Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Biệt thự nhà họ Đàm. 

Đàm Vĩnh Thắng ngồi trên sofa, quản gia già vội vàng đi đến, mặt mày hớn hở nói: “Lão gia, có tin tốt. 

“Tin tốt gì vậy?” 

“Đàm Thành Nghĩa đi tìm Giang Nghĩa tính sổ rồi!” 

“Ồ?” Đàm Vĩnh Thắng hỏi: “Tính sổ thế nào? Đưa người tới đánh nhau sao?” 

“Không phải vậy” Quản gia già nói tiếp: “Đàm Thành Nghĩa tặng cho Giang Nghĩa một cỗ quan tài, còn cãi nhau với Triệu Hải Nhân và Khương Lị nữa. Lần này thật sự sắp đánh nhau rồi.” 

Đàm Vĩnh Thắng hỏi tiếp: “Vậy nó có phát hiện ra Vu Mỹ Lan có vấn đề gì không?” 

Quản gia già thật thà nói: “Vậy thì không có, chúng ta làm rất gọn gàng, không để lại cơ hội gì để ông ta phát hiện ra. 

“Ừm, không tệ” 

Hai người họ đang thương lượng bước tiếp theo trong kế hoạch thì có người đến báo Đàm Thành Nghĩa đến rồi. 

Đến nhanh thật! 

Đàm Vĩnh Thắng đứng dậy đi ra ngoài, đúng lúc thấy Đàm Thành Nghĩa đang đi đến. 

“Thành Nghĩa, mày đến tìm tao có chuyện gì à. 

“Tôi cần ông giúp” Đàm Thành Nghĩa trả lời tương đối ngắn gọn. 

“Được thôi, muốn tao giúp mày thế nào?” 

"Tôi muốn ông bỏ tiền ra mua chuộc người sản xuất của hai chương trình “Just Running”, "Giọng ca vàng” của nhà họ Triệu, dù là bao nhiêu tiền cũng phải bỏ 

ra!" 

Đàm Vĩnh Thắng chau mày: “Tao biết người sản xuất chương trình này, trình độ rất bình thường, có dùng được không đấy?” 

Đàm Thanh Nghĩa cười lạnh lùng nói: “Trình độ thế nào không quan trọng, thứ tôi cần là một tín hiệu tấn công, để nói với nhà họ Triệu rằng nhà họ Đàm chúng ta không dễ chọc. 

“Được, tao ủng hộ mày” Đàm Vĩnh Thắng vung tay: “Quản gia, lập tức thông báo xuống, dùng tiền mua chuộc người sản xuất của chương trình, không cần biết đối phương cần bao nhiêu, cứ thỏa mãn hết” 

“Vâng” Quản gia già nhanh chóng đi làm ngay. 

Đàm Thành Nghĩa xoay người rời đi, chuyện cần nói cũng nói xong rồi, ông ta rất căm ghét Đàm Vĩnh Thắng, không muốn ở lại đây thêm một giây nào. 

Đàm Vĩnh Thắng nắm chặt tay lại, nhìn theo bóng lưng của Đàm Thành Nghĩa lẩm bẩm một mình: “Nhóc con, bây giờ mày đắc ý lắm đúng không? Đừng quên tự do của mày là do tao ban tặng! Đợi khi mày giúp tao giải quyết xong Giang Nghĩa, thì thứ chào đón mày chính là giấc ngủ ngàn thu, xuống đó gặp mặt con 

trai cưng Đàm Quốc Đống của mày đi!” 

Là một người ba, không ai có thể ác độc đến mức này như Đàm Vĩnh Thắng cả. 

Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. 

Cỗ quan tài đen như mực kia đã được chuyển vào, Giang Nghĩa nhìn thoáng một lát, không lên tiếng. 

Không lâu sau Bạch Dương đã vội vàng đi vào. 

Căn cứ theo sự sắp xếp của Giang Nghĩa, Bạch Dương phụ trách tiếp xúc với nhà họ Triệu, Bảo Bình phụ trách tiếp xúc với nhà họ Khương, Miêu Đồng phụ trách công việc nội bộ của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. 

Bây giờ, nhìn Bạch Dương vội vàng như thế chắc chắn là nhà họ Triệu xảy ra chuyện gì rồi. 

Quả nhiên như những gì Giang Nghĩa nghĩ, Bạch Dương đi vào và nói: “Chỉ huy, xảy ra chuyện rồi” 

“Nói đi.” 

“Đàm Thành Nghĩa bỏ ra một số tiền lớn mua người sản xuất của “Just Running” và “Giọng ca vàng” rồi. 

"Hȧ?" 

Thật ra trình độ của người sản xuất ấy cũng thuộc tầm trung, không phải là người đứng đầu. 

Nhưng vấn đề là nếu như người này bị cướp đi, thì thể diện của nhà họ Triệu để ở đâu được nữa? Hơn nữa, người sản xuất đó quản lý một lượng lớn thông tin của cả hai chương trình, thả người đó cho đối thủ là một sự nguy hiểm rất lớn. 

Tuyệt đối không thể thả. 

Đang nói thì Triệu Hải Nhân gọi điện thoại đến, cũng nói đến cùng một chuyện. 

Cuối cùng Triệu Hải Nhân hỏi: “Giang Nghĩa, anh ra ý kiến đi, người sản xuất này có thả hay không?” 

Giang Nghĩa trả lời đúng bốn chứ: “Kiên quyết không thả!” 

“Vậy được, dù cho là bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ giữ người sản xuất này lại. Nói xong, Triệu Hải Nhân cúp điện thoại. 

Một tiếng sau đó, việc phân phối vẫn tiếp tục. 

Trừ người sản xuất ra thì một lượng lớn nhân viên của hai chương trình, thậm chí bao gồm cả diễn viên đều bị nhà họ Đàm mạnh mẽ cướp đi, nhà họ Triệu phải vật lộn để ứng phó. 

Giang Nghĩa cũng tham gia giúp đỡ, chung tay với nhà họ Triệu để giữ những người đó lại. 

So về tiền thì nhà họ Đàm có lợi thế hơn. 

Vừa xuất hiện là Đàm Thành Nghĩa đã dùng tiền, cũng xem như đi một nước cờ để hạ uy phong của họ. Cuối cùng cho dù không cướp được người đi thì cũng khiến đám người Giang Nghĩa và Triệu Hải Nhân chán ghét một phen. 

Ngay vào lúc Giang Nghĩa đang ứng phó đến mệt mỏi thì tin tức tệ hơn được truyền đến. 

Bảo Bình vội vàng bước đến, đi thẳng vào phòng làm việc, câu đầu tiên chính là: “Chỉ huy, xảy ra chuyện rồi!” 

Giang Nghĩa ngẩng đầu hỏi: “Lại chuyện gì nữa?” 

Bảo Bình thở dài: “Đàm Thành Nghĩa đã mua chuộc hết tất cả các quản lý cấp cao của Phồn Tinh các rồi, đồng thời thành lập một công ty mới, gọi là “Tinh Nguyệt các” hành động này là đang muốn đối nghịch với nhà họ Khương và chỉ huy đấy!” 

"Hȧ?" 

Giang Nghĩa dựa ra sau, tiện tay vứt cây viết máy màu đen trong tay. 

Quả nhiên xảy ra chuyện rồi. 

“Hay cho một chiêu dương đông kích tây, Đàm Thành Nghĩa, có bản lĩnh đấy” 

Trên danh nghĩa Đàm Thành Nghĩa gióng trống khua chiêng lôi kéo người sản xuất của chương trình, cứ như sợ người ta không biết. Ngay vào lúc Giang Nghĩa 

và Triệu Hải Nhân ứng phó mệt rồi thì Đàm Thành Nghĩa ngấm ngầm hành động, lén lút lôi kéo quản lý cấp cao của Phồn Tinh các. 

Đợi đến khi Giang Nghĩa phát hiện ra thì tất cả đã quá muộn. 

Chiêu dương đông kích tây, chỉ đông đánh tây này, quả thật đánh rất hay, không phải ai cũng có thể làm được. 

Có thể nói khả năng của Đàm Thanh Nghĩa tuyệt đối hơn Đàm Quốc Đống. 

eyJpdiI6IjBFVFlQM3NKNFMxZW1KUURCaFlNRnc9PSIsInZhbHVlIjoiM0haRXFxU01BUDZXXC80bUVHOXVCeVV2a1pSZXc1NWRuUmIwTFVyTU16M2NsVmh6NG5SWEpNclhDN2U2R1R6RVNSMlhUaU51OXBDMFo3d0FYcmpYVW44aERRdTRlYUkyWHhNcDE2b0JVcmVcL2FvNmlBeU9QMDhXMUhMaDM0YXJMRVZyZlFKNUlZbVlCclJJWDRCdGNUbUFtU0YwVnI2NmNJeVdtdHFlNitiZENrb0dsUEQ2U29nNEFPMTQrT3BIaWtTcVVsUThudGNqXC9FOEtycXJhR1VtZz09IiwibWFjIjoiZTA0ZmY1MzY1YzY3NWRjZjhjY2M2ODZhOTA5NzEyYjZmOWU3ZTAyZmQ1NjAyMDI1NGZmNjk0YjFiMWEwZmM0YyJ9
eyJpdiI6Ik92WFB4TStuc0QzMnN5ckg3aFwvNWpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvZmp4QTRkdkpQWXdSU1RoYVhpNGZ1UEJ5K3crZTNrT25HR2MzdjhwOVwvbkhJcUxXSjFId085UjgwT0oxWFcyOGZ0UHBoVWdcL1pFSzFJbkpiMFZhSmlaM2F5NUJRcTl2R0VUT0tQVzFWTWplMUNqZXJ6NzBpQlM0NWtnVyswclpOVkRvaFQwUDJsUGlDaUg4OGNiR0ZRWUYwUStmcWdGZDlYVWxuNFFGNGJjZUg2cUoraG1uaFZYTjFnVlNEUnlxS2Z5XC9ma1pFT2s1Yld1N0JSWGlKd09VWWFTZjRzaElYcGFPT0g3WVBEUW83MmRCUGwxUkNtQzFsOENrSWVPRmlNWlE1THlPUHU4MUpxY1dmXC9UaVROZGx3dUJaTTE3b3ZOdjlcL1RkSTluNWFzK0RhdlF1S0xHQVMwVFBHcUFZRUdVZEVoNE5mWEFvbjNXaDhZb09vbWNQY2RcL0JDN2xEYWJ1UEdlS3RJSGpEeVwvQ2U0RGtmTzd3RVFGTzFoSmt4WjFoM3hvUWJ3NzRjZDVwa21qQUFqd0xwTDA2ZHVHcVI5amZYdG4zb0Zndkd2dz0iLCJtYWMiOiI3NTc1OTY1NzczNTJkNzQyZWE1NTc0YTYwNWU1ZjhkNzJkMjhlZTc3MjY5YzBhZDBiNzYwZTBmZmUwOWNlZThiIn0=

Quả thật không hề dễ!

Ads
';
Advertisement