chuyền, Đàm Vĩnh Thắng chìm vào suy tư. 

Nói ra đúng là nực cười. 

Thực ra mặt dây chuyền đó là năm đó Đàm Vĩnh Thắng đưa cho Đàm Thành Nghĩa, sau đó Đàm Thành Nghĩa lại đưa cho Đàm Quốc Đống. 

Đây là mặt dây chuyền gia truyền của nhà họ Đàm. 

Khoảnh khắc Giang Nghĩa lén giao mặt dây chuyền cho Đàm Thành Nghĩa, Đàm Thành Nghĩa đã biết hết mọi chuyện, từ đó ông ta quyết định giúp đưa Giang 

Nghĩa lên, xử lý Đàm Vĩnh Thắng. 

Lâu nay họ chỉ đối đầu với nhau ngoài mặt, thực chất đã cấu kết với nhau từ lâu. 

Đàm Vĩnh Thắng không hiểu nổi, ông ta hỏi: "Chúng mày liên lạc với nhau kiểu gì? Rõ ràng bên cạnh mày toàn là người của tao!" 

Đàm Thành Nghĩa nói: "Đúng vậy, bên cạnh tôi toàn là người của ông, ông còn cài máy nghe trộm, camera trong nhà tôi để kiểm soát mọi hành động của tôi, tôi đều biết cả, vì vậy tôi mới giả vờ ra vẻ hận Giang Nghĩa thấu xương, để ông mất cảnh giác. 

"Còn tôi với Giang Nghĩa hợp tác thế nào... 

Lúc này Giang Nghĩa chủ động vỗ tay, lập tức có người bưng một cái quan tài sơn đen tới. 

Giang Nghĩa nói: "Lần đầu tiên Đàm Thành Nghĩa đến đây, ông ấy đã đưa cho tôi một cái quan tài. Nhìn bề ngoài, có vẻ như ông ấy muốn sỉ nhục tôi, nhưng thực tế..." 

Giang Nghĩa bước tới và mở nắp quan tài, dưới khúc xạ của ánh sáng mặt trời, có thể nhìn thấy những hàng chữ xuất hiện trên nắp quan tài, tất cả đều được khắc bằng dao. 

Khi Đàm Thành Nghĩa giao quan tài, ông ta muốn đạt được hợp tác với Giang Nghĩa, là tới đưa một "bức thư 

Không chỉ có vậy. 

Giang Nghĩa cũng lấy ra một bức thư bị cháy, nói: "Thư thách đấu này cũng là Đàm Thành Nghĩa đưa cho tôi, tôi tin rằng ông đã đọc. Nội dung của bức thư này thực sự không có vấn đề gì, vấn đề nằm ở chỗ tờ giấy viết thư, chỉ cần dùng lửa đốt sẽ có một phần không bị đốt cháy, đồng thời sẽ xuất hiện những chữ vốn "không tồn tại". 

Quan tài, giấy viết thư đặc thù, Giang Nghĩa và Đàm Thành Nghĩa đã sử dụng nhiều hành vi che mắt để đạt được sự hợp tác và trao đổi thông tin dưới rất nhiều tai mắt và camera giám sát của Đàm Vĩnh Thắng. 

Từ đầu đến cuối, Đàm Vĩnh Thắng đều bị chơi xỏ, rõ ràng là hai người này nội ứng ngoại hợp, ông ta không hề biết gì cả, thậm chí còn ngây thơ cho rằng Đàm Thành Nghĩa luôn làm việc cho ông ta. 

Ông ta tính sai rồi. 

Đàm Vĩnh Thắng lau máu trên khóe miệng, hung ác nói: "Chúng mày đừng tưởng rằng có thể hạ bệ tao bằng cách này. Dẫu sao thì tao vẫn là gia chủ nhà họ Đàm! Tao vẫn nắm trong tay sống chết của chúng mày, tao sẽ đuổi Giang Nghĩa ra khỏi nhà họ Đàm, tao sẽ lấy lại Tinh Nguyệt các!" 

Đàm Thành Nghĩa cười nói: "Sợ là không còn thời gian nữa rồi" 

"Ý mày là gì?" 

Đàm Thành Nghĩa vỗ tay, hô lên: "Bà xã ơi, đến lượt em rồi" 

eyJpdiI6IlRGR2NDbmgrK1dTYUxDNFJFdXJZSXc9PSIsInZhbHVlIjoieTdkM0w2SkxTT045N2dkRzVqUmUxSjdmR1ZTZHlEU0VRZkNcL2NxUmhFMEtueFNEYjhYTktDNzZaYlwvRUpFNWQ1b1gxUDdOcEN5bVcwUHk2YXYySnpJV1wvYmxHSHNSSG82elhJV0ozZlJFbHRIUE5SWGw3RG1cLzhHN1lZYzlRUE1HQllZQk5WS0g4ampPN3M3VGlVK3BGSStRYU1HK3BXVmlvSEJvUGZkRmZ6VT0iLCJtYWMiOiIwYzFiNGU3MmQzMTRkZmU5NjZhYjUyOTNlZjM4ZDZlMjBkMjIzMTU2ODQ1NzM1YzI4MTA5YTFkOTBlMThlYzk4In0=
eyJpdiI6IlA0aWVwNW4rOWMrc056Qlg1Z3M3ckE9PSIsInZhbHVlIjoiM0p0b1hhNjc5Sjl6aFZjWnI5TWZEb2lScHg1Q2p2dStsU0dzOGRlbWlyNFZuUkFTOTlRa1o1a0hScVIwZHNyNjBaWjJSNjdsYnl4UFlpR0VkOGFvQzhSbGZLbFR6M05yWWx2YURSU1B4cWI3ajdUMEptVVU1XC9VSzZnc2M5TzdSRDhqS05oSnQyU00zUVNLMGVkb2xKcU4rQmtWUGtSN04waURmdXFCdHBXemRpSWJISmhxUVJxbVd1aGptK2NSNjJHZ3JUUkpROHNDVG0xTUF0Z2tsNlo0Qm04SWNVWWlqT1JsS2lQcXdJNEVlMU5YY3pQQXY2UXJzelB0SEUxVk1cL01pdDQ1WjlMOEtHMXhwQUU0ajJnejRtVDd5d2tERDY1a0tKaUxaQkRSS29aMjRZV1pZUlwvaUZkbXFCdjY3NkpXZWR2TUpnMWVpZ05SZWNYNDdMXC9BYjNBamJ0V2hRb2sxSGRGNmZ3UXdXV2w5dndXUGRZRUV0eXFNaFErUGQrTzBtM2g3NWJUVlJmTENReWJvYTFjZG1KWWxvSHNWZ2hPTFwvUTN4THltaGlCOVU0NUVwbXFybGZPZytERkVKYkdcL2Z3cFwvSmRINE9PNlwvXC9lSmk4bVRHUTdnZGxINE1ZV0FJS3dLRUtIM0pGeU5RN2NHbFFvbEgxRlAyRlpjeDlYcmciLCJtYWMiOiJjODAyYzE4NzQ2MTFlOGY5ZDI4MDIwMTA1MTM1MDY2N2M4ZjQxYzAzNGU0YzY3OWE1NWM3MjI2YmI5YzIwNjg5In0=

Cô ta đã khỏi rồi ư?!

Ads
';
Advertisement